Trả giá cho tình yêu mù quáng
Tôi yêu anh đến điên dại… (Ảnh minh họa)
Tình yêu là gì? Là dục vọng, là sự ê chề, là bể khổ của cuộc đời. Tình yêu đối với tôi như là một hố sâu chỉ chờ ngày nhảy xuống, là địa ngục, là tham dục vọng, là ngõ cụt không có lối ra…
Cùng tham gia vào lớp ngoại ngữ ban đêm, vẻ đẹp lịch lãm cùng nụ cười và giọng nói của anh đã hút hồn một cô gái trẻ như tôi, tôi mê anh như chưa từng được mê ai lần nào, tôi say đắm nhìn anh mỗi buổi tối đến lớp. Và điều không ngờ là anh cũng thích một cô gái như tôi. Không mất nhiều thời gian làm quen, chúng tôi tiến ngay đến những buổi hẹn hò thân mật, những cuộc vui chơi với bạn bè thâu đêm, những buổi tiệc tùng linh đình cùng với đám bạn bè của anh.
Mặc cho bao lời can ngăn của bạn bè rằng “Nó không phải là người tốt, tao bắt gặp nó đi qua đêm với một cô gái khác trong một nhà nghỉ gần trường Sư phạm”, thì tôi vẫn một mực tin anh. Không một giây phút nào tôi không nhớ về anh, tôi mê anh như điếu đổ, tôi tin những lời mật ngọt của anh, và tôi tình nguyện theo chân anh vào nhà nghỉ vào một ngày cuối đông.
Ôi những giây phút đầu tiên của một người con gái làm sao tôi có thể quên được, hai cơ thể cuộn vào nhau cùng với những nụ hôn nồng cháy bay bổng quên cả không gian và thời gian.
Anh ôm tôi trong vòng tay nồng ấm với biết bao lời hứa hẹn rằng “Ra trường mình sẽ nhanh chóng làm đám cưới, anh sẽ cho em một tương lai sáng ngời, rằng….”, chưa dứt lời hẹn ước thì những tiếng gõ cửa xối xả từ bên ngoài, chưa kịp mang áo quần thì than ôi, một đám người bao quanh với gậy gộc và máy ảnh, họ ùn vào đánh đập tôi rồi thi nhau chụp ảnh quay phim cùng với những lời chửi bới “đồ con đĩ, đồ khốn nạn, đồ cướp người yêu của người khác…”. Nhục nhã quá ông trời có biết không?
Tôi kêu trời, tôi than khóc và tôi nhìn lại anh kêu cứu, nhưng than ôi, anh không một lời biện minh che chở, tôi với gọi tên anh trong nước mắt trong sự hi vọng, nhưng anh đã ngoảnh bước ra đi..
Một tháng sau, khi mọi thứ tưởng chừng sẽ nguôi ngoai, nhục nhã ê chề sẽ lùi vào quá khứ, thì anh lại xuất hiện, những lời xin lỗi như van lơi rằng: “Cô ấy là người bố mẹ anh chọn, họ là gia đình quyền thế, vì thế lúc đó anh không thể làm gì khác là quay bước ra đi, nếu anh không làm vậy thì gia đình cô ta sẽ gây chuyện bố mẹ anh, và kết quả là em sẽ không được yên, vì thế mà anh đành phải làm vậy, cho dù anh rất yêu em, anh không thể xa và quên em được, anh yêu em nhiều lắm em có biết không…?”.
Tôi mê man trong vòng tay và nụ hôn nồng ấm của anh… (Ảnh minh họa)
Ôi, giờ tôi mới hiểu cái gọi là mật ngọt của tình yêu đầu, tôi lại tin tưởng anh, tôi mê man trong vòng tay và nụ hôn nồng ấm của anh, tôi lại yêu anh đến điên dại. Tôi đắm chìm trong dục vọng, và “thuốc trắng” để rồi lại một lần nữa anh rời xa tôi, không phải như lần trước, mà bây giờ anh nói rằng, anh cần phải dành thời gian để thuyết phục bố mẹ mình và để chia tay cô bạn cũ.
Video đang HOT
Thế nhưng, chỉ một tuần sau thôi tôi nhận được tin sét đánh rằng anh vừa cưới vợ. Giây phút đau khổ tuyệt vọng thì cũng là giây phút tôi nhận ra mình đã bị “nghiện” heroin, cái hàng trắng mà mỗi ngày anh thường cho tôi hít để tôi mê man trong vòng tay và trong dục vọng mỗi lần anh đến với tôi.
Làm sao bây giờ? Tôi hỏi trời, tôi kêu trời với hàng ngàn hàng vạn lần, nhưng sao trời vẫn không cho tôi lối thoát?? Trời xanh ơi, có phải trời muốn tôi phải chết mới rửa được nỗi ê chề này không? Bầu trời trước mắt như xám xịt lại, chỉ còn đủ để nhìn thấy đèn ô tô, không còn chần chừ gì nữa, tôi lao mình vào đầu xe với mong muốn trốn khỏi cái thế giới trần tục dơ bẩn này.
Vậy mà tôi đã không chết, ông trời vẫn muốn cho tôi sống để mà hành hạ, để mà thương đau. Người đàn ông lái chiếc xe đó đã kịp thời cứu lấy tôi. Nhưng cứu tôi để làm gì chứ, cho tôi sống để tôi càng thêm khổ. Bác sĩ cho biết tôi đã mang thai 2 tháng. Còn nỗi đau nào hơn nữa không hả trời?
Bỏ học, bụng mang dạ chửa, nghiện ma túy, không một xu dính túi, tôi phải làm gì bây giờ?? Những lúc lên cơn nghiện, thân xác tôi như xé ra từng mảnh, tôi thèm khát, tôi ngứa ngáy, tôi kêu gào, tôi thèm thuốc, và tôi đói…, nhưng tiền đâu bây giờ? Nếu cứ để cơ thể vật lộn khi lên cơn thế này chắc hẳn sẽ ảnh hưởng đến đứa bé trong bụng. Tôi bất chợt nghĩ đến cái nghề “làm gái đứng đường”.
Thế nhưng đó chỉ là một suy nghĩ thoáng qua trong đầu, bởi ngay hôm sau, anh lại xuất hiện. Không phải là lời giải thích mật ngọt hay là vòng tay ấm áp như tôi từng mong đợi, mà là một sự ra giá thẳng thắn, rằng:
- “Tôi đã có vợ chắc em biết rồi chứ? Tôi không muốn mất vợ, nhưng tôi cũng muốn có em, tôi cần em một tuần 2 lần, và tôi sẽ cho em những thứ mà em muốn, miễn là em phục tùng tôi và tất nhiên không cho vợ tôi biết…”.
- “Đừng, đừng mà, xin đừng làm hại đời tôi thêm lần nào nữa, tôi cầu xin anh mà, tôi không bao giờ muốn gặp anh nữa, anh cút đi, hãy để hình ảnh đẹp về mối tình đầu trong trái tim tôi, tôi xin anh, anh đi đi…!!”
Tôi căm phẫn, tôi van xin, tôi xua đuổi anh như thế, vậy mà anh đã đưa cuốn băng ghi hình 2 cơ thể trần truồng của anh và tôi ở lần gặp đầu tiên ra rồi nói rằng: “Nếu em không chịu, thì đây, hình ảnh trần truồng của em trong nhà nghỉ sẽ được tung ra khắp trường và thậm chí về đến quê em để xem bố mẹ em sẽ ra sao…”.
Tất cả, tất cả những cảm xúc yêu thương, thù ghét, giận hờn, căm phẫn, tủi nhục trong lòng giờ chỉ gói gọn lại trong 2 chữ “chấp nhận”. Đúng vậy, tôi còn gì để mất nữa đâu, nếu không bằng lòng với “nó” thì tôi cũng sẽ phải làm gái đứng đường với bao người đàn ông lạ, bằng lòng với nó tôi còn được những thứ mình muốn, có tiền để nuôi con của nó, có tiền để thỏa mãn cơn nghiện.
Tôi không phải là một người xấu, nếu có chăng thì đó chỉ là sự mù quáng trong tình yêu… (Ảnh minh họa)
Sau khi thỏa mãn dục vọng, nó quẳng cho tôi một cục tiền bảo thích làm gì thì làm. Không được bao lâu thì nó lại chán chường, bởi bụng tôi ngày càng lộ ra, nó biết tôi có thai, với bản tính quái thú như nó thì làm sao nó nhận đó là con của nó, bụng càng to thì làm sao đáp ứng đủ ham muốn dục vọng của nó. Nó lại bỏ đi một cách tàn nhẫn.
Những đồng tiền nhơ bẩn của nó cũng đủ để tôi cho bé chào đời. Một bé trai không mấy bụ bẫm bởi không được chăm sóc chu đáo.
Rồi lại lấy gì nuôi con đây? Con đói bụng kêu khóc, tôi không có gì ăn thì làm gì có sữa, tôi ôm con đứng đường, mỗi người đàn ông đi qua chỉ để lại cho tôi 50 ngàn đồng, bởi vì có con bên cạnh tôi không thể theo họ đến nhà nghỉ theo ý muốn, mà chỉ làm “dù” (làm tại chỗ) thôi.
Đời là bể khổ, tình là giây oan, cái bể khổ của tôi còn rộng hơn cả đại dương, nó luôn luôn đùa giỡn, nhảy múa mà không một giây phút ngừng lại. Tôi phát hiện mình bị nhiễm HIV. Và có lẽ đời cho tôi một sự may mắn duy nhất là tôi bị nhiễm sau khi sinh con, điều đó có nghĩa là con trai tôi không bị nhiễm như tôi. Cảm ơn trời đất, cảm ơn tất cả, chỉ cần con tôi không sao là đủ rồi.
Tôi gửi con vào trại trẻ mồ côi của tỉnh Khánh Hòa, cuộc sống của bé bây giờ đã ổn định, tôi hi vọng nó sẽ mạnh khỏe, sống tốt và bình yên.
Còn tôi giờ chỉ chờ ngày xuống địa ngục, tôi không phải là một người xấu, nếu có chăng thì đó chỉ là sự mù quáng trong tình yêu. Tình yêu là gì? Là dục vọng, là sự ê chề, là bể khổ của cuộc đời. Tình yêu đối với tôi như là một hố sâu chỉ chờ ngày nhảy xuống, là địa ngục, là tham dục vọng, là… là ngõ cụt không có lối ra.
Theo Tintuconline
Trả thù bố... có vui không?
Bố tôi đã từng đánh đập, mắng chửi, đay nghiến mẹ con chúng tôi và bỏ đi sống với vợ hai của mình (Ảnh minh họa)
Khi đay nghiến ông ta những lời lẽ cay độc như thế, tôi cảm thấy rất thỏa mãn vì mình đã trả thù được cho những nỗi đau mà mẹ tôi đã từng phải gánh chịu, những đau khổ, ê chề mà tôi và bạn trai tôi đã từng trải qua...
Đọc bài viết "Đang yêu bạn trai... bị mẹ phát hiện", tôi thấy hoàn cảnh của bạn gái trong bài rất giống với hoàn cảnh tôi đã từng trải qua.
Tôi cũng đã từng yêu, một tình yêu rất đẹp và chân thành. Bạn trai của tôi là một người rất tốt bụng, học giỏi và luôn ở bên cạnh, giúp đỡ tôi trong học tập cũng như trong cuộc sống... Tôi đang chất ngất trong niềm hạnh phúc ngọt ngào thì cũng chính là lúc ba tôi về đã phá vỡ đi tất cả niềm hạnh phúc ấy của tôi.
Ông ta bỏ rơi hai mẹ con tôi từ ngày tôi còn rất bé. Suốt cả quãng đời tuổi thơ của tôi chẳng khác gì sống dưới địa ngục. Ông ta đã có vợ hai và sống với bà ấy cùng một cậu con trai của họ nhưng thi thoảng, ông ta vẫn về nhà tôi và đay nghiến, chửi bới mẹ con tôi giống như ô sin của ông ta vậy. Không những thế, ông ta còn bắt mẹ con tôi phải sống chui rúc dưới bếp và không được đặt chân lên các phòng khác trong ngôi nhà mình, ông ta cũng bắt mẹ con tôi phải ăn cơm thừa của ông ta mỗi bữa, chứ không được ngồi chung bàn ăn cơm với ông ấy... Cứ mỗi lần về đay nghiến vợ con hả hê, ông ta lại tiếp tục bỏ đi sống với vợ hai của mình.
Tôi không khỏi ê chề, xấu hổ khi ông ta đã tống bạn trai tôi ra khỏi nhà mình (Ảnh minh họa)
Cho đến khi tôi học Đại học, tôi có bạn trai, đấy là một tình yêu rất đẹp. Khi hai chúng tôi đang ngồi nói chuyện vui vẻ thì bỗng nhiên ông ta lại về... Dù chúng tôi không có bất cứ một hành động "sỗ sàng" nào nhưng chỉ vì làm ba tôi "ngứa mắt" nên ông ta không ngần ngại xua đuổi và tống cậu bạn trai tôi ra khỏi nhà trong sự bẽ bàng, xấu hổ với mọi người xung quanh. Kể từ đó, tình cảm của chúng tôi bắt đầu cũng có những rạn nứt... và rồi chẳng bao lâu sau, tình yêu đẹp ấy bỗng chốc đổ vỡ vì hai đứa không hiểu và thông cảm cho hoàn cảnh của nhau...
Cũng chỉ vì những lời đay nghiến, xúc phạm của ông ta mà tôi đã mạnh mẽ hơn. Từ đó, tôi tự lập kiếm tiền nuôi sống bản thân, hết đi dạy thêm, tôi lại đi bán hàng, phát tờ rơi... để có tiền nộp học phí và phụ giúp mẹ. Cũng nhờ sự năng động và dày dặn kinh nghiệm nên khi ra trường, tôi đã không quá khó khăn để xin cho mình một công việc tốt. Và hiện tại, tôi đang rất thành công trong công việc và được rất nhiều người ngưỡng mộ với tư cách là một người phụ nữ thành đạt, có địa vị.
Giờ đây, ông ta đã bị mất hết tài sản vì cậu quý tử - sản phẩm tình yêu của ông ta và bà vợ hai. Cuối cùng, bao nhiêu vốn liếng, bao nhiêu công sức và tiền của gom góp bao nhiêu năm cũng bị cậu con trai dòng hai của ông ta cuỗm mất. Không những thế, bà vợ hai cũng đã kéo người đàn ông khác về sống như vợ chồng và không ngần ngại cho bố tôi ra rìa... Kể từ đó, ông ta lại lùi lũi về xin mẹ con tôi cho ở nhờ và sống như một chiếc bóng trong ngôi nhà của chúng tôi.
Tôi không thấy vui chút nào khi phải buông ra những lời lẽ lăng mạ ba mình như thế! (Ảnh minh họa)
Ngày còn bé, ông ta giữ khư khư chiếc xe đạp và bắt tôi đi bộ gần năm cây số đến trường thì bây giờ, tôi cũng để cho ông ta đi bộ. Ông ta từng bắt mẹ con tôi sống dưới bếp thì bây giờ, phòng bếp cũng sẽ trở thành phòng ngủ của ông ta. Trước đây, ông ta bắt mẹ con tôi ăn cơm thừa, canh cặn thì giờ đây, những món đồ ăn ấy cũng được dành cho ông ta... và ông ta đã hành hạ, đánh đập, chửi bới mẹ con tôi như thế nào thì giờ đây, ông ta đều nhận lại được những điều tương tự như thế!
Có lẽ vì nỗi đau quá lớn, vì những chịu đựng đi quá giới hạn của hai mẹ con tôi nên cho đến bây giờ, tôi vẫn không thể nào xóa bỏ được hình ảnh người đàn ông độc ác ấy ra khỏi đầu mình. Và bây giờ, tôi cũng cấm không cho bất cứ ai trong gia đình giúp đỡ ông ta nữa và tôi muốn ông ta chỉ sống như đang tồn tại trong chính ngôi nhà này...
Hôm qua, vì không chịu đựng được sự tức giận nên tôi đã đay nghiến ông ấy: "Ông không sống được thì biến khỏi nhà tôi đi! Nhà này không ai tiếc một kẻ khốn nạn như ông đâu. Tôi rất nhục nhã khi phải là con gái của một người đàn ông độc ác và tàn bạo như ông đó"... Lúc ấy, tôi nhận thấy sự đau khổ và hối hận hiện lên khuôn mặt ông ta... và ông ta chỉ biết câm lặng cúi mặt xuống, rồi lặng lẽ đi vào phòng của mình.
Tôi có sai không khi nói với ông ta những lời cay độc ấy? Tôi có tàn nhẫn quá với người đã sinh thành ra mình không? Khi đay nghiến ông ta những lời lẽ cay độc như thế, tôi cảm thấy rất thỏa mãn vì mình đã trả thù được cho những nỗi đau mà mẹ tôi đã từng phải gánh chịu, những đau khổ, ê chề mà tôi và bạn trai tôi đã từng trải qua... nhưng thật lòng, tôi vẫn không thấy vui chút nào khi phải buông ra những lời lẽ lăng mạ ba mình như thế!
Nga Ly ghi (Theo Bưu Điện Việt Nam)
27 năm, chưa một lần hạnh phúc 16 năm qua, tôi chôn chặt nỗi đau trong lòng mình! (Ảnh minh họa) Cuối cùng, người yêu tôi cũng bị lĩnh án 2 năm tù vì tội danh giao cấu với trẻ em tuổi vị thành niên. Tôi nghĩ đến tình cảm giữa tôi và Tuấn đã từng gắn bó nên tôi muốn khuyên giải anh tự thú. Khi anh gọi điện,...