Tổn thương vì mẹ chồng chỉ coi tôi như phận đẻ thuê
Từ hôm ở viện đó, tôi thấy mình bị tổn th ương rất nhiều. Chẳng nhẽ mình chỉ giống thân phận của những người giúp việc hay những người đẻ thuê thôi hay sao ?
Sau 3 năm yêu nhau, chúng tôi làm đám cưới. Ai cũng bảo tôi may mắn khi lấy được trai Hà Nôi, nhà mặt phố mà lại là con một. Với tôi những điều đó không quan trọng bằng việc được chồng yêu thương, bố mẹ chồng tâm lý, quý con quý cháu. Lúc đầu, tôi thật sự hạnh phúc vì cuộc sống hôn nhân của tôi theo đúng mong muốn của mình.
Tôi mãn nguyện với tình cảm mẹ chồng dành cho mình, nhà tôi không có cảnh mẹ chồng con dâu khủng khiếp như người ta vẫn nói. Bà rất quan tâm tới tôi, chăm sóc tôi từng li từng tí, lúc nào cũng sợ con dâu mệt, vất vả nên đi làm về bà đã cơm nước, nhà của tươm tất, thậm chí, có những hôm bà còn giặt cả quần áo cho vợ chồng tôi. Được quan tâm quá, nhiều khi tôi cũng ngại lắm nhưng giành việc để làm thì bà nhất quyết không cho.
Chưa bầu bí gì đã thế, đến khi có bầu tôi trở thành bà hoàng đúng nghĩa, cả nhà chăm sóc tôi cẩn thận đến nỗi nhiều khi muốn ngạt thở. Các chế độ ăn ngon nhất, bổ nhất và tốt nhất cho bà bầu đều được mẹ chồng tôi sưu tầm và làm cho tôi ăn. Bà còn cẩn thận đến nỗi, ngày nào cũng tự tay chuẩn bị cơm cho tôi mang đi làm ăn trưa, chuẩn bị bữa phụ, hoa quả kèm theo nhắc tôi phải ăn liên tục không để con đói. Tôi vui lắm vì có được mẹ chồng như thế. Được chăm sóc như vậy nên cả thai kỳ tôi không biết đến ốm vặt hay mệt mỏi là gì. Rồi tôi yên phận trong niềm hạnh phúc của cả nhà vì đã sinh được con trai đầu lòng. Nhưng mọi chuyện đâu có suôn sẻ như thế mãi.
Bầu bí nuôi con trong nhẹ nhàng là thế nhưng tôi nuôi con ngoài lại vất vả vô cùng. Mọi chuyện bắt đầu từ đây – từ cái gọi là tình cảm thái quá bà nội dành cho cháu. Bà cưng cháu đến nỗi mẹ nó bị áp lực và ức chế.
Con tôi trái tính cứ ngày thì ngủ thin thít nhưng cứ khoảng từ 8h tối là quấy khóc vô cùng. Cái thói gắt ngủ của cháu khiến cả nhà có khi cả hàng xóm còn phải sợ. Con khóc nhiều tới nỗi tôi dần hoang mang, hoảng sợ mỗi khi trời tối. Sốt ruôt cho đi bác sĩ khám thì nói con cũng không sao, qua 3 tháng thì con sẽ đỡ. Đợi mãi rồi cũng qua 3 tháng mà con tôi vẫn không ngoan hơn là mấy. Chưa kể cháu còn hay ốm vặt, chỉ là ho hắng, cảm cúm thông thường thôi cũng làm tôi đến kiệt sức. Tôi không còn biết đến ngủ 1 giấc ban đêm kéo dài 1 tiếng là gì. Mặc dù vẫn được bà nội cháu chăm sóc ăn uống chu đáo nhưng sữa của tôi cạn đi rất nhanh vì thường xuyên mất ngủ. Lo lắng và thương con nhiều lắm vì không được có nhiều sữa mẹ vậy mà bà nội cháu còn tránh móc quá đáng. Bà cứ làm như tôi thích như vậy.
Một hôm, trong bữa cơm, chồng tôi không thấy đồ ăn riêng của tôi, anh hỏi bà thì bà thản nhiên đáp: “Ui! có sữa đâu mà ăn làm gì cho nó phí ra!”. Nghe xong câu đó, tôi ứa nước mắt, không thể nuốt nổi bát cơm mà xin phép về phòng với con, rồi chẳng biết mọi người nói gì với nhau nữa. Từ đó, tôi bắt đầu ngầm hiểm ra cái thân phận của mình.
Con được 6 tháng thì tôi trở lại làm việc, con ở nhà do bà nội chăm sóc là chủ yếu. Vậy là toàn quyền bà nội quyết từ việc có đóng bỉm hay không, hôm nay có tắm không hay ăn dặm bột gì… thận chí cả việc, đi làm về tôi được chơi với con hay phải đi chuẩn bị bữa tối cũng do bà phán. Chỉ có ban đêm con mới là của tôi.
Video đang HOT
Thời gian này, con bắt đầu răng lợi nên lại càng hay ốm hơn nữa. Vừa việc cơ quan, vừa việc nhà lại chăm con ban đêm, tôi nhiều lúc muốn đầu hàng hoặc chạy biến đi tới một nơi thật xa để xả stress.
Tuần trước, con tôi bị viêm họng, đi làm về thấy con ho rất nhiều và nặng tiếng, định cho con đi kiểm tra thì bà nhất quyết không đồng ý vì bảo mới ho thì chữa dân gian đã, không lại tống kháng sinh vào, cháu còi cọc không lớn được. Tôi cũng nghe theo bà và kết quả là sáng hôm sau con tôi phải nhập viện vì viêm phổi. Tôi bị bác sĩ mắng vì tội chủ quan, các bé sơ sinh khi đã bị viêm họng là vào phổi rất nhanh mà tôi không biết điều đó. Đó là bài học đầu tiên khi tôi làm mẹ. Biết tin, bà quay sang mắng tôi: “Dân gian khỏi thế nào được, phải kháng sinh chứ! Mày mà cho cháu tao uống kháng sinh ngay từ đầu thì bây giờ nó không ra nông nỗi này”. Tôi nghe mà uất nghẹn đến tận cổ. Ai là người ngăn tôi không cho đi khám bác sĩ ngay tối hôm đó vậy mà bây giờ lại nói như bà không hề liên quan tới.
Xót con, nghe mẹ nói thế, chồng tôi cũng chẳng xem đầu đuôi thế nào cũng nhảy vào mắng tôi như tát nước: “Con có thế nào thì cô cứ liệu!”. Chán nản, mệt mỏi và lo lắng cho con vô cùng. Lúc đó chỉ mong con nhanh khỏi cho đỡ khổ thân con.
Bây giờ, con tôi đã đã ra viện, mọi chuyện đã ổn duy chỉ có 1 thứ không ổn đó là tinh thần của tôi. Từ hôm ở viện đó, tôi thấy mình bị tổn thương rất nhiều. Chẳng nhẽ mình chỉ giống thân phận của những người giúp việc hay những người đẻ thuê thôi hay sao? Nhận ra từ trước tới giờ được mẹ chồng quan tâm không phải là thật lòng mà bà chăm sóc để tôi sinh cháu cho gia đình bà có người nối dõi mà thôi. Mà chồng tôi cũng thế, biết là thương con nhưng có cần thiết phải nói với vợ như thế không? Tại sao mọi người không hiểu, khi con ốm thì mẹ nó là người mệt mỏi, lo lắng và thương nó nhất hay không?
Theo Doisongphapluat
"Ngày mẹ vợ mất, anh có mặt được mấy hôm?"
Mẹ nói cha: "Ngày mẹ vợ mất, anh có mặt được mấy hôm? Chỉ đúng vài tiếng sau khi mẹ vợ ông mất. Cái áo tang của anh còn phẳng như lúc tôi đưa cho thì giờ anh đòi đi đâu, đi làm gì?".
Đọc bài viết của chủ topic mà tôi xót xa thay cho cái văn minh thực dụng bây giờ. Gia đình tôi cũng gần giống như anh vậy, chỉ có đôi chút khác biệt.
Tôi được sinh ra trong một gia đình nói giàu có thì không nhưng cũng có chút của ăn của để. Nhà tôi có hai anh em, tôi là con cả và một em gái nữa.
Ngày tôi còn bé cha mẹ tôi thường hay đi làm cả ngày nên không thể chăm con từng li từng tí. Ngay khi vào lớp một, tôi được ba mẹ gửi cho ông bà ngoại nuôi. Có lẽ vì thế mà tình cảm của tôi dành cho ông bà ngoại sâu sắc hơn hẳn bên nhà nội.
Sống được với ông bà ngoại vài tháng thì ông ngoại mất. Nhà chỉ còn mỗi bà ngoại chăm lo cho tôi từng miếng cơm, giấc ngủ, soạn cho cả cuốn tập để mai vào lớp không thiếu này quên nọ. Ở được vài năm thì ba mẹ đón tôi về vì đã có thời gian rảnh hơn mà chăm con. Thế nhưng mỗi cuối tuần tôi đều được mẹ chở về thăm ngoại.
Mẹ tôi nói cha: "Ngày mẹ vợ ông mất, ông có mặt được mấy hôm? Chỉ đúng vài tiếng sau khi mẹ vợ ông mất.." (Ảnh minh họa)
Chỉ cách đây vài tháng, ngoại tôi mất. Tôi đau xót rất nhiều. Tuy là con trai nhưng nỗi mất mát quá lớn khiến tôi như chững lại. Tôi khóc nhiều, buồn cũng nhiều, cũng đau đớn khôn tả. Thế nhưng điều tôi đau hơn chính là cha mình - Người luôn thương yêu, lo lắng và thậm chí ngay cả bây giờ khi tôi đi làm rồi, có lương nhưng ông vẫn hay hỏi còn tiền không nếu hết ông sẽ cho thêm.
Cha tôi cũng sinh ra trong một gia đình đông anh em. Nhưng ông không được ông bà nội cưng chiều lo lắng như những anh em khác trong nhà. Tôi biết vì thế mà cha luôn yêu thương và lo lắng cho anh em chúng tôi đều nhau và công bằng nhất có thể.
Gia đình bên nội giàu có hơn, nên mỗi người con trong nhà đều có một căn nhà riêng. Bà nội ở với chú út và vì không thương yêu cha tôi như những chú bác khác nên đối với chúng tôi cũng rất nhạt. Đối với cha, ông luôn vì thế mà gần như sống đơn độc trong gia đình bên nội. Đối với ông dường như chỉ có gia đình chúng tôi là gia đình duy nhất. Cái suy nghĩ ấy cứ quẩn quanh trong đầu ông như thế.
Ngày ngoại mất vì quá đau buồn nên tôi cứ thường hay rúc vào một góc gần quan tài mà khóc chẳng để ý gì xung quanh nên gần như chẳng biết gì. Mọi chuyện cứ thế qua đi và sẽ là không có gì nếu như sau ngày hôm ấy cha tôi không làm lớn chuyện.
Sau đám tang ngoại được chôn trong một nghĩa trang công giáo trên tỉnh Đồng Nai. Mộ xây xong, nhà ngoại họp mặt đi xuống dưới để xin lễ, đọc kinh. Cha tôi là người thích đi đây đi đó nên muốn đi theo mẹ. Tối hôm ấy cả gia đình chúng tôi ngồi đó, mẹ thẳng thừng nói không còn chỗ. Tôi không hiểu tại sao mẹ nói thế khi ít ngày trước tôi biết được rằng mọi người sẽ đi xe máy và mẹ đi chung với cậu Tân - con nuôi của ông bà ngoại.
Tại sao mẹ không đi với cha tôi? Tại sao mẹ không muốn cha tôi đi? Mọi câu hỏi cứ thế hiện lên trong đầu tôi. Cha tôi vì giận nên làm lớn chuyện nói này nọ và rồi họ cãi nhau. Và sau đó là cái sự thật mà tôi không biết cũng chẳng muốn biết và hy vọng đừng bao giờ biết đã được tiết lộ.
Mẹ tôi nói cha tôi: "Ngày mẹ vợ mất, anh có mặt được mấy hôm? Chỉ đúng vài tiếng sau khi mẹ vợ anh mất. Mấy ngày sau người ta hỏi tôi, anh ở đâu, tôi đã chẳng biết phải trả lời sao. Cái áo tang của anh còn phẳng như lúc tôi đưa cho thì giờ anh đòi đi đâu, đi làm gì?". Nghe mẹ nói vậy, tôi như chết sững. Mọi thứ về cha khiến tôi thất vọng.
Thế nhưng dường như với cha tôi thế vẫn còn chưa đủ. Cha tôi nói rằng: "Nhà ngoại có lo cho nhà này được cái gì đâu mà bắt tôi phải túc trực ở đó mấy ngày? Tôi còn phải đi làm chứ có rảnh đâu mà cứ ở đó?". Tôi chỉ biết cười, cười cái sự chua xót ở đời.
Ừ thì nhà ngoại khó khăn hơn nên khi chia nhà, mẹ tôi không lấy phần. Ừ thì nhà nội cho gia đình tôi hẳn một miếng đất để xây nhà nhưng chỉ vì lí do như thế mà cha đã vội phủi băng đi cái trách nhiệm của một người con rể. Cha đã quên ai chăm lo cho con cha thuở bé khi mà cha nói không có thời gian thì gửi qua bên ngoại đi.
Khi mà mỗi lần tổ chức tiệc tùng bên ngoại, bà ngoại đều nhắc: "Tụi bay không kêu thằng Thịnh à?". Khi cha chưa tới, mỗi khi cha nhậu say trên đó ngoại cũng đều nhắc: "Về sớm, ngủ đi, sáng mai còn đi làm". Vậy ra trong đầu cha chỉ có mỗi chuyện mẹ không thừa kế được gì từ nhà ngoại!!!
Tôi đau khôn xiết, thật sự chông chênh và mất đi niềm tin duy nhất về chỗ dựa của mình (Ảnh minh họa)
Tôi đau khôn xiết, thật sự chông chênh và mất đi niềm tin duy nhất về chỗ dựa của mình. Tôi đã muốn đứng thẳng lên nói với cha rằng: "Nếu cha làm thế, cha không sợ sau này con rể, con dâu của cha cũng đối xử với cha như thế sao?". Nhưng tôi không đủ can đảm và cũng không đủ sự mất dạy để nói với ông như thế.
Song có lẽ cũng từ đó trong tôi cha đã mất đi phần nào sự tin tưởng và quý trọng trong tôi. Có lẽ nó sẽ theo tôi suốt cuộc đời và đến lúc thành gia lập thất tôi cũng sẽ sợ, một nỗi sợ vô hình về một người tôi đang gọi là cha.
Theo VNE
Trói được tôi, vợ lén đi phá thai Cưới xong, tôi thắc mắc không hiểu sao bụng vợ không to lên, tôi muốn đưa vợ đi khám thì cô ấy nằng nặc không cho, muốn tài xế riêng đưa đi. Sau này mới vỡ lẽ là cô ấy đi phá. Người đàn ông dù thông minh nhất cũng có những quyết định sai lầm, đặc biệt trong hôn nhân, đó là...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Nghe tin bố bệnh, tôi về thăm sau 6 năm bặt tăm, thật không ngờ chờ đón tôi lại là những xót xa căm giận chưa nguôi

Bố mẹ muốn tôi bỏ người vợ đã cưới 4 năm vì một lý do khiến tôi đau đớn tâm can

Phát hiện dấu vết kì lạ trên kính xe, tôi cay đắng với bộ mặt thật của người chồng đầu ấp tay gối

Vợ cũ bất ngờ xuất hiện giữa buổi họp lớp, xinh đẹp đến đau lòng nhưng thứ khiến tôi bẽ bàng lại nằm trong tay cô ấy

Tôi tưởng chỉ đi giúp việc một tháng, ai ngờ bước vào ngôi nhà đó lại mở ra cả quá khứ đau đớn bị chôn vùi 15 năm

Vay tiền cho chồng đi nước ngoài lao động, sau 1 năm chồng biền biệt không gửi về 1 đồng

Bị ốm nằm bẹp trên giường thì có cô gái trẻ đến hỏi thăm, khi biết danh tính cô ấy, mặt chồng tôi biến sắc

Hí hửng về xem mắt em dâu tương lai, tôi không ngờ lại gặp đúng người đang nắm giữ bí mật tày trời của mình

Vừa công bố di chúc, tôi uất nghẹn thì anh chồng tuyên bố "không máu mủ", bố chồng cười điên dại khiến cả nhà náo loạn

Bố tôi tái hôn với một người phụ nữ hơn ông 6 tuổi, từ ngày đầu dọn về sống chung, tôi choáng váng vì mọi thứ xung quanh

Bố chồng mất, tôi lặng lẽ lau ảnh thờ thì thấy phía sau có dòng chữ khiến tôi run lẩy bẩy, không biết phải sống sao

Bố chồng bỗng nhiên đành đạch đòi bán nhà để làm 1 chuyện không ai có thể hiểu nổi
Có thể bạn quan tâm

Đất hiếm có thể sẽ là chủ đề chính tại Hội nghị thượng đỉnh EU - Trung Quốc
Thế giới
23:10:48 20/06/2025
Dương Mịch được khen ngợi diễn xuất tốt hơn Triệu Lệ Dĩnh?
Hậu trường phim
23:06:54 20/06/2025
MaiQuinn bùng nổ visual, nhận nhiều lời khen tại 'Em Xinh Say Hi'
Sao việt
23:01:56 20/06/2025
ĐÂY RỒI: G-Dragon đã xuất hiện, cả Nội Bài bùng nổ!
Sao châu á
22:42:07 20/06/2025
Những 'bóng hồng' đi qua cuộc đời Brad Pitt
Sao âu mỹ
22:37:27 20/06/2025
Vì sao Bùi Anh Tuấn, Hoài Lâm liên tục gây tranh cãi khi trở lại sân khấu?
Nhạc việt
22:31:03 20/06/2025
Xe tải tông sập nhà dân khiến ba người thương vong
Tin nổi bật
22:17:55 20/06/2025
Công an Nghệ An bắt đối tượng gây ra 6 vụ cướp giật tài sản người đi đường
Pháp luật
21:47:24 20/06/2025
Giá vé đêm nhạc có G-Dragon giảm đến tiền triệu vào sát ngày diễn ra
Nhạc quốc tế
21:32:06 20/06/2025