Tôi xấu hổ với nhà chồng sau phút “tân hôn”
Sau khi cùng chồng kết thúc ‘bản giao hưởng’, tôi cảm thấy xấu hổ không để đâu cho hết và không đủ can đảm xuống nhà ăn cơm với nhà chồng.
Ảnh minh họa
Tôi nghe các bạn kể về kỷ niệm trong đêm tân hôn mà thấy vui quá đi mất. Vợ chồng tôi thì không có “tai nạn” gì đáng tiếc, cũng không có sự cố gì đáng nhớ, nhưng có một sự việc xảy ra tôi muốn kể cùng các bạn.
Chúng tôi sau khi cưới xong thì ở cùng bố mẹ chồng và cậu em chồng. Ngày cưới, nhà hai đứa cũng tương đối xa nên cô dâu phải dậy từ 3h sáng, trang điểm và chuẩn bị sẵn sàng chờ nhà trai sang đón. Suốt cả đoạn đường dài rồi lại cả sáng đón khách, cô dâu và chú rể khá uể oải, nhưng vẫn nhấm nháy nhau, giữ sức cho đêm tân hôn.
14h chiều, vị khách cuối cùng cũng tay bắt mặt mừng, chúc mừng cô dâu và chú rể ra về. Cả nhà thở phào nhẹ nhõm, quây quần ăn bữa cơm trưa sau một ngày mệt nhoài. Khi chúng tôi về đến nhà cũng gần 16h chiều, mẹ chồng giục con dâu đi nghỉ cho đỡ mệt, lấy sức sáng hôm sau còn đi trăng mật. Cô dâu “vâng, dạ” rồi đi thẳng lên phòng, như thể đã chờ đợi câu nói ấy từ rất lâu rồi. Chú rể thấy vợ đi lên cũng đứng phắt dậy, bám đuôi theo sau.
Video đang HOT
Dù quá mệt nhưng vì hai đứa đều háo hức nên không bỏ qua được “thủ tục” của đêm tân hôn và bắt đầu khi nắng chiều còn chưa tắt. Kết thúc “bản giao hưởng”, hai đứa chẳng ai bảo ai, lăn quay ra ngủ một mạch đến 19h30 tối. Khi mẹ chồng gõ cửa, gọi hai đứa xuống nhà ăn cơm, chúng tôi mới tỉnh giấc. Tuy nhiên, khi tỉnh dậy, nhận biết rõ những gì vừa xảy ra tôi mới thấy xấu hổ không để đâu cho hết. Mặc cho chồng năn nỉ, mặc cho mẹ chồng đứng dưới nhà gọi, tôi nhất định không xuống, nũng nịu nói với chồng:
- Em xấu hổ lắm. Em không dám xuống gặp mọi người đâu.
Dỗ dành mãi không được, chồng đành để mặc tôi ở trên phòng, một mình xuống ăn cơm và nói với cả nhà là tôi mệt, không dậy được. Ngồi nghĩ miên man, tôi đoán giờ này ở nhà tôi chắc mọi người cũng đang quây quần ăn cơm và nói chuyện vui vẻ lắm. Bỗng đâu, nước mắt cứ chảy dài, nghĩ mà buồn cho kiếp làm dâu. Tôi nằm khóc rồi ngủ thiếp đi lúc nào không hay. Thế là kết thúc đêm tân hôn.
Theo VNE
Vợ còn trinh, lại nghi làm giả
Thật lòng, khi nói ra những lời này, tôi cảm thấy hổ thẹn với bản thân và thấy có lỗi với vợ mình.
Nhưng tôi đã từng không tin vợ, không tin vợ là một người con gái ngoan ngoãn, đoan chính. Vậy mà tôi vẫn lấy em làm vợ, chỉ vì, tôi cảm thấy, chuyện trinh tiết không còn quá quan trọng, và vì tôi yêu em. Nếu như may mắn lấy được người trong trắng thì tốt, còn không, tôi vẫn cam lòng.
Ngày đó, vợ tôi vốn là cô gái rất cá tính, mạnh mẽ. Vợ nói chuyện cũng bạo mồm lắm, nên tôi thường hay tếu táo vợ. Lâu dần, chúng tôi than quen nhau. Ai cũng bảo tôi là, yêu em thì hợp và nhiều người có ý tác thành cho tôi. Ban đầu tôi phân vân vì với một cô gái uống rượu giỏi, hát hò nhảy múa thỏa thích trên sân khấu lại có vẻ sống hơi suồng sã với bạn bè như em thì có thể là người ngoan hiền được không. Nhiều người nói em ngoan nhưng tôi không tin.
Thi thoảng đi cùng tôi, em có uống rượu say, thậm chí còn nôn tại trận, nhờ bạn bè đưa về. Với người con gái như thế, làm sao tôi có thể tin được là em ngoan ngoãn, hiền lành. Chẳng hạn gặp gã nào đểu cáng thì em chỉ có nước &'đi đời nhà ma'.
Thế nên, dù đã quý mến em nhưng tôi còn do dự, tôi nghĩ rằng, em không thể là người con gái tốt. Nhưng cái tính cách của em khiến nhiều gã đàn ông mê mệt, và khi có nhiều người vây quanh em, tôi mới thấy, mình cần phải kiên trì.
Ngày cưới nhau, tôi đã chuẩn bị một đêm tân hôn đầy lãng mạn. Khi gần gũi em, em sợ, bảo là chưa bao giờ làm chuyện này nên rất run. Lúc đó tôi đã cười nghĩ em cũng khéo đóng kịch.(ảnh minh họa)
Tôi đã theo đuổi em nhiệt tình hơn. Được tầm 2 tháng thì em yêutôi, tôi cũng đã tin tưởng và yêu thương em. Và hơn 1 năm, chúng tôi cưới nhau. Thực tình, thời gian đó, nhiều lần tôi muốn đi quá giới hạn với em nhưng em lại không đồng ý. Nhiều khi tôi nghĩ, có lẽ là em sợ tôi phát hiện em không còn trinh tiết nên không dám nói chuyện quan hệ trước hôn nhân.
Có khi em nói với tôi là em muốn giữ bản thân tới khi về nhà chồng làm tôi có chútkhinh khinh em. Trong thâm tâm, tôi luôn nghĩ, em đã không còn trong trắng nữa, giữ gìn gì chứ. Nhưng lại hiểu tâm lý con gái, sợ bị chồng phát hiện không còn trinh tiết, nên tôi bỏ qua cho em.
Ngày cưới nhau, tôi đã chuẩn bị một đêm tân hôn đầy lãng mạn. Khi gần gũi em, em sợ, bảo là chưa bao giờ làm chuyện này nên rất run. Lúc đó tôi đã cười nghĩ em cũng khéo đóng kịch. Nhưng thật không ngờ, đêm ấy, tôi biết được vợ mình còn trinh. Ban đầu, tôi còn nghi ngờ em dùng màng trinh giả, vì bây giờ, họ có thể lừa gạt người khác bằng chuyện này. Nhưng vì đã có tâm lý chuẩn bị trước, cũng đã cảnh giác nên tôi đã kiểm tra kĩ và đúng là, em còn trinh thật. Chứ nếu đàn ông đã muốn chú ý quan sát thì không có màng trinh giả nào lừa được họ.
Vậy mà thiếu chút nữa thì tôi đã nghi ngờ em. Nhìn những biểu hiện của em khi gần gũi tôi, rồi nỗi sợ hai của em khi được tôi chiều chuộng, tôi đã hiểu, thực sự là em không phải là cô gái hư hỏng. Em đúng là người con gái ngoan ngoãn, vậy mà tôi lại nghi ngờ em. Thật sự tôi quá có lỗi với vợ mình, tôi tin là em thật lòng yêu và dành cho tôi.
Thật may là tôi chưa làm gì dại dột. Từ giờ tôi phải yêu vợ, để bù đắp cho sự nghi ngờ sai lầm của tôi.
Theo VNE
Chấp nhận buông tay để em lấy chồng khác Có lẽ mỗi người ai cũng có số phận mà trời đã dành riêng cho họ, cả anh và em cũng không ngoại lệ. Em à! Có lẽ mỗi người ai cũng có số phận mà trời đã giành riêng cho họ, cả anh và em cũng không ngoại lệ. Mình đã là vợ chồng chung sống đầu ấp tay gối hơn mười...