Tôi vừa vung tay đánh vợ lần đầu khi chứng kiến cô ấy tiếc rẻ với bố đẻ 500 nghìn
Người ta cưới vợ thì sợ chuyện mẹ chồng nàng dâu, còn gia đình tôi lại có một vấn đề nan giải khác, đó là mối quan hệ giữa vợ tôi và bố đẻ của cô ấy.
Người ta cưới vợ thì sợ chuyện mẹ chồng nàng dâu, còn gia đình tôi lại có một vấn đề nan giải khác, đó là mối quan hệ giữa vợ tôi và bố đẻ của cô ấy.
Vợ tôi sinh ra trong một gia đình nghèo. Năm lên 4 tuổi thì bố bỏ đi. Vì quá sốc, mẹ vợ tôi đã quyên sinh, để lại đứa con duy nhất cho ông bà chăm sóc. Mồ côi mẹ, vợ tôi vất vả hơn các bạn đồng trang lứa. Cô ấy không được học hành đàng hoàng, học xong lớp 9 đã phải ra xã hội bươn chải. Đưỡ vài năm thì ông bà nội ngoại lần lượt qua đời, vợ tôi bơ vơ chẳng còn nơi nào dựa dẫm.
Tôi đến với vợ và rất đồng cảm với những gì cô ấy đã trải qua. Ngày kết hôn, tôi dặn lòng sẽ trở thành chỗ dựa vững chắc cho cô ấy. Nhưng cuộc sống của chúng tôi lại có sự đảo lộn vào 3 năm trước, khi bố vợ tôi trở về.
Sau nhiều năm sương gió, ông đã không còn khoẻ mạnh như xưa. Bây giờ có tuổi, biết mình đã làm con gái tổn thương quá lâu nên bố quay về để chuộc tội. Bản thân tôi thấy ông đã già, cuộc sống cũng không sung sướng gì nên rất thương.
Video đang HOT
Đến nước ấy, tôi không còn đủ bình tĩnh nên đã vung tay tát vợ một cái. Ảnh minh họa: Internet
Có điều vợ tôi lại hận bố vô cùng. Cô ấy không chấp nhận ông, thậm chí còn chưa bao giờ cho ông bế con của chúng tôi. Những lần như vậy, tôi thấy khó xử lắm. Chuyện quá khứ đã qua rồi, vợ tôi cứ chấp nhất. Hôm qua tôi đi làm về, thấy bố vợ mang ít đồ quê lên, vợ tôi vẫn dửng dưng không mang vào cất, tôi vội bỏ vào tủ lạnh rồi cảm ơn bố.
Hai bố con ngồi nói chuyện một lúc thì ông phải về. Tôi khi ấy đang bận nên chỉ kịp đưa 500 nghìn cho ông đi đường. Vợ tôi nhìn thấy, cô ấy liền bĩu môi trách móc. Khi bố đã về, cô ấy vẫn không chịu dừng, còn nói: “Có phải anh là đàn ông nên mới thông cảm được cho ông ta không? Hay anh cũng định sống như thế”.
Đến nước ấy, tôi không còn đủ bình tĩnh nên đã vung tay tát vợ một cái. Nghĩ mà buồn các bạn ạ, tôi chỉ muốn vợ có thể buồn bỏ và sống vì hiện tại, nhưng cô ấy không chịu thay đổi. Tiếp theo tôi nên làm gì để mối quan hệ của bố con họ khá hơn đây?
Mẹ chồng xúc phạm dâu cũ "ăn mày nơi nào, để còn bố thí", song lời của người đàn ông đứng sau tôi khiến bà bẽ mặt
"Ăn mày cũng biết chọn chỗ đấy. Đến những nơi sang chảnh thế này xin tiền, chắc được nhiều người bố thí cho lắm nhỉ?" - mẹ chồng bĩu môi nói với tôi.
Ngày về ra mắt, mẹ của Vũ (chồng cũ) đã coi tôi như... người nhà. Nhưng không phải để yêu thương, đối xử tốt mà để sai tôi như 1 con ở. Hôm đó, khi tôi vừa đến, còn chưa kịp ngồi uống nước nghỉ ngơi, bà đã bảo tôi vào bếp phụ nấu cơm. Bà phải chạy sang hàng xóm xin mấy lá chanh về ăn với thịt gà.
Tôi hì hục luộc gà, làm nem rán, nấu canh miến... xong xuôi vẫn chưa thấy bà đâu. Đến gần trưa, mẹ chồng mới đủng đỉnh về và nói rằng, sang đó "say" chuyện trò với chị hàng xóm nên quên mất.
Thấy tôi còn chưa chặt gà, bà cáu kỉnh: "Ơ hay, không biết trưa à, sắp cơm ăn thôi, đói rồi". Thế là tôi lại đem con gà đi chặt. Biết mẹ chồng tương lai đang thử thách mình, tôi cố gắng làm thật tốt. Song lúc bày ra mâm, bà bĩu môi: "Gà luộc hơi nhũn rồi, thế này về nhà bác thì còn phải học hỏi nhiều. Chứ làm vợ thế này 3 ngày người ta trả về". Xong bữa, người dọn lại là tôi. Bực lắm, nhưng tôi cố nhịn không nói.
Sau này về làm dâu, cuộc sống của tôi càng ngột ngạt. Trong mắt mẹ chồng chỉ có con trai chứ không có con dâu. Tiền lương của 2 chúng tôi đều phải đưa cho bà. Tôi cần đi chợ, hay mua cái gì đều phải ngửa tay xin. Mọi việc trong nhà tôi phải làm hết. Bà không cho chồng phụ vợ. Đặc biệt mẹ chồng rất ghét cảnh con trai của bà phải vào bếp nấu cơm, hay cúi xuống quét nhà...
Có lần, tôi nhờ chồng đem phơi cho chậu quần áo, bởi lúc đó tôi chửa vượt mặt rồi, leo lên tận tầng 4 rất khó khăn... . Thế rồi mẹ chồng nhìn thấy. Bà hất tung mọi thứ rồi quát: "Chị không làm được thì để tôi làm, không cần phải hành con trai tôi. Nó đi làm chưa đủ mệt à?". Chồng lên tiếng bênh vực, tôi càng bị mẹ chồng ghét hơn.
(Ảnh minh họa)
Khi con tôi gần 2 tuổi, tâm tính của chồng tôi thay đổi. Anh cặp kè với 1 cô gái trẻ ở công ty. Tôi biết được điều đó thì khóc lóc, làm ầm ĩ lên. Song mẹ chồng lại bênh anh. Bà nói với tôi: "Vợ phải thế nào thì chồng mới ngoại tình chứ? Cô nhìn cô xem chồng có yêu thương được nữa không. Cả năm nay ở nhà ăn hại, một mình nó kiếm tiền. Đã thế cô còn không trau chuốt bản thân, nhìn cô tôi còn thấy chán nói chi là con trai tôi... Đẻ thì không biết đẻ, nhà tôi không cần cháu gái".
Được sự hậu thuẫn của mẹ, chồng tôi càng ngang nhiên sai trái. Cuối cùng vì quá ấm ức, tôi quyết định ly hôn. Ngày ra đi, mẹ chồng còn giễu cợt, nói tôi rời xa chồng chỉ có thể làm ăn mày ở đường mà thôi!
Bẵng đi 1 thời gian, khoảng 3 năm sau, hôm qua tôi gặp lại mẹ chồng ở trung tâm thương mại. Trông thấy tôi từ xa, bà chủ động tiến lại để lăng mạ: "Ăn mày cũng biết chọn chỗ đấy. Đến những nơi sang chảnh thế này xin tiền, chắc được nhiều người bố thí cho lắm nhỉ?". Khi tôi không nói gì, định rời đi, thì bà ném ví tiền ra trước mặt tôi rồi hô hoán: "Ăn cắp, ăn cắp mọi người ơi, con này nó giật ví của tôi".
Thấy ầm ĩ, mọi người bắt đầu để ý và xúm lại xem. Mẹ chồng càng được đà lao vào tôi giằng co như thể tôi là người móc ví thật. Đang lúc hỗn loạn như thế, một cánh tay người đàn ông kéo mẹ chồng tôi ra và hỏi: "Có chuyện gì vậy cô?". Mẹ chồng tôi nhận ra người quen thì càng to tiếng: "Ô sếp cũ của con trai tôi này. Anh lại đây mà xem. Đây là con dâu cũ của tôi. Gặp mẹ chồng nó không chào hỏi, còn định ăn cắp tiền của tôi. May mà tôi nhanh nhẹn phát hiện kịp. Con này nó gian xảo lắm...".
"Cô nói ai cơ, ý cô nói vợ cháu ăn trộm?" - Mẹ chồng nghe xong câu hỏi đó thì ngớ người.
Bà lắp bắp: "Anh nói cái gì cơ? Cô này mà là vợ anh được á. Anh bị nó lừa rồi. Nó là dâu cũ của tôi, tôi lạ gì. Hậu đậu mà còn lười chảy thây, chỉ biết ăn bám thôi". Song chồng tôi đáp lại: "Người bị lừa là cháu mới đúng đó cô. Chính con trai cô mới là người lừa đảo, chiếm đoạt tài sản của công ty cháu. May mắn cho anh ta, vợ cháu nhận ra người quen cũ nên xin xỏ cho. Chứ không giờ này anh ta chết rũ trong tù rồi. Tiện đây cháu cũng có lời cám ơn mẹ con cô vì đã tạo cơ hội để cháu đến với Hân (tôi). Nhưng những gì các người làm với Hân, sẽ có 1 ngày cháu tính sổ đầy đủ cả.
Mà con trai cô chắc giờ này vẫn đang thất nghiệp nhỉ. Cũng đúng thôi, khi biết quá khứ bất hảo của anh ta thì ai mà dám nhận vào làm. Chắc quá khứ dơ dáy này cậu ấy giấu giếm không cho cô biết đâu nhỉ?".
Mẹ chồng tôi ú ớ không dám lên tiếng đáp trả. Mọi người xung quanh bắt đầu xì xào, kẻ lắc đầu, người tỏ ra ngao ngán khi chứng kiến cảnh này. Cuối cùng xấu hổ quá, mẹ chồng đành cúi xuống nhặt ví tiền rồi nhanh chóng rời khỏi trung tâm thương mại.
Lần nào bà nội đón từ trường về, tay con cũng bầm dập, tôi âm thầm theo dõi rồi cay đắng trước sự thật Đứng từ xa nhìn con mà tôi không cầm được nước mắt. Không ngờ đứa con 4 tuổi của tôi phải chịu đựng đau khổ như vậy. Tuy tôi không sống cùng với bố mẹ chồng, nhưng nhà tôi và nhà mẹ chồng rất gần nhau. Từ ngày về đây làm dâu, tôi luôn biết điều, sống hiếu thảo. Có gì ngon, tôi...