Tôi vô sinh anh xin cưới gấp, 3 năm bỗng mang thai mà ngã gục vì phản ứng của chồng
Tôi cứ ngỡ rằng chồng cũng sẽ vui mừng và xúc động giống hệt vợ nhưng hóa ra mình đã nhầm.
Anh kinh hãi nhìn tôi rồi thốt ra một câu: “ Sao bảo là vô sinh mà bây giờ lại có thai rồi?”. Người yêu cũ từng bỏ rơi tôi khi hai đứa đi khám sức khỏe sinh sản tiền hôn nhân và phát hiện tôi bị vô sinh. Sau đó tôi cũng khép mình chẳng dám làm quen, yêu đương với ai. Mãi sau bố mẹ sốt ruột, nhờ người làm mối cho chồng tôi bây giờ.
Thời điểm gặp nhau, tôi đã nói rõ bản thân có bệnh như thế, để anh ấy quyết định. Ai ngờ chồng tôi dường như còn vui mừng hơn, lập tức đòi làm đám cưới ngay lập tức. Anh bảo đã yêu tôi từ cái nhìn đầu tiên, sẽ không bao giờ ruồng rẫy tôi vì chuyện con cái. Anh còn động viên tôi đừng suy nghĩ nhiều, khoa học bây giờ rất hiện đại. Kể cả không sinh được con cũng chẳng sao hết, đầy cặp vợ chồng vẫn sống hạnh phúc bên nhau mà không sinh con đấy thôi.
Nghe chồng nói mà tôi ngỡ mình đang nằm mơ. Tôi phải may mắn cỡ nào mới tìm được người đàn ông yêu thương mình chân thành, sẵn sàng bỏ qua khuyết điểm của tôi như vậy? Bố mẹ tôi biết vậy thì mừng lắm, vậy nhưng lại là bố mẹ chồng cũng không hề phản đối. Vậy là đám cưới của chúng tôi nhanh chóng được tổ chức.
Nghe chồng nói mà tôi ngỡ mình đang nằm mơ. (Ảnh minh họa)
3 năm qua, tôi vẫn mong ngóng có thể sinh cho anh một đứa con. Phần vì tôi rất khao khát được làm mẹ, phần nữa cũng muốn có đứa con ràng buộc giữa hai vợ chồng. Vậy nhưng tôi vẫn không thể mang thai.
Tôi rất sốt ruột, tìm đủ mọi cách chạy chữa hi vọng có bầu, vậy nhưng chồng tôi khá thờ ơ. Anh luôn động viên vợ không cần phải cảm thấy áp lực, hãy để con đến thật tự nhiên. Song tôi lại nhận ra anh ấy dường như không có chút cố gắng nào, nói đúng hơn là chẳng thiết tha có con với tôi thì phải? Tại sao lại như vậy? Có lẽ tôi nghĩ sai bởi ai chẳng muốn mình được lên chức, bố mẹ chồng cũng phải mong ngóng có cháu bế chứ?
Vậy là trong suốt 3 năm qua, một mình tôi tự bỏ thời gian, tiền bạc và công sức để chạy chữa căn bệnh vô sinh của mình. Cũng đúng thôi, tôi là người có khuyết điểm còn anh khỏe mạnh bình thường, anh chịu lấy tôi đã là tốt lắm rồi.
Video đang HOT
Vào một ngày không báo trước, nhìn chiếc que thử thai 2 vạch đỏ cho trên tay mà tôi run rẩy không tin vào mắt mình. Tôi đã có thai thật rồi, vào lúc bản thân không ngờ tới, sau bao nỗ lực và cố gắng không ngừng nghỉ. Chẳng từ ngữ nào có thể diễn tả được niềm hạnh phúc của tôi khi đó. Và người đầu tiên tôi muốn thông báo chính là chồng mình.
Tôi cứ ngỡ rằng chồng cũng sẽ vui mừng và xúc động giống hệt vợ nhưng hóa ra mình đã nhầm. Anh kinh hãi nhìn tôi rồi thốt ra một câu: “Sao bảo là vô sinh mà bây giờ lại có thai rồi?”. Câu nói không có chút gì vui mừng mà tràn ngập sự trách móc và khó hiểu, như thể anh lấy tôi vì bị vô sinh. Còn hiện tại tôi mang thai nghĩa là trái với kỳ vọng khiến anh phải thất vọng.
Tới lúc này thì tôi đã hiểu chồng đang có một bí mật gì đó giấu giếm mình. Để moi được bí mật đó, tôi đành xuống nước giả vờ rằng nếu anh kể hết mọi chuyện, tôi sẽ làm theo mọi điều anh muốn vì tôi yêu anh vô cùng. Và anh ta đã mắc bẫy. Hóa ra khi trước chồng tôi từng có một đời vợ nhưng chị ấy mất rồi, trong một lần đi tìm chồng giữa đêm khuya. Mà khi ấy anh ta đang hú hí bên người tình.
Chuyện xảy ra, anh ta trở thành nhân tố gián tiếp gây nên tai nạn cho vợ. Anh ta có tình cảm thật lòng với vợ, cô người tình kia là vui chơi qua đường nên anh ta rất hối hận. Trong lúc nguy kịch, vợ anh ta bắt chồng phải hứa hẹn cho dù sau này có lấy ai thì cũng không được sinh thêm con để dồn mọi tâm sức nuôi dạy hai đứa con của họ. Và anh ta đã đồng ý với điều kiện đó.
Hóa ra tôi bị vô sinh lại vừa hay trùng khớp với mong ước của chồng. (Ảnh minh họa)
Hai đứa con riêng của chồng tôi hiện tại ông bà ngoại chúng chăm sóc vì họ không yên tâm để chồng tôi nuôi nấng. Phần cũng bởi vì trách hận con rể và bên thông gia. Chồng tôi và nhà chồng chẳng dám phản đối, hàng tháng chu cấp tiền nong và sang thăm cháu mà thôi.
Nhà chồng tôi giấu kín như bưng chuyện đó, dặn tất cả anh em họ hàng không ai được tiết lộ ra ngoài. Sau khi người phụ nữ đó qua đời, nhà chồng cũng chuyển đến khu vực khác ở, hàng xóm láng giềng toàn người mới. Bản thân chồng tôi vì sợ hãi những lời đàm tiếu mà chuyển công việc, cắt đứt với những ai biết chuyện quá khứ của anh ta. Nên suốt 3 năm làm vợ, tôi mới không hay biết gì. Chồng nói dối mất giấy tờ không thể đăng ký kết hôn, tôi chẳng chút nghi ngờ, còn nghĩ bụng chỉ cần tình cảm là đủ.
Hóa ra tôi bị vô sinh lại vừa hay trùng khớp với mong ước của chồng. Hóa ra hàng tháng chồng tôi vẫn gửi phần lớn tiền lương về cho bố mẹ vợ cũ, mỗi khi sang thăm các con sẽ nói dối là đi công tác, tôi tin tưởng và yêu chồng nên chẳng bao giờ đặt nghi vấn.
Bây giờ chồng tôi không nói thẳng chuyện bỏ thai nhưng tỏ vẻ khó chịu không hề hoan nghênh đứa bé. Tôi có nên ly hôn hay cố gắng giành lấy trái tim của chồng để con tôi có bố?
Sau khi mẹ chồng cầm hồ sơ bệnh án của con trai, bà đưa cho tôi 200 triệu rồi buông lời phũ phàng
Liệu tôi có nên nghe theo lời yêu cầu của mẹ chồng hay không?
Có một người mẹ chồng rất coi trọng chuyện môn đăng hộ đối quả thực cực kỳ áp lực, ngột ngạt. Gia cảnh nhà tôi từ vài năm trước rất khó khăn, tới nỗi chỉ cần nghe đến hai chữ "nợ nần" là tôi đủ ám ảnh. Nhưng tôi may mắn được cho học hết cấp 3 rồi tự thân lên Hà Nội học Đại học bươn chải. Phải rất cố gắng tôi mới trang trải hết học phí, tiền sinh hoạt... và tốt nghiệp với tấm bằng giỏi.
Khi bắt đầu đi làm, vì giữ mối quan hệ tốt với một giảng viên trong trường mà tôi được cô ấy đề xuất, giới thiệu làm ở công ty khá xịn sò. Nhờ việc chăm chỉ làm lụng, tăng ca, tôi vừa được thăng tiến nhanh mà vừa có rất nhiều tiền gửi về quê. Dần dần, cuộc sống của gia đình tôi cũng bớt khổ.
Tôi quen chồng vì anh ấy làm ở một bộ phận khác của công ty, khác cả tầng luôn. Dù nhiều lần gặp nhau trong thang máy nhưng thậm chí chúng tôi còn không biết người kia làm cùng cơ quan. Mãi cho tới một lần tham gia tiệc cuối năm của công ty, tôi ăn diện rất đẹp nên mới lọt vào "mắt xanh" của chồng. Sau hôm ấy, chúng tôi kết bạn trên Facebook với nhau, đồng thời làm quen người kia luôn.
Ảnh minh hoạ.
Suốt những năm đi học, tôi chẳng dám yêu ai vì hoàn cảnh của bản thân rất nghèo. Chồng chính là mối tình đầu của tôi. Cả tuổi thanh xuân tươi đẹp này tôi đều dành cho anh. Song mối quan hệ của hai người bị mẹ anh phản đối dữ dội. Tôi còn từng nhìn thấy đoạn tin nhắn mẹ chồng gửi cho con trai là "Mày đừng yêu con bé đó, nhà nó nghèo sau mày phải cưu mang cả bố mẹ nó đấy!"
Vượt lên trên sự phản đối, tôi vẫn một lòng muốn chung sống với anh dưới tư cách của người vợ. Tôi biết anh cũng yêu tôi và sẵn sàng làm trái mong muốn của mẹ. Đã từng có một quãng thời gian hai người cực kỳ khủng hoảng, mệt mỏi vì cứ phải nghe những lời nói nhẹ nhàng nhưng thâm sâu của mẹ chồng hòng phản đối hai đứa.
Song, sau tất cả, tôi với chồng vẫn về chung một nhà, chúng tôi mau chóng dọn ra ở riêng để không phải gặp những chuyện mâu thuẫn mẹ chồng - nàng dâu. Nhưng biến cố tiếp tục ập đến. Tính đến nay tôi lấy chồng mới được khoảng 1 năm rưỡi.
Sau một thời gian mãi chưa thấy có con, vợ chồng tôi cũng sốt ruột. Bởi việc sinh hoạt "ân ái" vẫn diễn ra rất bình thường, tôi cũng áp dụng nhiều cách thức mà các bà mẹ bỉm sữa hay gợi ý song vẫn chẳng có kết quả khả quan. Mãi tới lúc đi bệnh viện khám sức khỏe sinh sản của cả hai mới phát hiện ra chồng tôi bị vô sinh...
Hôm cầm kết quả trên tay, tôi như khóc òa vì thực sự buồn. Tôi chưa bao giờ tưởng tượng ra tình huống xấu ấy lại xảy đến với chính gia đình mình. Tôi nói chuyện qua điện thoại với bố mẹ ở quê, ông bà bảo đừng vì vậy mà bỏ chồng, như thế sẽ rất tội. Thôi thì nếu không có con thì nhận con nuôi chẳng sao cả. Bố mẹ tôi tuy nghèo, sống dưới quê nhưng tình cảm lắm, chẳng gay gắt gì mấy chuyện này.
Ảnh minh hoạ.
Chúng tôi tiếp tục thưa chuyện với mẹ chồng. Bà ấy cũng bất ngờ, cầm hồ sơ bệnh án đi vào trong phòng một lúc lâu. Chồng tôi là con thứ trong nhà, trên anh còn có anh trai cả nên cũng không phải đắn đo chuyện sinh con nối dõi. Ấy thế nhưng hành động sau đó của mẹ chồng khiến tôi sốc óc, bản thân tôi chưa bao giờ nghĩ tới.
Bà ấy hẹn gặp riêng tôi rồi đưa tôi 200 triệu đồng cùng yêu cầu:
"Mẹ biết nói thế này thì con sẽ buồn, nhưng con cũng biết đấy, chồng con bị vô sinh. Nếu con gắn bó với nó thì chẳng có tương lai đâu. Con hãy nhận 200 triệu này rồi tìm một cái cớ để ly dị đi. Sau đó con ở vậy hay lấy chồng mới thì tuỳ. Còn trẻ mà, tội gì phải gắn bó cùng một người đàn ông vô sinh? Hãy giải thoát cho nhau thì hơn".
Nghe mẹ chồng nói vậy, tôi lập tức trả lại bà ấy tiền rồi từ chối và đi về nhà. Tôi thực sự không hiểu, tưởng rằng đáng nhẽ lúc này bà nên vun vén cho tình cảm của hai con chứ? Tại sao lại đòi chia rẽ tôi với chồng? Hay bà ấy chỉ tìm cớ để đuổi tôi ra khỏi nhà này thôi? Từ hôm ấy đến nay, vì dịch bệnh giãn cách nên vợ chồng tôi cũng chưa gặp bà ấy để nói chuyện. Thi thoảng mẹ chồng cũng hay nhắn tin giục giã suy nghĩ. Tôi thật tình rất khó xử và mệt mỏi...
7 điều bạn cần chuẩn bị tâm lý trước khi bước vào cuộc sống gia đình Dưới đây là một số điều mà bạn nên nhớ để chuẩn bị tâm lý thật tốt trước khi bước vào cuộc sống gia đình. Khi bạn sắp kết hôn, có rất nhiều thứ cần phải chuẩn bị. Ngoài địa điểm tổ chức đám cưới, trang phục, trang điểm, giày dép, quần áo, lên lịch tuần trăng mật..., dưới đây là một số...