Tôi và vợ đang trao cho nhau những nhớ mong bao ngày thì cả 2 tối sầm mặt khi gặp phải cảnh tượng này
Thấy tôi cuồng nhiệt quấn lấy, vợ tôi sau đó cũng không thể kiềm lòng, nhiệt tình đáp lại tôi.
Tôi lập gia đình đã 3 năm nhưng vợ tôi vẫn chưa mang thai. Tôi và vợ vẫn yêu đương mặn nồng như thời yêu nhau nhưng bố mẹ tôi lại không ngừng thối thúc việc có con. Tôi dù không ít lần nói với vợ về việc có con nhưng cô ấy có vẻ vẫn chưa sẵn sàng. Cô ấy nói mình còn trẻ, vẫn muốn chơi thêm một vài năm rồi mới sinh con. Tôi nghe thế cũng không ép vợ.
Dù đã lấy nhau 3 năm nhưng tôi vẫn thường nhớ vợ khi đi xa, đặc biệt là những lúc công tác nhiều ngày. Vừa rồi tôi chỉ mới xa nhà 5 ngày nhưng đã thấy nhớ vợ lắm rồi. Vì cũng đã gần nửa tháng tôi không được gần gũi vợ. Đến khi về nhà, tôi thúc giục vợ nhanh chóng vào phòng ngủ sớm.
Vợ tôi có vẻ không trông chồng về, cô ấy nói hôm nay hơi mệt nên chưa muốn gần gũi chồng. Điều này làm tôi khá khó chịu, tôi cứ ôm lấy vợ rồi lăn ra giường. Thấy tôi cuồng nhiệt quấn lấy, vợ tôi sau đó cũng không thể kiềm lòng, nhiệt tình đáp lại tôi. Tôi cười thầm trong lòng, nghĩ chắc là vợ thấy ngại mới từ chối tôi.
Tôi và vợ cuốn lấy nhau, như trao cho nhau hết những mong muốn nhớ mong bao ngày xa nhau. Chắc vì chúng tôi quá nhiệt tình nên đống sách trên giá gần giường ngủ bỗng chốc đổ ào xuống. Một cuốn sách rơi trúng người khiến tôi bất ngờ đau điếng. Cả tôi và vợ đều bất ngờ trước cảnh tượng này.
Nhưng ngay sau đó, tôi càng bất ngờ hơn khi thấy một thứ dưới sàn. Vợ tôi nhanh chóng lao ra che đi thứ đó. Đáng tiếc, tôi đã thấy hết tất cả. Thứ vợ tôi đang khúm núm che đi chính là một tập tài liệu. Tôi nhìn rõ đó là tờ kết quả khám bệnh phụ khoa, bên dưới là dòng chữ kết luận bệnh viêm nhiễm nặng. Tôi hoảng hồn nhảy khỏi giường, đi ngay vào nhà tắm gột rửa thật cẩn thận. Tôi quá khiếp sợ vợ mình, sợ mình bị cô ấy lây bệnh.
Video đang HOT
Khi ra ngoài, tôi thấy vợ ngồi khóc nức nở. Tôi hỏi vì sao cô ấy lại bị bệnh, vợ chồng tôi đều quan hệ lành mạnh, hay là cô ấy bị lây từ ai? Tôi còn gặng hỏi nếu cô ấy bị bệnh như thế thì tôi có bị lây bệnh không? Vợ tôi nghe thế càng khóc lớn hơn, cô ấy nói bệnh này không hề lây cho tôi. Cô ấy còn nói đây chỉ là bệnh viêm nhiễm bình thường. Tôi đương nhiên không thể tin, tôi nghi ngờ vợ ngoại tình khi chồng đi công tác. Căn bệnh của cô ấy là từ đó mà ra.
Vợ tôi bỏ về nhà mẹ đẻ, chỉ nhắn tin cho tôi lên đón cô ấy rồi cùng ra tòa nộp đơn ly hôn. Nhưng tôi vẫn đang suy nghĩ, tôi thấy rối bời. Tôi không biết có phải vợ lừa dối mình hay không. Tôi cũng không có chứng cứ cô ấy ăn chơi rồi bị lây bệnh. Nhưng kết quả khám bệnh của vợ khiến tôi lo sợ. Tôi phải làm sao đây?
Đêm cuối sắp ly hôn, chồng chạy hổn hển về nhà, trên tay bế đứa bé đỏ hỏn rồi nói một câu khiến tôi đứng tim
Đêm trước ngày lên tòa để ký giấy ly hôn, nửa đêm mưa bão to anh vẫn còn chạy sang đập cửa phòng trọ của em liên hồi.
Đặc biệt trên tay anh còn bế đứa bé đỏ hỏn.
7 năm nay em và chồng sống với nhau rất hợp ý và hạnh phúc. Thế nhưng, chỉ vì khiếm khuyết mãi không thể có với nhau 1 đứa con chung mà vợ chồng hiếm muộn nhà em nhiều lần suýt đường ai nấy đi. Nguyên nhân là do em ạ. Em bị buồng trứng đa nang, dù chạy chữa bao nhiêu tiền của nhưng tin vui bầu bí vẫn mãi chưa đến.
Bao nhiêu lần, mẹ chồng em gây áp lực bắt anh phải bỏ vợ hay đến với người phụ nữ khác chỉ để có 1 mụn con cho bà được bế bồng. Nhưng chồng em một mực không tán thành.
Anh nói rằng, anh không thể bỏ vợ chỉ vì lý do em chưa sinh được cho nhà anh một mụn con. Anh cũng bảo, anh sẽ đi cùng em suốt cuộc đời cho dù em có sinh con được hay không. Nước đường cùng, tụi em sẽ xin một mụn con nuôi.
Bố mẹ chồng góp ý và hay áp lực với anh nhiều lần không được thì đã quyết từ mặt anh. Thương vợ, anh dồn tiền mua 1 căn chung cư nhỏ trên thành phố. Vợ chồng em cùng nhau đi làm và sống bình dị. Cứ mỗi đợt gom được chút tiền, cả 2 lại đi mua thuốc thang uống hoặc đi thụ tinh ống nghiệm. Song lần nào chúng tôi cũng chỉ nhận được sự thất vọng tràn trề.
Những lúc như vậy em lại buồn bã bảo anh:
"Hay mình buông tay đi chồng ơi. Anh phải có con để nối dõi. Em không thể ích kỷ với anh được".
"Em nói gì thế. Anh không cho phép em được bỏ cuộc đâu. Em mà cứ rời xa anh thì anh sẽ tìm em bằng được. Không được có ý nghĩ như vậy nữa nhé"
"Nhưng... em"
"Không nhưng gì hết. Chỉ cần em cứ ở bên anh, rồi trời sẽ thương chúng ta. Mà trời không đoái thương thì cứ coi như số phận thế rồi".
Quả thực, em có thêm niềm tin mạnh mẽ nhờ có những lời này của anh. Nhưng 1 năm, 2 năm, 3 năm, 5 năm rồi 7 năm trôi qua vẫn vậy. Vì yêu anh nên em nghĩ mình không nên ràng buộc cuộc đời anh nữa. Em đơn phương đệ đơn ly hôn.
Anh tất nhiên là không ký vào đơn. Anh bảo, nếu em muốn bỏ anh thì cứ tự bỏ đi. Còn anh không bao giờ bỏ em hết. Nhưng tôi vẫn một mực hành động theo quyết định của mình.
Một ngày anh đi làm, em ở nhà lén chuyển nhà đến một nơi khác. Anh ngày đêm điên cuồng gọi điện nhưng em nhất quyết không nghe máy. Anh tìm tới tận công ty em làm để gặp nhưng em nhất định không gặp. Nhìn anh đau khổ, lòng em cũng như ngàn mũi kim đâm. Song em phải cứng rắn.
Rồi không biết ai bảo, anh tìm đến tận nhà trọ mới của em. Thấy em, anh ôm chầm lấy vợ. Anh bảo: "Còn nước còn tát, vợ chồng hiếm muộn chúng ta không thể ly hôn như thế này". Nhưng em chỉ lẳng lặng đuổi anh về và vẫn kiên trung với quyết định của mình.
Ngày tòa án gọi, anh cũng nhất định không chịu có mặt. Tuy vậy, những thủ tục ly hôn vẫn được em tiến hành đơn phương. Cũng đến ngày các thủ tục ly hôn được hoàn tất. Đêm trước ngày lên tòa để ký giấy ly hôn, nửa đêm mưa bão to anh vẫn còn chạy sang đập cửa phòng trọ của em liên hồi. Đặc biệt trên tay anh còn bế đứa bé đỏ hỏn.
Em sợ cả 2 bị mưa ướt nên dù bất ngờ, em vẫn mở cửa để anh vào trong phòng. Anh bảo vừa đi trực về đến gần nhà thì thấy em bé này bị bỏ rơi bên hiên nhà một người dân trên phố. Anh đã gọi cho công an phường trình báo. Công an cũng đã đăng tải thông tin tìm người thân cho bé. Họ bảo rằng nếu mấy hôm nữa không tìm được mẹ cháu bé bỏ rơi thì anh hoàn toàn có thể nhận nuôi đứa bé nếu muốn.
Rồi anh trao đứa bé đỏ hỏn cho em và bảo: Vợ ơi, mình đừng bỏ nhau nữa. Mình cùng nuôi dạy con nhé!
Cứ thế vợ chồng hiếm muộn nhà em cứ nhìn nhau trân trân trong hạnh phúc cả nhà ạ. Đang khao khát có con mà ông trời như thấu hiểu, ban cho vợ chồng em đứa bé này. Em sẽ yêu thương con như đứa con dứt ruột mình đẻ ra. Ngày mai em cũng lên tòa án rút đơn ly hôn chồng mọi người ạ.
Hãy cầu chúc cho hạnh phúc giản dị này của em đi mọi người. Bỗng nhiên sắp mất tất cả mà giờ em lại có tất cả.
Mặn nồng suốt 3 năm vẫn không có con, đưa vợ đi khám tôi ngã quỵ biết lý do Tôi không ngại chuyện đi thăm khám, nên nhân lúc đi khám sức khỏe định kỳ, tôi đã tự kiểm tra sức khỏe sinh sản của mình. Kết quả cho thấy tôi không có bệnh gì, vậy thì chắc là do vợ tôi rồi. Từ ngày lấy được Dương, tôi thấy mình là người đàn ông may mắn. Dương là người phụ nữ...