Tôi từng phải đi xin lỗi người tình của chồng
Không đủ bằng chứng chứng minh chồng ngoại tình với người đàn bà đó, nên tôi từng phải đi xin lỗi người thứ 3…
Người thứ 3 xen vào cuộc sống của tôi và chồng là một người đàn bà đẹp, quyến rũ. Cô ta đã trải qua hai cuộc hôn nhân, nhưng đều đã ly hôn và đang nuôi một đứa con chung với người chồng thứ 2.
Ảnh minh họa
Chồng tôi và người đàn bà đó quen nhau từ khi cô ta vẫn đang sống với người chồng thứ 2, thi thoảng cả hai vợ chồng họ đến nhà tôi chơi, có vài lần ở lại ăn cơm với hai vợ chồng nên tôi cũng không nghĩ ngợi gì.
Nhưng kể từ khi người đàn bà đó ly hôn người chồng thứ 2, tình cảm giữa chồng tôi với người đàn bà ấy luôn khiến tôi lo lắng, bất an. Có vài lần, tôi chợt nhìn thấy trong điện thoại của chồng, số của người đàn bà ấy gọi đến vào đêm muộn, rồi họ nhắn tin cho nhau rất nhiều. Có hôm, chồng đang ngủ bật dây ra ngoài nói chuyện điện thoại với ai đó, rồi lại bỏ đi đâu khoảng 2 tiếng đồng hồ. Tôi hỏi, anh chỉ nói là công việc.
Nhưng không thể là công việc, vì từ xưa đến nay anh không bao giờ như vậy. Tôi dám chắc chắn rằng, chồng và người đàn bà ấy có mối quan hệ bất chính, nên đã nói với bố mẹ chồng, bố mẹ chồng đến nói với chồng tôi và mẹ chồng còn gặp cả người đàn bà ấy nói chuyện. Không có bằng chứng, chồng tôi và người đàn bà ấy làm um lên, bắt tôi phải đi xin lỗi, nếu không anh sẽ ly hôn.
Video đang HOT
Tôi buộc phải đến xin lỗi người đàn bà đang phá hoại hạnh phúc gia đình mình, vì hạnh phúc và sự bình yên của các con tôi. Cũng kể từ hôm đó, chồng luôn kín đáo hơn trước mặt tôi, nhưng cái kim trong bọc lâu ngày rồi cũng lòi ra, cuối cùng tôi cũng có đủ bằng họ quan hệ bất chính với nhau.
Tôi mang hết những bằng chứng đó đưa cho bố mẹ chồng, lúc này bố mẹ chồng đã tin vào những điều tôi nói. Bố mẹ chồng thương tôi và rất trọng nền tảng văn hóa gia đình, nên tìm mọi cách ép chồng tôi phải chấm dứt mối quan hệ đó. Anh cũng hứa sẽ chấm dứt, nhưng rồi lại không thực hiện được. Cuối cùng, anh nói nếu phải lựa chọn giữa gia đình và người đàn bầ ấy, anh sẽ chọn người đàn bà ấy chứ không phải mẹ con tôi.
Đau đớn và cay nghiệt vô cùng, nhưng tôi chấp nhận điều đó và không níu kéo thêm. Dù biết rằng, các con tôi sẽ thiệt thòi lắm. Nhưng nếu thực sự anh còn yêu tôi, tôn trọng tôi, chắc đã không bắt tôi đến xin lỗi người đàn bà hư hỏng đó và sẽ không lựa chọn người đàn bà ấy thay vì mẹ con tôi. Tôi không muốn níu kéo thứ không bao giờ thuộc về mình, cũng không còn xứng đáng với mình nữa.
Đi bước nữa là vô ơn với gia đình chồng?
Nói không phải ác, nhưng từ khi chồng mất, cuộc sống của tôi dễ thở hơn. Không có anh ấy, tôi tránh được những lo sợ nơm nớp và đòn roi bất ngờ.
Kính gửi chị Hạnh Dung,
Tôi đã có một khoảng thời gian vô cùng bất hạnh khi sống với người chồng hung dữ, thường xuyên bạo hành và còn hay ngoại tình. Vì thương hai con mà tôi cắn răng chịu đựng cuộc sống địa ngục đó suốt tám năm trời. Cả gia đình chồng đều biết điều này, và đều cố gắng giúp đỡ tôi trong chừng mực có thể. Bố mẹ chồng tôi rất hiền, rất tốt. Cả các anh trai, chị chồng cũng vậy, họ luôn an ủi tôi, đó cũng là một chỗ dựa giúp tôi vượt qua tám năm khổ ải.
Cách đây hai năm, chồng tôi bị tai nạn giao thông qua đời. Nói không phải ác, nhưng từ đó cuộc sống của tôi dễ thở hơn. Từ trước, chồng tôi đã không hề giúp đỡ mẹ con tôi, từ vật chất tới tinh thần. Nên bây giờ không có anh ấy, chúng tôi vẫn sống như vậy, còn tôi tránh được những lo sợ nơm nớp và đòn roi bất ngờ.
Mới đây tôi quen một người đàn ông, anh hiền hậu và rất yêu thương tôi. Anh ly hôn được bốn năm vì vợ anh ngoại tình rồi đến với người đàn ông khác giàu có hơn anh. Từ khi quen nhau đến giờ, anh luôn giúp đỡ tôi mọi mặt, cả vật chất lẫn tinh thần. Anh không giàu có, chỉ là viên chức nhà nước, nhưng những gì anh có, anh đều chia sẻ cho mẹ con tôi.
Khi biết tôi có người mới, gia đình chồng hết sức bất bình. Cha mẹ chồng và các anh đều ngăn cản, trách móc tôi vô ơn, vì họ đã luôn giúp đỡ tôi và mong tôi ở vậy nuôi các con. Họ nói nếu tôi đi bước nữa thì không cho tôi đặt bàn thờ chồng trong nhà và cũng không cho tôi nuôi các con.
Tôi đang trong tâm trạng hết sức bối rối và lo lắng. Tôi không muốn mất các con, nhưng cũng không muốn mất anh ấy. Anh ấy đang là niềm mơ ước bao lâu của tôi về một người đàn ông biết chia sẻ, yêu thương và gánh vác.
Tôi phải làm sao hả chị Hạnh Dung?
Thanh Lý (TP.HCM)
Đây là cơ hội của tôi, nhưng tôi cũng phân vân lo lắng không biết tính sao - Ảnh minh họa
Chị Thanh Lý thân mến,
Chị chẳng phải làm sao với gia đình chồng cả. Họ quá ích kỷ với chị, với cuộc sống của chị. Đó là những điều kiện vô cảm, nhất là khi họ đã từng chứng kiến những khổ đau của chị? Sao họ có thể lấy sự giúp đỡ của mình làm gánh nặng ràng buộc và giữ chân chị?
Hạnh Dung hiểu rằng lúc này chị khó xử vì cái tình cái nghĩa với gia đình chồng, còn về cái lý, về mặt luật pháp, chị không sai và họ không có quyền gì đối với chị. Kể cả những điều kiện họ mang ra để dọa nạt hay bắt ép chị, họ đều không có quyền.
Trước pháp luật, họ không có quyền tranh giành các con của chị. Trong mái nhà của chị, họ không có quyền cấm chị đặt bàn thờ chồng chị. Chị hoàn toàn có quyền có được hạnh phúc mới, cuộc sống mới khi người chồng cũ đã không còn sống.
Lời khuyên của Hạnh Dung hết sức đơn giản và rõ ràng: chị hãy làm mọi điều để bảo vệ hạnh phúc của mình và của các con. Hãy cố gắng giải thích cho gia đình chồng đến mức cuối cùng của sự kiên nhẫn, ôn hòa và có lý có tình về niềm khát khao hạnh phúc, có người chung vai gánh vác gia đình và sẻ chia đời sống. Nhưng hãy chứng tỏ sự mạnh mẽ, cứng rắn giữ vững độc lập, tự chủ với số phận của mình.
Hãy giúp họ hiểu rằng điều họ có thể mong muốn hơn cả là chị vẫn luôn là người mẹ tốt của các con chị - cháu của họ. Là trong mái nhà của chị, bàn thờ của con trai họ - bố của các con chị, vẫn sẽ luôn được giữ gìn nhang khói ấm áp.
Đừng để mình bị lung lạc, bắt ép, đe dọa hay yếu mềm chị nhé. Hãy nắm lấy hạnh phúc của mình, giữ gìn và bảo vệ nó. Chị đã sống những ngày vất vả vô nghĩa trong đời sống gia đình, thì bây giờ chị phải có hạnh phúc xứng đáng. Chúc chị đạt được điều đó ở mức độ đẹp nhất: có được sự ủng hộ của nhà chồng cũ, của các con mà thanh thản đi về phía hạnh phúc.
Thân mến.
Bố xin lỗi vì chẳng thể ở cạnh con Con của bố, vậy là đã hơn hai năm bố chính thức rời bỏ ba mẹ con, bố xin lỗi. Dù có nói gì đi chăng nữa thì đó vẫn là lỗi bố mẹ đã gây ra, khiến các con phải chịu đựng, buồn phiền. Lẽ ra ở tuổi lên 10, một đứa bé cần được sự yêu thương, chăm sóc của bố...