Tôi trót chê chị chồng mãi chưa kết hôn để rồi khi nhìn thấy chị tự dày vò trong nhà vệ sinh mới vỡ lẽ
Cú đẩy cửa nhà vệ sinh đã làm tôi trông thấy cảnh tượng kinh hãi…
Tính tôi xởi lởi, vui vẻ, có gì nói nấy và đặc biệt rất thích kết bạn với những ai luôn lạc quan yêu đời. Mẹ đẻ tôi từng chê trách nếu cứ sống vô tư như tôi thì sẽ chẳng thể thấu cảm hết những mảnh đời bất hạnh trong đời. Nhưng tôi chỉ tâm niệm rằng mình chỉ có một lần để sống, hà cớ gì cứ phải che giấu suy nghĩ, rồi ưu phiền buồn khổ? Vậy nên sau khi lấy chồng, người mà tôi không ưa nhất trong gia đình chính là chị chồng.
Tôi sinh năm 1992, chị chồng sinh năm 1986, khoảng cách 6 tuổi cũng chẳng phải quá lớn nên tôi cứ nghĩ mối quan hệ sẽ rất hòa thuận. Lần đầu ra mắt nhà chồng, tôi cố gắng vui vẻ và gây tiếng cười bằng sự nhiệt tình của mình. Song từ bố mẹ chồng cho tới em trai chồng đều cảm thấy phấn khởi, chỉ riêng chị chồng cứ đăm đăm khó tính. Từ lần đó, có lẽ tôi đã “ghim” chị chồng trong lòng. Dần dần, tôi vẫn tỏ ra niềm nở với chị ấy nhưng chị tỏ vẻ tránh xa, lầm lì, hiếm khi giao tiếp chân thành với tôi.
Hiện chị chồng đang sống với bố mẹ chồng, chưa kết hôn. Từng có lần tôi hỏi chồng “Bà này chắc khó tính đúng không anh nên mới ở một mình lâu đến vậy. Hay chị ấy không thích lấy đàn ông?” thì chồng tôi bảo “Chả biết nữa, có lẽ tính chị thích cuộc sống độc thân hơn là kết hôn. Em không nên tò mò làm gì cả, cứ kệ chị ấy thôi”.
Ảnh minh hoạ.
Tính đến nay, tôi đã lấy chồng được một năm rưỡi. Tính cách của tôi vẫn như vậy, cuộc sống hôn nhân thực sự khiến tôi thoải mái. Dù đôi khi tụ tập ở nhà bố mẹ chồng, nhìn thấy chị chồng, tôi lại thấy hơi tự ái. Bởi ít nhất, chị ấy cũng nên cho tôi cảm giác mình đã trở thành thành viên của gia đình chứ. Đằng này, từ trước tới nay, chị ấy vẫn cứ lạnh lùng như băng, trưng ra bộ mặt khó tính đăm đăm.
Video đang HOT
Cũng chưa có dịp nào tôi được hỏi kỹ về lý do chị chồng vẫn sống độc thân, cho tới một sự việc mới đây, tôi vỡ lẽ ra tất cả. Tôi đã sai từ trước tới nay rồi mọi người ạ…
Hôm đó khi đang ăn cơm ở nhà bố mẹ chồng, bữa này liên hoan em trai chồng nhận bằng tốt nghiệp Đại học loại xuất sắc, tôi mua hai con gà rang muối rất ngon. Trong bữa cơm, chồng tôi có bảo em trai là “Giỏi giang thế này thì sau phải chọn vợ kỹ vào nhé!”
Chẳng hiểu tôi nghĩ gì mà lại đế thêm câu hơi… vô duyên “Kỹ thì cũng kỹ vừa vừa thôi, không là như chị cả bây giờ vẫn một mình đây này”.
Nào ngờ, cả nhà đang vui vẻ bỗng im bặt. Tôi cũng nhận ra sự vô tư thái quá của mình nên đã lặng lẽ ăn và chẳng nói thêm nữa. Chị chồng cầm điện thoại đứng dậy, hình như có ai đó gọi cho chị ấy. Sau bữa ăn, tôi thấy chị chồng lên trên tầng, tôi định gọi chị xuống ăn hoa quả thì vô tình đi ngang qua nhà vệ sinh ở trước cửa phòng chị. Tôi nghe thấy tiếng khóc, trong lòng bủn rủn…
Tôi mạn phép đẩy cửa vào xem có chuyện gì xảy ra không thì chứng kiến cảnh tượng rất bẽ bàng. Chị chồng đầu tóc bù xù, nhìn thẳng vào gương, nét mặt thất thần và cực kỳ đáng sợ. Chị ấy còn bảo tôi ra ngoài đi, vì tôn trọng chị nên tôi cũng bước ra. Tôi chạy ngay đến chỗ chồng mình và hỏi có chuyện gì xảy ra thì anh đưa tôi tới một góc khuất rồi kể hết mọi chuyện.
Ảnh minh hoạ.
Chồng tôi bảo ngày xưa chị chồng cũng có người yêu, hai người họ tới nhà nhau chơi thường xuyên. Trong một lần tới chơi nhà mình, anh ấy có sửa bình nóng lạnh giúp, nhưng không ngờ bị điện giật mất ngay tại chỗ chẳng cứu được. Sau đó, chị chồng quá hối hận và buồn khổ, quyết không bao giờ quen thêm ai. Cứ khi nào chị buồn, mọi người lại thấy chị chạy vào nhà vệ sinh khóc. Lâu dần đã quen, giờ không một ai muốn nhắc lại chuyện xưa. Hôm nay, vì tôi đã nói đúng đến “điều cấm kỵ” nên có thể chị ấy mới khóc lóc.
Chồng tôi còn khuyên tôi nên xin lỗi chị chồng, đồng thời đừng quá phức tạp hóa mọi thứ, bởi chị chồng lạnh lùng bên ngoài là vậy song chẳng để bụng ai. Hôm đó, chị chồng bảo mệt nên đi ngủ, đóng chặt cửa. Từ đấy đến giờ, tôi chưa gặp chị lần nào, chưa có cơ hội xin lỗi. Tôi hồ đồ quá, chỉ vì sự vô tư quá đà mà làm mất cảm tình giữa hai chị em…
Còng lưng làm không công 3 tháng trời cho chị chồng, giờ tôi hỏi tiền lương, chị ráo hoảnh đáp một câu khiến tôi tức lộn ruột
Hôm qua công ty tuyên bố phá sản, ai cũng được đề bù thỏa đáng. Chỉ có tôi là về nhà tay không.
Tôi đi lấy chồng gần hai năm rồi. Trước khi kết hôn, tôi làm việc cho một công ty ở khu công nghiệp. Mặc dù lương không cao nhưng lại ổn định, bản thân tôi cũng không phải phụ thuộc vào chồng.
Đáng lẽ sau khi sinh được 6 tháng, tôi sẽ phải quay trở lại với công việc. Chỉ là nhà chẳng có ai trông con, mà con mới sinh được nửa năm, tôi cũng không nỡ gửi cho người ngoài. Thế là cả nhà xúm vào khuyên tôi tốt nhất là ở nhà chăm con cho cứng cáp. Công việc thì tìm lúc nào cũng được.
Sang năm nay, con tôi đã được hơn một tuổi. Tôi gửi con ở nhà trẻ gần nhà, sau một tháng, con đã quen với nếp ăn ngủ sinh hoạt. Thế rồi tôi bắt đầu công cuộc đi tìm việc. Lúc đầu, tôi dự định làm cho một công ty ở thành phố. Sau đó chị chồng mới ngỏ lời, nói công ty nhà chị đang thiếu kế toán. Tôi sang đó làm, lương vừa đảm bảo mà buổi chiều cũng có thể về sớm đón con.
Nếu có tiền, tại sao chị ấy không trả tôi chứ? (Ảnh minh họa)
Thấy hợp lý, tôi đồng ý với chị. Hai tháng đầu, công ty trả lương cho tôi rất đều đặn. Vậy mà sang tháng thứ 3 trở đi, chị chồng nói việc kinh doanh khó khăn, chị phải dồn hết vốn để xoay vòng. Tôi là người nhà, đỡ được cho chị đồng nào hay đồng ấy.
Tôi nể chị chồng nên chẳng hỏi tiền. Từ đó đến nay đã 3 tháng, công ty không trả cho tôi một đồng nào. Giận nhất là hôm qua công ty tuyên bố phá sản, mọi người đều được đền bù thỏa đáng. Chỉ có mình tôi là về nhà tay không.
Tôi có nói chuyện này với chồng, anh bảo dù sao cũng chỉ hơn 20 triệu, đừng vì số tiền ấy mà mất lòng chị em. Có điều tôi giận lắm mọi người ạ. Thà chị ấy khó khăn đã đành, đằng này hôm vừa rồi, tôi còn thấy chị ấy đặt vé để cuối tháng đi du lịch. Nếu có tiền, tại sao chị ấy không trả tôi chứ?
Tôi bây giờ vừa đi làm, lại phải chăm con nhỏ và tiền thuê trọ mỗi tháng. 20 triệu chẳng phải to nhưng là mồ hôi nước mắt của tôi. Theo mọi người, tôi có nên làm căng chuyện này hay nhắm mắt cho qua để mọi chuyện được yên ổn?
(minhhh...@gmail.com)
Đêm tân hôn, thấy chồng hì hục hồi lâu, tôi bật điện lên thì chạm phải ánh mắt lúng túng và đầy lo sợ của anh Chồng tôi nói xin lỗi rồi chạy vào nhà vệ sinh. Phải một lúc sau anh mới lững thững bước ra, trông mệt mỏi vô cùng. Tôi đang phải trả giá cho lựa chọn sai lầm của mình. Trước đây, tôi luôn nghĩ chỉ cần hai người có tình cảm với nhau, sống bên nhau hạnh phúc là được. Bây giờ khi đã...