Tôi trả toàn bộ viện phí cho vợ cũ nhưng vợ mới lại tới làm loạn, không phải vì ghen tuông, mà vì một chuyện nực cười
Tôi bực lắm nên đã kéo vợ ra ngoài, để tránh làm phiền tới những bệnh nhân khác cũng như giảm bớt sự xấu hổ của mình.
Tôi và vợ cũ ly hôn cách đây 5 năm, khi ấy con gái chúng tôi mới được 4 tuổi. Nguyên nhân ly hôn cũng bởi tôi thường xuyên bận rộn với công việc, ít có thời gian ở bên gia đình, dần dần mối quan hệ của chúng tôi trở nên xa cách. Cuối cùng sau một cuộc cãi vã nảy lửa, chúng tôi quyết định dừng lại.
Khoảng 2 năm sau ly hôn, tôi kết hôn với người vợ hiện tại. Cô ấy kém tôi 6 tuổi, tiêu tiền như nước, không biết tiết kiệm, tiền lương cô ấy làm ra bao nhiêu cũng chỉ đủ để phục vụ cho sở thích sắm sửa cá nhân chứ chẳng lo gì cho gia đình.
Từ ngày cưới cô ấy về, mọi chi phí sinh hoạt trong nhà đều do tôi gồng gánh. Đã vậy cứ vài hôm, cô ấy lại xin tiền tôi để sắm quần áo mới, giày dép, phấn son… Mà phải là đồ hiệu, chứ đồ bình thường cô ấy không chịu. Tuy nhiên, vì là người từng trải, tôi không nóng vội ly hôn như lần trước nữa. Thay vào đó, tôi cố gắng bao dung, nhắc nhở vợ, hy vọng một ngày nào đó cô ấy sẽ trưởng thành, biết vun vén cho gia đình hơn. Nhưng, cách đây không lâu một sự việc đã xảy ra, khiến tôi thất vọng về cô ấy vô cùng.
Khoảng 2 tuần trước, con gái 9 tuổi bất ngờ gọi điện đến cho tôi rồi nói với giọng đầy lo lắng: “Bố ơi, mẹ bệnh nặng phải nhập viện rồi. Bố mau tới đây với con đi”. Nghe tin, tôi vội vàng đi đến bệnh viện.
Vào tới viện, nhìn vợ cũ nhợt nhạt, gầy gò nằm hôn mê dưới lớp chăn mỏng, lòng tôi chợt dấy lên một cảm giác rất đau buồn. Thấy con gái lặng lẽ ngồi bên cạnh mẹ, tôi đi tới ôm con vào lòng và an ủi con đừng lo lắng.
Video đang HOT
Nhìn mẹ, con bé rưng rưng nước mắt hỏi tôi: “Con sợ quá, mẹ có tỉnh lại nữa không bố? Con không muốn mẹ bị bệnh đâu. Khi nào chúng ta mới được về nhà?”. Tôi cũng không biết trả lời thế nào nữa, chỉ đành ôm con vỗ về an ủi rồi lau nước mắt cho con.
Ảnh minh họa
Vì vợ cũ chỉ có một thân một mình trên thành phố nên tôi đã ở lại để chăm sóc cô ấy. Về chuyện này, tôi đã nói với Mai (vợ mới của tôi) và cô ấy đồng ý.
Nhưng không ngờ vào ngày xuất viện, tôi đang đem đồ ăn lên phòng cho vợ cũ thì nghe thấy những lời chửi bới từ Mai: “Cô lắm thủ đoạn thật. Hai người ly hôn được 6 năm rồi mà cô vẫn cố tình đeo bám anh ấy”. Nghe đến đây, tôi vội vàng xông vào thì thấy vợ đang chỉ vào mặt vợ cũ để chửi bới.
Tôi bực lắm nên đã kéo vợ ra ngoài, để tránh làm phiền tới những bệnh nhân khác cũng như giảm bớt sự xấu hổ của mình. Ở cửa bệnh viện, cô ấy giận dỗi hỏi tôi: “Tại sao lần trước em muốn mua cái áo dạ 5 triệu thì anh không cho, nhưng tới lúc vợ cũ nằm viện, anh lại chi hẳn 60 triệu để trả tiền thuốc và viện phí? Anh coi trọng cô ta hơn em đúng không? Hay anh muốn quay lại với vợ cũ và con anh?”. Nghe câu hỏi của vợ, tôi thật sự rất thất vọng. Tôi thầm nghĩ, lý do cô ấy đến bệnh viện để chửi mắng vợ cũ không phải vì ghen tuông mà chỉ vì tôi không mua cho cô ấy cái áo dạ kia. Bởi khi đến chăm sóc vợ cũ, tôi đã hỏi qua ý kiến vợ và đã nhận được sự đồng ý từ cô ấy rồi.
Không muốn đôi co thêm, tôi mở máy chuyển luôn cho vợ 30 triệu. Nhận được tiền từ tôi, cô ấy nói cảm ơn rồi quay đi luôn. Khi tôi quay về phòng bệnh, vợ cũ liền bảo tôi: “Cảm ơn anh đã chăm sóc tôi những ngày qua. Đến nay tôi tự lo được cho mình rồi, anh hãy về nhà với vợ anh đi, đừng để cô ấy đến đây làm loạn nữa”. Nói xong cô ấy liên tục đuổi tôi đi. Tôi vì cảm thấy có lỗi, lại không muốn cô ấy phải buồn thêm nên đành rời đi, dù trong lòng thật sự không muốn. Trước khi tôi về, cô ấy đã chuyển lại toàn bộ tiền thuốc và viện phí cho tôi. Ngoài ra, cô ấy còn chuyển thêm cho tôi 10 triệu.
Về tới nhà, đọc nội dung chuyển khoản, tôi mới biết số tiền 10 triệu kia là cô ấy trả tiền công chăm sóc. Tôi thật sự rất buồn, khi không biết trân trọng một người phụ nữ tốt, đáng buồn hơn là hiện tại tôi không thể kiểm soát được cuộc hôn nhân của chính mình. Tôi cảm thấy chông chênh quá, không biết phải làm sao nữa.
Bán đất được 4 tỷ, tôi liền gửi cho vợ cũ của chồng 2 tỷ nhưng thái độ của chị làm tôi sốc óc
Tôi đến ngân hàng, gửi cho vợ cũ của chồng 2 tỷ đồng, cảm ơn chị và mong chị sớm mua được nhà mới.
Tôi là vợ 2 của chồng mình. Trước tôi, anh từng có một đời vợ nhưng 2 người sống với nhau được vài năm thì chia tay. Chồng tôi vẫn dành những lời khen ngợi khi nói về Nhung, vợ cũ anh. Anh bảo do cả 2 bất đồng quan điểm trong việc tiền bạc rồi mâu thuẫn, chiến tranh lạnh và ly hôn chứ không hề cãi vã, làm tổn thương hay xúc phạm nhau.
Sau khi ly hôn, chị Nhung nhận nuôi con trai, chồng tôi đã để lại hết tài sản cho vợ cũ. Anh gây dựng lại sự nghiệp với 2 bàn tay trắng. Chúng tôi gặp nhau lúc tôi đang rất đau khổ vì chia tay tình đầu. Tôi và anh trò chuyện, tâm sự rồi yêu nhau lúc nào không hay. Khi chúng tôi mới cưới được 4 tháng thì lại xảy ra chuyện lớn. Xí nghiệp của chồng tôi xảy ra hỏa hoạn, bao nhiêu tài sản bị đốt rụi trong sự bất lực và đau đớn của anh. Thất bại, trắng tay lần thứ 2, anh như sụp đổ.
Lúc chúng tôi khó khăn nhất, chị Nhung đã đến tìm tôi. Chị đưa cho tôi 1 tỷ, bảo đó là toàn bộ số tiền chị tích cóp được, giờ đưa cho tôi, hi vọng sẽ giúp vợ chồng tôi gây dựng lại từ đầu. Tôi đã rất đắn đo nhưng cuối cùng vẫn cầm lấy số tiền đó. Chị Nhung nói tôi cứ yên tâm, đừng nghĩ ngợi nhiều; chị với chồng tôi đã không còn tình cảm gì nữa, có chăng cũng là chút tình nghĩa. Chị giúp chúng tôi là vì không muốn con trai trách móc mẹ thấy bố lâm nợ nần mà không giúp đỡ thôi.
Ảnh minh họa
Nhờ một tỷ của vợ cũ mà chồng tôi gây dựng lại được sự nghiệp. 5 năm trôi qua, cuộc sống của chúng tôi đã khá giả hơn, xí nghiệp làm ăn phát triển. Tôi gửi trả lại chị Nhung 1 tỷ từ 2 năm trước. Tháng vừa rồi, tôi bán mảnh đất ở thị trấn được 4 tỷ. Ngay lập tức, tôi đến ngân hàng, gửi cho chị Nhung 2 tỷ đồng. Tôi chụp lệnh chuyển tiền, gửi zalo cho chị Nhung kèm theo lời cảm ơn vì trước đây chị đã từng giúp đỡ vợ chồng tôi. Vốn dĩ tôi gửi nhiều như thế là vì nghe tin chị ấy gặp khó khăn trong công việc. Chị đã bán căn nhà cũ, hiện tại đang chuyển về nhà ngoại sống. Tôi muốn giúp đỡ chị mua nhà mới để cuộc sống được ổn định hơn.
Tôi chỉ không ngờ, chị Nhung lại chuyển tiền trả lại cho tôi. Chị ấy gọi điện, giọng nói bực bội, bảo với tôi rằng chị không cần tôi trả ơn, cũng không muốn mang nợ tôi. Trước đây chị cho tôi mượn 1 tỷ thì tôi đã trả cho chị xong rồi, giờ không có lý do gì để chị nhận 2 tỷ tôi gửi cho. Dù tôi nói mình không hề coi thường chị, chỉ là tôi muốn giúp chị thôi, chị vẫn không nhận 2 tỷ đó.
Tôi kể cho chồng nghe và tỏ ra khó hiểu vì sự kiên quyết có phần thái quá của vợ cũ anh. Chồng tôi bảo tính chị kiêu hãnh, không muốn nhận sự thương hại của ai nên mới tỏ ra mạnh mẽ, dứt khoát đến thế. Anh nói trước mắt, tôi đừng gửi tiền cho chị ấy nữa, để anh tìm cách khác giúp chị ấy. Nhưng tôi vẫn thấy khó chịu khi tấm lòng của mình bị chối bỏ, còn bị nghi ngờ. Tôi có nên tiếp tục giúp chị Nhung nữa không?
Đồng ý để vợ mới cưới ngủ cùng con riêng, nửa đêm sang xem thì chết điếng khi thấy 2 mẹ con đang làm điều này Hôm đó, vợ tôi sang phòng con gái từ 8 giờ tối, nói là muốn sang đọc truyện cho con nghe trước khi ngủ. Nhưng đến khi tôi vào thì lại bắt gặp cảnh này. Tôi 35 tuổi, từng ly hôn và có một con gái riêng. Vợ cũ phản bội khiến tôi oán hận. Tôi không cho vợ gặp hay liên lạc...