Tôi thật đê tiện khi cướp đời con gái em
Khi một thằng đàn ông khóc cho sự ích kỷ, đốn mạt của bản thân thì mọi việc có lẽ đã không còn cứu vãn được nữa.
Tôi luôn tự hỏi tại sao tôi không có được tình yêu của em khi trong tay tôi có tất cả t.iền tài lẫn danh vọng? Thứ mà bao cô gái ngày nay sẳn sàng đ.ánh đổi để có được hay đó là điều mà họ luôn mơ ước ở vị hôn phu của mình.
Tôi đang rất nhớ em, nỗi nhớ cứ da diết cồn cào khôn nguôi. Em đang ở đâu, em nói cho tôi biết được không? Chưa bao giờ tôi có cảm giác này em biết không? Tôi biết tôi là một thằng tồi trong mắt em, nhưng tình yêu của tôi lẽ nào có lỗi?
Ba năm qua, tôi như cái bóng lặng lẽ bên em, vui cùng niềm vui của em, khóc cho nỗi buồn của em, vậy sao em mãi không chịu hiểu cho tình cảm của tôi dành cho em? Đáng lẽ tôi mới là người nắm tay em trên những con phố, là người có khả năng bao bọc cho em suốt cả cuộc đời. Vậy mà cuối cùng tôi chỉ là người đến sau, tình yêu của tôi chỉ là đơn phương vô vọng.
Ngày em tay trong tay với người con trai xa lạ ấy, tôi như đ.ánh mất trái tim mình, đau lắm! Chỉ còn một tuần nữa sao em không đợi tôi? Một tuần nữa tôi sẽ tỏ tình với em trong ngày sinh nhật của em, vậy mà…
Tôi không đưa em về nhà trọ của em mà đưa em về nhà riêng của tôi, con ma men sai khiến tôi, hay chính tình yêu tôi dành cho em lâu ngày, nay có dịp bộc phát.(Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Tôi cố gắng quên đi hình bóng của em, cố gắng xem em như những người bạn, vì giữa chúng ta chẳng có gì sâu đậm, chẳng có gì cả em nhỉ?! Tôi lao vào công việc đến khi mệt nhoài, để không có thời gian nghĩ về em, vậy mà hình bóng em vẫn hiện hữu trong những giấc mơ…
Sắp tới tôi sẽ có chuyến công tác tại nước ngoài, người tôi muốn gặp bây giờ là em, một lần cuối thôi, tôi nhủ với lòng mình như vậy. Vì đến lúc tôi phải sống cho riêng mình. Tôi mời em và bạn trai em đến dự buổi tiệc liên hoan tại công ty của mình, nhưng chỉ mình em đến, vì bạn trai em cũng đang đi công tác xa. Em xuất hiện, không kiêu sa, không cầu kì, nhưng đủ làm cho trái tim tôi loạn nhịp.
Tôi giới thiệu em là em bà con của tôi, rồi nhờ em tiếp đãi khách mời giúp tôi. Khi tiệc tan, tôi lái xe đưa em về, tôi ước gì con đường kia dài hơn, để tôi tha hồ ngắm nhìn và trò chuyện cùng em. Có lẽ, vì quá mệt cộng thêm men rượu, nên em đã ngủ thiếp đi, thật tình tôi không có ý nghĩ sẽ làm một thằng hèn hạ như vậy. Tôi không đưa em về nhà trọ của em mà đưa em về nhà riêng của tôi, con ma men sai khiến tôi, hay chính tình yêu tôi dành cho em lâu ngày, nay có dịp bộc phát.
Tôi muốn có em, tôi muốn em thuộc về tôi mãi mãi. Và chuyện gì đến cũng đã đến… Và thật bất ngờ, đây là lần đầu tiên của em.
Tôi ngồi nhìn em, như sợ em tan biến khỏi tôi sau những giấc mơ chập chờn. Tôi thấy bản thân mình thật tồi tệ, tại sao em dễ dàng tin tưởng tôi như vậy? Tại sao em không đề phòng tôi? Tôi cũng chỉ là một thằng đàn ông, rồi khi em tỉnh dậy, em có tin vì tình yêu mà tôi hành động như vậy, hay trong mắt em tôi chỉ là một thằng Sở Khanh, đê tiện lợi dụng tình thế mà giở trò đ.ồi b.ại với em?
Tôi tỉnh dậy trong căn phòng quen thuộc, nhưng em đã biến mất khỏi chiếc giường ấy. Tôi gọi điện cho em thì không liên lạc được, đến nhà trọ thì cửa vẫn khóa, hỏi thăm thì không ai biết em đã chuyển đi đâu từ sáng sớm rồi. Tôi hoảng loạn thật sự, tôi sợ em sẽ làm điều gì đó dại dột, tôi nhờ bạn bè tìm giúp, hỏi thăm gia đình em, nhưng 1 tháng nay em biệt vô âm tích như bốc hơi khỏi cái thế giới này vậy.
Tôi hối hận vô cùng, yêu em mà không khiến em được hạnh phúc mà ngược lại tôi đã cướp mất hạnh phúc của em. Nếu tìm được em, tôi sẽ quỳ dưới chân mà mong em tha thứ, để được em nguyền rủa. Dù biết rằng tất cả đã quá muộn màng rồi. Giờ em ở đâu, xin hãy nói cho tôi một lời. Tôi chỉ cần biết em không làm trò dại dột, tôi sẽ yên tâm vô cùng. Và tôi cam chịu bất cứ hình phạt nào từ em, chỉ cần em đừng h.ành h.ạ bản thân vì một gã không ra gì như tôi. Tôi van em đấy, người tôi yêu tha thiết ơi!
Theo Eva
Tôi không dám yêu người trẻ và đẹp trai
Tôi trót trao tất cả cho người yêu cũ nên giờ thấy rất băn khoăn để bước tiếp với người có nhiều điều kiện tốt.
Tôi là một độc giả thường xuyên của Gỡ rối và cũng thường gửi bình luận cho những bài tôi đã đọc. Chuyện của người khác, tôi có thể nói dễ dàng mà sao chuyện của tôi lại khó khăn đến vậy.
Tôi và anh quen nhau 2 năm, chúng tôi rất hạnh phúc và vui vẻ, hợp tính nhau tất cả, từ ăn uống đến đi chơi hay làm việc. Gia đình tôi không cấm chúng tôi yêu nhau. Bạn bè có đứa thì bảo anh thật hạnh phúc vì quen được tôi, có đứa nói anh không xứng vì tôi xinh xắn, hiền và giỏi, rồi nói anh không đẹp... Tôi sống nội tâm nên việc gì cũng để trong lòng. Tính anh lại sĩ diện cao nên cũng hay tự ái. Chúng tôi chưa bao giờ cãi nhau hay lớn tiếng, tôi hay giận dỗi những chỉ chốc lát lại thôi. Tôi đã yêu anh rất chân thành, hy sinh tất cả mọi thứ chỉ để được ở bên anh và làm anh hạnh phúc. Tôi cứ ngỡ rằng đó là hạnh phúc mãi mãi và chỉ còn chờ vài tháng nữa là đám cưới.
Anh ấy làm IT nhưng làm riêng tại nhà, công việc cũng ổn định. Gia đình anh ấy có phòng trọ cho thuê và buôn bán lẻ. Anh là con trai một nhưng lúc nào anh cũng không có t.iền. Lúc đầu, tôi thấy cũng ngại vì anh hay nói anh hết t.iền nên mỗi lần đi ăn uống, tôi giành trả với anh. Sau này thành thói quen, chúng tôi thay phiên nhau trả t.iền. Mỗi lần đi chơi xa hay có tiệc ăn nhậu với bạn bè, chúng tôi t.iền ai người đó góp, không thì tôi đóng hết. Anh mượn t.iền tôi, tôi cũng chẳng muốn lấy lại nhưng khi máy tính tôi hư hay cần thay một cái gì đó, hoặc tôi mượn ít t.iền lẻ thì anh lại tính hết. Tính anh rất lạnh nhạt và vô tâm, từ ngày quen nhau tới giờ, anh chưa bao giờ mua cho tôi bất cứ một vật gì (sinh nhật tôi thì cũng có cái bánh kem và bó hoa). Với anh, từ quần áo, giày dép hay bất cứ vật dụng gì có thể tôi đều mua cho anh hết.
Tôi không biết mình yêu quá đ.âm ra mù quáng hay tại vì mình ngu ngốc đem niềm tin trao hết cho anh. Tôi có một công việc ổn định, lương khá. Ngoài ra, tôi là một trong những thành viên chính thành lập câu lạc bộ tiếng anh và trường anh ngữ. Tôi còn buôn bán thêm hàng thời trang online nhưng tôi đã bỏ hết tất cả mọi thứ chỉ để cùng anh mở một quán cà phê ngay tại đất nhà anh. Tôi chỉ muốn chăm lo cho anh thật tốt. Tôi không giấu gia đình nhưng không ai tin tôi làm thế. Bố mẹ, anh chị tôi biết chuyện cũng lắc đầu cho qua.
Số vốn tôi bỏ ra nhiều hơn anh nhưng tất cả t.iền buôn bán tôi đều đưa cho anh vì tôi nghĩ trước sau gì cũng là của chung, tôi cũng không muốn giữ làm gì. Ban đầu, tôi không nghĩ là anh nói dối tôi. Vì nhà tôi xa nên tôi muốn thuê phòng trọ tại nhà anh cho tiện nhưng anh bảo tôi là ba anh không đồng ý và nói tôi ngủ chung với em gái anh cũng được. Công việc của chúng tôi bắt đầu rất tốt và vui vẻ, khách hàng mỗi ngày một đông. Tôi vừa làm vừa đi chợ nấu ăn vì chúng tôi ăn riêng. Tôi cố gắng làm tròn bổn phận của mình. Em gái anh lên Sài Gòn đi thi đại học hay ở trọ, tôi đều lo cho đến ngày nó ổn định nhập học. Mẹ anh bệnh, tôi cũng cố gắng lo một chút.
Thời gian trôi qua được 3 tháng thì mọi chuyện không diễn ra tốt đẹp như những gì tôi từng mơ. Tôi biết ba anh là người rất khó tính. Tôi không ngờ là ông ta lại ghê gớm đến như vậy. Ông để ý từng chút một nhưng tôi lại vô tư, không nghĩ gì hết, sống và làm hết sức mình vì gia đình anh. Công việc bận rộn, anh cũng hay đi chơi với bạn bè, tôi cằn nhằn vì tôi làm một mình, không thuê người. Tôi chỉ không ngờ mình 24 t.uổi rồi lại chưa bao giờ biết cái miệng lưỡi thế gian là gì. Bạn bè nói anh sợ tôi, nói tôi này nọ. Bố anh nói nếu vậy có sống cũng không hạnh phúc, anh đòi chia tay tôi với lý do hết sức ngớ ngẩn. Anh nói anh không còn yêu tôi, anh chịu đựng tôi đủ rồi. Tôi chỉ có thể làm bạn tốt chứ không phải là người vợ tốt.
Tôi nghe xong mà choáng váng, không còn nghĩ gì được nữa. Tại sao ngày hôm qua còn rất tốt mà sao hôm nay lại như vậy? Tôi dọn về nhà ở và tiếp tục công việc sáng lên dọn quán, tối khuya mới về tới nhà. Chúng tôi vẫn gặp nhau vì tôi không muốn chia tay. Tôi không muốn mọi thứ mình xây dựng lại mất hết như vậy. Thời gian kéo dài được gần 2 tháng, anh có lúc gần gũi nhưng cũng có lúc lạnh nhạt với tôi và nói những lời cay đắng. Tôi quyết định ra đi và bỏ lại hết tất cả cho anh. Tôi hận vì lòng người ích kỷ, tôi hận tính nhu nhược và tham lam của anh.
Gia đình tôi biết chuyện và sợ tôi yếu lòng mà t.ự t.ử nhưng tôi không làm thế. Tôi bắt đầu cho mình một cuộc sống mới. Tôi lên quản lý quán cà phê cho chị hai tôi cũng được một tháng nay và có nhiều người theo đuổi tôi, trong đó có một người kém tôi 3 t.uổi. Cậu ấy mới có 21 t.uổi. Cậu ấy biết chuyện và hay làm tôi vui, bắt tôi phải quên hết đi nhưng tôi vẫn băn khoăn vì cậu ấy cao ráo, đẹp trai và khá giả, có thể quen được người tốt hơn tôi. Tôi có hỏi thì cậu ấy nói chỉ cần yêu một người đẹp tâm hồn, không cầu kỳ và không đòi hỏi. Cậu ấy nói tôi chờ vì cậu ấy chỉ mới đi làm thêm cho xưởng nhà ông cậu, vẫn chưa ổn định được tương lai.
Bây giờ, tôi không biết mình có nên nhận lời cậu ấy không vì bên cậu ấy, tôi thấy mình hạnh phúc và vui hơn rất nhiều. Nhưng tôi vẫn lo lắng vì tôi đã trót trao tất cả người cũ. Tôi sợ một lúc nào đó người cũ quay về, gia đình tôi biết thì tôi xấu hổ lắm. Tôi phải làm sao đây?
Theo VNE
Anh trở mặt khi 'chiếm' được tôi Khi anh đau khổ vì ly dị vợ, tôi đã chăm sóc anh, sống với anh như vợ chồng suốt 4 năm và giờ mọi thứ thay đổi. Tôi đến với anh khi anh bắt đầu ly dị vợ.Vợ anh và anh có một đứa con trai. Họ ly dị khi đ.ứa b.é chưa đầy một tháng t.uổi. Anh tâm sự rằng anh...