Tôi thầm xúc động vì mẹ chồng lau nhà sạch sẽ lúc con dâu mang thai nhưng ngờ đâu phía sau là toan tính khủng khiếp
Sao mẹ chồng lại có thể suy nghĩ xấu xa đến như vậy?
Dẫu mẹ chồng có là người cổ hủ thì tôi vẫn rất thương bà ấy. Cuộc đời của mẹ chồng chỉ cần nghe qua thôi đã đủ thấy đắng cay. Chồng mất sớm, để lại một thân một mình nuôi các con trưởng thành. Ông bà sinh hạ được 3 người con trai, quả đúng như câu mà các cụ từng nói “Tam nam bất phú”. Bao nhiêu gánh nặng, nhọc nhằn dồn hết lên đôi vai của mẹ chồng. Chưa hết, vài năm trước, cậu út còn đột ngột qua đời sau một vụ tai nạn giao thông.
Cậu thứ hai sống khá lập dị, có những hoài bão, lý tưởng riêng nên cũng mau chóng xin phép mẹ với anh trai đi một nơi thật xa để lập nghiệp. Ai nói gì cũng chẳng chịu nghe, tất cả đều hành động theo ý muốn riêng của bản thân. Thành ra, chồng tôi – con cả là niềm hi vọng duy nhất của mẹ chồng. Anh ấy cũng là trụ cột trong gia đình, đủ để hiểu gánh nặng trên vai ra sao.
Chồng tôi học thức chỉ ở mức khá ổn, không xuất sắc nên chẳng dám mơ đến làm ông nọ bà kia. Hiện tại anh đang làm về sửa chữa đồ điện tử, kinh tế tốt, đủ nuôi mẹ già, vợ, thi thoảng gửi cho em trai mà vẫn dư ra tiết kiệm. Chúng tôi còn trẻ, tương lai vẫn rộng mở phía trước.
Tôi lấy anh mới được tầm 2 năm, hiện tại tôi đang có thai tới tháng thứ 4. Qua siêu âm của một người bạn làm trong ngành, tôi biết đứa bé trong bụng mình nhiều khả năng là con gái. Tôi cũng chia sẻ thành thật điều này với chồng lẫn mẹ chồng. Về phía chồng, anh chẳng có ý kiến gì cả, thậm chí còn rất thích nếu con đầu lòng là gái.
Tuy nhiên, mẹ chồng lại bày tỏ thái độ ngược lại. Bà ấy buồn ra mặt. Dễ hiểu thôi, vì mẹ chồng cũng đã có tuổi, giờ chồng tôi còn là con trưởng. Tôi phải sinh được cháu trai – cháu đích tôn nối dõi thì bà ấy mới yên tâm. Bằng không, dù đứa bé gái có khỏe mạnh, xinh xắn đến đâu cũng chỉ là cái gai trong mắt mẹ chồng. Tôi hiểu tâm tư của bà ấy, càng biết mẹ chồng sống cực kỳ cổ hủ. Nhưng chẳng hiểu sao, tôi không muốn đứng lên tranh cãi, vì vẫn còn thương mẹ chồng.
Ảnh minh hoạ.
Sau khi có thai, cơ thể tôi không được khỏe như bình thường. Sau giờ làm ở cơ quan, tôi trở về nhà mà chân tay rã rời, chẳng muốn đụng tay vào bếp núc, quét dọn giặt giũ gì cả. Cũng may mẹ chồng luôn giúp đỡ, hỗ trợ tôi. Khi nào tôi kêu chóng mặt, bà ấy cũng bảo tôi đi nghỉ, để lại mọi thứ bà sẽ làm hết.
Tuy nhiên, có một lần mới đây, mẹ chồng nói ra thứ khiến tôi thấy sợ hãi, khiếp đảm. Hôm đó ở công ty tôi bị sếp trách mắng. Tôi thấy oan ức, tủi thân vì đang mang thai mà vẫn bị giao những nhiệm vụ khó. Khi trở về nhà, tâm trạng cực kỳ tệ. Nhưng thấy mẹ chồng đang lau nhà từ trong ra ngoài, tôi lại rơm rớm nước mắt. Tôi dễ xúc động lắm, những hành động nhỏ này cũng đủ làm trái tim tan chảy.
Video đang HOT
Lát sau, chồng tôi về, anh vừa bước chân vào nhà thì suýt bị trượt chân ngã. Trời này đang mùa nồm, lau nhà hơi khó khô ngay. Tôi bảo “Anh phải đi cẩn thận chứ!” trong khi chồng thì gắt “Trời nồm thế này mà lau nhà à!”
Nhưng chuyện chưa dừng lại ở đó. Buổi tối tôi ra ngoài hàng tạp hóa mua đồ, để cửa mở vì hàng tạp hóa cũng ngay gần đây. Nhưng vừa mới quay trở về, tôi đứng bên ngoài cũng đủ nghe rõ cuộc nói chuyện giữa chồng và mẹ anh. Chồng tôi góp ý với bà ấy đừng lau nhà quá ướt nữa kẻo tôi trượt chân xảy ra chuyện chẳng hay. Vậy mà mẹ chồng lại sẵng giọng:
“Nó có làm sao thì do nó đen thôi. Mà như thế thì sinh đứa khác, biết đâu ra con trai? Chứ giờ siêu âm con gái thì làm ăn gì? Tôi già tôi sắp đi rồi, có khi chả nhìn thấy mặt cháu trai!”
Tôi đứng bên ngoài mà nước mắt lăn dài trên má. Tai tôi dần ù đi, tôi chưa đủ can đảm để bước chân vào nhà. Trởi ơi, nghiệt ngã quá, tại sao mẹ chồng lại nghĩ vậy cơ chứ? Bà ấy muốn tôi sảy thai để sinh lại một cháu trai cho bà hay sao? Sau chuyện này, chắc chắn, tôi sẽ suy nghĩ khác về mẹ chồng và đề phòng bà ấy hơn!
Vừa báo tin vui, em chồng tức giận hất văng cả mâm cơm, tôi khóc nức nở với lời cáo buộc sau đó
Trong bữa ăn, tôi vui vẻ tiết lộ với gia đình chồng mình đã mang thai được hơn 2 tháng. Nhưng em chồng nghe xong lại hất luôn mâm cơm xuống đất.
Cưới xong, tôi sống cùng bố mẹ chồng. Cũng phức tạp, song em chồng mới chính là người tôi phải ra sức lấy lòng, nịnh bợ. Lý do 1 phần bởi nó được bố mẹ chiều. Thân thiết lấy lòng em chồng cũng coi như có người nói đỡ mỗi khi bố mẹ trách mắng. Mà 1 lời của em nó còn hơn mấy lần lời của chồng tôi. Và quan trọng nhất, em chồng mới là người tính tình khó chịu, khó chiều.
Chỉ sau vài lần tiếp xúc, tôi đã xác định được đối tượng chính mà mình cần lấy lòng ở nhà chồng. Thế nhưng, đã 8 tháng trời về chung sống, tôi với nó vẫn chẳng thể hòa hợp. Bản thân tôi thực tế chỉ bằng mặt chứ cũng chẳng ưa nổi.
Nghĩ mà xem, con bé kém tôi 2 tuổi nhưng lúc nào cũng hách dịch, lên mặt dạy đời. Nó còn lười biếng, mọi chuyện lớn nhỏ tôi lo hết. Tôi chẳng kêu ca thì chớ, nó lại chê ngược tôi làm bẩn, làm không đẹp, không cẩn thận...
Nấu ăn cả nhà khen ngon, nó chỉ cần chê 1 món là sau tôi phải điều chỉnh cho phù hợp. Mua đồ tráng miệng nó đòi đồ đắt tiền, trong khi đã ra trường mà chẳng góp đồng nào. Ngày lễ thì đòi anh chị tặng quà, còn sinh nhật tôi nó chẳng có 1 lời chúc. Hay quần áo giặt xong không thơm thì nó đổ tại tôi mua nước giặt đểu. Mà rõ ràng thời tiết không có nắng, quần áo khó khô mới là nguyên nhân chính. Song tôi có giải thích thế nào thì em chồng cũng chỉ khăng khăng theo ý mình.
(Ảnh minh họa)
Ức chế lắm, nhưng tôi cũng chỉ dám lên kêu ca với chồng. Còn trước mặt em chồng, tôi vẫn khá "hèn", ậm ừ kêu chị làm lại, cho tới khi hợp ý em chồng mới thôi!
Còn em chồng, nó tỏ ra không ưa chị dâu ra mặt. Dù tôi có làm đủ thứ, nó vẫn lạnh lùng. Thậm chí, nhất cử nhất động của tôi trên mạng xã hội nó cũng về mách lại mẹ chồng. Đâu chỉ có thế, nó còn thêm mắm dặm muối để biến tôi thành nàng dâu xấu tính.
Tôi trước giờ được đánh giá là người dịu dàng, khéo léo. Tuy nhiên, về làm dâu cũng nhiều bận tăng xông. Nếu không phải vì chồng cũng kiếm ra tiền, lại chiều chuộng có lẽ tôi đã vùng lên rồi.
Thế nhưng, phải tận hôm vừa rồi tôi mới khóc nức nở, đốp lại cô em chồng khó tính. Bữa tối ấy, tôi chuẩn bị mâm cơm rất thịnh soạn. Vì hôm ấy tôi rất vui, tôi vừa đi khám sau khi thử que thử thai lên 2 vạch đỏ chóe.
Lúc tôi chuẩn bị bê mâm cơm ra bàn ăn, chồng nhìn thấy đã vội vàng đỡ hộ. Em chồng đã nguýt dài:
- Mẹ thấy chưa? Bảo chở mẹ đi chợ thì kêu bận. Chở em gái đi phỏng vấn thì kêu mệt. Vợ có bê mâm cơm từ bếp ra bàn ăn 3 bước chân cũng phải hộ.
- Im đi, cái con bé kia! Vợ anh mà anh không được phục vụ à?
Câu chuyện kết thúc tại đó. Còn tôi ngồi vào bàn. Xới cơm cho mọi người xong, tôi ngồi dõng dạc thưa chuyện.
- Bố mẹ ạ, con có chuyện cần nói ạ. Chúng con có tin vui rồi. Bác sĩ bảo hơn 8 tuần rồi ạ.
- Con có bầu?
(Ảnh minh họa)
Mẹ chồng tinh ý đã hỏi lại ngay. Tôi và chồng nắm tay nhau ở dưới gầm bàn, rồi cùng gật đầu đầy hạnh phúc. Bố mẹ khá bất ngờ, cũng rôm rả hỏi chuyện lại. Thế nhưng, cô em chồng thì há hốc mồm, 1 lúc sau bỗng tức giận hất tung mâm cơm tôi dày công chuẩn bị xuống sàn. Rồi nó chỉ mặt tôi, quát:
- Chị nói láo, sao mà chị có bầu được? Mới tháng trước chị còn mua băng vệ sinh cơ mà? Bầu bí mà vẫn "bị" à? Chị nói đi, chị lười làm việc nhà nên nói láo đúng không? Không ngờ là bị tôi phát hiện đúng không?
Mà anh xem lại vợ mình đi. Cưới nhau gần năm trời chả gì. Đúng dạo này anh bận thì chị ý lại có. Liệu đúng là con anh không? Hay lại đổ vỏ thì nhục, nhục cả dòng họ.
Tôi nghe mà sốc. Nước mắt cứ thế rơi lã chã. Chồng tôi thì giận lắm, giơ tay tát em chồng 1 cái. Bố mẹ chồng thì thay vì bênh vực tôi, lại can không cho chồng tôi đánh cô em. Bà còn nói 1 câu như sát muối vào tim tôi:
- Nếu có bầu sao lại mua băng vệ sinh? Con xem lại vợ mình đi. Có phải nó nói dối để trốn việc nhà không?
Tôi phải 1 lúc sau mới trấn tĩnh lại được. Lúc này, tôi hít 1 hơi thật sâu lấy bình tĩnh, rồi bảo:
- Chuyện mua đồ phụ nữ vì con không biết mình mang bầu. Nhưng con thấy lạ đó ạ, con mua mấy đồ tế nhị đó luôn kín đáo. Mua xong để trong tủ ở phòng ngủ. Sao em chồng lại biết? Chẳng lẽ em vào phòng anh chị lục đồ à? Nếu đúng, từ nay về sau con xin phép làm khóa để đóng cửa lại. Dù là người 1 nhà nhưng ai cũng cần có không gian riêng.
Tiếp nữa, chuyện chúng con khó đậu thai đã giữ kín suốt mấy tháng nay. Cứ cuối tuần vợ chồng con lại đi khám, bốc thuốc. Do đó, chồng con mới không có thời gian đưa mẹ đi chợ. Con chẳng hiểu mọi người nghĩ con ngoại tình vào lúc nào? Ngày đi làm bận tối mặt. Tan ca là đi chợ, nấu cơm. Việc nhà xong xuôi cũng nửa đêm. Lúc đó chồng con ở nhà, không lẽ mọi người cho rằng chồng đưa con đi ngoại tình chắc? Con dâu bố mẹ có thể nghi ngờ, chứ con trai bố mẹ cũng không tin sao ạ?
Tôi nói xong, bố mẹ chồng vội vàng xuống nước. Còn cô em chồng thì tẽn tò. Hôm đó, chồng cũng chứng kiến được sự quá đáng của gia đình mình dành cho vợ. Thế nên, anh đã chủ động đề nghị ra riêng. Bố mẹ chồng đương nhiên không muốn, nhưng chúng tôi đã quyết. 8 tháng chung sống để hiểu tính cách của nhau, gắn kết tình cảm gia đình thế là quá đủ. Giờ là lúc tôi phải được nghỉ ngơi nhiều hơn.
Vợ chồng đang cãi nhau chuyện tôi lén biếu mẹ đẻ 5 triệu, mẹ chồng bỗng bước vào nói một câu khiến tôi xúc động muốn khóc Cả tôi và chồng đều sững sờ trước những lời lẽ của mẹ chồng. Sau đó chồng gật đầu vâng dạ, còn tôi thì đã xúc động muốn khóc. Tôi và chồng cưới nhau được một năm nay, tôi 25 tuổi còn anh 28 tuổi. Chúng tôi vẫn kế hoạch chưa sinh con. Từ trước đám cưới, hai đứa đã thống nhất khi...