Tôi rút ví hẳn 20 triệu bảo vợ mua loạt bát đĩa mới thật xịn ăn Tết, tưởng vợ sẽ sướng rơn nào ngờ cô ấy ném trả tiền rồi nói: ‘Chúng ta ly hôn đi!’
Nhưng vợ tôi chỉ cúi đầu im lặng, không cầm tiền chồng đưa. Đúng lúc tôi định nổi cáu thì cô ấy bất ngờ giật tiền ném thẳng vào mặt tôi rồi tuyên bố sốc: ‘Chúng ta ly hôn đi!’.
Cho đến lúc này tôi vẫn chưa thể định hình được chuyện gì đang xảy ra với vợ chồng tôi nữa. Tôi càng không tài nào hiểu nổi suy nghĩ quái gở của vợ. Chuyện làm ăn tôi ít khi phải xin ai lời khuyên nhưng mấy chuyện nhức đầu này thật sự khó giải quyết vô cùng!
Chiều nay tôi về nhà sớm hơn thường lệ. Thấy vợ đang lôi đám bát đĩa ra rửa để Tết dùng, tôi nhìn mà khó chịu. Đơn giản vì đó là dàn bát đĩa chúng tôi đã sử dụng cả chục năm nay. Dù được vợ tôi giữ gìn cẩn thận nhưng nó đã cũ và lỗi mốt lắm rồi. Những năm trước đây, tôi đã bảo cô ấy mua bộ mới đi, nhà có thiếu gì tiền đâu. Cô ấy luôn lắc đầu nguây nguẩy, bảo còn dùng được thì cứ dùng.
Chúng tôi đã có nhà lầu, xe hơi… (Ảnh minh họa)
Tôi và vợ cưới nhau ngót chục năm, đi lên từ 2 bàn tay trắng để có được cơ ngơi như hiện tại. Tôi đang làm chủ 1 xưởng sản xuất trên 100 công nhân, nói giàu chẳng giàu nhưng thuộc hàng khấm khá. Chúng tôi đã có nhà lầu, xe hơi, vợ tôi không thích kinh doanh nên chỉ làm 1 công việc nhàn tản cho vui.
Tôi luôn ghi nhận công lao của vợ với gia đình, không bao giờ vì mình thành đạt mà coi khinh vợ. Cũng chẳng sa đà vào những cuộc vui bên ngoài như những gã đàn ông lắm tiền khác. Tôi tự thấy bản thân như vậy là có tình có nghĩa với vợ con.
Quay trở lại chuyện đám bát đĩa cũ kia, lần này tôi kiên quyết tâm bắt vợ phải vứt đi bằng được. Tôi rút ví ra 20 triệu bảo cô ấy cứ đồ cao cấp nhất mà mua, sắm ngay loạt bát đĩa, thìa đũa mới để Tết này tiếp khách.
Cứ nghĩ vợ sẽ sướng rơn, phụ nữ ai mà chẳng thích mua sắm đồ đẹp, đồ xịn chứ. Nhưng vợ tôi chỉ cúi đầu im lặng, không cầm tiền chồng đưa. Đúng lúc tôi định nổi cáu thì cô ấy bất ngờ giật tiền ném thẳng vào mặt tôi rồi tuyên bố sốc: “Chúng ta ly hôn đi!”.
Video đang HOT
Lí do vợ tôi đưa ra ư? Quá nực cười! Cô ấy bảo bộ bát đĩa ấy là đồ chúng tôi dùng từ cái thời khổ cực kia, có ý nghĩa tinh thần quan trọng. Nhưng tôi không hề trân trọng gì hết, chỉ muốn đồ mới và đẹp, chứng tỏ tôi muốn rũ bỏ quá khứ nghèo hèn.
Tôi tức giận và tự ái chuyện cô ấy đòi ly hôn nữa. (Ảnh minh họa)
Cô ấy còn nói nhiều lắm cơ, tôi chẳng nhớ hết nổi. Nào là tôi đã tuyệt giao với bạn bè cũ ít tiền, chỉ qua lại với đám người giàu cùng đẳng cấp. Rằng tôi đi dự tiệc thì thuê “chân dài” tháp tùng chứ chẳng bao giờ dẫn vợ đi. Mới đây nhất tôi còn sa thải 1 nhân viên chăm chỉ đã gắn bó với xí nghiệp từ những ngày đầu gây dựng nữa. Cuối cùng kết luận, cứ cái đà này thì sớm muộn gì tôi cũng “giàu đổi bạn, sang thay vợ” mà thôi vì tôi là kẻ không có tình nghĩa. Chính vì thế cô ấy muốn ly hôn sớm, tránh đau khổ về sau!
Tôi bực lắm, toàn chuyện liên quan đến công việc, tôi có giải thích cô ấy cũng đâu hiểu. Miễn tôi không làm gì có lỗi với cô ấy là được. Tôi tức giận và tự ái chuyện vợ đòi ly hôn nữa. Cô ấy có biết giờ cô ấy mà ly hôn thì biết bao cô nàng trẻ đẹp muốn nhảy vào thay thế không?
Cãi nhau xong cô ấy bỏ ra ngoài khách sạn ở. Tôi điên tiết chẳng buồn gọi hỏi han, mặc kệ luôn. Nhìn những cô nàng thông minh, hiểu chuyện xung quanh mình tự dưng tôi thấy vợ thật vô lý, khó chiều. Tôi sai hay vợ tôi sai đây?
Sau 3 năm chia tay, anh tới xin quay lại, tôi đồng ý rồi muốn hủy hôn lần 2 nhưng đã muộn
2 lần thông báo cưới, 2 lần thông báo hủy cưới, bố mẹ hai bên biết giấu mặt đi đâu, biết giải thích với mọi người thế nào đây?
Thoáng cái đã gần 3 năm trôi qua, con tôi gần 2 tuổi rồi. Một mình oằn mình nuôi con, tuy cực nhưng tôi không hối hận vì quyết định hủy hôn ngày trước. Tôi vẫn luôn giữ mối quan hệ tốt đẹp với bố mẹ anh, vẫn cho cháu đi chơi với ông bà nội, nhưng tôi và anh chưa bao giờ gặp mặt và nói chuyện lại với nhau trong suốt gần 3 năm đó.
Song, tôi biết anh vẫn thường lén gặp con trong lúc ông bà nội đón cháu đi chơi. Nếu năm đó anh không nghiện bài bạc thì tôi đã không hủy hôn, anh cũng không cần phải bỏ xứ đi trốn nợ rồi giờ phải lén lút gặp con như vậy.
Đến sinh nhật 2 tuổi của con, anh bất ngờ xuất hiện nói lời xin lỗi và cầu hôn thêm lần nữa, mong tôi cho anh cơ hội để chuộc lỗi. Tôi im lặng, không trả lời vì sợ anh vẫn còn cờ bạc.
- Con cho thằng Khoa cơ hội đi. Suốt gần 3 năm qua nó đã bỏ bài bạc, tu chí làm ăn, cày ngày cày đêm để trả nợ. Đến giờ khi có công việc ổn, kinh tế tốt nó mới dám đối diện với con. 3 năm qua nó vẫn luôn hỏi thăm con và cu Bi, vẫn luôn cố gắng thu xếp thời gian để về gặp và chơi với con. Đôi lúc thấy nó đi ngang qua nhà con để lén nhìn hai mẹ con con mà mẹ đau lòng lắm.
Mẹ Khoa vừa dứt lời, anh lại thuyết phục tôi:
Anh vẫn dõi theo mẹ con em. Em vẫn còn tình cảm với anh mà đúng không, nếu không em đã không bỏ qua lời tán tỉnh của những người đàn ông khác. Em cho anh cơ hội chuộc lỗi nhé, cho cu Bi một mái nhà trọn vẹn được không em?
Mẹ Khoa thuyết phục tôi quay lại với anh nhưng lúc đó tôi vẫn không muốn. (Ảnh minh họa)
Đúng là tôi còn tình cảm với anh, nhưng lúc đó tôi thật sự không muốn quay lại. Có những lúc tôi rất cần anh, nhưng cuối cùng vẫn một mình vượt qua được nên cảm thấy 3 năm qua không có anh thì mẹ con tôi vẫn sống rất tốt, cho nên sự xuất hiện của anh lúc này chẳng có ý nghĩa gì cả.
Thấy tôi mãi im lặng không trả lời, Khoa bắt đầu quan tâm tới mẹ con tôi hơn, thường xuyên tới thăm hỏi, chơi với con dù tôi cố đuổi anh đi. Nhìn hai bố con quấn quýt nhau, con suốt ngày hỏi "mẹ ơi, bố đâu? Sao hôm nay bố không đến?" tôi lại thấy mình thật ích kỷ, có lỗi với con.
Cuối cùng vì thương con, tôi cho anh cơ hội. Qua tìm hiểu, tôi cũng biết anh thật sự đã bỏ bài bạc và tu chí làm ăn. Rồi hai nhà lại tính đến chuyện cưới xin. Tôi và anh đi đăng ký kết hôn trước ngày cưới 1 tháng để làm dần thủ tục đổi họ cho con và tách nhập khẩu. Giấy tờ đã xong xuôi, khi chỉ còn 2 tuần nữa là đến ngày cưới thì tôi lại vô tình phát hiện ra một bí mật khác của anh.
Hôm đó tôi cầm điện thoại Khoa xem ảnh con thì thấy tin nhắn gửi đến, nhưng là tin nhắn ẩn. Tò mò nên tôi bấm thử xem, bấm đại mật khẩu là sinh nhật con và mở được thật. Đó là tin nhắn của bạn anh:
- Cái Vân cứ hỏi tao địa chỉ nhà mày suốt. Thế mày có định nói thật cho Vân biết không? Mày không giải quyết triệt để đi, cưới xin tới nơi rồi mà có đứa người yêu không giải quyết dứt điểm được. Mày có thu xếp ra đây gặp nó nói chuyện cho rõ ràng được không? Cứ để nó hỏi tao mãi, tao không biết phải trả lời thế nào luôn.
Cầm điện thoại Khoa xem ảnh con, tôi vô tình phát hiện bí mật của anh. (Ảnh minh họa)
Tôi nghi hoặc và lật đọc lại loạt tin nhắn của anh với người bạn đó và phát hiện, anh và cô Vân kia đã yêu nhau hơn 1 năm nay. Cô ấy không biết chuyện của anh với tôi, vẫn luôn nghĩ anh độc thân. Khoảng thời gian khi anh bắt đầu có ý định muốn quay lại với tôi, bạn anh đã khuyên anh kể sự thật với cô ấy và nói chia tay, nhưng anh nói rằng chưa phải lúc.
- Tao nói chia tay với Vân trước, nhưng đến khi xin quay lại với Trang (tên tôi) mà cô ấy không đồng ý thì sao? Há chẳng phải tao tay trắng, mất cả chì lẫn chài à? Khi nào Trang đồng ý kết hôn thì tao mới chia tay Vân, còn nếu Trang không chịu, tao vẫn sẽ ở bên Vân.
Sau khi tôi chấp thuận lời cầu hôn, anh đã chia tay Vân nhưng không dám nói ra sự thật. Anh kiếm lý do chuyện Vân đã làm sai điều gì đó để chia tay, nhưng Vân không chấp nhận vẫn luôn níu kéo đoạn tình cảm này. Khoảng thời gian anh về với tôi để thu xếp chuyện cưới xin, anh đã cắt mọi liên lạc với Vân, nhưng cô ấy lại nghĩ lỗi là do cô ấy sai nên vẫn đang tìm anh, định tìm tới tận nhà để gặp anh nói lời xin lỗi và níu kéo. Vì thế cứ luôn hỏi bạn anh địa chỉ nhà anh nên mới có tin nhắn đó.
Tôi không trách anh khi có người khác trong thời gian qua, vì chung quy ngày trước cũng là do tôi hủy hôn trước. Nhưng tôi thật không thể chịu nổi việc anh ta chỉ xem tôi là "lốp dự phòng". Giấy đăng ký kết hôn đã ký, giấy tờ đã xong, tiệc cưới đã đặt và thông báo chuyện hôn lễ tới mọi người rồi. Chẳng nhẽ bây giờ tôi lại ly hôn?
2 lần thông báo cưới, 2 lần thông báo hủy cưới, bố mẹ hai bên biết giấu mặt đi đâu, biết giải thích với mọi người thế nào đây? Tôi không nỡ để ông bà chịu tủi nhục, nhưng tôi cũng không thể chấp nhận tin tưởng và tha thứ cho người đàn ông này nữa. Tôi nên làm thế nào đây?
Sinh nhật chồng cũ tôi nhắn tin "nhớ anh", 3 ngày sau liền nhận được bưu kiện, mở ra tôi òa khóc 3 năm sau ly hôn, tôi vẫn ở vậy một mình. Cách đây vài ngày là sinh nhật chồng cũ, tôi bỗng nhắn tin nhớ anh nhưng không nhận được tin nhắn trả lời. Tôi tự nhận thấy bản thân là một người phụ nữ mạnh mẽ, kiên cường, có hoài bão. Vốn sinh ra trong một gia đình nông thôn, từ nhỏ...