Tôi phải làm gì với ông chồng nhu nhược chỉ biết nghe lời mẹ?
Tôi thấy chán bố mẹ chồng một thì ngán ngẩm ông chồng nhu nhược của tôi mười. Mang tiếng anh đã 38 tuổ.i nhưng cách cư xử thì không khác gì đứ.a tr.ẻ con.
Ngày anh đưa tôi về ra mắt, bước vào nhà đã thấy bố mẹ anh ngồi sẵn ở ghế tự bao giờ để đợi chúng tôi, xung quanh là rất nhiều người thân của anh. Khi hai chúng tôi bước vào, mọi người im lặng nhìn mẹ chồng tôi, bà soi tôi từ đầu đến chân và hỏi tôi rất nhiều câu hỏi. Sau khi tôi trả lời xong, bà bảo tôi: “Cháu xuống dưới bếp nấu nướng với các chị em, hôm nay ở lại ăn cơm với bác”. Lúc đó trong nhà mọi người mới ồn ào. Anh lén quay đi lau mồ hôi trán, còn tôi xuống bếp nấu cơm với mọi người họ hàng, chị gái con bác họ ghé tai tôi thì thầm: “Em hơi bị giỏi đấy, thế nào lại lọt được vào mắt xanh của thím (tức mẹ chồng tôi), chứ chưa đứa con gái nào thím bảo xuống đây nấu nướng đâu, mấy đứa người yêu trước của nó (chồng tôi) toàn ngồi uống nước xong là bà đuổi về đấy”.
Mãi sau này anh mới nói với tôi rằng tôi là đứa con gái đầu tiên mà mẹ chồng tôi ưng và chấp nhận cho cưới. Tôi cười hỏi anh: “Nếu mẹ không đồng ý thì anh bỏ em à?”, anh gãi đầu gãi tai một hồi rồi thú nhận: “Thì anh biết làm sao, mẹ anh bảo con gái thì thiếu gì, mẹ chỉ có một”. Dù trong lòng tôi gợn lên cảm giác lo lắng, nhưng lúc đó vì quá yêu anh hơn nữa mọi thứ đang phát triển rất thuận lợi, và tôi đã đồng ý về làm vợ anh.
Nhưng về nhà anh, ngay lập tức tôi biết rằng đó là sai lầm khủng khiếp nhất của cuộc đời mình khi có bà mẹ chồng vô cùng ghê gớm và anh chồng nhu nhược. Bất cứ vấn đề gì bà đưa ra là chúng tôi phải nghe răm rắp, không được trái lời, kể cả bố chồng tôi cũng thế, không có bất cứ quyền hành nào trong gia đình. Có hôm đi làm muộn, tôi mặc một chiếc váy qua đầu gối một chút và không có cổ, vừa bước xuống nhà mẹ chồng tôi đã bắt tôi lên thay. Chồng tôi dù biết ở công ty tôi mọi người cho ăn mặc thoải mái nhưng cũng không dám cãi mà bắt tôi lên thay váy khác. Có lần nêm đồ ăn không theo ý bà, bà không nói gì lẳng lặng mang bát đồ ăn đi đổ ngay vào bồn rửa bát và lên nhà nằm, tôi uất ức phát khóc vì hành vi của bà nhưng chồng tôi không những không dám bênh tôi mà còn chử.i tôi một trận và bảo tôi là ngu dốt và chỉ biết làm trái ý mẹ.
Chồng tôi là người nhu nhược chỉ nghe lời mẹ. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Ở trong gia đình chồng, tôi gần như một đứa khác hẳn với hồi chưa cưới. Trước khi cưới tôi vui vẻ hoạt bát bao nhiêu thì ở nhà chồng tôi chỉ biết câm nín. Có lần mệt mỏi quá tôi bảo chồng tôi ra ngoài ở riêng, vừa nói xong anh đã trừng mắt bảo tôi: “Đừng bao giờ nói câu đó trước mặt anh nữa, em thử nói với mẹ xem, mẹ không chử.i cho một trận à?”. Có lần tôi và anh đi siêu thị, tôi rất thích chiếc váy đó, sau khi mặc thử thì tôi thấy rất đẹp nên muốn mua, vừa hỏi ý kiến chồng tôi thì anh chỉ lãnh đạm: “Em đi mà hỏi mẹ í, mẹ gật đầu thì hãy mua không thì thôi, lại mất tiề.n mua rồi không dám mặc”. Tôi thật sự thấy bất lực với chồng mình. Có lần tôi và mẹ chồng căng thẳng với nhau, tôi ấm ức nói với chồng: “Sao anh chẳng bao giờ biết nói trái phải để em và mẹ hiểu nhau, toàn ngồi giữa im lặng vậy”, anh trừng mắt chử.i tôi: “Cô ngu vừa vừa thôi, ở trong gia đình này nếu muốn sống thì tốt nhất là nghe lời, cô thích thì đi mà nói với mẹ, còn tôi, tôi muốn được yên thân”.
Tôi chán nản quá nên trong một lần cãi nhau với chồng, tôi đã bỏ về nhà bố mẹ đẻ ở một tuần, chồng tôi dù rất nhớ tôi và muốn tôi quay về nhưng vì mẹ chồng tôi không cho nên anh cũng không dám qua nhà tôi. Sau đó một tuần anh hết chịu nổi nên có qua nhà tôi gọi tôi ra quán nước và bảo: “Anh xin mãi mẹ mới đồng ý cho qua gặp em, mẹ bảo nếu muốn về thì phải quỳ xin lỗi mẹ và hứa không bao giờ được làm như thế nữa, em về đi, chịu khó quỳ một lần thôi rồi đừng có phạm sai lầm vậy nữa”.
Tôi nghe chồng tôi nói xong mà chỉ biết bật cười thành tiếng. Tôi có nên quay về ngôi nhà đó với người chồng nhu nhược mẹ nói gì cũng chỉ biết vâng dạ hay là sẽ bắt đầu một cuộc sống mới?
Theo Gia đình Việt Nam
Ức chế bởi người chồng nhu nhược
Chồng tôi là một người đàn ông rất hiền lành, thậm chí quá nhu nhược, không bao giờ có ý kiến trong gia đình anh ấy cũng như gia đình riêng.
Chúng tôi kết hôn đã được 15 năm, có 3 cháu. Tôi năm nay 42 tuổ.i, chồng 47 tuổ.i. Nhiều lúc, tôi nghĩ mình lấy vợ chứ không phải cưới chồng... Tôi mệt mỏi quá.
Từ ngày lấy nhau, bọn tôi chỉ vài tháng ngủ chung, chuyện chăn gối một năm chắc được vài ba lần là nhiều. Chúng tôi đã sống ly thân ba năm nay còn ngủ riêng phòng đã 14 năm rồi. Tôi không còn biết tình cảm vợ chồng là như thế nào... Thời gian cứ thế trôi qua, khi cháu út đến tuổ.i đi học thì tôi mới có chút thời gian nhìn lại bản thân. Tôi buồn và cô đơn vô cùng, nhiều đêm nằm cạnh con chỉ biết khóc một mình. Tôi muốn chính thức l.y hô.n, nhưng nghĩ đến con quá quấn quýt với ba nó nên tôi chùng lòng, lại tiếp tục nuốt nước mắt ngược, sống giả tạo để mọi người được vui... Tôi trở nên ít nói, găt gỏng nhiều hơn.
Tôi đã đề nghị chồng dọn về nhà bố mẹ anh ấy một thời gian cho tôi bình tâm lại, coi sống xa nhau có được không, cho tôi có thời gian suy nghĩ lại. Anh ấy cố chấp không chịu... Anh càng níu kéo, tôi càng ghét và càng muốn tránh xa. Bây giờ tôi không còn tình cảm gì với chồng, chỉ thấy tội nghiệp một người đàn ông yếu đuối. Còn nhiều ức chế khác mà tôi không nói ra được nơi đây. Tôi rất khổ tâm, xin hãy giúp tôi có cách giải quyết tốt đẹp nhất.(Nguyễn)
Ảnh: twominuteparenting.com
Trả lời
Trong cuộc sống, thật khó ai có được tất cả các mặt đều tốt; người được mặt này thì mất mặt kia... Vì thế mỗi người đều chọn cho mình một thế mạnh để tồn tại. Có người có chồng linh hoạt nhưng lại gia trưởng, đán.h v.ợ đán.h con, mọi cái không cho ai chen vào và luôn cho mình là nhất; có người có chồng cờ bạc, rượu chè... Tất cả là tính cách, tâm lý mà có khi chính họ không nhận ra. Đã không nhận ra thì ta có nói thế nào, có tác động thế nào cũng khó mà thay đổi.
Bạn năm nay ở tuổ.i 42, kể ra cũng đã trải nghiệm cuộc đời khá dài, nếu tính theo mẫu số của can - chi thì bạn đã hơn 2/3 cuộc đời. Chồng của bạn ở tuổ.i 47 cũng là tuổ.i chững lại nếu như không là người năng động. Trong bối cảnh có ba người con thì phải nói con cái của các bạn là may mắn theo với những gì bạn kể về chuyện chăn gối vợ chồng. Các bạn đã có tới 14 năm ngủ riêng trong khi lập gia đình 15 năm thì có thể là nỗi bất hạnh của tình cảm đôi lứa.
"Bạn muốn chính thức l.y hô.n nhưng nghĩ đến con quá quấn quýt với ba nó nên bạn chùng lòng", tức là bạn còn may mắn về giá trị gia đình. Chỉ cần "hết chùng lòng" thì kể như gia đình của bạn đã kết thúc. Cái khó khăn của bạn đang ở trong trạng thái tâm lý và cũng đủ bình tĩnh để "nói chồng dọn về nhà bố mẹ anh ấy một thời gian cho bạn bình tâm lại, coi sống xa nhau có được không". Điều này vô tình bạn đụng đến "nỗi sợ hãi của anh ta" nên "anh ấy cố chấp không chịu... càng níu kéo". Hiện tượng này thể hiện sự thất thế của anh ta. Chính sự thất thế này càng làm cho bạn "không chịu nổi" vì tâm lý bạn luôn mong muốn biểu tượng người chồng phải mạnh mẽ, quả quyết. Nhưng may cho bạn vì bạn còn có cảm xúc "chỉ tội nghiệp một người đàn ông yếu đuối". Chính cái bạn thấy "tội nghiệp" mà chồng bạn đang phải gánh chịu là sức mạnh còn lại của anh ta.
Bạn hãy thay đổi quan điểm sống, hãy tập trung vào nuôi dạy con cái, tập trung vào làm từ thiện xã hội, vui chơi thể thao. Hãy tạo dựng nhóm bạn bè trong sáng, những lúc buồn hãy hát những bài hát vui, xem phim hài hước, thay đổi trang trí trong phòng ở, nhà ở có màu sáng nắng để tạo hưng phấn mới, từ đó cảm hóa người chồng theo bạn.
Chúc thành công.
GS.TS. Vũ Gia Hiền
Hội Khoa học Tâm lý & Giáo dục TP HCM
Theo VNE
Chán vì chồng hiền như 'cục đất' Ai cũng bảo số tôi sướng vì lấy được người chồng hiền, vợ tha hồ mà &'khiển'. Tôi cũng từng tưởng mình sướng thật, sướng nhất trong đám chị em cùng tuổ.i chơi thân với nhau. Nhưng ai ngờ, cái sự hiền của chồng lâu dần khiến tôi cảm thấy mệt mỏi, cảm thấy chán nản chẳng muốn nói với chồng. Ngày yêu...