Tôi ôm vợ mà mơ về người tình cũ
Tôi vừa mới kết hôn được 5 tháng. Tôi không cảm thấy hạnh phúc, cho dù tôi đã từ bỏ người yêu cũ, quyết định chia tay tình đầu sâu nặng để lựa chọn người vợ mới cho hạnh phúc trăm năm của mình.
Tôi đã trưởng thành, đủ suy nghĩ và nhận thức để quyết định cuộc đời của mình. Tôi đã đi tìm kiếm, thận trọng lựa chọn và bằng lòng với thứ mà mình đã tổn hao công sức. Vậy mà mọi thứ không như tôi mong đợi. Phải chăng lý do để tôi từ bỏ người con gái này để đến với một người con gái khác, dứt tình với một người này để kết hôn với một người khác, tất cả chỉ vì sex.
Tôi là một thằng đàn ông ích kỷ, bệnh hoạn hay là kẻ bị ẩn ức bởi sex. (ảnh minh họa)
Mối tình đầu của tôi với một cô gái cứng tuổi. Chúng tôi quen nhau khi còn đi học ở một trường trung cấp. Thật lạ lùng, chúng tôi quen nhau chỉ sau hai ngày, người yêu tôi đã mời gọi tôi làm chuyện ấy. Thằng đàn ông trẻ trong tôi được khai mở và thức dậy.
Tình đầu cuốn tôi đi không phải bởi sự lãng mạn ong bướm hay những hờn giận vu vơ, nỗi nhung nhớ khát khao cháy bỏng. Tình đầu cuốn tôi đi như thác lũ, nhấn chìm tôi trong mê đắm ngọt ngào bởi sex. Bạn gái tôi quá ham muốn và bạo liệt trong chuyện tình dục. Cô ấy thèm khát tôi mọi lúc, mọi nơi và đòi hỏi tôi đến kiệt sức để thỏa mãn nhu cầu tình dục vô biên của cô ấy.
Hầu như tối nào tôi cũng hẹn hò cô ấy đi nhà nghỉ. Cô ấy cũng không bỏ lỡ một tối hò hẹn nào để lên giường cùng tôi. Cô ấy không còn trinh nữa và rõ ràng cô ấy là người đàn bà từng trải trong chuyện tình dục với đàn ông. Cô ấy là người có nhu cầu tình dục bạo liệt. Chuyện tình đầu yêu đương của tôi ngập chìm trong sex và sex…
Tôi đã cảm thấy mệt mỏi và sợ hãi. Người yêu tôi rất yêu tôi, cô ấy chăm sóc tôi, quan tâm tới tôi nhưng cũng thèm khát tôi đến triệt để. Tôi ra trường đi làm và bắt đầu nghĩ đến việc lập gia đình. Và trong lựa chọn của tôi, cô ấy không có chỗ. Tôi đã tính toán, suy nghĩ kỹ và quyết định phải chia tay với cô ấy.
Video đang HOT
Cô ấy ham muốn tình dục mạnh mẽ thế, ai dám chắc cô ấy chung thủy với tôi suốt cả cuộc đời này. cổ nhân đã dạy rồi, có vợ lẳng lơ thì chồng dễ bị cắm sừng lúc nào không hay. Với lại hôn nhân với một người vợ mê sex chắc chắn sẽ vô cùng bất an. Tôi có thể đủ sức khỏe mãi mãi để đáp ứng vợ được không?
Cuộc sống có phải lúc nào cũng thuận buồm xuôi gió mà có lúc này lúc khác. Nếu vợ tôi cứ lúc nào cũng hừng hực với ham muốn vô giới hạn thế này thì thật đáng sợ. Tôi quyết định chia tay người yêu ham muốn mạnh mẽ để quyết tâm tìm cho mình một người vợ dịu hiền. Chia tay được một năm, tôi may mắn tìm thấy vợ của mình. Vợ tôi là một cô gái thùy mị, hiền lành và vô cùng e ấp trong chuyện đó. Tôi là người đàn ông đầu tiên của cô ấy. Tôi hài lòng bởi đã cưới được một người con gái như tôi mong muốn.
Thế nhưng, hôn nhân với một người vợ ngoan khác với tình dục của một cô gái lành chưa từng trải, và thiếu sáng tạo dẫn đến nhàm chán. Qua đi những giây phút lạ lẫm và thăng hoa ban đầu, tôi bắt đầu nhận ra tôi thiếu thốn và khát thèm một cái gì đó chất hơn, cuồng nhiệt hơn.
Cũng có thể do tôi đã bị thiêu chảy ở sex của cuộc tình trước nên giờ đây, bước sang một trạng thái khác, tình dục của tôi không thỏa nguyện. Thế nên tôi ôm vợ mà mơ về người cũ. Tôi sex với vợ mà tưởng tượng ra đang sex với người con gái bạo liệt ban đầu. Tôi là một thằng đàn ông ích kỷ, bệnh hoạn hay là kẻ bị ẩn ức bởi sex. Dù thế nào đi chăng nữa tôi luôn cảm giác căm ghét bản thân và không thể chấp nhận được chính mình. Tôi ghét tình trạng đông sàng dị mộng như thế này.
Theo VNE
Gặp lại
Anh là mối tình thứ mấy tôi không nhớ, nhưng chắc chắn là mối tình sâu đậm nhất trong số những mối tình đã đi qua đời tôi.
Tôi và anh gặp lại nhau trong một chiều thu Hà Nội se lạnh, không mưa. Anh cùng tôi lãng đãng khu phố cổ khi mặt trời nghiêng bóng, ăn kem Tràng Tiền giữa trời thu lộng gió để tìm lại cảm giác yêu thương cách đây mùa thu 10 năm trước.
Hồ Gươm không vắng lặng mà ồn ã, cái ồn ã ta thường bắt gặp mỗi chiều thu cuối tuần. Cả anh và tôi đều không nói gì, cái lặng lẽ bao trùm con tim trước trời chiều lãng đãng.
Tôi cố đi tìm một điều gì đó khác với mùa thu của 10 năm về trước nhưng vô nghĩa. Trong tôi lúc ấy, cái ranh giới giữa thực và mơ quá đỗi mỏng manh. Và dù có nói gì đi chăng nữa tôi cũng tin sẽ không bao giờ phù hợp giữa bối cảnh thế này.
Ngồi dưới những tán Lộc vừng lá vàng đổ bất tận, từng cặp đôi níu lấy tay nhau trước cái lạnh lùng se sẽ, bỗng nhiên tôi thấy rùng mình, rùng mình vì cảm giác đơn côi hiện tại.
Còn anh, biết đâu đấy, sự im lặng kia đầy ẩn ý cho sự kết thúc vĩnh viễn tình cảm một thời từng keo sơn?
Ngày ấy tôi là cô sinh viên báo chí mê văn. Tôi hay lang thang dưới trời mưa và nhặt nhạnh đủ thứ lá cành có thể viết. Tôi yêu từng tán Lộc vừng xanh mướt lấm chấm hoa đỏ, yêu từng tán lá vàng bay. Tôi yêu cái chất lãng tử hào hoa của những chàng trai Hà Nội, yêu tà áo trắng tung bay sau những buổi tan trường. Bởi yêu nhiều cho nên tôi yêu cả anh mà mãi sau mới nhận ra điều đó.
Anh khi ấy là giảng viên báo chí và không dạy trường tôi. Tôi đã tỏ tình với anh bằng những vần thơ, những câu chuyện buồn ướt át. Và rồi cũng để mặc anh với chính những đau đớn do tôi mang lại.
Trải qua 10 năm xa cách mà cứ ngỡ như vừa bước ra từ một giấc mơ dài...
Sau 2 mùa thu gắn bó, tôi và anh đã chia tay khi Lộc vừng vừa rụng lá. Anh không níu kéo mà dặn dò nhiều hơn: "Đừng bao giờ tặng những vẫn thơ đó cho ai nữa em".
Sau anh, tôi đã yêu thêm nhiều điều thú vị nữa và tất nhiên có cả những người đàn ông xa lạ. Nhưng tôi chưa bao giờ tặng thơ cho họ. Đơn giản, sau khi chia tay anh tôi không còn đủ sức làm thêm bất cứ một vần thơ nào.
10 năm, quãng thời gian đủ dài để tôi đeo vào và tháo ra chiếc nhẫn ở ngón áp út. Cuộc hôn nhân tan vỡ vì những đam mê lầm đường lạc lối của cả hai. Tôi chưa bao giờ trách cứ điều gì đến và đi trong cuộc đời mình. Nhưng hôm nay đây, tôi đã tự trách mình, trách những vụng về ngây thơ khi ngày ấy nói lời chia tay anh...
- Anh nhờ em một việc được không?
- Giúp anh viết lại những vần thơ em đã tặng...
- Để làm gì vậy anh?
- Anh muốn trả lại nó cho em, để em có thể tặng cho bất kì ai em muốn.
Và tôi đã viết lại hàng trăm bài thơ như thế nhưng chỉ để tặng chính mình. Anh đã không còn cần đến những vần thơ đó nữa.
Gặp lại, đôi khi chỉ để nhớ về một thời ta đã yêu.
Theo VNE
Tia nắng, tấm gương và chiếc nhẫn méo Buổi sáng sau một đêm mưa lớn, cảm giác thật trong trẻo và tươi mới bao trùm lên không gian. Chim chóc đua nhau kéo về líu lo dưới những tán lá xanh mướt đang đưa mình trước gió. Từ trên cao, một tia nắng xanh bất ngờ sà xuống, đậu lên khung cửa sổ nhà ai đó. Tia nắng nhún nhảy theo...