Tôi nghĩ mình bị trầm cảm vì người yêu thất nghiệp dài hạn
Thời gian quen tôi anh chỉ đi làm chính thức vài tháng, còn lại làm tự do với định hướng không rõ ràng, thu nhập bất ổn.
Tôi 29 tuổi, sống ở Hà Nội, là dân tỉnh lẻ lập nghiệp ở đây, có công việc khá ổn định nhưng cũng chưa thành công lắm vì chỉ là nhân viên văn phòng, lương gần 20 triệu/tháng, nhiều gánh nặng gia đình. Tôi quen bạn trai được 6 năm và cả hai đã tính đến chuyện cưới xin. Anh 30 tuổi, có bằng đại học và cũng có hoài bão tuổi trẻ. Trong suốt thời gian quen tôi anh chỉ đi làm chính thức được vài tháng, còn lại anh làm tự do với định hướng không rõ ràng và thu nhập bất ổn. 6 năm qua tôi nhiều lần đưa tiền cho anh tiêu xài một cách tự nguyện vì rất yêu anh. Sau nhiều lần thất bại tôi thấy anh như thể buông tay, mất nhiệt huyết và mục tiêu trong cuộc sống. Gần đây chúng tôi bàn về chuyện cưới xin và nhìn lại tôi thực sự hoang mang về mối tình này. Những người bạn tôi biết anh thì một phần khen anh thương tôi hết lòng, cho rằng tôi may mắn; số còn lại nói tôi không thực tế vì với điều kiện và học thức của tôi có thể yêu được người điều kiện kinh tế tốt hơn anh nhiều lần.
Thực sự tôi không cần lắm một người giàu có, nhưng có lẽ anh định hướng không rõ ràng, sự nghiệp bấp bênh làm tôi quá hoang mang. Tôi nghĩ 6 năm chờ đợi với mình là quá nhiều và quá kiên nhẫn. Tôi nhận ra gần đây mình có dấu hiệu không tốt về sức khỏe, lúc nào cũng buồn bực, khó chịu trong lòng, hiếm khi thấy vui vẻ, hạnh phúc. Ngẫm nghĩ kỹ lại xem điều gì khiến mình luôn như vậy, thì có lẽ câu trả lời là anh. Anh không đạt được những điều mà tôi tin tưởng và kỳ vọng trong 6 năm qua, dù lúc nào tôi cũng nhẹ nhàng, động viên, bên cạnh giúp đỡ và ủng hộ anh. Tôi cảm giác như mình đã hết kiên nhẫn trong chuyện tình này nhưng còn yêu anh nhiều, không đủ dũng khí để chia tay hay bắt đầu một mối quan hệ nào khác mặc dù có nhiều người có điều kiện theo đuổi tôi. Suy cho cùng anh cũng không có lỗi gì cả.
Trước đây tôi tin rằng những mối tình vượt qua tháng năm trắc trở, tháng ngày giông bão thì sẽ gắn bó với nhau bền lâu hơn. Giờ tôi hoang mang, có chút suy nghĩ rằng mình đã lãng phí 6 năm thanh xuân quý giá cho một người đàn ông không xứng đáng hay không? Tôi nên làm gì để thoát khỏi cảm giác nặng nề này. Tôi nghi mình đã bị trầm cảm rồi. Mong bạn đọc tư vấn.
Video đang HOT
Theo Vnxpress
Thất tình, lên mạng tâm sự cùng người lạ, cô gái nhận cái kết bất ngờ
Quen nhau qua mạng, tôi không nghĩ đến chuyện yêu đương, tán tỉnh, chỉ đơn giản là muốn tìm một ai đó có thể lắng nghe và chia sẻ.
Năm 25 tuổi, cái tuổi chưa đủ chín chắn, nhưng cũng không còn bồng bột. Ấy thế mà tôi vẫn bị ngã đau và từng suy sụp vô cùng trong chuyện tình cảm.
Chia tay mối tình 4 năm mà tôi nghĩ rằng cả đời này sẽ không rời xa nhau khiến cả thế giới của tôi dường như sụp đổ. Phần vì còn yêu, phần vì hận khi bị "cắm sừng" mà không hề hay biết. Thời gian ấy, tôi rơi vào trạng thái trầm cảm. Cả ngày đến cơ quan, tối về nhà cũng chẳng muốn nói chuyện với bất cứ ai. Tôi lang thang trên mạng, đọc những câu chuyện buồn về tình yêu rồi lại khóc ướt gối cả đêm vì thấy như thể họ đang viết về chính cuộc đời của tôi vậy.
Không hiểu duyên số thế nào, tôi lại quen anh qua mạng.
Chúng tôi quen nhau qua mạng và nói chuyện như những người bạn. (Ảnh: minh họa)
Ngay trong lần nói chuyện đầu tiên, tôi đã "xả" hết tình trạng thảm hại của mình. Có lẽ chẳng có gì đau khổ hơn một cô gái bị người yêu "đá" phũ phàng và lạnh lùng. Tôi cũng sợ anh ta nghĩ tôi coi anh ta là người đóng thế, nên đã tìm mọi cách để giải thích rằng, mình cần một người để lắng nghe câu chuyện của mình như những người bạn. Anh ta chỉ nói đúng một câu: "Anh hiểu mà". Cách anh bước vào cuộc sống của tôi bất ngờ và lãng mạn chẳng kém gì trên phim. Bật chế độ tìm quanh đây trên zalo, đột nhiên có người vào nhắn tin "Chào em". Đang sẵn lúc tâm trạng bức bối nên tôi đồng ý nói chuyện. Vốn dĩ lúc ấy tôi chỉ muốn xả hết mọi tâm sự trong lòng cho thật nhẹ nhõm, nhưng lại không muốn chia sẻ với bạn bè hay người thân. Tôi tặc lưỡi nghĩ, tâm sự cùng người lạ cũng có cái hay. Tôi không biết anh ta là ai và anh ta cũng vậy. Chẳng có gì phải che giấu.
Tôi không nhớ mình đã quên hẳn chuyện buồn từ lúc nào nữa. Những cuộc trò chuyện của tôi và anh lúc nào cũng rất vui vẻ. Tôi cười tủm tỉm một mình mỗi lúc nhắn tin với anh và thấy cuộc đời đáng yêu trở lại. Chúng tôi nghĩ rằng cả 2 đều là bạn tốt của nhau, nên rất thoải mái và không có những chuyện giận hờn như một trong hai người... ngủ quên khi đang nói chuyện lúc khuya...
Chúng tôi đã nói chuyện với nhau suốt 6 tháng liền mà không biết mặt đối phương. Tài khoản của anh không có ảnh và tôi cũng đã khóa hết ảnh cá nhân lại. Nhớ có lần, tôi nói vu vơ: "Không biết anh trông thế nào nhỉ"? Thế rồi, anh gửi cho tôi bức ảnh anh chụp đang nằm trên ghế sofa, cặp kính dày cộp, tóc bù xù trước trán. Tôi hỏi: "Là anh đây sao"?, "Ừ, em thất vọng không"?, "Không, dễ thương mà". Anh cũng đòi bằng được một tấm ảnh của tôi. "Em đây á? Ảnh chụp mặt mộc phải không? Em xinh xắn đáng yêu y như những gì anh tưởng tượng". Rồi cả 2 chúng tôi cùng phá ra cười.
Phải đến gần 1 năm quen nhau qua mạng, tôi và anh mới chính thức gặp mặt. Không ngại ngùng, căng thẳng, chúng tôi nói chuyện với nhau như những người bạn cũ lâu ngày gặp lại, tự nhiên và rất thân mật.
Từ đó, tôi và anh thường xuyên gặp nhau mỗi tuần. Không gay cấn, cuồng nhiệt, chuyện tình cảm của chúng tôi cứ thế nhẹ nhàng và ngọt ngào. Ở bên anh tôi thấy bình yên đến lạ, cái cảm giác mà tôi chưa từng có trước đây.
Chúng tôi chỉ gặp phải một vài phản đối từ những cô nàng bạn thân của tôi: "Anh ta có bình thường không vậy? Kém cỏi đến mức phải lên mạng tìm bạn gái à", "Thế giới ảo làm gì có tình yêu thật, thôi chấm dứt sớm cho đỡ tốn thanh xuân"...
Thực tế những nàng bạn thân luôn là quân sư tình yêu sáng suốt. Nhưng trong chuyện này, tôi đã bỏ qua những lời ấy. Trước khi ra mắt 2 gia đình, chúng tôi đã phải dựng sẵn một "kịch bản" hoàn hảo, nhất quyết không để lộ chuyện anh và tôi quen nhau qua mạng. Anh ấy cũng mất nguyên một ngày đi café, ăn uống với đám bạn thân của tôi để các nàng "kiểm duyệt" và cho qua.
Tới giờ, chúng tôi đã kết hôn được 1 năm và vừa chào mừng cô công chúa đầu lòng. Chồng tôi vẫn rất ngọt ngào và yêu chiều vợ như ngày mới quen. Tôi thấy mình thật may mắn khi đã gặp được anh.
Theo Afamily
Lúc hấp hối, vợ cầu xin chồng hãy lấy bạn thân của mình nhưng đúng hôm tân hôn với vợ mới thì bàn thờ vợ sập và bí mật rùng mình dưới bát hương của vợ Đang ân ái cuồng nhiệt với vợ mới thì bất ngờ bàn thờ vợ cũ mới chết bỗng sập, nghi vợ hiển linh thấy cảnh này mà giận dữ Tiến vội ra dựng lại bàn thờ khấn vợ thì lạnh sống lưng khi thấy thứ này dưới đáy bát hương của vợ. Mới kết hôn được 5 năm thì Lan phát hiện mình...