Tôi mong được phút giây sống bên anh trước khi rời xa thế giới này
Có những nỗi đau có thể chia sẻ và rồi sẽ vơi đi theo thời gian. Nhưng có những nỗi đau lớn dần theo năm tháng đó là khi tình yêu chất chứa trong tim mà chẳng thể sẻ chia…
Nỗi nhớ nhung thèm được nhìn thấy hình bóng anh luôn làm tôi khắc khoải…
Tôi được sinh ra và lớn lên trong một gia đình trung lưu và đông anh chị em. So với các bạn cùng trang lứa thì tôi có một thời niên thiếu thật vui vẻ và đáng nhớ. Tôi được sự chiều chuộng của cha mẹ và được trưởng thành trong một gia đình đầm ấm hạnh phúc.
Nỗi buồn chỉ bắt đầu đến với tôi là từ khi tôi gặp anh. Anh là mối tình đầu của tôi. Và cho đến tận bây giờ, sau 20 năm trôi qua nhưng hình bóng anh luôn luôn nguyên vẹn trong trái tim tôi. Mặc dù tôi cũng đã kết hôn và đã có hai con, một trai, một gái. Ai nhìn vào cũng nghĩ tôi có một cuộc sống rất hạnh phúc, có chồng, con cái ngoan ngoãn, khỏe mạnh, có một việc làm ổn định và lương khá cao…
Có một điều chẳng ai biết được đó là tôi có một mảnh trời riêng quá lớn luôn ở trong trái tim tôi. Nếu tôi bận rộn với công việc thì không sao nhưng chỉ cần có một giây phút nào rảnh rỗi là trái tim tôi lại nhức nhối nhớ về anh. Tôi nhớ anh rất nhiều, nhớ nụ cười của anh, nhớ về những kỷ niệm ngày tôi còn bên anh,… và rất nhiều điều về anh…
Video đang HOT
Nỗi nhớ nhung thèm được nhìn thấy hình bóng anh luôn làm tôi khắc khoải…
Có nhiều đêm tôi nằm mơ thấy anh, chúng tôi được ở bên nhau… Và cái cảm giác đau khi tôi nghe tin anh cưới vợ… vẫn còn nằm sâu tận đáy con tim, và dù đã 20 năm trôi qua nhưng tôi vẫn chưa mất đi được cảm giác đau đớn đó.
Một năm trước đây, tôi phát hiện mình bị ung thư. Thời gian còn lại của cuộc đời tôi cũng chẳng còn lại được bao lâu nữa. Tôi cũng biết mình nên dành hết phần còn lại của cuộc đời để chăm lo cho tổ ấm của tôi hiện tại, lo cho hai đứa con yêu dấu của tôi. Nhưng tôi cũng không hiểu sao trái tim tôi luôn khao khát, một khao khát luôn làm tôi dằn vặt và đau khổ, đó là trước khi tôi nhắm mắt rời xa thế giới này tôi được sống bên anh, tôi được có anh bên cạnh…
Tôi không biết phải làm như thế nào nữa vì cũng có thể anh đang hạnh phúc với gia đình của anh,… nhưng tôi rất nhớ anh. Hai mươi năm qua nỗi nhớ nhung thèm được nhìn thấy hình bóng anh luôn làm tôi khắc khoải, tôi biết phải làm sao đây? Tôi cũng không biết phải chia sẻ nỗi đau này với ai nữa… hãy giúp tôi…
Theo VNE
Người tình vĩnh cửu
Em mong anh trở lại, để em được ngây ngất trong men say tình ái anh trao.
Tình yêu thật ra là thứ gì mà khiến con người ta không làm chủ được cảm xúc, không làm chủ nổi chính mình hả anh? Em nhớ anh, yêu anh biết bao nhiêu sao anh không hiểu và đón nhận tình yêuem trao trọn vẹn để mắt em luôn u buồn lòng em nặng nề, ấm ức lắm anh có biết không?
Dù gia đình em cũng bình thường như bao gia đình khác nhưng em lại thấy bản thân không hề bình thường chút nào bởi em nhận ra rằng em rất là xinh đẹp, khó ai có được vẻ đẹp hiện đại như em. Thế mà anh lại thờ ơ, dửng dưng không cảm xúc. Cho dù trước đó anh đã phải dành rất, rất nhiều cử chỉ yêu thương, quan tâm, chăm sóc khi chưa có được em, để khi ấy em tự hào kiêu hãnh lắm anh có biết không?
Khi chưa có được em đêm đêm anh nhắn tin, gọi điện, lo lắng cho em dường như hơn cả chính bản thân mình. Những dịp đặc biệt anh mua quà là chiếc khăn ấm áp, chiếc vòng tay xinh xắn anh trao... khiến em ngây ngất. Dù giờ này anh đã cách xa em ngàn trùng thì em vẫn nhớ. Em vẫn không thôi nhớ anh da diết, bồi hồi. Con tim em lại rung lên từng nhịp hạnh phúc tựa như anh vẫn ở bên em như ngày xưa... Nhớ mong anh nên em vẫn lưu giữ tất cả mọi kỉ niệm về anh. Mùa đông lạnh em vẫn quàng trên mình chiếc khăn anh tặng, em cảm nhận hơi ấm của khăn thay cho đôi tay anh dịu dàng ấm áp...
Tình yêu anh dành cho em nhẹ nhàng ấm áp và rất đỗi dịu dàng. Anh có tất cả mọi thứ của một người đàn ông thành đạt, ga lăng, giàu có... một lời anh nói ra khiến bao người nể trọng, xung quanh anh bao kẻ cơ hội mong nhận được một nụ cười hào phóng nên anh đã khiến một đứa con gái xinh đẹp "Nghiêng nước, nghiêng thành" như em thật vừa lòng và hãnh diện, sung sướng, tự hào. Nhưng mọi điều không như em mong muốn. Là anh thay đổi hay lòng tham trong em không bờ bến nên không thể giữ nổi anh bên mình? Người tình mà em đã dặn lòng không thể mất. Em từng tin tưởng vào bản thân, tin rằng em xinh đẹp chắc anh không thể nào mà bỏ mặc em để yêu ai khác. Xung quanh anh làm gì có người con gái nào xinh đẹp hơn em chứ? Mọi thứ anh đang có cũng chính là của em thôi.
Tương lai tươi sáng của anh cũng trở nên tăm tối, mịt mù theo giọt nước mắt em rơi (Ảnh minh họa)
Em ghen ghét bất cứ người phụ nữ nào đến gần anh dù họ là chị, em gái, họ hàng hay bạn học. Thậm chí là đồng nghiệp của anh nếu như anh có vẻ quan tâm đến họ, em đều khó chịu. Sự quan tâm ưu ái anh dành cho họ dù họ gặp gỡ anh vì công việc chung hay việc cá nhân nhờ anh giup đỡ thì em đều không được vui vẻ, hài lòng. Em từ hờn dỗi, đến dọa nạt khiến anh không dám làm gì để giúp đỡ họ. Những người đó đã phải nhận thất bại dù họ không có gì thiếu sót, họ không hiểu tại sao họ thất bại khiến em sung sướng phì cười đắc thắng... Ai bảo em là người yêu của anh chứ?
Nhưng em cũng rất lo sợ, sợ đến lúc lỡ em không còn anh nữa. Không còn được nhận từ anh mọi thứ chắc em không thể sống nổi bởi hào quang danh vọng, vật chất... anh san sẻ cho em không còn. Em nghĩ mọi cách để buộc anh phải vào quỹ đạo mà em mong muốn. Anh đã trót yêu em lẽ nào em có thể dễ dàng để cho anh rời xa em được? Suốt 2 năm yêu nhau, em từng nói với anh nhiều lần rằng "Anh đừng trách em nếu như anh hết yêu em!".
Cuối cùng thì em cũng không có cách nào đưa được anh vào cái quỹ đạo mong ước ấy của em dù em đã từng nhắc nhở rằng anh không được làm em thất vọng. Em đã công khai lớn tiếng nói anh không thương tiếc, nhiều lần lên tiếng thật to để giữ anh nhưng em đã thất bại. Tương lai tươi sáng của anh cũng trở nên tăm tối, mịt mù theo giọt nước mắt em rơi. Con đường anh đi em đã can thiệp bằng tất cả những gì mà em có thể...
Anh chọn cách xa em, chọn cách rời xa quê hương ruột thịt, bỏ lại tất cả những đam mê, thành quả cả một thời trai trẻ... một mình làm lại từ đầu nơi đất khách quê người, nơi lạnh giá, tuyết rơi để lại em đau đớn cùng những giọt nước mắt không ngừng rơi trong nỗi nhớ ngẹn ngào.
Noel năm nay khác với 2 năm qua nhiều quá. 2 năm đó em vẫn có anh ở bên, được anh yêu thương che chở... Nhưng sau 2 năm hạnh phúc là một năm đong đầy nỗi buồn đau, sự hụt hẫng, bơ vơ trống trải nơi em. Làm sao em sống nổi khi em đã không còn anh nữa? Thế giới với em giờ đây dường như không tồn tại. Tất cả đã vỡ vụn cùng ngày anh ra phi trường bay sang xứ lạ bỏ lại sau lưng một người con gái mắt buồn không nguôi nuối tiếc...
Anh ơi! Dù vật đổi sao rời em vẫn chưa hết yêu anh, vẫn mong ngày anh quay trở lại để con đường em đi hoa lá lại reo vui, em lại được sống những tháng ngày hạnh phúc, hãnh diện, say sưa ngây ngất trong men tình ái với tấm lòng hào phóng anh trao... Người em yêu nhé!
Tạm biệt anh trong nước mắt, người tình vĩnh cửu của em.
Theo VNE
Vợ sắp cưới có một đời chồng Còn chuyện động trời nào mà tôi chưa biết? Sao em lại xem tôi như một gã khờ thế kia? Ở đời có những chuyện tình cờ có thể làm thay đổi mọi thứ. Nó kỳ lạ đến nỗi đôi khi ta tự hỏi tại sao chuyện đó lại xảy ra với mình mà không phải với người khác, tại sao lại xảy...