Tôi ly hôn để con của chồng và tình nhân có đủ cả cha lẫn mẹ
Đọc câu chuyện của chị, em thấy tiếc cho mối tình học trò của 4 thành viên thân thiết trong nhóm.
ảnh minh họa
Giá mà anh Thắng và chị Huệ vẫn yêu nhau, chị và anh Đạt vẫn là một cặp đôi đẹp thì sẽ chẳng bao giờ có bi kịch như bây giờ chị đang phải gánh chịu.
Thế nhưng số phận con người mà chị, làm sao có thể có ai dám khẳng định trước được những điều sẽ xảy đến trong cuộc đời mình?
Tình yêu học trò có mấy khi bền lâu được đâu, thế nên vì chị Huệ và anh Thắng đã chia tay, anh Đạt cũng xa cách việc liên lạc với chị nên chị và anh Thắng đã thành vợ thành chồng nhờ học cùng trường 4 năm đại học, có thời gian gần gũi và chăm sóc nhau.
Video đang HOT
Việc nghiêm trọng chỉ xảy ra khi chồng chị chuyển cơ quan mới và địa điểm làm việc lại nằm ngay gần quầy thuốc của Huệ, bạn thân của chị và cũng là người yêu cũ của anh ấy.
Chồng chị đã không đủ bản lĩnh để giữ lòng chung thủy với vợ khi tiếp xúc thường xuyên với người yêu cũ. Bây giờ thì chị Huệ đã mang bầu 3 tháng với chồng chị, bản thân anh ấy trước sự việc này lại cũng không hề dứt khoát là quyết tâm giữ hạnh phúc gia đình hay đến với người tình.
Em thấy chị nên tự quyết định đi, chồng chị quá tham lam, vừa muốn có chị lại vừa muốn có cả nhân tình, đây là chuyện không thể chấp nhận được, chị ạ.
Vợ chồng chị cũng chưa có con, còn anh ấy thì đã có con với người tình, vậy thì chị còn níu giữ làm gì người đàn ông ấy.
Chị làm thế là tích đức, là để phúc cho cháu bé chưa ra đời sau này sẽ có đầy đủ cả cha lẫn mẹ như bao đứa trẻ bình thường khác.
Chuyện anh Đạt bây giờ đã ổn định cuộc sống trong Sài Gòn, đã bày tỏ tình yêu tha thiết của anh ấy với chị sau hơn 10 năm xa cách, giờ lại muốn đón chị vào trong đó để chung sống, cũng là hợp lý thôi chị ạ.
Nếu chị cảm thấy có tình yêu với anh ấy, tin tưởng anh ấy thì hãy mạnh dạn làm đơn ly hôn chồng. Em chắc rằng các bậc phụ huynh khi hiểu rõ sự tình, cũng sẽ cảm thông với quyết định này của chị.
Chuyện đã qua nên cho qua chị ạ, chị cần giải quyết rạch ròi thấu đáo để thanh thản làm lại cuộc đời. Thời gian không là vĩnh cửu, tuổi trẻ không là mãi mãi để đợi chờ bất cứ ai, chị hãy tranh thủ mọi cơ hội tốt nhất để ổn định cuộc sống riêng cho mình, chị nhé.
Theo TienPhong
Xin chút dịu dàng
Anh bạn cũ mời họp mặt bạn bè. Bữa tiệc do chính tay vợ anh nấu. Khi bạn bè có mặt thì mọi thứ đã xong xuôi, chỉ còn chờ gia chủ tuyên bố khai mạc.
Mọi người không phải chờ đợi lâu vì nữ chủ nhân đã xuất hiện ngay sau đó với nụ cười trên môi. Trông chị thật tươi tắn, nhẹ nhõm. Anh bạn quàng vai vợ trịnh trọng giới thiệu: "Đây là nội tướng của mình. Nhờ có cô ấy mà cha con mình mới... béo tốt như vầy...".
Trong suốt bữa tiệc, chị liên tục đứng lên đi lấy thêm cái này, cái kia, vui vẻ trả lời bạn bè. Nhìn vợ chồng gia chủ tung hứng, anh tin rằng họ rất hạnh phúc. Chị vợ của anh bạn dù đảm trách một cương vị quan trọng ở công ty nhưng vẫn chu toàn việc nhà và kiên quyết không thuê người giúp việc với lý do "làm việc nhà như tập thể dục, nó giúp cân bằng cuộc sống".
Nhìn cách tổ chức cuộc sống của gia đình bạn, bất giác anh nghĩ đến gia đình mình. Phải chi... phải chi... em cũng giống như vợ bạn. Nghĩa là chỉ cần em nở nụ cười tươi, bớt cằn nhằn, nói chuyện ngọt ngào hơn một tí, bớt "đá thúng đụng nia" khi làm việc nhà hẳn cha con anh sẽ hạnh phúc lắm.
Vợ à, anh biết là em vất vả. Việc nước việc nhà hai vai, muốn chu toàn đâu phải dễ! Mà anh cũng không đòi hỏi em phải chu toàn bởi thời buổi này, việc ấy rất khó. Tuy nhiên, dịu dàng, mềm mỏng, hy sinh, chịu thương chịu khó vốn là thuộc tính của phụ nữ và đấy chính là chất keo kết dính gia đình. Mong em dù có vất vả vì chồng, vì con thì cũng đừng đánh mất nụ cười trên môi, tình yêu thương trong ánh mắt và những chăm sóc dịu dàng của đôi tay.
Điều đó đâu phải là quá khó nếu ta thật sự yêu thương gia đình mình, phải không em?
Theo VNE
Trái đất tròn thật... Thoạt nhìn cô bé, tôi đã giật mình. Có một sự giống nhau đến lạ kỳ giữa cô bé với ký ức xa xăm. Ngày đó tôi hai mươi, còn em mười bảy. Con đường đến ngôi trường trung học duy nhất trong vùng phải đi ngang nhà tôi. Mỗi sáng, bên khung cửa sổ, tôi có thói quen chờ đợi một người....