Tôi không khác gì ô sin cao cấp trong nhà anh!
Anh không muốn tôi sinh con lúc này vì muốn dành thời gian cho các con riêng của anh. Anh nói đợi khoảng 5 năm thì sinh con, mà chỉ nên một đứa thôi là đủ rồi.
Tôi muốn ly hôn nhưng tôi sợ. Tôi đã quá bất hạnh với cuộc tình trước giờ lại bỏ chồng thì cơ hội hạnh phúc nào cho tôi? (Ảnh minh họa)
Hơn 1 năm chung sống với chồng, cái cảm giác đọng lại trong tôi chỉ là sự tủi hờn. Tôi từng nghĩ cuộc đời mình nhiều oan trái nhưng lấy được một người chồng chấp nhận mọi điều tiếng về tôi như anh. Nhưng có lẽ tôi đã nhầm. Anh lấy tôi chỉ vì muốn tìm một người chăm cho con anh, lo cho cái gia đình này. Tôi có cảm giác mình chẳng khác nào một ô sin cao cấp mà anh tuyển về.
Cuộc đời tôi là chuỗi những bất hạnh liên tiếp. Năm tôi 24 tuổi, tôi có bầu và chuẩn bị cưới. Lúc đó, mọi người đều biết chuyện tôi mang thai. Nhưng vì chúng tôi yêu nhau, gia đình hai bên đã tác hợp cho chúng tôi cưới nhau dù trước đó nhà anh hoàn toàn không đồng ý. Trước ngày cưới, một tai họa ập xuống đầu tôi khi chồng sắp cưới vì đi mua đồ cho tôi mà bị tai nạn mất.
Tôi như người rơi xuống vực sâu vì sự thật phũ phàng đó. Tôi đau khổ tôi đột. Tôi bị gia đình anh nguyền rủa là kẻ số sát chồng, giết chồng… Nỗi đau chồng chất nỗi đau khi tôi vì khóc quá nhiều, bị sốc nên tôi đã xảy thai. Cùng một lúc, tôi mất cả chồng lẫn con. Tôi tưởng mình sẽ hóa điên vì điều đó.
Nhưng rồi cuối cùng tôi cũng vượt qua được nỗi đau, vì bố mẹ, vì gia đình. Tôi không thể để họ khổ vì tôi khi mà họ đã vất vả quá nhiều để nuôi tôi khôn lớn. Tôi đi làm trở lại dù xung quanh tôi có biết bao lời đàm tiếu. Nhưng tôi tự nhủ với mình phải mạnh mẽ, phải đứng lên sau bi kịch lớn nhất cuộc đời này. Nếu tôi đã vượt được qua điều đó thì chuyện gì tôi cũng không sợ nữa. Và rồi tôi đã làm được điều đó dù trong lòng nỗi đau vẫn chưa nguôi ngoai.
Tôi đã từng nghĩ mình hạnh phúc khi lấy được anh làm chồng. Nhưng tôi đã sai lầm (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Gần 5 năm qua đi, tôi bước sang tuổi 29. Với tôi hạnh phúc đôi lứa là điều mà tôi không dám mơ tới. Tôi đã nguôi dần nỗi đau nhưng tôi sợ. Tôi không dám tiến đến với ai thêm nữa. Hơn nữa mọi người đều biết quá khứ của tôi. Họ nói số tôi sát chồng, sát con nên không ai dám đến. Một số người cũng có tình cảm thật nhưng mới chỉ biết họ yêu tôi thôi là gia đình người ta đã ngăn cấm. Chính vì vậy tôi cũng không muốn tiến đến với ai cả. Tôi không muốn làm họ khổ.
Cho tới khi tôi gặp anh, một người đàn ông góa vợ tôi mới thực sự thấy đồng cảm trong tâm hồn. Anh hơn tôi 13 tuổi, đã từng có vợ và hai đứa con. Vợ anh không may bị tai nạn nên mất sớm, một mình anh ở vậy chăm các con. Tôi thương anh vì hoàn cảnh của anh cũng giống như mình. Chúng tôi có cơ hội gặp gỡ, tiếp xúc với nhau nhiều hơn nên dần dần nảy sinh tình cảm. Và rồi anh tỏ tình với tôi, đặt vấn đề xin cưới.
Anh nói anh không màng chuyện quá khứ vì anh chẳng có gì phải nghĩ ngợi cả. Anh và tôi quá giống nhau nên anh không sợ cái mà người ta đàm tiếu: số sát chồng, sát vợ. Tôi đồng ý cưới anh vì tôi thực sự khao khát có một tổ ấm cho riêng mình. Tôi cũng muốn có con, muốn cho bố mẹ mình không phải khổ vì tôi thêm nữa. Chúng tôi cưới sau khoảng gần 1 năm quen nhau.
Ngày tôi cưới bố mẹ hạnh phúc lắm. Bố mẹ rơi nước mắt vì cuối cùng đứa con gái nhiều thiệt thòi đã tìm được người đàn ông cho mình. Có thể tôi sẽ vất vả hơn một chút khi phải chăm sóc hai con chồng nhưng tôi không lo sợ điều đó. Tôi tự nhủ với mình sẽ coi các con như con đẻ vì chúng cũng quá thiệt thòi rồi. Nhưng lấy chồng về, sống gần 2 năm tôi mới biết, tôi gần như một ô sin trong gia đình đó mà thôi.
Tôi làm mọi việc trong nhà không nề hà điều gì nhưng anh bênh các con chằm chặp, không cho tôi góp ý với các cháu một câu nào. Anh nói các cháu đã mất mẹ tôi không được quyền mắng mỏ gì. Nhưng quả thật tôi không có ý mắng mà chỉ góp ý cho các cháu tiến bộ lên. Nhưng anh nói ngoại trừ việc nấu cơm, cho chúng ăn, mặc, đi học… tôi không được can thiệp bất cứ điều gì vào cuộc sống của cáu cháu.
Vì nghĩ cho các con nên tôi muốn cùng anh dạy dỗ. Nếu tôi không nghĩ thế thì tôi đã mặc kệ, các cháu muốn lớn lên như thế nào cũng được… Nhưng đó chưa phải là tất cả. Anh không muốn tôi sinh con lúc này vì muốn dành thời gian cho các con. Anh nói đợi khoảng 5 năm thì sinh con, mà chỉ nên một đứa thôi là đủ rồi. Anh khống chế cả quyền được làm mẹ của tôi vì anh muốn bù đắp cho các con của anh.
Đã gần 2 năm nhưng tôi chưa có bầu bởi vì anh không muốn. Anh ép tôi phải kế hoạch, đợi con anh lớn hơn một chút rồi tôi muốn sinh con cũng được. Tôi đau khổ tột cùng khi anh chỉ nghĩ cho anh và các con mà không nghĩ rằng tôi đã ngoài 30 và tôi muốn được làm mẹ. Trong nhà ấy tôi cảm giác mình không có chỗ đứng, không có tiếng nói của một người mẹ, người vợ. Tôi muốn ly hôn nhưng tôi sợ. Tôi đã quá bất hạnh với cuộc tình trước giờ lại bỏ chồng thì cơ hội hạnh phúc nào cho tôi? Bố mẹ tôi sẽ chấp nhận chuyện này ra sao đây? Tôi mong mọi người cho tôi một lời khuyên, tôi phải làm gì bây giờ đây?
Theo Eva
Chồng đồng lõa với bồ sỉ nhục tôi
Hân không hiểu người đàn bà ấy có sức hút gì, ma lực gì mà chồng cô lại si mê cô ta đến vậy. Bao nhiêu lần bắt quả tang chồng có bồ thì cũng là bấy nhiêu lần với cô ta.
Xem ra anh là người lăng nhăng, có vợ vẫn ngoại tình nhưng lại chung tình với bồ, ít nhất là không một nách xách mấy cô.
Cô ta xấu, mặt cũng không có gì là đẹp. Khuôn mặt gầy gầy lúc nào cũng trang điểm son phấn lòe loẹt, tóc thì xoăn tít. Nhưng mà người dù nhỏ lại lộ những đường cong bắt mắt, ăn mặc thì thời thượng. Có thể vì thế mà chồng Hân mê cô ta chăng?
Người đàn bà ấy khúc nào ra khúc ấy, đi thì mông cong, thân hình gợi cảm lại còn có đôi mắt sắc chết cười. Cảm giác cô ta chỉ cần liếc ai một cái thì có thể người đàn ông ấy chết đứ đự. Không biết cô ta có dùng ánh mắt ấy để liếc chồng Hân không mà giờ anh ta hồn siêu phách lạc.
Trước đây, khi Hân bắt gặp anh ta lần đầu với người này, anh ta còn quỳ gối van xin Hân tha tội, hi vọng cô đừng nói với bạn bè, người nhà. Nhưng bây giờ, đã là lần thứ 3 rồi, anh ta dường như không sợ những lời đe dọa của Hân nữa. Có thể vì anh ta biết Hân yêu mình, cũng có thể anh ta thực sự cần cô bồ kia và không thể bỏ cô ta.
Rồi để tìm cách khiến cho Hân nhục mặt trước bạn bè, anh ta đồng lõa với cô bồ tung ảnh ghép hình của Hân và người đàn ông khác. (ảnh minh họa)
Có lẽ cái thân hình gợi cảm ấy, có lẽ những &'cuộc chiến' trên giường của cô ta đã biến Hân thành người thua cuộc. Hân sợ mình không còn sức lực để chiến đấu trong cuộc tình này. Cô chỉ là không muốn con mình phải khổ và cô cũng không muốn bố mẹ cô phải bận tâm vì chuyện con gái bỏ chồng. Nhưng còn cách nào khác đâu nếu như anh ta cứ khư khư giữ mối qua hệ với cô bồ và yêu cầu Hân giữ im lặng...
Khi Hân đưa một người bạn cùng tới khách sạn đánh ghen và nhảy bổ vào túm tóc cô bồ kia, chẳng ngờ, anh đã ra tay tát cô một cái như trời giáng. Anh bảo cô: "Cô tưởng tôi yêu cô à, đàn bà như cô vô dụng, ngồi ở nhà ngửa tay xin tiền chồng. Cô tưởng cô sinh cho tôi đứa con trai là cô an thân chắc. Cô xem lại mình đi, cô sao bằng cô ấy, vừa xinh đẹp lại tài giỏi".
Nghe nói người đàn bà này tài giỏi thật. Tài giỏi vậy mà lại đi cướp chồng người khác sao? Nhìn cô ta còn có vẻ giàu có, không có biểu hiện của việc moi tiền. Vì chồng Hân cũng đâu phải là một gã giàu có gì cho cam. Hân đau khổ, chua xót, cảm thấy mệt mỏi vì không hiểu tại sao chồng lại nhẫn tâm với mình như vậy. Hân suy sụp.
Rồi để tìm cách khiến cho Hân nhục mặt trước bạn bè, anh ta đồng lõa với cô bồ tung ảnh ghép hình của Hân và người đàn ông khác. Rồi họ còn thuê người chụp hình Hân hẹn hò cà phê, chụp ở những góc riêng để thấy rằng, hai người họ đang ngồi rất gần và rất tình tứ. Hân bị vu oan. Bố mẹ chồng thì nào biết công nghệ, cứ thấy cô nắm tay, ôm eo người đàn ông khác thì cho rằng cô hư hỏng, lăng nhăng, phản bội chồng. Thế là anh ta đã cao tay biến Hân thành kẻ phản bội trước mình, còn anh ta và cô bồ thì vô tội. Họ có lẽ đang hả hê, cười vào mặt của Hân vì cô dại, cô tin vào lời của người đàn ông đó.
Anh ta đã có bồ và cần cô bồ ấy. Có lẽ cô ta giỏi kiếm tiền, cô ta hơn Hân vì Hân chỉ là người phụ nữbình thường, hàng tháng còn xin tiền chồng. (ảnh minh họa)
Thật ra Hân hiểu mình quá dại. Cô dại vì đã yêu quá nhiều, đã tin quá nhiều vào một người đàn ông không xứng đáng. Cô đau khổ nhận ra, mình đã níu kéo một thứ tình cảm vứt đi, không đáng để cô làm như vậy.
Anh ta đã có bồ và cần cô bồ ấy. Có lẽ cô ta giỏi kiếm tiền, cô ta hơn Hân vì Hân chỉ là người phụ nữ bình thường, hàng tháng còn xin tiền chồng.
Bây giờ Hân đau khổ lắm, mệt mỏi lắm! Phải làm sao đây khi tình yêu lại thành ra thế này. Còn con Hân, gia đình Hân thì sao khi bây giờ, cô đã bị nhà chồng khinh rẻ, chỉ là họ chưa đuổi cô ra khỏi nhà. Chuyện này Hân biết chỉ là sớm hay muộn thôi, một khi anh chồng ra tay thì coi như cô cũng hết đời. Chấm dứt đời sống vợ chồng và trở thành người đàn bà đơn thân.
Cả hàng xóm bây giờ nghĩ Hân lăng nhăng chứ không phải anh chồng này. Hân đau khổ, cô không làm gì những lại chẳng dám ngẩng mặt lên nhìn ai. Thế mới chua chát. Cô thề là cô sẽ trả mối hận này, để anh chồng cô phải sáng mắt ra...
Theo VNE
Ừ, tôi yêu ả! (Phần 4) Tôi vồ lấy điện thoại, bấm số gọi cho nàng. Dứt khoát là không! Nàng không thể đi như thế được. Tôi nghĩ về việc có nên đuổi ả gái trên giường mình đi, nhường lại bầu không khí có vẻ "trong lành" chào đón nàng hay cứ để thế cho thêm phần kịch tích. Bỗng chốc tôi lại thích như thế. Tôi...