Tôi khó tính hay em họ quá đáng
Tôi 33 tuổi, vợ tôi nhỏ hơn một tuổi, có bé 6 tuổi. Mâu thuẫn trong gia đình bắt đầu một năm trở lại đây, khi con chú ruột tôi lên thành phố xin việc.
Vợ chồng kết hôn 7 năm, sống vui vẻ, hạnh phúc. Vợ tôi gọn gàng, ngăn nắp, nấu ăn ngon, gia đình tôi thương vợ như con cái trong nhà. Em với chồng ly thân nên đem theo bé trai 5 tuổi lên thuê trọ. Khi tìm được chỗ ở xong em bắt đầu xin việc, do không quen biết trên thành phố nên em có nhờ tôi giúp xin việc làm. Tôi có bạn làm bên siêu thị nên xin cho em làm tạm bên bao bì dưới kho. Siêu thị gần nhà tôi, vợ chồng tôi nói em trưa về nhà tôi ăn cơm rồi nghỉ ngơi chút, chiều làm xong thì về thẳng nhà trọ để đón con.
Vợ tôi buôn bán nhỏ tại nhà nên tranh thủ cơm nước ngày 2 bữa đều đặn, cô ấy nói sẵn tiện nấu thêm phần em cũng không có gì. Trưa em ghé nhà tôi ăn trưa, có lúc thấy chị bận khách chưa kịp làm đồ ăn là em vô phụ nấu, ăn uống xong chị em dọn rửa, cười nói vui vẻ. Mọi việc bình thường và gia đình tôi vẫn vui vẻ, thỉnh thoảng dưới quê có gà vịt gửi lên em lại mang sang nhà tôi cùng nấu ăn. 3 tháng gần đây bên siêu thị đưa em qua bộ phận bán hàng và làm theo ca nên có tuần thứ 7 với chủ nhật em vẫn phải đi làm. Em băn khoăn việc không ai giữ con ngày cuối tuần nên vợ tôi nói nếu hôm nào bận làm cứ đem cháu qua đây.
Video đang HOT
Từ lúc qua bán hàng, tôi nhận thấy em thay đổi hẳn. Em vô tư đón nhận và xem như trách nhiệm của vợ chồng tôi là lo chuyện ăn uống và con cái cho em. Có buổi trưa em về, vợ tôi bận chưa kịp làm đồ ăn mà em vẫn vô tư ngồi bấm điện thoại đợi. Nếu vợ tôi nói thì em làm, không thì thôi, việc này lặp lại liên tục. Tôi thấy vợ khó chịu nhưng hỏi thì vợ lại bảo kệ đi, không có em thì vợ vẫn phải tự làm mỗi ngày. Rồi có tuần em không làm vào ngày nghỉ vẫn đưa con qua nhà tôi và về nhà trọ một mình đến chiều muộn mới lại đón bé. Tuy cuối tuần cũng có con tôi ở nhà nhưng trông hai đứa nhỏ lại cơm nước, buôn bán thực sự rất vất vả cho vợ tôi. Lúc trước có người phụ nhưng từ hôm dịch tới giờ vợ không mướn thêm người làm.
Tôi góp ý với em rằng khi nghỉ hãy tự chăm con. hoặc đem qua nhà tôi thì phải ở lại để trông cháu. Đỉnh điểm gần đây khi em qua nhà tôi mà vô tư đi cả dép vào nhà, trong khi vợ tôi rất kỹ tính, sạch sẽ, dù bận rộn cũng lau nhà ít nhất một lần, bình thường quét lau hai lần. Vợ nhắc em nhiều lần mà được vài hôm lại đâu vào đó, hoặc khi có vợ tôi ở đó thì em miễn cưỡng bỏ dép, còn không là đi thẳng vào trong, tới tủ giày mới thôi. Tuần trước em đi chơi 2 ngày mà không báo câu nào, không phải vợ tôi yêu cầu em xin phép, chỉ là em nói thì vợ tôi biết để không phải phần cơm. Em đi chơi về lại tiếp diễn như mọi ngày.
Hôm qua vợ tôi nói mai đóng cửa, muốn nghỉ mấy ngày. Nay gia đình tôi đi chơi. Em ghé nhà không thấy nên gọi điện, vợ tôi nói cả nhà đi chơi rồi. Em hỏi khi nào chúng tôi về. Vợ tôi trả lời: “Để đến lúc nào thoải mái sẽ về”. Vợ bảo lầ này sẽ nói chuyện thẳng với em họ. Tôi cũng thấy khó chịu nhưng vì lúc trước bố em đã giúp đỡ tôi lúc khó khăn, giờ nghĩ giúp lại em coi như đền đáp ân tình, vậy mà thấy em ngày càng quá đáng. Tôi không biết phải nói thế nào để không ngại với chú. Mong các bạn cho lời khuyên.
Đến nhà người yêu chơi, tôi lạnh người khi thấy những mảnh giấy nhỏ được in ấn, dán cẩn thận khắp mọi nơi trong nhà
Tôi luôn nghĩ người yêu rất dễ tính, hiền lành cho đến khi đến nhà anh chơi.
Sau 27 năm "ế" chỏng chơ, cuối cùng tôi cũng tìm được bạch mã hoàng tử của đời mình. Chúng tôi gặp nhau một cách tình cờ trong một lần làm tình nguyện viên. Sau lần đó, cả hai thường xuyên liên lạc, hẹn hò rồi trở thành người yêu của nhau được hơn 8 tháng nay.
Suốt thời gian yêu nhau, tôi chưa từng đến nhà người yêu chơi. Bởi tôi nghĩ khi nào có quyết định chắc chắn chuyện hôn nhân rồi đến ra mắt cũng không muộn. Vả lại cả hai đều quá bận rộn với công việc của mình.
Về T (người yêu tôi), ai cũng nhận xét anh hiền lành, ăn nói chuẩn mực, hơi "nhạt" nhưng được cái an toàn. Những chàng trai "nhiều muối" thường cũng nhiều cô theo. Thôi thì nhạt nhẽo một chút cũng hay chỉ cần đối xử tốt với người yêu là đủ rồi.
Sẽ chẳng có gì để nói nếu như tôi không đến nhà T chơi vào cuối tuần trước. Hôm ấy bố mẹ anh đi du lịch Sapa, chỉ còn anh ở nhà nên anh đón tôi đến chơi. Ấn tượng đầu tiên trong tôi là nhà T khá giàu có, bề thế. Điều đáng nói là một căn biệt thự rộng lớn, có sân vườn rộng rãi nhưng lại không hề có một người giúp việc. Anh nói mọi thứ ở nhà đều do mẹ anh làm. Từ chăm sóc cây cảnh, hoa cho đến việc lau dọn nhà cửa chu đáo, sạch bong. Rồi T cười, nói rằng hi vọng sau khi cưới, tôi sẽ giúp mẹ anh chăm sóc nhà cửa gọn gàng như thế. Không hiểu sao T vừa nói xong, tôi cứ cảm thấy run cả người.
Liệu có nên làm dâu một gia đình quá coi trọng tiểu tiết như vậy không nhỉ? (Ảnh minh họa)
Cho đến khi vào phòng T, nhìn thấy mảnh giấy nhỏ in ấn, dán cẩn thận ngay cửa phòng, tôi đã cảm thấy một luồng không khí lạnh chạy dọc cơ thể. Mảnh giấy nhắc nhở những việc T phải làm trước khi rời phòng, từ dọn dẹp mọi thứ ngăn nắp, lau sàn một ngày 2 lần, đồ đạc không được để sai vị trí cho đến việc vứt rác phải đúng nơi và dọn rác mỗi ngày dù ít hay nhiều... Thấy tôi đứng sững ở cửa, T cười, nói rằng mẹ đã huấn luyện bố con anh từ những việc nhỏ nhặt nhất. Nhờ thế mà phòng ốc, nhà cửa mới sạch sẽ không cần giúp việc.
Rồi nhà bếp, nhà tắm, nhà vệ sinh đều có bảng giấy nhắc nhở từng việc. Không chỉ thế, nhà T mỗi năm có tới 7 đám giỗ và đều tự nấu chứ không thuê người. Tôi không sợ gì cả, chỉ sợ mẹ chồng quá khó tính, soi mói từng chút một. Hơn nữa tôi cũng vụng về, bừa bộn thành quen rồi, giờ về nhà anh sống chắc được vài ngày thôi là chịu không nổi rồi. Mọi thứ quy củ đến mức khiến người khác cảm thấy khó chịu và bức bối.
Tôi hoang mang quá. Liệu có nên làm dâu một gia đình quá coi trọng từng việc nhỏ như vậy không nhỉ? Liệu cuộc hôn nhân của tôi có hạnh phúc không khi có quá nhiều thứ luật lệ vô hình chen ngang như vậy?
Vừa thấy người yêu tôi bước vào cổng, mẹ đã giận dữ rồi đuổi thẳng, lý do khiến cả hai đứa chúng tôi ngã ngửa Tôi cũng thấy người yêu mình ăn mặc chưa đúng khi đến dự đám tang ông ngoại. Nhưng mẹ tôi cũng quá đáng khi đuổi cô ấy thẳng cổ như vậy. Dốc hết trái tim - Tổng đài "lắng nghe và giải đáp" tất tần tật về phụ nữ. Ở đây, phụ nữ có một nơi để trút bỏ không chỉ những tâm...