Tôi giữ lương chồng, phát 50 nghìn đồng/ngày, vậy mà anh vẫn bao nuôi tiểu tam
Tôi tưởng chồng không có khả năng bồ bịch do vợ giữ lương, chỉ “cho” 1 triệu đồng xăng xe và 50 nghìn đồng/ngày để ăn sáng, vậy mà anh vẫn bao nuôi được tiểu tam.
Tôi không phải là người quá tính toán, chi li với chồng con. Tuy nhiên, từ ngày chị đồng nghiệp nói nhỏ vào tai chuyện đàn ông khi có tiền trong túi rất dễ bồ bịch, tôi cảm thấy bất an trong lòng. Mặc dù có nhan sắc nhưng tôi cũng đã gần 40 tuổi, là mẹ của 2 con. Trong khi đó, chồng tôi làm việc tại một công ty bất động sản, xung quanh toàn những em gái trẻ đẹp, chân dài, ăn mặc cực kỳ thời thượng.
Chồng tôi có thu nhập mỗi tháng khoảng 17 triệu đồng. Trước đây, tiền lương của anh do anh giữ để chi tiêu những khoản lớn trong gia đình, còn tôi lo tiền sinh hoạt trong nhà, tiền ăn học của các con. Biết được chuyện này, chị bạn tôi khuyên tôi nên giữ lương của chồng để anh không có đồng ra đồng vào, đỡ lo gái theo.
Nghe lời chị bạn, tôi đề nghị chồng hàng tháng chuyển lương sang tài khoản tôi, lý do là vì tình hình kinh tế ngày càng khó khăn, công việc cũng không ổn định, nên tập trung tài chính vào một mối để chi tiêu, số tiền còn lại gửi tiết kiệm phòng bất trắc. Chồng tôi nghe vậy tỏ ra không vui, nhưng cũng không phản đối.
Vậy là hàng tháng, hễ lương về, anh lại chuyển toàn bộ vào tài khoản của tôi. Để chồng đỡ cảm thấy bí bách, tôi chuyển lại cho chồng 1 triệu đồng gọi là tiền xăng xe đi lại. Ngoài ra mỗi sáng, trước khi đi làm, tôi đưa anh 50 nghìn đồng ăn sáng. Bữa trưa tôi không phải lo vì công ty anh có bếp ăn phục vụ nhân viên.
Từ ngày được chồng giao toàn bộ tiền lương, tôi thấy yên tâm hẳn. Chưa kể, nhờ tính toán cẩn thận, mỗi tháng tôi cũng để ra được một khoản tiết kiệm nho nhỏ, cuối năm dồn lại cũng có một món.
Gần đây, chồng tôi thường xuyên đi làm về muộn, bảo là công ty đợt này nhiều việc nên phải làm thêm. Điều lạ là mỗi lần về, trông anh rất thoải mái, vui vẻ, không giống như một người bận rộn, mệt mỏi với công việc. Đôi lúc tôi cũng băn khoăn về việc liệu chồng mình có ai đó hay không. Tuy nhiên, khi nghĩ đến số tiền anh có trong ví, tôi lại thấy yên tâm.
Video đang HOT
Cho đến một ngày, khi có việc đi ra ngoài vào chiều tối, qua công ty chồng, tôi nhìn thấy anh đang chở một cô gái. Cả hai người cười nói rất vui vẻ, cô gái còn vòng tay ôm eo chồng tôi. Nhìn cảnh tượng đó, tôi loạng choạng thiếu chút nữa thì ngã xe. Phải mất nửa tiếng trấn tĩnh lại, tôi mới lết về đến nhà, cố gắng giữ vẻ mặt bình thản để hai con không cảm nhận được những xáo trộn trong lòng.
Tôi nghĩ thu hết tiền của chồng thì anh khó lòng bồ bịch, vậy mà… (Ảnh minh họa: AI)
Tối hôm đó, chồng tôi lại về muộn. Tôi liền mở máy tính của anh ra, do anh không để mã khóa nên tôi có thể truy cập vào toàn khoản Zalo một cách nhanh chóng. Đọc những dòng tin nhắn của chồng tôi và cô bồ, tôi không khỏi choáng váng. Hóa ra, số tiền mà tôi giữ của anh hàng tháng chỉ là khoản lương cứng. Còn khoản lương mềm từ kinh doanh thì bấy lâu nay tôi không hề biết. Với số tiền đó, anh thoải mái chi tiêu, thậm chí bao nuôi cô bồ nhí từ quà cáp đắt tiền đến những chuyến du lịch khắp nơi.
Gần 23h chồng mới về đến nhà, vẫn với lý do công viêc bận như mọi khi. Khi tôi nói về những gì chứng kiến ban chiều, anh không phủ nhận mà cho biết cô gái đó mới vào công ty, chuyện tình cảm của hai người phát sinh được 2 tháng nay.
Những lời anh nói như dao cứa vào trong lòng tôi. Vậy là trong lúc tôi chắc mẩm đã “khóa cứng” chồng mình bằng cách thu tiền lương, anh vẫn nhởn nhơ tìm kiếm mối quan hệ ngoài luồng, bao nuôi tiểu tam thoải mái. Mặc cho tôi gào khóc trong giận giữ, anh lanh nhạt bảo: “Cô xem lại mình đi, có người chồng nào chịu được cảnh vợ mỗi ngày phát cho 50 nghìn đồng không? Mọi việc xảy ra là lỗi của cô, chính cô đẩy tôi vào cảnh không còn giá trị trong cái nhà này”. Nói rồi anh xếp quần áo vào va li và đi thẳng ra khỏi nhà.
Nghe đến đây tôi chết sững, không lẽ việc thu tiền lương của chồng lại là nguyên nhân khiến anh đi ngoại tình? Liệu đó có phải là cái cớ để anh phủi bỏ trách nhiệm và tội lỗi, để biện minh cho sự phản bội? Nếu là lỗi do tôi thì làm cách nào để kéo anh quay trở lại?
Đã gần 1 tuần nay chồng không liên lạc, con tôi cũng bắt đầu sốt ruột hỏi vì chưa bao giờ bố đi công tác lâu như thế. Tôi có nên là người liên lạc trước, nhận lỗi sai để anh trở về với gia đình? Nếu anh từ chối, quyết chọn cô gái trẻ kia thì tôi sẽ phải làm sao để đối diện với 2 đứa con? Rất mong độc giả hãy cho tôi lời khuyên.
Thấy vợ chồng con trai nói nhiều về Paris, tháp Eiffel, tôi tò mò hỏi thì hoảng hốt khi nghe câu trả lời của con dâu
Đồng tiền khó khăn lắm mới kiếm được, tại sao các con tôi lại đua đòi thế này.
Sau ngày cưới, vợ chồng con trai tôi chưa có điều kiện mua nhà nên vẫn sống chung với bố mẹ. Suốt 4 năm nay, con dâu không đi làm ở nhà sinh và nuôi 2 đứa con. Một mình con trai kiếm tiền nuôi 3 mẹ con nên vợ chồng tôi rất thương con.
Tôi và chồng vẫn đang trong độ tuổi lao động, tổng thu nhập mỗi tháng cộng lại lớn hơn số tiền con trai kiếm được. Thế nên mấy năm nay tôi bao toàn bộ tiền ăn uống và điện nước cho con cháu. Nhìn cháu gầy gò ốm yếu, tôi không đành lòng nên mỗi tháng chi ra 2 triệu mua sữa và đồ bổ bồi dưỡng cho cháu.
Những lúc con dâu hết tiền hỏi vay 1 đến 2 triệu, tôi cho con luôn và không bao giờ đòi lại. Sự hào phóng của vợ chồng tôi làm các con nể và không khí gia đình cũng luôn tràn ngập tiếng cười.
Ngày con chưa lấy vợ, mỗi tháng tôi tiết kiệm được ít nhất 2 chỉ vàng, vậy mà giờ đây tôi chẳng để dành được đồng nào. Vợ chồng tôi bù trừ cho con cháu nhiều thế nhưng con dâu tôi chưa biết nghĩ. Từ ngày về làm dâu đến nay, chưa thấy con biếu mẹ một cái áo hay hộp thuốc bổ. Tôi than vãn với chồng sự ích kỷ của con dâu thì ông ấy bảo chắc kinh tế các con chưa có nên chưa biếu bố mẹ. Ông khuyên tôi cứ nghĩ thoáng, rồi sẽ có ngày các con hiểu ra.
Mấy ngày trước, mỗi khi cả nhà ngồi ăn cơm hay xem tivi, vợ chồng con trai nói nhiều về Paris, về nước Pháp. Các con nói về thế vận hội Olympic đang diễn ra và các thành phố nổi tiếng ở nước ngoài.
Con dâu nói là thích xem môn bóng chuyền bãi biển diễn ra ở gần tháp Eiffel, còn con trai thích xem các vận động viên đấu kiếm. Thấy các con tranh luận rất sôi nổi và muốn tìm cách lôi kéo đối phương về cùng phe.
Tôi ngạc nhiên bảo mỗi đứa có một cái điện thoại, thích môn thể thao nào thì cứ mở ra xem, cần gì phải áp đặt sở thích của bản thân lên người khác. Con dâu bất ngờ nói:
"Chồng con sẽ xin nghỉ phép 2 tuần, chúng con dự định đi Pháp xem Olympic. Khi bọn con đi du lịch, mẹ có thể cắt phép nửa tháng ở nhà trông cháu giúp con được không?".
Nghe lời con dâu nói mà tôi hoảng hốt, hỏi tiền đâu mà đi đến những nơi đó. Con dâu nói mấy năm nay tiết kiệm được 200 triệu và muốn dùng số tiền đó để đi Pháp. Con bảo đời người chẳng biết sống chết ngày nào, cứ hưởng thụ đi kẻo có ngày phải hối hận.
Tôi tức giận quát ầm nhà, tôi bảo nếu những năm qua bố mẹ không bao bọc con cháu, liệu có được số tiền tiết kiệm đó không? Khó khăn lắm mới tích lũy được chút tiền, thế mà đua đòi đi du lịch như thể giàu có lắm không bằng.
Không biết tiết kiệm tiền phòng lúc rủi ro ốm đau, nếu chẳng may xảy ra thì lấy tiền đâu mà chữa trị. Con trai bảo tới đâu hay đến đó và trách tôi ăn nói vớ vẩn, chưa đi đã nói những điều không hay. Tôi bảo con làm gì cũng phải nghĩ đến phương án xấu nhất và có cách chống đỡ. Đừng làm ra được đồng nào xài hết đồng đó, rồi khổ cả đời.
Vợ chồng tôi khuyên bảo rát cả cổ họng, tôi còn nói không trông cháu thì con dâu nói sẽ gửi về cho ông bà ngoại chăm sóc. Tôi đang giận các con lắm mà không biết phải làm sao nữa?
Chỉ vì con tôm hùm mà tôi phát hiện lý do chồng du lịch cùng công ty nhưng nhất quyết không cho vợ con đi cùng Chốn văn phòng là nơi tai vách mạch rừng, tốt nhất đừng dại mà léng phéng. "Con thầy, vợ bạn, gái cơ quan" là những nhân vật mà tốt nhất các ông đàn ông nên suy nghĩ cho thật kỹ rồi hãy nghĩ đến việc dây dưa với họ, không phải đơn giản mà các cụ đúc kết như vậy đâu ạ. Chuyện...