Vừa mua chung cư, kết thân với hàng xóm, tôi lại muốn chuyển nhà vội
Từ khi thân thiết với cặp vợ chồng hàng xóm, tôi chưa có một ngày nghỉ thực sự. Bởi lúc nào nhà cũng đông như vườn trẻ.
Cưới nhau 5 năm, vợ chồng tôi mới mua được căn chung cư hơn 60m2. Đó là niềm vui lớn của chúng tôi, bởi cả hai vợ chồng đều làm công ăn lương, thu nhập không dư dả nhiều.
Hí hửng chuyển đến môi trường mới, có không gian riêng tư, tôi chuẩn bị chu đáo mọi thứ, trang trí nhà thật đẹp.
Ngay từ những ngày đầu tiên chuyển đến, chúng tôi đã gặp được một gia đình hàng xóm cùng tầm tuổi và rất xởi lởi. Vì có con cái ngang tuổi nhau, các con cũng thích chơi với nhau nên hai nhà nhanh chóng thân thiết.
Tôi khổ sở vì thân thiết với hàng xóm. Ảnh minh họa: FP
Thi thoảng bạn bè đến chơi, tôi đều gọi hàng xóm sang chung vui. Có quà quê, tôi mang sang chia cho họ một ít. Tưởng chừng đó là mối quan hệ tốt đẹp nhưng dần dần, sự thân thiết quá lại khiến cuộc sống của chúng tôi trở nên khó chịu.
Nhà tôi có quy địnhh, con cái 22h phải lên giường ngủ, nhưng con nhà hàng xóm thì khác. Có hôm gần 23h chúng còn sang bấm chuông ầm ĩ. Tôi không cho vào thì hai đứa trẻ gào khóc ở trước cửa.
Vài lần tôi nói khéo với bọn trẻ nhưng chúng lại về truyền đạt không đúng lời nói của tôi khiến hai bên hiểu lầm.
Nhà tôi thoải mái, có nhiều đồ chơi nên hai đứa trẻ hàng xóm coi như nhà mình. Mỗi lần sang, chúng mở tủ lạnh, đòi uống sữa, ăn bánh, uống nước thậm chí là ăn cơm.
Có hôm giành nhau bánh kẹo không được, chúng khóc lóc ầm ĩ. Con tôi lại thích khoe đồ mỗi khi có bạn hàng xóm sang chơi. Thế nên, nhiều thứ tôi mua, con mình chưa kịp ăn, chơi, con hàng xóm đã ăn, chơi hết.
Đôi vợ chồng hàng xóm ham vui, có con rồi nhưng vẫn thích tự do bay nhảy. Từ khi thân với nhà tôi, hễ có việc gì, hai vợ chồng lại gửi con cho vợ chồng tôi rồi đi tới khuya mới về.
Video đang HOT
Vợ chồng tôi không có nhà, họ cũng nhờ con gái lớn của tôi trông giúp. Có hôm hai vợ chồng nói gửi con một lúc, nhưng nửa đêm vẫn chưa về. Tôi đành làm cô giữ trẻ. Tình trạng ấy sau này liên tục xảy ra.
Chưa hết, vì con cái học chung trường, họ liên tục nhờ tôi đưa đón hộ.
Tình trạng nhờ vả kéo dài khiến tôi thấy mệt mỏi. Cuối tuần tôi muốn nghỉ ngơi một lúc cũng không được, cứ đóng cửa nửa tiếng bọn trẻ hàng xóm lại bấm chuông, khóc lóc đòi vào. Thành ra, nhà tôi lúc nào cũng như bãi chiến trường vì đồ chơi, đồ ăn vứt đầy sàn…
Mua được căn hộ chung cư, tưởng cuộc sống riêng tư sẽ thảnh thơi, thoải mái nhưng giờ tôi cảm thấy mệt mỏi hơn hồi sống chung với bố mẹ chồng. Nhiều lúc, tôi nghĩ đến chuyện bán nhà, chuyển đi nơi khác vì quá ức chế và cũng không biết phải làm sao với “hệ hàng xóm” này.
Mất tất cả vì răm rắp nghe lời vợ, vay mượn khắp nơi mua chung cư
Dốc toàn bộ tài sản, vay mượn để mua một căn hộ chung cư nhưng cuối cùng cuộc hôn nhân của tôi lại rơi vào ngõ cụt.
Hôn nhân của tôi và vợ tưởng chừng yên bình, nhưng chỉ sau một thời gian, những khó khăn về tài chính bắt đầu làm cuộc sống xáo trộn. Lương của hai vợ chồng chỉ kha khá, không có nhiều tiền tiết kiệm.
Vợ tôi luôn khao khát có một căn nhà riêng. Tôi đã nói rất nhiều rằng, mua nhà thì phải vay mượn, khó khăn chồng chất nhưng vợ không bỏ ý định. Cô ấy giục tôi vay tiền bố mẹ, anh chị và cả bạn bè của tôi.
Ban đầu, tôi rất phân vân và lo lắng, vì biết rằng việc vay mượn sẽ mang lại gánh nặng lớn cho cả hai. Nhưng những lời thuyết phục ngọt ngào của vợ cùng với tương lai mà cô ấy vẽ ra đã khiến tôi bị lay động.
Tôi bắt đầu vay mượn người thân, bạn bè đồng thời tiết kiệm từng đồng lương để mua nhà. Thời gian đó, bố mẹ tôi vừa bán mảnh đất nên có tiền. Mẹ cho mỗi con 300 triệu, lại cho tôi vay thêm 500 triệu không lấy lãi.
Ngày mua được căn nhà chung cư hơn 60m, tôi cảm thấy hạnh phúc và tự hào. Tôi tin rằng, mọi khó khăn sẽ qua đi và gia đình sẽ trở nên ấm cúng hơn. Thế nhưng, những gì tôi nhận lại chỉ là sự cay đắng và tổn thương.
Cuộc sống riêng tư khiến vợ chồng có "điều kiện" cãi nhau nhiều hơn. Từ việc nhà, việc cơm nước đến việc chăm sóc con cái, vợ lúc nào cũng càu nhàu, khó chịu, đòi phân chia công bằng.
Công việc của tôi khá bận, tối về vẫn phải ôm máy làm việc, còn vợ thì chơi cả tối nhưng vẫn không chịu làm đỡ chồng. Cứ như thế, từ ngày có nhà riêng, không ngày nào tôi không phải nghe những tiếng càu nhàu của vợ.
Vợ liên tục kêu chồng vô tâm, không quan tâm đến cảm xúc và nhu cầu của cô ấy. Hơn 2 năm ra nhà mới, tưởng được sống những ngày thảnh thơi vui vẻ, nhưng đổi lại là những trận cuồng phong làm cuộc sống thêm mệt mỏi.
Tiền bạc không nhiều, lại gánh thêm nợ nần khiến sự bí bách tăng lên. Vợ chồng chuyện nhỏ thành lớn đến mức ngủ riêng rồi ly thân. Cô ấy tìm mọi lý do để cãi nhau và đòi ly hôn.
Tôi cảm thấy như mình bị lừa dối và phản bội. Mọi nỗ lực và hy sinh của tôi suốt thời gian qua dường như trở nên vô nghĩa. Sau một thời gian dài đấu tranh, tôi đã chấp nhận đề nghị ly hôn. Cô ấy thậm chí không giành quyền nuôi con.
Hai vợ chồng bán nhà, tôi chia cho cô ấy một nửa. Tôi quyết định dành số tiền còn lại để tiết kiệm cho con. Tôi gửi cháu về sống cùng ông bà nội, còn mình chuyên tâm kiếm tiền trả nợ.
Điều khiến tôi bị sốc, là sau hơn 1 tháng ly hôn, vợ đã công khai qua lại với mối tình đầu sâu đậm thời còn đi học. Tôi đã quá ngây thơ khi tin rằng vợ toàn tâm toàn ý với mình.
Nếu cô ấy không thay lòng đổi dạ trong thời gian sống cùng tôi, thì không thể có nhân tình nhanh đến vậy. Không cam lòng, tôi gọi điện cho vợ cũ hỏi rõ mọi chuyện. Cô ta không ngần ngại thừa nhận đã lừa dối tôi từ lâu.
Việc mua nhà, xúi tôi vay tiền cũng đã nằm trong kế hoạch của cô ta. Ngay cả chuyện cãi vã rồi ly hôn để bán nhà, được chia nửa tài sản cũng là kế hoạch của người đàn bà ấy. Tự nhiên tôi thấy rùng mình, sợ hãi.
Thì ra cô ta có dã tâm như vậy. Chỉ có gã đàn ông mù quáng như tôi mới tin vào tình yêu và sự thân thành, nghe lời cô ta để rồi mất tất cả.
Hôn nhân của tôi và vợ tưởng chừng yên bình, nhưng chỉ sau một thời gian, những khó khăn về tài chính bắt đầu làm cuộc sống xáo trộn. Lương của hai vợ chồng chỉ kha khá, không có nhiều tiền tiết kiệm.
Vợ tôi luôn khao khát có một căn nhà riêng. Tôi đã nói rất nhiều rằng, mua nhà thì phải vay mượn, khó khăn chồng chất nhưng vợ không bỏ ý định. Cô ấy giục tôi vay tiền bố mẹ, anh chị và cả bạn bè của tôi.
Ban đầu, tôi rất phân vân và lo lắng, vì biết rằng việc vay mượn sẽ mang lại gánh nặng lớn cho cả hai. Nhưng những lời thuyết phục ngọt ngào của vợ cùng với tương lai mà cô ấy vẽ ra đã khiến tôi bị lay động.
Đau khổ vì bị vợ cho một cú lừa. Ảnh minh họa: FP
Tôi bắt đầu vay mượn người thân, bạn bè đồng thời tiết kiệm từng đồng lương để mua nhà. Thời gian đó, bố mẹ tôi vừa bán mảnh đất nên có tiền. Mẹ cho mỗi con 300 triệu, lại cho tôi vay thêm 500 triệu không lấy lãi.
Ngày mua được căn nhà chung cư hơn 60m, tôi cảm thấy hạnh phúc và tự hào. Tôi tin rằng, mọi khó khăn sẽ qua đi và gia đình sẽ trở nên ấm cúng hơn. Thế nhưng, những gì tôi nhận lại chỉ là sự cay đắng và tổn thương.
Cuộc sống riêng tư khiến vợ chồng có "điều kiện" cãi nhau nhiều hơn. Từ việc nhà, việc cơm nước đến việc chăm sóc con cái, vợ lúc nào cũng càu nhàu, khó chịu, đòi phân chia công bằng.
Công việc của tôi khá bận, tối về vẫn phải ôm máy làm việc, còn vợ thì chơi cả tối nhưng vẫn không chịu làm đỡ chồng. Cứ như thế, từ ngày có nhà riêng, không ngày nào tôi không phải nghe những tiếng càu nhàu của vợ.
Vợ liên tục kêu chồng vô tâm, không quan tâm đến cảm xúc và nhu cầu của cô ấy. Hơn 2 năm ra nhà mới, tưởng được sống những ngày thảnh thơi vui vẻ, nhưng đổi lại là những trận cuồng phong làm cuộc sống thêm mệt mỏi.
Tiền bạc không nhiều, lại gánh thêm nợ nần khiến sự bí bách tăng lên. Vợ chồng chuyện nhỏ thành lớn đến mức ngủ riêng rồi ly thân. Cô ấy tìm mọi lý do để cãi nhau và đòi ly hôn.
Tôi cảm thấy như mình bị lừa dối và phản bội. Mọi nỗ lực và hy sinh của tôi suốt thời gian qua dường như trở nên vô nghĩa. Sau một thời gian dài đấu tranh, tôi đã chấp nhận đề nghị ly hôn. Cô ấy thậm chí không giành quyền nuôi con.
Hai vợ chồng bán nhà, tôi chia cho cô ấy một nửa. Tôi quyết định dành số tiền còn lại để tiết kiệm cho con. Tôi gửi cháu về sống cùng ông bà nội, còn mình chuyên tâm kiếm tiền trả nợ.
Điều khiến tôi bị sốc, là sau hơn 1 tháng ly hôn, vợ đã công khai qua lại với mối tình đầu sâu đậm thời còn đi học. Tôi đã quá ngây thơ khi tin rằng vợ toàn tâm toàn ý với mình.
Nếu cô ấy không thay lòng đổi dạ trong thời gian sống cùng tôi, thì không thể có nhân tình nhanh đến vậy. Không cam lòng, tôi gọi điện cho vợ cũ hỏi rõ mọi chuyện. Cô ta không ngần ngại thừa nhận đã lừa dối tôi từ lâu.
Việc mua nhà, xúi tôi vay tiền cũng đã nằm trong kế hoạch của cô ta. Ngay cả chuyện cãi vã rồi ly hôn để bán nhà, được chia nửa tài sản cũng là kế hoạch của người đàn bà ấy. Tự nhiên tôi thấy rùng mình, sợ hãi.
Thì ra cô ta có dã tâm như vậy. Chỉ có gã đàn ông mù quáng như tôi mới tin vào tình yêu và sự thân thành, nghe lời cô ta để rồi mất tất cả.
Về nhà em chồng lấy đồ mang vào viện, tôi sốc khi nhìn thấy những thứ này trong tủ quần áo Khi mọi chuyện được phơi bày, tôi ấm ức muốn phát khóc. Nhưng tôi vẫn cố kìm nén, đem đồ đạc đến cho em chồng phục vụ sinh nở. Tôi lấy chồng là con cả, bên dưới còn một cô em chồng kém anh 12 tuổi. Do là con út lại thuộc diện chạy chữa mãi mới có nên bố mẹ chồng tôi...