Tôi đưa hết của hồi môn cả tỉ đồng cho mẹ chồng giữ hộ để rồi ngã ngửa trước sự thật
Khi bước chân về nhà chồng tôi cũng coi bố mẹ chồng như người thân ruột thịt. Chính vì vậy mà khi mẹ chồng hỏi thì tôi không ngần ngại đưa hết số của hồi môn cho bà giữ hộ.
Ảnh minh hoạ
Tôi năm nay 29 tuổi, chồng tôi hơn tôi 2 tuổi, chúng tôi kết hôn sau gần 2 năm yêu nhau. Chồng tôi là người yêu thương tôi, luôn quan tâm và chăm sóc tôi chu đáo. Ở bên anh ấy, tôi luôn cảm thấy yên tâm, được chở che về mọi mặt. Khi lựa chọn anh ấy làm chồng tôi không hề có chút đắn đo, băn khoăn nào.
Hôn nhân của tôi được gia đình hai bên ủng hộ, tạo điều kiện hết sức. Mọi nghi lễ cưới hỏi đều thuận lợi. Hôm cưới, tôi rất vui mừng và hạnh phúc khi nhận được lời chúc phúc từ bạn bè, người thân.
Tôi cũng rất ấn tượng với màn trao quà cưới khi hai gia đình đều trao những món quà có giá trị lớn như là vàng, tiền để vợ chồng tôi lấy vốn làm ăn, ổn định sau khi về chung một nhà. Đặc biệt, mẹ đẻ trao cho tôi 5 cây vàng và tuyên bố sẽ cho vợ chồng tôi miếng đất để làm ăn.
Vào tối tân hôn, sau khi hoàn thành mọi việc dọn dẹp, vợ chồng tôi vui mừng kiểm đếm tiền và vàng mừng đám cưới. Tới khi chúng tôi đang định tận hưởng đêm mặn nồng thì bất ngờ có tiếng gõ cửa, kèm với đó là tiếng gọi của mẹ chồng.
Sau đó mẹ chồng gọi vợ chồng tôi xuống dưới nhà họp gia đình. Buổi họp mặt gia đình còn có thêm chị và em chồng. Mẹ chồng bảo: “Hôn lễ đã xong, các con còn trẻ nên để bố mẹ giữ tiền và của hồi môn giúp, sau này cần gì thì bố mẹ đưa cho”.
Video đang HOT
Từ khi xác định lấy chồng tôi cũng luôn coi nhà chồng là nhà mình, bố mẹ chồng như bố mẹ mình nên ngay sau khi thấy mẹ chồng nói thế tôi đồng ý giao luôn số tiền, vàng lên tới cả tỉ đồng.
Nửa năm sau, mẹ chồng bảo tôi bán miếng đất bố mẹ đẻ cho vì đang được giá, tôi cũng đồng ý. Sau đó tôi đưa cho bố mẹ chồng 1 tỷ để sửa nhà, cơi nới thêm, sắm mới nội thất. Tôi nghĩ nhà cũng để chúng tôi ở chứ ai đâu. Sau đó tôi cho chị chồng vay 500 triệu, cho em trai chồng vay 600 triệu để làm ăn, kinh doanh, còn lại chồng tôi lấy đi đầu tư.
Chồng tôi bây giờ nâng niu chiều chuộng vợ như công chúa, tôi muốn gì cũng được. Bố mẹ chồng cũng chẳng bắt tôi làm gì, cưng chiều hết mực. Anh chị em nhà chồng cũng tỏ ra yêu thương, tôn trọng tôi. Tôi tưởng rằng do mình xởi lởi với nhà chồng nên mọi người thực sự coi mình như người nhà.
Thế nhưng ảo tưởng đó của tôi đã vỡ tan như bong bóng. Hôm trước đang đi làm nhưng thấy người mệt quá nên tôi xin sếp cho về sớm. Ai ngờ vừa về tới cửa nhà thì tôi vô tình nghe thấy cuộc nói chuyện của mẹ chồng và em trai chồng. Em chồng bảo số tiền hôm trước vay của tôi đã hết rồi vì cậu ấy bị bạn lừa.
Tôi vừa nghe vừa toát mồ hôi vì em chồng bị lừa thì biết tới khi nào cậu ấy mới có tiền để trả lại cho tôi. Đã vậy, tôi còn sốc hơn khi mẹ chồng bảo rằng số tiền ấy không phải trả lại vì tôi đã về làm dâu nhà này thì tiền của tôi cũng là tiền của chung mọi người. Thế rồi mẹ chồng động viên em chồng là không phải lo vì nhà tôi có điều kiện nên bà sẽ bảo tôi đưa thêm 1 tỷ cho cậu ấy làm ăn.
Lúc này, tôi buộc phải cất tiếng chào mẹ chồng để cắt ngang cuộc nói chuyện. Tất cả chúng tôi cố tỏ ra vẻ mặt bình thường như mọi ngày nhưng trong lòng tôi vụn vỡ. Tôi không ngờ nhà chồng nghĩ tôi là cái mỏ để đào chứ không phải là người thân. Tôi thực sự hối hận khi đưa hết tiền của hồi môn cho mẹ chồng. Giờ tôi phải làm sao để lấy lại đây?
Mẹ chồng gửi lên cho túi rau củ, tôi ngại bẩn đem cho bạn rồi bẽ bàng khi họ trả lại
Thấy cô bạn thích thùng rau mẹ chồng gửi lên như vậy nên tôi không ngần ngại cho luôn, nhưng đến chiều tối cô ấy lại tất tả chạy sang.
Ngay từ lần gặp chồng trong câu lạc bộ ở trường đại học, tôi đã bị vẻ ngoài điển trai, sự năng nổ và tràn đầy năng lượng của anh thu hút. Vậy là từ đó tôi bắt đầu lên kế hoạch "cưa" anh, nhưng dù chủ động thế nào anh vẫn không chịu nhận lời yêu tôi.
Tôi xinh đẹp, là gái thành phố, gia đình có điều kiện, có điểm nào không xứng với anh chứ? Tức tối, tôi hỏi thẳng anh thì mới biết hóa ra anh mặc cảm về hoàn cảnh gia đình, cảm thấy yêu tôi là trèo cao nên không dám với. Bởi anh xuất thân từ nông thôn, điều kiện gia đình không tốt lắm, nhà lại đông anh em. Mãi tới khi tôi nói không quan tâm đến những chuyện bên lề đó anh mới đồng ý yêu tôi.
Sau khi tốt nghiệp đại học hai năm, hai đứa tính đến chuyện kết hôn nên anh đưa tôi về nhà ra mắt. Tuy biết nhà anh nghèo, tôi đã chuẩn bị sẵn tâm lý nhưng khi đến nơi vẫn tôi không khỏi sửng sốt. Căn nhà nhỏ đơn sơ đúng kiểu ngày xưa, thứ đáng giá nhất trong nhà có lẽ là chiếc tivi cũ kỹ và nhà anh vẫn đang nấu bếp củi thay vì bếp gas, bếp điện.
Vì nhà chồng nghèo nên bố mẹ tôi hết sức thông cảm, không yêu cầu sính lễ quá cầu kỳ, chỉ cần một khoản tiền lễ đen nho nhỏ và 5 tráp xin dâu cho đúng lệ là được. Sau khi cưới, bố mẹ mua cho hai vợ chồng tôi một căn hộ trên thành phố để ổn định cuộc sống, vì hai đứa đều làm việc ở đây cả. Cho nên vợ chồng tôi ít khi về quê chồng, chỉ khi lễ lạt hay có việc gì ở nhà mới về thôi. Cũng vì vậy mà tôi ít có cơ hội tiếp xúc với mẹ chồng.
Tuy ít tiếp xúc với mẹ chồng nhưng tôi vẫn thường xuyên gọi điện hỏi thăm bà. (Ảnh minh họa)
Song, tôi vẫn thường xuyên gọi điện về hỏi thăm mẹ chồng, mẹ cũng hay gửi đồ ăn thức uống lên cho vợ chồng tôi, khi thì con gà, khi thì túi rau. Bà nói đồ ở quê đều tươi sạch, không lo phun thuốc, với lại gửi như vậy sẽ giúp vợ chồng tôi tiết kiệm được một khoản tiền kha khá.
Nói thật tôi không thích chút nào vì tôi quen mua rau sạch, đồ đã qua sơ chế ở siêu thị rồi. Còn rau củ mẹ gửi lên thường có sâu hoặc bùn đất bám vào, mỗi lần bà gửi lên là tôi phải nhặt lại rồi bùn đất rơi ra khiến nhà bẩn vô cùng. Nhiều lần tôi nói mẹ rửa sạch rồi gửi, nhưng mẹ nói rửa như vậy thì rau củ dễ hỏng. Tuy không thích nhưng tôi không dám nói thẳng vì sợ mẹ chồng buồn, phật lòng nên đành nhận.
Sáng thứ 7 vừa rồi mẹ chồng lại đóng thùng gửi rau lên, tôi phải chạy ra bến xe lấy. Trùng hợp lúc vừa về đến nhà thì đứa bạn sống cùng khu nhà sang chơi. Thấy tôi mở thùng rau, cô bạn xuýt xoa khen. Thấy cô ấy thích như vậy nên tôi không ngần ngại cho luôn, phần vì tôi ngại bẩn, phần vì vợ chồng tôi mới đi siêu thị mua biết bao đồ ăn gồm cả thịt cá, rau củ chất đầy tủ lạnh, giờ không có chỗ chứa nữa.
Thấy cô bạn thích như vậy nên tôi không ngần ngại cho luôn thùng rau mẹ chồng mới gửi. (Ảnh minh họa)
Đến chiều tối, cô bạn lại tất tả chạy sang đưa cho tôi một túi thuốc lá khiến tôi bẽ bàng, khó hiểu.
- Ôi, tao thấy trong thùng rau có túi thuốc này, trong có tờ giấy ghi thuốc ngâm chân cho con dâu nên tao mang sang trả. Nhất mày đấy, được mẹ chồng lo cho từng tí một, gửi rau sạch rồi còn cẩn thận, quan tâm gửi cả thuốc ngâm chân cho nữa. Ước gì mẹ chồng tao cũng như vậy.
Đúng lúc đó thì chồng về, vừa hay nghe hết câu chuyện giữa tôi và cô bạn. Biết hành động của tôi, anh giận lắm vì cảm thấy vợ coi thường mẹ mình, tôi phải xin lỗi, giải thích mãi anh mới nguôi ngoai. Tối hôm đó tôi gọi điện cho mẹ chồng rồi cay mắt khi nghe mẹ nói:
- Mấy hôm trước mẹ nghe con kêu bị nhức chân nên mẹ gói thêm cho túi thuốc lá. Thuốc này hiệu nghiệm lắm, mẹ ngâm mấy hôm mà đỡ đau chân hẳn, con nhớ dùng nhé. Đợt này gà đẻ được chục quả trứng, biết con thích ăn nên mẹ gói tất gửi cho con đấy, con ăn tẩm bổ nhé, lúc nào có nữa mẹ sẽ gửi tiếp.
Nghe mẹ nói tôi cảm thấy hối lỗi tột cùng. Tôi không dám nói với mẹ chuyện đã cho hết thùng rau mẹ gửi mà không thèm nhìn xem bên trong có gì, nếu biết mẹ sẽ buồn lắm. Tôi chưa lo cho mẹ được ngày nào, còn mẹ lo cho tôi từng chút một vậy mà tôi lại chê bai, tôi đúng là nàng dâu tệ mà. Nhưng cũng may tôi vẫn còn cơ hội sửa sai đúng không?
Được mẹ chồng chia cho mảnh đất 5 tỷ, con dâu chưa kịp vui đã phải bật khóc trước một việc bà yêu cầu làm ngay Đang mừng thầm vì sắp có mảnh đất mặt đường sẽ làm ăn kinh doanh thêm, nhưng rồi lại thất vọng khi mẹ chồng đưa ra một tờ giấy bắt ký vào. Rơi vào tình huống khó xử, tôi phải làm gì vào lúc này? (Ảnh minh họa) Kết hôn xong tôi sống ở nhà chồng, do bố chồng tôi mất từ lâu...