Tôi đi bước nữa theo mách bảo của con trai
Tôi quyết tâm đi bước nữa với người đàn ông cách nửa vòng trái đất chỉ vì câu nói của con: “Mẹ cưới chú ấy đi”.
Cuộc hôn nhân đâu bất hạnh
19 tuổ.i, tôi bước chân lên xe hoa về nhà chồng ở Hưng Yên, kết thúc 3 năm hẹn hò với người đàn ông đẹp trai, có tài ăn nói. Những tưởng một cuộc sống hạnh phúc, êm đềm sẽ mở ra từ đây.
Ai ngờ, tôi lại bắt đầ.u rơ.i vào vòng quay của những trò dối trá, cò quay của một con bạc khát má.u mà không ai khác chính là kẻ đầu gối tay ấp với mình.
Sau đám cưới, chúng tôi cùng trở lại Hà Nội. Tôi kinh doanh đồ lưu niệm cho khách Tây còn chồng làm hướng dẫn viên du lịch.
Hàng ngày, sau mỗi chuyến đi dẫn tour trở về nhà, chông tôi lại tâm sự rằng bị khách bùng tiề.n, bị chủ ă.n chặ.n, bị lỗi dẫn khách… với mục đích để không phải đưa tiề.n cho vợ.
Thỉnh thoảng, chông tôi lại không về nhà ban đêm với lý do mà lúc đó tôi từng cảm động rớt nước mắt: “Anh về muộn, sợ em thức giấc nên ngủ lại ngoài vườn hoa và bị kẻ trộm móc hết ví tiề.n”.
Mỗi lần như vậy, tôi lại rút từng đồng tiề.n mồ hôi nước mắt đưa cho chồng mà không mảy may biết rằng đêm qua chông thu.a bạ.c.
Tôi vừa động viên, chăm sóc chồng, vừa tất tả tìm mọi cách kiếm được nhiều tiề.n hơn từ quầy bán lưu niệm để chắt chiu cho cuộc sống trú chân nơi đô hội với đủ mọi khoản: tiề.n nhà thuê, tiề.n thức ăn, tiề.n điện nước ma không hê may may hoai nghi.
Tôi chi biêt ban chât cơ bac cua ngươi chông minh 2 thang sau ngay cươi khi phat hiên toan bô sô vang tôi tich cop đươc trong 10 năm trươc khi lây chông không canh ma bay va chông thu nhân la thu pham.
Hai mẹ con Vân ngày mới sang Pháp.
Bang hoang, giân giư nhưng tôi vân tin vao lơi hưa thay đôi cua chông đê rôi xot xa nhin canh đô đac trong nha dân vơi theo cac canh đo đen.
Chiêc xe may Dream tri gia hơn 20 triêu đồng ơ nha tôi co le phai co gia tơi ca hơn trăm triêu đông vi đa không biêt bao lân tôi phai chuôc xe ra khoi hiêu câm đô. It tiên danh dum đê sinh con tôi giâu ky ơ gâm giương cung không canh ma bay.
Video đang HOT
Đau đơn nhât, vưa mơi sinh con đươc 2 ngay, niêm vui lam me chưa đươc bao lâu thi chu nơ xông vao nha đoi tra ca mây chuc triêu đồng tiên chông nơ cơ bac. Đau đơn tim đên chut tiên cuôi cung đinh tra nơ thay cho chông thi tai khoan đa rông sach. Chông len lut rut tư bao giơ.
Nuôi con vơi đôi ban tay trăng, tôi lo lăng đên mât ăn mât ngu va rơi vao trang thai trâm cam liên miên. Nhiêu luc ôm đưa con be bong trong tay ma tôi lân thân câu mong gia như be đưng ra đơi…
Đâu chi vây, ông trơi dương như vân thach thưc tôi. Sinh con đươc đung 13 ngay thi con băt đâu măc chưng luông trao ngươc da day, bât kê luc nao, ăn hay uông môt teo gi thôi la cung nôn trơ sach.
Thang nao cung dăm ba lân đưa con vao viên, tiên thuôc uông hang ngay, tiên thưc ăn cho con, tiên thuê ngươi chăm soc… Tôi lam viêc đên kiêt sưc, gây tong teo, chưa đây 40 kg, da đen sam.
Tôi đi bươc nưa theo mach bao cua con
Khi quyêt đinh thoat khoi cuôc sông luôn bi nhưng mon nơ cua chông đeo đuôi, canh chu nơ doa nat và sông cuôc sông lam me đơn thân, tôi thưc sư hoang mang lăm.
Tôi sơ mang tiêng vưa cươi đa bo chông, tôi sơ sư cô đơn va hơn hêt tôi lo môt minh se không thê nuôi con, lo con thiêu hut tinh cam cua bô.
Nhưng rôi suy nghi con se không thê sông tôt nêu sông cung ngươi cha tôi khiên tôi dưt khoat xach va ly ra khoi nha vơi quyêt tâm răng minh con sông thi con se co tât ca, se co cuôc sông đu đây như bât cư tre nao.
Tôi lao vao kiêm sông va vi ranh rang chuyên gia đinh, nên công viêc ban hang trơ nên suôn se hơn. Thu nhâp tư quây hang nho không nhưng giup me con tôi co cuôc sông thương nhât đu đây ma con giup tôi mua đươc nha cưa va đon me ơ quê ra sông cung.
Tôi hai long vơi cuôc sông cua minh va đong chăt canh cưa long vơi nhưng ngươi đeo đuôi xung quanh.
Tôi luôn nghi kiêp nay minh đa khô va lây khô cho con nên rang sưc bu đăp tât ca nhưng gi co thê cho con trai.
Không bao giơ tôi tin môt ngươi cha dương se đôi xư tôt hoan toan vơi con riêng vơ, chưa chưng con ngăn vơ chăm con. Cho đên khi găp môt ngươi đan ông Phap tôi mơi nghi khac.
Anh yêu thương tôi thưc long, chăm chut Hai Minh tưng ly tưng ty. Quan niêm vê con riêng cua vơ ơ người đan ông ngoai quôc này khac hăn vơi nhưng gi trươc nay tôi tưng biêt, khac hăn vơi nhưng ngươi đan ông Viêt tưng đeo đuôi.
Dâu vây, tâm ly “con chim trung đan sơ canh cây cong” vân khiên tôi ngai ngân đi tiêp bươc nưa du cho ngươi đan ông chưa tưng lâp gia đinh ây khao khat đươc cươi tôi làm vơ.
Nhưng rôi một lần vô tình dở cuốn nhật ký của con trai, tôi bắt gặp những dòng chữ đầy xúc động về tình cảm của con với người đàn ông ngoại quốc trong một tháng anh về ở nhà tôi.
Đặc biệt, trong đó bé còn viết một bức thư ngắn nhưng khiến tôi rớt nước mắt: “Mẹ ơi, ngày trước con cứ mơ nhà mình có một người cha giống như nhà các bạn mà chẳng được. Hóa ra cũng có lúc có chú ấy ở đây. Chú ấy dù tóc vàng và rất cao, rất khác mọi người nhưng rất yêu con. Mẹ đừng để chú đi nhé”.
Và nhiều lần khi chơi với con, nghe con thỏ thẻ: “Me cươi chu ây đi đê con đươc goi la ba”. Và tinh yêu không khoang cach giưa ngươi đan ông ây vơi con trai, tôi lai quyêt tâm đi bươc nưa va rơi xa Ha Nôi đê vê Phap lam dâu.
Nhiêu ngươi bao tôi, kinh tê kha gia, lam ăn thuân buôm xuôi gio ơ xư minh viêc gi phai lây chông ngoai quôc xa xôi, cô đôc nhưng tôi thi nghi khac. Điêu mong moi nhât ơ cuôc hôn nhân lân 2 vơi tôi chinh la tim đươc môt ngươi cha đich thưc cho con trai minh. Va tôi tin điêu nay đan ông phương Tây lam đươc.
Nhưng gi đên băng trai tim qua se đươc đên đap băng trai tim yêu thương. Cho đên bây giơ, sau gân 10 năm lâp gia đinh ơ thanh phô Nile xinh đep bên bơ biên Phap, tôi thưc sư đươc sông trong tinh yêu vô bơ cua chông va con trai tôi co môt ngươi cha đung nghia.
Sông ơ đât nươc xa xôi, thiêu văng ho hang, ngươi thân quen, sư khac biêt vê văn hoa đôi luc cung khiên tôi rơi vao sư cô đơn, trông trai nhưng rôi nghi đên câu noi cua chông môi khi tôi bay to nôi lo không thê sinh con do sưc khoe yêu: “Minh co con trai Minh rôi ma”, tôi lai thây minh khoe khoăn.
Sang sang, phai trơ dây tư luc 4h30, vươt qua hơn 40 km băng gia đê đi lam, tôi không tranh khoi nhưng so sanh vơi thơi lam chu môt cưa hang lơn ơ Viêt Nam. Nhưng rôi nghi đên anh măt rang ngơi cua câu con trai khi trong vong tay bô me, viêc hoc hanh gioi giang, thông thao nhiêu ngoai ngư cua con, tôi thâm cam ơn ngươi chông thư hai cua minh rât nhiêu.
Hanh phuc nay như la môt sư đên đap cho “phân bac”, tư ma nhiêu ngươi vân dung khi noi vê hoan canh cua tôi, ngay ca trong chuyên vê thăm quê lân nay.
Theo Người Đưa Tin
Xin lỗi em, tình yêu đâu phải trò đùa
Anh đã nghĩ em là của anh thật rồi. Trái tim anh đã rất nóng, nhưng lý trí anh không hiểu sao cứ mách bảo có điều gì "lợn cợn" giữa chúng mình...
- Anh à... Em đây. Nhớ anh quá.
- Ai vậy? Xin lỗi ai đang ở đầu dây đấy?
- Cưng ơi, em mà. Anh sao vậy. Sao anh lại nỡ quên em. Mới có mấy tuần mà anh không nhận ra người anh yêu nữa ư..
... Tút... tút...
Vài tháng trước thôi, chỉ cần nhìn thấy dòng tên em trên máy điện thoại báo có cuộc gọi đến, anh đã thấy tim mình như nghẹn lại. Anh sẽ mở máy, nghe như nuốt từng lời của em. Thời gian với anh lúc đó như ngừng trôi, anh đã muốn thế giới này dừng lại, đi thật chậm, thật chậm, để anh có thể nói nhiều hơn với em-người anh yêu mến.
Anh đã cảm ơn trời đất biết bao lần, khi tình cờ cho anh được gặp em. Một cô n.ữ sin.h năm thứ tư duyên dáng, tóc tết đuôi sam, mặc chiếc áo dài trắng. Nhìn em, anh đã ngỡ ngàng đến sửng sốt. Em đẹp quá, nét đẹp tự nhiên, không son phấn, không "dao kéo". Mái tóc em dài, đen láy. Em không chạy theo mốt tóc nhuộm, cũng chẳng cần uốn tóc xoăn. Em cứ là em, cô gái của lòng anh.
Ảnh minh hoạ
Anh đã yêu em bằng cả trái tim chân thành và non nớt tình trường, kể cả khi anh biết rằng, xung quanh em cũng có biết bao chàng trai khác đang "cảm mến" em. Anh là kẻ dại khờ, chẳng biết giấu đi tình cảm của mình. Quanh anh, lúc nào cũng có hình ảnh của em. Anh mong chờ tới ngày cuối tuần, để được chộn rộn đến nhà gặp em, được vụng về mua hoa cho em, được hồi hộp chờ xem em sẽ đón anh thế nào. Anh tin tình yêu của anh là chân thật sẽ làm em cảm động.
Cha mẹ, bạn bè đều hỏi, em đối với anh ra sao? Và anh sẽ đáp lại rằng: Tất nhiên là em cũng yêu anh rồi. Không yêu, sao em luôn tỏ ra ân cần, chăm sóc anh. Em dịu dàng như chú thỏ mỗi khi hai ta bên nhau, ngồi dưới trời mây sao. Và khi anh nắm tay em, bạo gan nói đến tương lai xa hơn của đôi mình, em lại ngượng ngùng, dụi mái đầu thơm hương bồ kết vào vai anh. Anh sẽ chẳng bao giờ quên được giây phút ấy.
Anh đã nghĩ em là của anh thật rồi. Trái tim anh đã rất nóng, nhưng lý trí anh không hiểu sao cứ mách bảo có điều gì "lợn cợn" giữa chúng mình. Lúc em thật gần, nhưng lúc lại thật xa xôi. Em thoắt ẩn, thoắt hiện bên anh. Đó là những ngày anh đến nhà thì mẹ lại bảo em đi vắng đột xuất. Đó là những hôm anh chờ em trước cổng trường, bạn bè tan học cả rồi mà em thì chẳng thấy đâu. Em bảo, vì em mệt nên em về trước.
Đã có lúc, anh cảm thấy đang mất dần em. Nhưng, anh chưa kịp buồn, kịp tuyệ.t vọn.g thì em bất ngờ lại đến, như cơn mưa mùa hạ, tưới mát tâm hồn của anh. Em lại thật hiền, thật bé nhỏ...
Nhưng, anh phải làm sao khi biết rằng, hóa ra, bên cạnh anh, em vẫn còn một người con trai khác. Anh ta mới là người mà em yêu. Còn anh, em chỉ coi như một phương án dự phòng. Em đã dẫn anh vào một con đường zic zắc của tình yêu, anh đã bước đi trong đó, mê man, u muội.
- Anh à, sao lại tắt máy vậy. Đừng giận em nhé, thời gian qua em bận làm tốt nghiệp, bận xin việc này. Giờ xong cả rồi, mình lại như xưa anh nhé.
Lần thứ hai em gọi điện, anh chẳng biết đáp lại em thế nào. Anh im lặng và có thể nghe thấy cả tiếng trái tim mình đang thổn thức.
Anh biết, mối thân tình của em với người con trai kia đang bị rạ.n nứ.t. Và có lẽ vì thế, em đã nhớ đến anh, gọi anh và lại vờ như ra vẻ thân tình...
Anh chẳng biết đáp lại em thế nào cả. Anh chỉ tự hỏi lòng mình rằng, anh yêu em nhiều như thế, sao em lại nỡ đáp trả anh như vậy. Cả thế giới này biết anh yêu em, sao mình em vờ như không thấy. Nếu không yêu anh, sao em không chân thật với lòng mình để anh tìm một con đường mới...
Xin lỗi em, tình yêu không phải trò đùa.
Theo ANTĐ
Đi bước nữa, tôi "tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa" Tôi có mua cho cu Bi bộ quần áo hay món đồ chơi mới, anh cũng cằn nhằn, tỏ ý khó chịu, bảo nó lớn lên từng ngày, mua sắm ít thôi kẻo mặc không hết lại phí phạm. Đến cả đồ ăn hay sữa của con, anh cũng nói tôi cho con ăn ít thôi, ăn nhiều béo phì, lắm bệnh chữa...