Tôi đã đau đớn vì “nhường”
Một câu chuyện tôi chôn chặt trong lòng. hôm nay, sau khi đọc rất nhiều câu chuyện cởi mở cuả các bạn đăng trên diễn đàn, tôi mới mạnh dạn sẻ chia. Hy vọng qua việc này, lòng tôi nhẹ bớt…
Cách đây đã ba năm, tôi gặp anh tại một cuộc sinh nhật, quen anh qua một người bạn chung. Anh là chàng trai có đôi mắt biết cười khiến tôi bối rối. Cái nhìn của anh như soi thẳng vào những điều người đối diện muốn giấu. Tôi chỉ dám nhìn trộm anh… Anh học năm thứ năm, hơn tôi một năm.
Thế rồi một hôm anh đến thăm tôi, có người bạn chung dẫn đường. Rất tự nhiên, anh nói:
- Anh biết em rất khéo tay, vẽ rất đẹp. Bên khoa anh đang làm một tập san, em có thể giúp anh được không?
Còn nói gì nữa. Tôi nhè nhẹ gật đầu.
Thời gian làm việc với anh, tôi nhận ra anh rất thông minh. Thậm chí anh còn biết được những người xung quanh đang nghĩ gì và chuẩn bị làm gì. Hoặc cũng có thể điều đó chỉ dành riêng cho tôi, hoặc cũng có thể vì chú ý đến anh quá mà tôi ảo tưởng như thế. Nhưng anh thông minh và rất uy tín với bạn bè là điều có thật.
Anh tỏ ra rất quan tâm đến tôi, nhưng tôi, với bản chất nhút nhát, không biết nên nói hay không nói với anh, và nói như thế nào. Những gì tôi trao đổi với anh chỉ là chuyện công việc chung…
Trong nhóm làm tập san, có một cô bé mới học năm thứ nhất. Chẳng khó khăn gì, tôi nhận ra cô bé “thần tượng anh”. Cô bé này rất xinh xắn, ăn mặc rất khéo, lúc nào cũng nói cười ríu rít như chim. Anh cũng tỏ ra thích cô bé này, hay nói chuyện, hay giúp cô khi cô nhõng nhẽo (cái này phụ nữ nhận ra ngay)…
Video đang HOT
Tôi bắt đầu hoang mang. Mình là cái gì với anh? Quan hệ chỉ hết việc làm tập san là hết! Mình lại già và xấu xí, ít nhất là so với cô bé kia? Vốn mặc cảm, tôi tủi thân mà không thể nói với ai được.
Anh bắt đầu nhận ra thái độ khác lạ của tôi. Anh nhiều khi nhíu mày trước những câu nói trống không, thậm chí gắt gỏng vô cớ của tôi.
Rồi một hôm, trong cuộc hội ý nhóm, anh nhận xét một bức tranh minh họa của tôi là chưa phù hợp. Tôi tím mặt và chỉ muốn bỏ về ngay nhưng đã kìm lại được. Trong khi đó tôi cảm thấy như cô bé kia đang nhìn mình cười giễu cợt…? Tôi càng giận như muốn nổ tung ra.
Cuối buổi họp, anh chạy ra đưa tôi về. Lẽ ra tôi phải vui mừng vì hình như không bao giờ anh làm thế với cô bé kia, nhưng tôi đã lạnh nhạt nói với anh:
- Đây là buổi cuối cùng em làm việc cho anh. Em không đủ khả năng! Em kém, em không xứng đáng!
Nói xong những câu vô nghĩa như thế, tôi bỏ chạy. Mặc kệ anh đứng sững sờ nhìn theo.
Tiếp theo là những ngày tôi chìm trong đau khổ (do tôi tưởng tượng ra chăng?). Tôi thấy mình thật vô duyên, thật là “với cao”. Tôi hình dung ra anh cặp kè bên cô bé kia và thấy họ thật vui tươi hạnh phúc. Quan trọng hơn là cô bé kia hợp với anh hơn. Và tôi tự yên lòng với cảm giác tôi đã rút lui, đã “nhường” để cho anh “nhẹ gánh”. Điều này tốt cho cả tôi và anh…
Anh đã đến tìm tôi nhưng tôi toàn trốn không gặp. Rồi anh ra trường.
Có thể bạn đọc câu chuyện này, bạn sẽ thấy kỳ lạ vì anh đâu phải đã là của tôi? Đúng thế thật nhưng những gì tôi nghĩ hồi đó là vậy. Và những đau đớn này khiến tôi không thể làm quen được với ai cho đến nay.
Tôi có bị bệnh lười yêu hay không? Hay tôi bị bệnh gì?…
Theo VNE
Giấu em vào nỗi nhớ của anh đi
Em tin chỉ cần anh cất em vào một góc sâu trong kí ức thì sẽ có một ngày nó trở nên nhạt nhòa.
Đừng giữ mãi gương mặt phảng phất nét buồn, đừng cố gọi tên em trong những giấc mơ và đừng nghĩ mãi về những ngày đã qua nữa anh... Mình chia tay rồi mà, quên em, hãy giấu em vào nỗi nhớ của anh đi...
Hãy tập sống cho những tháng ngày phía trước mà ngừng quay đầu nhìn lại quãng thời gian đã qua. Em và anh đã lựa chọn con đường này thì hãy vui vẻ, hãy mạnh mẽ mà sống với quyết định của mình.
Đó là một người con gái tốt anh ạ. Cô ấy yêu anh chân thành. Với một cô gái, chấp nhận quá khứ của người mình yêu khi biết rằng anh ấy đã từng trao con tim mình cho một người khác là điều không hề dễ dàng. Nhưng cô ấy đã đón nhận mọi điều như thế đó là quá khứ của mình. Cô ấy làm anh cười, cô ấy ở bên anh những lúc mà... anh nhớ em. Hãy trân trọng điều đó, đừng để một ngày mất đi cô ấy rồi, anh mới thảng thốt nhận ra mình đã để tuột mất hạnh phúc trong tầm tay.
Chuyện tình mình giờ chỉ là kỉ niệm (Ảnh minh họa)
Em và anh đã từng có những năm tháng mặn nồng nhưng cuộc đời lắm nỗi truân chuyên đã khiến chúng mình xa nhau, tình yêu như thế cũng nhạt dần. Em biết anh còn nhiều điều nuối tiếc, còn những giấc mơ dang dở khi tình yêu của chúng mình tan vỡ nhưng nếu đó là điều do số phận sắp đặt và chúng mình lựa chọn thì nên đón nhận nó nhẹ nhàng thôi anh. Đừng cố tạo thêm cho mình nỗi đau khi mọi thứ đã qua rồi như vậy.
Mỗi lần gặp nhau, ánh mắt còn thăm thẳm nỗi buồn của anh khiến em càng thêm áy náy. Anh còn định từ chối người con gái ấy đến bao giờ? Anh còn muốn hoài niệm mãi về quá khứ tới khi nào. Anh đang để cái đã qua làm mất dần hạnh phúc mà anh đang có trong tay. Đừng để cô gái ấy phải chờ đợi anh chìm đắm trong nỗi buồn quá khứ mãi như vậy. Anh làm vậy, cả ba chúng ta đều đau khổ. Anh tự làm trái tim mình đau. Anh làm cho em dằn vặt và làm cho cô ấy phải khổ tâm vì chờ đợi anh.
Ai trong chúng ta cũng sẽ phải đối diện với những nỗi buồn trong cuộc sống. Cũng đâu phải là ngắn ngủi nữa, em và anh đã chia tay hơn 2 năm rồi. Tại sao anh vẫn ngang bướng không chịu chấp nhận điều đó để rồi hành hạ bản thân mình như vậy? Em và anh chia tay, điều đó cũng giống như trăm ngàn mối tình không thành khác thôi anh ạ.
Có lẽ mình không nên làm bạn sau khi chia tay vì điều đó khiến anh mãi ảo tưởng về một kết cục mà anh mong đợi. Lẽ ra em nên dứt khoát, lẽ ra em nên biến mất hoàn toàn khỏi tầm mắt của anh, có lẽ em nên mang lại cho anh cảm giác đau tột độ để rồi anh chấp nhận sự thật mình không còn là của nhau còn hơn là để cho mọi thứ diễn ra theo cách này. Nếu anh không thể hạnh phúc, em cũng không biết đến bao giờ mới có thể dựa vào bờ vai người khác. Cảm giác tội lỗi khi làm anh đau sẽ khiến em không bao giờ nguôi ngoai được.
Em tin chỉ cần anh cất em vào một góc sâu trong kí ức thì sẽ có một ngày nó trở nên nhạt nhòa. Đó là lúc anh sẽ quên em và yêu một người khác (Ảnh minh họa)
Cô gái ấy yêu anh, hãy thử một lần mở cửa trái tim mình để đón nhận một tình yêu mới. Đừng mãi hoài niệm quá khứ nữa anh, hãy để cho nó ngủ yên. Và nếu như khi anh đã mở lòng mình đón nhận một người con gái khác, xin anh đừng để cô ấy phải buồn khi giữ mãi bóng hình em. Hãy cất em vào sâu trong trí nhớ, đừng để một người con gái nào bên anh phải buồn vì điều đó nữa anh nhé.
Em tin chỉ cần anh cất em vào một góc sâu trong kí ức thì sẽ có một ngày nó trở nên nhạt nhòa. Đó là lúc anh sẽ quên em và yêu một người khác...
Theo VNE
Em giấu chồng sắp cưới đi nhà nghỉ với tôi Tôi biết mình đã sai, tệ bạc với em lắm. Nhưng không còn cách nào khác, vì hoàn cảnh chúng tôi phải chia tay. Chia tay chỉ vì không hợp tuổi Tôi và em yêu nhau suốt 2 năm, tình cảm của chúng tôi gắn bó, thắm thiết. Có nhiều khi giận hờn nhưng càng giận thì lại càng yêu nhau hơn. Em...