Tối cười: Chồng mừng vì vợ rộng rãi với kẻ “vô công rồi nghề”
Sau một ngày làm việc căng thẳng và mệt mỏi, mời quý vị và các bạn thư giãn buổi tối với mẩu truyện cười: Chồng mừng vì vợ rộng rãi với kẻ vô công rồi nghề.
Nhân cuộc nói chuyện về việc làm từ thiện, một phụ nữ vui miệng khoe với hàng xóm:
- Hôm nay, tôi cảm thấy rất vui vì đã làm được việc có ích. Tôi đã cho kẻ vô công rồi nghề 500.000 đồng đấy!
- Sao chị lại quá rộng rãi như vậy? Hắn có đáng để cho không? Thế chồng chị phản ứng thế nào? – Người hàng xóm ngạc nhiên.
- Ông ấy khen tôi rất sáng suốt và nói “ Cảm ơn!”.
- !!!
Phong Linh (st)
Theo nguoiduatin
Video đang HOT
Tối cười: Ai là người quan trọng nhất trong đời?
Mời quý vị và các bạn thư giãn buổi tối với mẩu truyện cười: Ai là người quan trọng nhất trong đời?.
Chuyện xảy ra tại một trường đại học, sắp hết giờ giảng, giáo sư bỗng đề nghị với các sinh viên:
- Tôi cùng mọi người thử một trắc nghiệm nhỏ, ai muốn cùng tôi thử nào?
Một nam sinh bước lên. Giáo sư nói:
- Em hãy viết lên bảng tên của 20 người mà em khó có thể rời bỏ.
Chàng trai làm theo. Trong số tên đó có tên của hàng xóm, bạn bè, và người thân. Giáo sư nói:
- Em hãy xoá tên của một người mà em cho rằng ít quan trọng nhất!
Chàng trai liền xoá tên của người hàng xóm. Giáo sư lại nói:
- Em hãy xoá thêm một người nữa!
Chàng trai xoá tiếp tên của một đồng nghiệp. Giáo sư nói tiếp:
- Em xoá thêm tên một người nữa đi. Một người không quan trọng nhất trong cuộc đời.
Chàng trai lại xoá tiếp. Cuối cùng, trên bảng chỉ còn lại ba tên: bố mẹ, vợ, và con. Cả giảng đường im phăng phắc. Mọi người lặng lẽ nhìn vị giáo sư, cảm giác dường như đây không còn đơn thuần là một trò chơi nữa rồi. Giáo sư bình tĩnh nói tiếp:
- Em hãy xóa thêm một tên nữa!
Chàng trai chần chừ, rất khó khăn mới đưa ra được sự lựa chọn. Anh đưa viên phấn lên và gạch đi tên của bố mẹ.
- Hãy gạch đi một cái tên nữa đi!- tiếng của vị giáo sư lại vang lên bên tai.
Chàng trai sững lại, rồi như một cái máy, từ từ và kiên quyết gạch bỏ tên của đứa con trai. Và anh bật khóc thành tiếng, dáng điệu vô cùng đau khổ.
Vị giáo sư chờ cho anh bình tĩnh lại hồi lâu và hỏi:
- Lẽ ra người thân thiết nhất với em, phải là cha mẹ và đứa con, bởi cha mẹ là người sinh thành và dạy dỗ em nên người, đứa con là do em dứt ruột sinh ra, còn người vợ thì có thể tìm người khác thay thế được. Vậy tại sao, với em người vợ lại là người mà em khó rời xa nhất?
Cả giảng đường im lặng, chờ nghe câu trả lời. Chàng trai bình tĩnh và từ tốn nói:
- Theo thời gian, cha mẹ sẽ là rời bỏ tôi mà đi, con cái khi trưởng thành, cũng chắc chắn sẽ rời xa tôi, người luôn ở bên, làm bạn với tôi suốt đời, thực sự chỉ có vợ tôi!
Nói xong rồi chàng trai quay sang nói nhỏ vào tai vị giáo sư: 'Thưa thầy con phải nói như vậy là vì vợ của con đang ngồi bên dưới, không nói như vậy thì chỉ có chết thôi, xin thầy thông cảm giùm con'.
Vị giáo sư cười như mếu:
- Thầy cũng chẳng khác gì em!
Phong Linh (st)
Theo nguoiduatin
Hàng xóm siêu tốt Hai người láng giềng trò chuyện, một người nói: - Tôi rất tiếc là mấy con gà nhà tôi mổ sạch số hạt hoa vừa gieo bên nhà bác. - Chuyện vặt thôi mà. Nhân tiện bác cũng thứ lỗi cho, con chó nhà tôi đã cắn chết mấy con gà ấy rồi. - Không sao, bà nhà tôi đã lỡ chẹt chết...