Tôi cứ luôn bị bố mẹ chồng bảo là đứa con dâu mất dạy và ngu ngốc
Tôi sẽ cùng chồng đi và chẳng thèm về lại nhà chồng nữa. Cho bố mẹ chồng tôi mất con trai, mất con dâu và mất cả đứa cháu nội đang mới chỉ hình thành trong bụng tôi.
Đọc bài: “Tôi giật mình vì kế hoạch trả thù người yêu quá vô liêm sỉ của bạn trai” của bạn Đ.L.C mà tôi thấy bạn chẳng việc gì phảibuồn, phải đau vì người đàn ông không tốt ấy. Ngược lại, bạn nên mở tiệc ăn mừng vì người đàn ông ấy đã sớm bộc lô bản chất. Chứ chỉ sợ có bầu không cưới thì mới đau. Do đó, bạn hãy cứ sống là chính mình và sống mạnh mẽ lên rồi hạnh phúc sẽ đến với bạn.
Như tôi đây có hoàn cảnh tuy chẳng giống bạn nhưng cũng đang phải ấm ức vô cùng. Cũng may, chồng tôi vẫn ủng hộ tôi. Nhưng nhiều khi nghĩ mà ức và bẽ mặt với bố mẹ đẻ quá chừng. Vừa mới là cô dâu chỉ được 2 tháng, tôi đã bị cả nhà chồng ghét bỏ và c.hửi rủa nhiều lần mà chẳng hiểu tại sao lại b.ị g.hét đến vậy.
Tôi năm nay 25 t.uổi và mới về làm dâu nhà chồng chỉ được 2 tháng nay. Hiện tôi đang làm thợ may tại nhà mẹ đẻ, còn chồng tôi lái taxi tự do ( xe ô tô do bố mẹ chồng tôi mua cho anh 3-4 năm nay). Nhà chồng tôi rất khá giả và cách nhà mẹ đẻ tôi khoảng chục cây số. Nhà chỉ có bố mẹ chồng và hai em chồng cũng đã lớn. Bố mẹ chồng tôi có hẳn một xưởng mộc lớn và một cửa hàng bán đồ ăn sáng gần nhà.
Vợ chồng tôi quen nhau qua 1 người bạn và nhanh chóng yêu nhau. Khoảng gần 1 năm yêu nhau, tôi cũng ít khi về nhà anh chơi do ngại. Những lần về cũng chỉ ở chơi nửa ngày nên tôi cũng thấy mọi người rất thoải mái với tôi. Hơn nữa, bố mẹ anh cũng bận việc nên tôi cũng ít khi gặp họ. Có lẽ vì thế nên sau kết hôn, họ không hiểu tôi nên đã không ưng tôi ra mặt.
Bố mẹ chồng tôi thì bảo họbuồnlòng vì cách ứng xử của con dâu mới và muốn tôi phải thay đổi
Tôi cũng không hiểu tại sao bố mẹ chồng và các cô bác nhà chồng ở gần đó lại không thông cảm cho tôi. Bố mẹ chồng tôi thì bảo họ buồn lòng vì cách ứng xử của con dâu mới và muốn tôi phải thay đổi. Khi họ kể lại về tôi cho cô dì chú bác nhà chồng nghe, mỗi khi tôi gặp họ, tôi lại bị họ cho một bài hỏi han và giáo huấn. Điều này khiến tôi rất mệt mỏi, khó chịu và stress. Trong khi sự việc cũng chẳng có gì to tát.
Chuyện là sau khi về nhà chồng, dù ở chung với bố mẹ và các em chồng trong ngôi nhà 5 tầng rộng lớn, tôi vẫn giữ nếp sinh hoạt như khi chưa lấy chồng. Tôi nghĩ rằng công việc của mỗi người độc lập nên tôi không thay đổi nếp sinh hoạt so với khi chưa kết hôn. Do buổi tối thức khuya để may đồ nên tôi thường dậy vào lúc 8 giờ sáng để chuẩn bị đi làm. Còn mẹ chồng tôi bán hàng ăn nên phải dậy từ hơn 3 giờ sáng (cửa hàng cách nhà 1 đoạn) ra cửa hàng chuẩn bị và làm đồ ăn. Vì nghĩ đây là công việc của bà từ khi tôi chưa về nhà này, hơn nữa, tôi cũng không thạo việc nấu nướng đồ ăn sáng (mẹ chồng tôi bán bún ốc). Cả nhà chồng và chồng tôi cũng không ý kiến bảo tôi dậy làm cùng nên tôi cứ hồn nhiên ngủ, mặc kệ mẹ chồng và em chồng dậy làm.
Video đang HOT
Chính vì việc này mà sau 2 tuần về nhà chồng, tôi đã bị mẹ chồng góp ý thẳng thừng. Bà bảo tôi sáng chưa đi làm thì phải dậy sớm một chút giúp bà. Bà cũng nói tôi không cần phải gần 4 giờ sáng dậy sớm như bà nhưng sáng ra khoảng 6 giờ thì ra phụ bà bưng bê 1 tiếng thì về đi làm.
Tôi đã cố đặt chuông đồng hồ để dậy sớm nhưng vì chưa quen nên không sao dậy được vào lúc 6 giờ sáng. Cho nên cứ khoảng 7 giờ tôi mới lập cập ra tới cửa hàng và phụ bà được khoảng 30 phút là phải về đi làm. Và tất nhiên, mẹ chồng tôi sa sầm mặt vì điều này. Tôi nghĩ rằng việc bán hàng không phải là việc của tôi, cũng không mang lại thu nhập cho tôi nên chỉ cần ra phụ giúp mẹ chồng được lúc nào là tốt lắm rồi.
Tối nào cũng 7 giờ tối tôi mới đi làm về. Vì thế tắm giặt xong tôi cũng lao vào phụ bà cơm nước. Tuy nhiên, sau khi ăn và dọn dẹp bát đũa xong thì vừa no vừa đã tắm rửa sạch sẽ lại phải tranh thủ may vá để kịp trả đồ cho khách nên tôi lên nhà lên phòng và lúi húi cho đến tận khuya. Thấy nhà cửa tôi không lau dọn sạch sẽ, mẹ chồng cũng cáu. Tôi thấy bà cáu vô lý quá nên cũng làm ngơ. Tôi tặc lưỡi nghĩ cuối tuần mình sẽ dọn. Xong có cuối tuần tôi cũng dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ, có cuối tuần tôi cũng không dọn được vì bận hoặc do phải về nhà ngoại.
Nhà chồng dù rất bận rộn nhưng mẹ chồng tôi vẫn tham công tiếc việc. Bà vẫn cấy 4 sào ruộng mỗi vụ vì cho rằng “như thế sẽ có thóc dẻo thơm cho cả nhà ăn an toàn và ngon”. Cuối tuần sau Tết, mẹ chồng tôi và em chồng đi cấy. Trước hôm đó bà nói tôi tuần này không về bên ngoại nữa mà đi cấy cùng bà. Nghe mẹ chồng nói, tôi thấy không thoải mái vì thực tế chưa bao giờ tôi lội ruộng và cấy lúa. Nếu đặt chân xuống hoặc là tôi không rút chân được hoặc là tôi sẽ dẫm c.hết lúa. Hơn thế, tôi cũng không muốn mình thỏa hiệp để mẹ chồng lấy làm t.iền lệ lần sau lại bắt tôi tham gia việc đồng áng.
Mẹ chồng tôi vẫn còn nằng nặc bảo, không biết cấy thì đi học cấy. Bà cấy được 10 cây thì tôi cấy 3 cây cũng được. Dù bà bảo vậy, tôi vẫn không đi và hôm ấy tôi vẫn về nhà ngoại như mọi khi. Đây có lẽ là một trong những lý do khiến mẹ chồng tôi ghét tôi ra mặt.
Mới đây, thấy cả nhà chồng có vẻ khó chịu nên tôi bảo chồng xin phép ông bà cho chúng tôi được ăn riêng. Tất nhiên chồng tôi chiều vợ mới cưới nên cũng nghe theo. Vợ chồng tôi chỉ xin được ăn riêng nhưng vẫn sống chung nhà. Chẳng hiểu sao chuyện nhỏ như thế mà cũng khiến bố mẹ chồng tôi nổi giận. Ông bà bảo mới cưới 2 vợ chồng đã lười biếng, giờ còn hỗn láo đòi ra riêng.
Rồi bố chồng tôi nói nhà tuy rộng nhưng ngứa mắt nên sẽ không cho ở chung. Ở riêng thì phải riêng hẳn nhà. Ông bà bảo sẽ làm cho vợ chồng tôi 1 cái nhà cấp 4 nhỏ ở mảnh đất ngoài chỗ mẹ chồng bán hàng và ra đấy ở. Nhưng nghĩ cảnh ở riêng lại ở trong căn nhà cấp 4 lụp xụp, mùa hè nóng như thiêu đốt làm sao mà ở nổi nên tôi ù ờ lờ đi.
Từ hôm vợ chồng tôi xin ra ở riêng không thành, nhà chồng càng nhìn vợ chồng tôi đầy ác cảm và ghét. Vì thế mấy tuần trước, tôi bàn với chồng không ở nhà chồng nữa mà đi vào Nam làm ăn. Vào trong đó, có nhà chú tôi ở đấy nên tôi sẽ làm may cho nhà chú và chồng tôi có thể đóng cổ phần và tiếp tục lái taxi. Chồng tôi cũng thích đi xa làm ăn nên đã xin phép bố mẹ chồng. Lần này, bố mẹ chồng tôi bảo 2 vợ chồng muốn đi đâu thì đi. Các cô dì chú bác nhà chồng biết chuyện xúm vào c.hửi bọn tôingu ngốc. Ở đây có nhà có cửa, có công việc thì không muốn còn phải đi xa cho vất vả làm gì.
Từ hôm đó 2 vợ chồng tôi về nhà ngoại để rục rịch chuẩn bị chuyến vào Nam. Song vì có 1 vài trục trặc nên kế hoạch bị hoãn khoảng 3 tuần nữa. 2 vợ chồng tôi quyết định ở luôn nhà ngoại và không báo lại với bố mẹ chồng. Mọi người nhà chồng cứ nghĩ chúng tôi đã vào Nam.
Mọi chuyện cứ êm đẹp như thế cho tới hôm qua. Bố chồng tôi đi đến nhà một khách hàng ở gần nhà tôi để đo cửa cho nhà họ thì đột nhiên rẽ vào nhà thông gia chơi. Nhìn thấy tôi vẫn ở nhà ngoại, ông phũ phàng mắng con dâu mới 1 trận tơi tả. Ông bảo chúng tôimất dạy, lừa dối bố mẹ là vào Nam để trốn vào đây chơi cho sướng bản thân. Ông bảo tôi là đứa con dâungu ngốckhông biết nghĩ.
Dù cho mẹ tôi đã nói đỡ con gái khá nhiều nhưng ông vẫn tức giận bỏ về. Ông bảo, vợ chồng tôi có giỏi thì cứ ở luôn nhà ngoại hoặc muốn đi đâu thì đi ông không quan tâm nữa. Tối qua, mẹ tôi cứ bắt vợ chồng tôi phải về nhà chồng xin lỗi và nói rõ mọi chuyện với cả nhà. Nhưng tôi và chồng nhất định không về.
Sự việc chẳng có gì mà bố mẹ chồng tôi cứ thích làm quá lên. Tôi sẽ cùng chồng đi theo như mong muốn của họ. Cho bố mẹ chồng tôi mất con trai, mất con dâu và mất cả đứa cháu nội đang mới chỉ hình thành trong bụng tôi. Rồi chắc chắn sẽ đến ngày họ sẽ phải lạy lục mà xin lỗi và van xin tôi về lại nhà. Tôi làm vậy chắc chẳng có gì quá đáng chứ mọi người?
Theo Afamily
Bị bạn gái cự tuyệt, em sống như người vô hồn
Bây giờ em phải làm sao để có được lại cô ấy, khi ngày nào gặp nhau cô ấy cũng xem em như người xa lạ.
Em từ dưới tỉnh lên và đang theo học năm thứ hai ở một trường đại học trong Sài Gòn. Trong những ngày ôn thi đại học em đã tình cờ quen được một người con gái bằng t.uổi mình. Sau khi biết tin hai đứa đều đậu và học cùng lớp, em rất vui. Chính từ những giây phút bước vào môi trường sinh viên, em đã bắt đầu theo đuổi cô ấy.
Chỉ sau vài tháng em và cô ấy trở thành bạn rất thân. Ngày nào lên lớp em cũng đều muốn ngồi gần nhau, thậm chí em vào lớp sớm để dành chỗ ngồi cho hai đứa. Mỗi buổi tối cô ấy thường gọi cho em lúc ban đêm nói chuyện với nhau rất vui và em cũng quen cảm giác được nói chuyện với cô ấy lúc gặp nhau trên trường, ban đêm thì qua điện thoại. Rồi từ đó em bắt đầu tìm hiểu người con gái đó.
Qua Facebook và bạn bè thân cùng quê thì mới biết cô ấy đã có bạn trai. Em vờ hỏi cô ấy chuyện này thì cô ấy nói đã có người yêu rồi nhưng không muốn công khai. Em nghe xong thì rất buồn và biết cô ấy và bạn trai ở cùng quê đã quen nhau hơn 5 năm rồi.
Vào một buổi tối, em và cô ấy hẹn nhau đi chơi. Cô ấy nói có tâm sự buồn và đã đi với em đến sáng, do uống say quá nên cả hai đã không kiềm chế được bản thân và đi quá giới hạn. Em thấy rất có lỗi với cô ấy. Chính từ sau chuyện đó, em và cô ấy đã sống chung với nhau như một đôi vợ chồng hạnh phúc tuy nhiên cô ấy đã khóc rất nhiều vì cảm thấy có lỗi với người bạn trai kia. Còn em thì thấy mình như một tội đồ nên cũng không ngăn cản khi thấy người mình yêu vẫn còn liên lạc và đi chơi với bạn trai cũ.
Do cô ấy không muốn công khai chuyện tình cảm nên chúng em lúc nào cũng giữ khoảng cách khi tới lớp, thậm chí những lần đi chơi xa bọn em cũng không tham gia. Cuối tuần em và cô ấy mới gặp nhau ở phòng trọ. Em thường hay tự tay mình đi chợ về nấu cơm cho cô ấy ăn. Hầu như em cũng muốn tự mình làm hết để cô ấy cảm thấy được yêu khi ở bên em. Nhưng tính của bạn gái lại không hợp với em nên mỗi khi đi đâu hay làm gì cô ấy không muốn cho em biết. Em lại rất hay ghen nên mọi chuyện bắt đầu đổ vỡ từ đây.
Ảnh minh họa: Imagine.
Có lần em đã phát hiện ra cô ấy đi chơi riêng với một người con trai khác ở trong lớp (anh này đã có vợ), hai người nói chuyện rất vui vẻ, hai người còn chụm đầu lại xem hình cùng nhau. Sau khi biết chuyện em đã cãi nhau một trận với cô ấy. Thế là cô ấy đa nói lời chia tay với em.
Cảm thấy buồn và đau khổ em đã liên tục gọi điện thoại xin lỗi, em còn về quê của cô ấy để được gặp và xin cô ấy tha thứ nhưng không được. Sau khi bạn gái trở về nơi thuê trọ, em đã mang đồ ăn sang tính làm lành, nhưng vừa bước tới cửa em đã nhìn thấy cảnh cô ấy đang ngồi ôm anh bạn học cùng lớp. Em đ.au đ.ớn bỏ đi, về nhà mà nước mắt em cứ rơi và cảm thấy đau khổ tuyệt cùng. Em giận quá nên đã nhắn tin đòi t.iền và chấm dứt tất cả với cô ta.
Nhưng khi nghe cô ấy giải thích thì em lại tin tưởng, cô ấy nói là do anh đó chạy qua để mượn tài liệu học và lúc ôm chỉ là chẳng may bị ngã nên anh ấy đỡ. Giải thích xong qua điện thoại là từ đó đến nay gần hai tuần cô ấy đã cự tuyệt em và muốn dứt khoát với em cho dù em đã cố gắng níu kéo.
Bây giờ em phải làm sao để có được lại cô ấy khi lên trường gặp nhau thì cô ấy xem em như người xa lạ em thấy cảnh này đau lòng lắm. Em làm sao đây khi còn học tới hơn hai năm nữa. Em xin lỗi cô ấy rất nhiều rồi mà vẫn vô vọng. Bây giờ em sống như người vô hồn, lên lớp đều cảm thấy buồn bã chẳng muốn học khi thấy cảnh hai người đó lại đi kế nhau cười nói vui vẻ. Em chỉ biết ngồi ở đâu đó lặng lẽ một mình. Mong mọi người cho em một ý kiến, bởi em còn rất thương cô ấy. Cảm ơn anh chị nhiều
Theo VNE
Góc khuất của vợ Mới ngoài ba mươi, vợ tôi mất đột ngột sau một t.ai n.ạn, để lại hai đứa con trai nhỏ. Tôi bang hoang đối diện với cảnh gà trống nuôi con ra sao, suy sụp trước biến cố này. Thế nhưng, trong cảnh tang gia bối rối, tôi vẫn ngờ ngợ nhận ra, có điều gì đó hình như bất thường... Ngày tang...