Tôi có nên ly hôn khi sắp tới phải sống chung với bố chồng độc đoán
Tôi sợ mình chắc chắn không im lặng được trước những lời nói độc đoán của bố chồng.
Tôi 31 t.uổi, chồng 33 t.uổi, lấy nhau gần 4 năm và có một con trai 2 t.uổi rưỡi. Chúng tôi ở khu tập thể công ty cách nhà chồng 100km. Chồng tôi là con đầu, dưới anh có em gái đã lập gia đình và xây nhà ở cách nhà bố chồng 4km. Chồng tôi sống hướng ngoại, thích tụ tập bạn bè, nghiện điện thoại. Khi ở nhà, anh không vui chơi cùng vợ con, chỉ nằm xem điện thoại. Tôi dành thời gian rảnh rỗi của mình để nuôi dạy con, cùng chơi với con và giúp con phát triển nhân cách, nhận thức, dẫn con đi chơi, làm người bạn của con. Chồng tôi phóng khoáng về t.iền bạc, từng làm ăn thất bại, nay anh không coi trọng việc tiết kiệm t.iền để mua đất và luôn đòi hỏi có t.iền sinh hoạt riêng, ít đóng góp vào thu nhập chung. Tôi luôn ý thức nuôi dưỡng con đủ đầy về tinh thần và vật chất nên có muốn tiết kiệm để an cư lạc nghiệp. Vì khác biệt trong suy nghĩ, chúng tôi hay cãi vã và anh thường c.hửi tục, quát to với tôi.
Mẹ chồng mất khi chúng tôi chưa cưới do bệnh nặng. Bố chồng đi bước nữa nhưng mẹ kế bỏ đi sau một năm chung sống do không chịu được tính gia trưởng của bố chồng. Bố chồng đòi quản lý t.iền do mẹ kế làm ra nhưng không bỏ ra một ngàn nào để đi chợ trong suốt thời gian chung sống. Năm Tết đầu tiên sau khi cưới, chúng tôi cãi vã và chồng bóp mũi quát nạt tôi. Lý do cãi nhau là do bố chồng tôi hay rủ bạn về đ.ánh b.ài, đóng cửa cả ngày. Tôi thấy ngột ngạt và không chấp nhận việc chồng lừa dối tôi là gia đình chồng không đ.ánh b.ài, vì thế tôi không cùng chồng làm việc nhà.
Hơn nửa năm đó tôi đi làm lương 4 triệu, chồng chưa đi làm. Tết về không có t.iền mà bố luôn c.hửi chồng tôi, bắt chồng tôi bỏ t.iền mua sắm Tết. Tôi không cho được cha mẹ đồng nào mà phải gánh trách nhiệm bên chồng, tâm lý thất vọng với gia đình chồng. Tôi khóc lóc đòi ly hôn. Bố chồng bảo chồng tôi đi lấy vợ khác. Ông bảo ông lấy được vợ trẻ thì chồng tôi bỏ con này đi, lấy con khác không khó. Bố chồng bảo tôi ở nhà ông thì phải phục tùng ông và con trai ông, cấm cãi. Sau đó ông đuổi tôi đi. Ngày hôm đó chồng chở tôi về nhà ba mẹ đẻ và anh quay lại nhà ăn Tết với bố. Anh không nói chuyện với tôi lời nào. Cậu dì của chồng tôi khuyên can bố nhưng bố yêu cầu chồng tôi hoặc chọn tôi thì bố từ anh, hoặc bắt tôi đến xin lỗi bố. Bố chồng tôi rất bảo thủ nên cậu dì không khuyên được.
Video đang HOT
Cái Tết thứ 3, con trai tôi một t.uổi, em gái anh cãi nhau với chồng. Bố chồng tôi yêu cầu cả nhà nói chuyện gia đình. Nguyên nhân sâu xa của việc vợ chồng em cãi nhau là do vợ chồng tôi đi vào nhà bác tôi có việc trong lúc gia đình nhà chồng cũng có việc. Vợ chồng em gái cãi nhau là để đ.ánh động vào tôi do chiều hôm đó đã không ở nhà dọn mâm. Bố chồng c.hửi tôi và chồng tôi nhiều. Chồng tôi vẫn im lặng. Chỉ có tôi ý kiến này ý kiến nọ nhưng không thể tương quan lực lượng được. Bố chồng tôi nói lời khó nghe và vợ chồng em gái giúp sức thêm. Tôi không căng thẳng vì sợ chồng buồn. Chồng tôi sau đó đòi ly dị để bỏ đi biệt xứ nhưng tôi ngăn cản.
Tết năm nay, bố chồng bảo trong vài năm nữa sẽ sống chung với vợ chồng tôi vì ông giờ 60 t.uổi. Bố chồng bảo cho vợ chồng tôi căn nhà nhưng khi nào ông c.hết mới cho, đừng nghĩ ông chưa c.hết mà chiếm đoạt nhà cửa. Việc ông hứa cho đất ông đã nói hơn chục lần rồi, có một điều tôi không bao giờ nghĩ mình cần ai cho gì cả, tôi muốn tự làm tự hưởng và không quỵ lụy ai. Chồng tôi lại không muốn tích cóp mua nhà do tin lời bố.
Nếu chung sống với bố chồng thì phần đời của lại của tôi hoặc im lặng chịu đựng hoặc ly hôn để giải thoát bản thân và lo cho con. Tôi phải làm sao, mong anh chị cho lời khuyên để cứu vớt cuộc đời. Tôi sợ nhất cảnh nằm ngủ mà trong nhà có mấy người ở lại qua đêm để đ.ánh b.ài với bố, điều đó ảnh hưởng nhân cách con trai tôi. Tôi sợ mình chắc chắn không im lặng được trước những lời nói độc đoán của bố chồng. Nhưng nếu ly dị, chồng lại điệp khúc bỏ nhà bỏ việc đi xa, tôi muốn sau ly hôn con vẫn được bố mẹ chăm sóc đầy đủ tình cảm.
Theo Vnexpress
Tôi có nên nhắm mắt cho chồng qua lại với khách hàng đại gia để xoay xở món nợ gần nửa tỷ của gia đình?
Bố chồng nằm viện 2 tháng nay, t.iền trả góp mua nhà cứ thế dội về liên tục, tôi thì phải nghỉ việc để chạy vạy suốt ngày...
Những ngày gần đây chồng tôi liên tục đi sớm về khuya. Điện thoại của anh luôn có 1 người gọi không được lưu tên nhưng hễ có chuông là anh bắt máy ngay lập tức. Ngày nghỉ, anh đi gặp đối tác liên miên, khi thì ở tỉnh xa, khi thì sang tận Thái Lan, Trung Quốc. Nghe thì giống biểu hiện của ngoại tình lắm, tôi đã đoán đến 90% rồi nhưng lại không nỡ vạch trần anh, và tôi cũng không thể làm vậy.
Cách đây 2 tháng, bố chồng tôi đột ngột bị đột quỵ. Bố tôi có t.iền sử bệnh tim mạch đã lâu, cộng thêm huyết áp thấp và đau dạ dày mãn tính nên điều trị khó hơn người khác gấp vạn lần. Mỗi ngày gia đình tôi tốn gần 10 triệu đồng cho cụ, từ t.iền thuốc men, y tá riêng, phòng bệnh riêng... khiến vợ chồng tôi điêu đứng. 2 vợ chồng tôi vừa mua 1 căn nhà trả góp nên mỗi tháng cũng phải trích ra 11 triệu, chưa kể t.iền ăn, t.iền học cho 2 đứa con nhỏ, ma chay hiếu hỷ mỗi tháng cũng ngót nghét 5-7 triệu đồng.
Biết chồng ngoài luồng, nhưng trong lý do của anh ấy có tôi thì tôi biết phải làm sao? (Ảnh minh họa)
Từ ngày bố chồng nằm viện, không còn cách nào khác tôi phải xin nghỉ việc để ở nhà chăm ông, chăm con. Bớt được t.iền thuê y tá, chúng tôi dồn vào lo thuốc thang và trị liệu cho bố. Chồng tôi lao vào k.iếm t.iền, anh xin nhận tất cả các hợp đồng từ lớn đến nhỏ để hòng ít phần trăm. Anh gầy rộc đi, mắt trũng sâu, râu ria lởm chởm... nhưng t.iền bạc sao vẫn khó khăn quá.
Rồi cho đến một ngày anh bảo tôi: "Có một hợp đồng rất khá, nếu ký được sẽ lo được viện phí cho bố, trả hết được t.iền nhà và đủ t.iền cho thằng lớn học trường quốc tế. Nhưng khách lại rất khó tính, khó chiều và buộc anh phải làm theo mọi thứ của người ta". Tôi nghe thì biết thế nhưng không đoán được dụng ý của anh là gì, chỉ biết bảo anh giữ gìn sức khỏe, nhà trả góp, con học trường bình thường cũng không sao, cứ lo cho bố đã.
"Đi công tác" quả thực là 3 chữ đau lòng nhất với tôi bây giờ. (Ảnh minh họa)
Vị khách hàng đó hóa ra là một người đàn bà đã ly hôn chồng, là chủ của một chuỗi nhà hàng nổi tiếng và đang lấn sân sang mảng khách sạn. Cả công ty chồng tôi không ai dám nhận làm vì biết sẽ phải "đi công tác" với bà thường xuyên, đi thì xong việc, không đi là hỏng việc. Từ trên xuống dưới không một ai dám nhận vì biết thừa sau vỏ bọc đi công tác nghĩa là gì. Vậy nhưng chồng tôi vẫn nhận, vì hợp đồng ấy có thể cứu sống cả gia đình tôi.
Hôm qua tôi giặt áo cho anh ấy, thấy có vỏ b.ao c.ao s.u trong áo vest. Lòng tôi như bị ai bóp nghẹt, đau đớn không thở nổi. Chồng tôi mệt mỏi và tiều tụy đi nhiều. Số t.iền anh đem về đã giúp bố chồng tôi qua cơn bạo bệnh. Giờ đã có thể thuê được y tá riêng lo cho cụ phần trị liệu hằng ngày, tôi cũng nhẹ gánh đi phần nào. Ngày biết tin bố tỉnh lại, chồng tôi chạy vào viện khóc ướt áo, tôi biết anh lo cho gia đình này nhiều như thế nào, nhưng tôi cũng là đàn bà, sao tôi có thể chia sẻ chồng mình cho người khác được đây?
Rút cục tại sao t.iền lại có thể chi phối người ta nhiều đến thế. Bố mẹ phải khỏe thì tôi mới yên tâm đi làm, con cái ngoan ngoãn tôi mới có thể thanh thản mà sống. Nhưng bình yên của gia đình được đ.ánh đổi bằng thể xác của chồng tôi, liệu tôi có nên nhắm mắt làm ngơ nữa hay không?
Theo Ngoisao
Đàn ông ngoại tình vì thể xác, đàn bà ngoại tình vì cần một bờ vai Như người c.hết đ.uối vớ được cọc, bạn ngã vào bờ vai ấy lúc nào không hay. Sống với chồng quá tệ bạc, người đàn ông đó cho bạn điểm tựa, cho bạn san sẻ những nỗi cô đơn không thể nói cùng ai. Đàn ông ngoại tình, mục đích cuối cùng là vì chiếc giường - Ảnh minh họa: Internet Đàn ông...