Tôi có 1 khát khao
Khi một nhóm phụ nữ ăn mặc mát mẻ bước lên xe buýt, tất cả các ghế đều kín nên họ phải đứng.
Ảnh minh họa
Người bán vé nhận thấy một người đàn ông hình như đang ngủ, sợ rằng ông này không xuống được đúng điểm đỗ bèn nói với ông ta:
- Dậy đi ông!
Ông này phản đối:
- Tôi có ngủ đâu mà gọi!
- Ông không ngủ mà lại nhắm mắt?
- Tôi biết chứ, tôi ghét nhìn phụ nữ mát mẻ phải đứng trong xe buýt đầy người xô ra xô vào như này…
Theo Datviet
Đánh mất tình yêu
Cuôc đời giông như môt giâc mông mà môi lân nghĩ lại là môi lân em không khỏi bàng hoàng. Thời gian qua đôi với em quả thât khó khăn.
Khi quyêt định buông tay anh em đã rât hy vọng rằng bàn chân mình sẽ bước nhanh hơn, nhưng có vẻ như mọi chuyên đã diên ra theo cách chẳng hê suôn sẻ. Hóa ra em đã bước châm quá, châm đên nôi mãi vân không thê quên được môt người.
Đã quá lâu rôi, vây mà sao đôi lúc em vân hay ngôi lặng thinh và thả trôi đâu óc mình theo những suy nghĩ miên man vê anh, vê em và cả vê ngày ây. Em biêt rằng mình vân chưa quên được, những ký ức đó quá sâu đâm, đên mức thời gian cũng không thê giúp em loại bỏ chúng ra khỏi trái tim mình.
Cuôc đời giông như môt giâc mông mà môi lân nghĩ lại là môi lân em không khỏi bàng hoàng. Mới ngày nào mình vân còn nắm tay nhau dạo chơi trên con phô vắng, em tung tăng chạy nhảy, hôn nhiên nói cười, anh kiên nhân đi theo phía sau, kiên nhân đợi chờ, kiên nhân chiêu chuông tât cả những điêu em muôn. Nhưng sự kiên nhân của con người có giới hạn, bởi vây nên anh không thê mãi mãi đợi chờ em.
Mảnh đât mà em ở lại thì vân đặc đây những kỷ niêm vê anh (Ảnh minh họa)
Đã môt khoảng thời gian dài hai đứa mình chẳng còn liên lạc. Nhiêu lân em từng rât muôn hỏi xem anh có đang sông tôt hay không nhưng sau khi câm điên thoại trên tay em suy nghĩ môt hôi lâu rôi lại tân ngân đặt xuông. Em chẳng biêt phải hỏi như thê nào, chẳng biêt phải soạn môt tin nhắn ra sao mà vừa đủ chân thành đê nghe được môt câu trả lời chân thât, lại vừa tự nhiên đê người được nhân tin nhắn không phải bân lòng.
Suy cho cùng thì giờ đây em và anh môi người đã thuôc vê môt thê giới khác. Xứ sở anh tới không những chẳng hê có em mà còn có bóng hình của môt người con gái khác. Nhưng mảnh đât mà em ở lại thì vân đặc đây những kỷ niêm vê anh. Có đôi khi em ngôc nghêch ngôi tự tay mở lại những hôp quà, đê nuôi tiêc những điêu mình đánh mât kê từ lúc quyêt định buông tay và đê biêt rằng có môt thời mình cũng đã từng được yêu thương rât nhiêu.
Nêu có cơ hôi được gặp lại anh môt lân em rât muôn sẽ trực tiêp nói với anh hai từ: " Xin lôi!". Có lẽ ở thời điêm hiên tai nó chẳng còn bât kỳ ý nghĩa nào cả, nhưng dù cho không thê cứu vãn được tình thê thì em nghĩ mình vân cân phải nói, bởi vì chỉ cân riêng môt mình anh hiêu và giữ lại trong lòng đã là quá đủ với em rôi.
Em đã chọn đuôi theo mơ ước và chính điêu đó đã khiên em đánh mât tình yêu của cuôc đời mình (Ảnh minh họa)
Em không dám trách cuôc sông, bởi cuôc sông vôn dĩ công bằng, khi người ta khát khao và cô gắng đạt được điêu này thì dĩ nhiên sẽ mât đi môt điêu khác. Em đã chọn đuôi theo mơ ước và chính điêu đó đã khiên em đánh mât tình yêu của cuôc đời mình. Nhưng chỉ có cái gì đã chọn ở bên ta và dù cho có bât cứ biên cô gì cũng vân mãi mãi ở bên ta mới là của ta, bởi vây nên chắc chắn anh không phải là của em rôi.
Em buông tay đê anh thoát khỏi những ràng buôc mà tự do ra đi tìm kiêm cho mình môt chân trời mới, còn em sẽ ở lại mảnh đât này và cô gắng thực hiên mơ ước của chính mình. Thời gian trôi qua, có lúc em nhớ anh rât nhiêu, cũng có lúc công viêc, cuôc sông cuôn em đi khiên cho nôi nhớ anh vơi bớt. Nhưng dù nhớ nhiêu hay ít thì cũng chẳng còn quan trọng nữa, miên là anh hạnh phúc, miên là em yên ôn với cuôc sông của riêng mình.
Theo VNE
Chẳng còn là em của tôi ngày nào Đã gân ba năm trôi qua rôi mà dường như thời gian càng làm em thêm trẻ đẹp. Hôm nay ta vô tình gặp lại em sau môt khoảng thời gian dài xa cách, nói đúng hơn là sau môt khoảng thời gian dài ta tìm mọi cách đê tránh mặt em. Ngày ây ta đã cắt đứt mọi liên lạc, thay đôi...