Tôi chỉ là “bãi đáp” sau những cuộc tình chơi bời của em
Có lẽ đó là lí do, em bất chấp sự phân biệt ngoại hình, thu nhập, vị trí xã hội để chọn tôi. Đơn giản tôi khù khờ nên không biết em từng có “ quá khứ bất hảo” đến nhường nào.
Cho tới giờ, tôi vẫn còn nhớ như in cái khoảnh khắc em nhận lời làm bạn gái mình, tôi đã vờ òa trong sung sướng. Ở đời, ai yêu đơn phương mà được đáp lại cũng đều hạnh phúc thôi, nhưng tôi có nhiều lí do để vui mừng hơn gấp bội. Bởi lẽ, ai cũng bảo tôi không xứng với em, tôi giống như “cóc ghẻ” mơ công chúa. Tôi không thể ngờ em sẽ chấp nhận tôi bởi ẩn sau đó là một vụ lừa tình mà tôi không hề biết.
Em đẹp, đấy là điều đầu tiên ai nhìn vào cũng phải thừa nhận. Em không những có khuôn mặt xinh xắn mà vóc dáng cũng chẳng khác nào người mẫu. Mỗi chuyển động của em làm bao gã si tình phải nhìn theo. Đấy cũng là lí do, tôi mê em, dù tôi biết mình chẳng xứng. Tôi thấp hơn em, cũng chẳng nhiều tiền… So với những gã trai ở bên em thì tôi quả thật có một khoảng cách “trời – vực”.
Không những vậy, em cũng đang làm cái công việc hái ra tiền. Thử hỏi một cô gái vừa đẹp lại kiếm tiền giỏi như em thì làm sao không nhiều người thích cho được. Thế mà cuối cùng em chọn tôi, một chàng trai hết sức bình thường, thậm chí đứng với em còn thấp hơn nửa cái đầu.
Tôi quen cô ấy qua đám bạn mới được cách đây khoảng nửa năm. Tôi thích cô ấy ngay từ cái nhìn đầu tiên nhưng biết mình khó có cơ hội khi cô ấy sở hữu nhiều thứ hơn người đến vậy. Tất cả những gì tôi có thể làm là trong những lần đi chơi cố gây ấn tượng với em.
Thế rồi trong một lần, cô ấy chủ động rủ tôi đi dạo sau khi đi chơi chung một nhóm bạn. Tôi có cảm giác cô gái này đang “bật đèn xanh” với mình. Được đi chơi cùng người mình thầm yêu quả thật không có gì thích bằng. Sau lần đó, chúng tôi đi chơi, gặp gỡ riêng nhiều hơn. Khoảng hơn 2 tháng sau, tôi mạnh dạn bày tỏ tình cảm và nhận được sự đồng ý khiến ai cũng bất ngờ.
Đám bạn ai cũng không tin nổi chúng tôi là một cặp. Tôi chỉ thấy lạ là họ bất ngờ nhưng không ghen tị. Yêu tôi, cô ấy cứ nhanh chóng giục tính chuyện cưới xin vì bảo cảm thấy ngại phải yêu lâu. Tôi coi đó như một cơ hội trời cho. Yêu được cô gái như vậy, lại thật lòng muốn làm vợ mình thì có điều gì phải chần chừ. Tôi tin, bố mẹ chắc chắn cũng sẽ thích cô con dâu này.
Gia đình tôi sang thưa chuyện, xin phép cưới xin cho hai đứa và mọi chuyện cũng hòm hòm. Sau khi ấn định ngày ăn hỏi, ngày cưới cũng là lúc tôi bắt đầu nhận ra biểu hiện lạ ở cô ấy. Cô ấy mệt mỏi, mặt mày phờ phạc, điệu bộ như kiểu phụ nữ có bầu. Mặc dù chúng tôi đã “đi quá giới hạn” nhưng thời gian đó là không đủ để cô ấy có thai với những biểu hiện này. Tôi lẳng lặng tìm hiểu và rồi phát hiện ra tờ giấy khám thai, cái thai tới hơn 3 tháng rồi.
Tôi chết lặng vì tôi đoán ra tình hình. Tôi đoán mình chỉ là thằng “đổ vỏ” mà thôi. Thực ra ngay khi biết tôi cũng chưa muốn nghĩ xấu cho cô ấy, tôi nghĩ có lẽ cô ấy dại dột, bị tên nào đó lừa rồi không còn cách nào khác đành phải bám vào tôi. Nhưng khi qua tìm hiểu về quá khứ, tôi choáng váng vì kiểu yêu đương chơi bời vớ vẩn của cô ấy.
Video đang HOT
Năm thứ 2 đại học cô ấy đã có thai với bạn trai và người đó muốn cưới nhưng cô ấy không chịu, nhất định đi phá. Cuộc tình của họ cũng vì thế mà tan tành… Sau đó, cô ấy yêu thêm vài người nữa, cuộc tình nào cũng có hậu quả cả nhưng cô ấy đều phá bỏ. Cho tới gần đây nhất, cô ấy yêu một tên nhà giàu, muốn cưới hắn ta nên để có bầu. Khổ nỗi, cô ấy chọn nhầm người khi hắn ta không chịu cưới. Cái thai thì lớn, hơn nữa từng bỏ nhiều lần nên cô ấy hãi, buộc phải giữ lại. Cuối cùng, tôi là kẻ đen đủi phải “ăn của thừa” sau những cuộc tình chơi bời của cô ấy.
Tôi cay cú lắm nhưng cũng chưa đủ quyết tâm để xử lí tình huống này. Tôi yêu cô ấy thật lòng, thậm chí là mê mẩn. Một nửa tâm trí tôi tự nhủ mình phải kiên quyết, không chấp nhận người phụ nữ lừa lọc này, nhưng trái tim lại cứ muốn thôi thì tha thứ, hai đứa làm lại từ đầu, chuyện coi như không ai biết, rồi cô ấy sẽ yêu tôi nhiều hơn.
Tôi không biết phải làm gì cho đúng, mong mọi người cho tôi một lời khuyên!
Theo Khám phá
Đến lúc xách vali ra khỏi nhà với bồ mới biết vợ có 5 biệt thự, thu nhập hàng tháng gần chục tỷ
Tôi nói một thôi một hồi rồi về phòng xếp đồ vào vali. Sáng hôm sau, tôi đường hoàng kéo vali ra khỏi nhà. Vợ tôi không nói gì, cô ấy khóa cửa rồi trở vào.
Bản thân tôi là một người đàn ông thành đạt. Vậy mà trong khi bạn bè ai cũng có vợ làm chức này chức nọ hoặc ít ra cũng xinh đẹp, sành điệu, nhưng vợ tôi thì khác. Thu nhập hàng tháng được 5 triệu mà làm ngày làm đêm, quần áo thì xộc xệch. Suốt ngày thấy chúi mũi vào cái máy tính, mắt thì cận lòi ra. Nhìn bộ dạng của vợ, tôi chán lắm. Bao nhiêu tiền lương, tôi cho hết vào một cái thẻ riêng, chỉ đưa cho vợ 5 triệu để chi tiêu trong nhà. Hôm nào vợ cũng nấu những món đạm bạc, tôi hỏi thì vợ bảo, chỉ có chừng ấy tiền ăn vậy thôi.
Ừ thì tôi ra ngoài ăn cho sướng, khỏi phải nhìn thấy cái bản mặt nhăn nhó của vợ. Chả hiểu sao tôi lại đâm đầu lấy cô ấy nữa. Trước khi cưới, tôi nghe nhiều người khen vợ tôi tài giỏi lắm, tôi cũng cảm mến nàng vì tính tình chu đáo, nấu ăn ngon. Nhưng khi lấy về xong mới thấy mình đã nhầm.
Vợ tôi suốt ngày cắm mặt vào máy tính, ăn mặc thì xộc xệch (Ảnh minh họa)
Căn bệnh chán vợ cứ thế càng ngày càng len lỏi vào từng tế bào của tôi lúc nào không hay. Tôi chán lắm ấy, thế nên khi gặp Chi, tôi đã phải lòng cô ấy ngay lập tức. Chi vô cùng xinh đẹp, cao ráo. Tôi không bỏ lỡ cơ hội, chứng tỏ cho người đẹp thấy khả năng tài chính và độ ga lăng của mình. Từ ngày đó, chúng tôi dính nhau như sam. Tôi không còn muốn về căn nhà u ám với người vợ khi nào cũng cắm mặt vào máy tính của mình nữa.
Vợ tôi phát hiện ra việc tôi có bồ. Cô ấy gọi tôi lại rồi bảo:
- Sao mới 2 năm mà anh thay đổi nhanh vậy? Anh không còn muốn đi chung một con đường cùng em nữa ư?
- Tôi mệt mỏi lắm, suốt ngày cô cứ cắm mặt vào cái máy tính, lương thì ba cọc ba đồng, không được bao nhiêu, người ngợm thì chả ra thể thống gì. Tôi chán lắm rồi, cô biết chưa?
Tôi chán cô lắm rồi, cô biết chưa? (Ảnh minh họa)
- Em đã nói ngay từ đầu khi chúng mình lấy nhau, anh hãy cho em 3 năm chuẩn bị, anh đã đồng ý rồi cơ mà.
- Tôi không hiểu cô cần 3 năm để làm cái gì nữa. Cần thời gian để cho cô xấu đi trong mắt tôi à?
- Em cần thời gian để làm việc, có một số việc mà em chưa thể cho anh biết được. Nhưng cái chính là khi lấy anh, em đã muốn đi cùng anh hết con đường này.
- Tôi không cần ba cái thứ lý thuyết hão huyền của cô. Nói tóm lại, tôi chán cô lắm rồi. Cô tưởng cái nhà bố mẹ cô cho là to lắm à, mai tôi sẽ ra khỏi cái nhà này. Rõ chưa?
Tôi nói một thôi một hồi rồi về phòng xếp đồ vào vali. Sáng hôm sau, tôi đường hoàng kéo vali ra khỏi nhà. Vợ tôi không nói gì, cô ấy khóa cửa rồi trở vào. Tôi đi thẳng đến đón Chi rồi về căn hộ mình thuê ở trung tâm thành phố. Chúng tôi đã quyết định sống chung.
Đến chiều, khi tôi đang tình tang với bồ ở trong phòng thì có tiếng chuông cửa. Mở cửa ra, tôi thấy có một anh nhân viên đứng ngoài, tay xách một hộp bánh. Anh nhân viên nhã nhặn bảo:
- Thưa anh, hôm nay là sinh nhật anh nên phía ban quản lý căn hộ có gửi cho anh quà mừng.
Tôi vui vẻ cầm chiếc bánh vào, khi mở ra, tôi thấy một chiếc thiệp. Đọc xong, tôi toát mồ hôi. Thì ra chiếc bánh này là của vợ tôi. Nhưng ngạc nhiên hơn nữa, cô ấy là chủ tòa nhà này.
Tôi vội lao vào, mở máy tính rồi tìm kiếm thông tin. Khi đó, tôi mới biết vợ mình là con gái của doanh nhân nổi tiếng, là người thừa kế duy nhất của tập đoàn bất động sản lớn. Thế mà khi cưới, vợ tôi không nói gì, chỉ nói bố mẹ ở nước ngoài. Nhưng theo như thông tin tôi đọc trên mạng thì vợ tôi có đến 5 biệt thự đang cho thuê và thu nhập riêng từ việc kinh doanh của cô ấy phải đến chục tỷ mỗi tháng.
Đến lúc xách vali ra khỏi nhà với bồ tôi mới biết vợ có 5 biệt thự, thu nhập chục tỷ (Ảnh minh họa)
Tôi cứ véo vào mặt mình để đảm bảo rằng, đây không phải là một giấc mơ, nhưng ở bên ngoài, tiếng Chi đang í ới gọi tôi. Thì ra việc vợ tôi suốt ngày cắm mặt vào máy tính là do cô ấy làm việc thật. Tôi bảo Chi ở nhà rồi lao ra đường, chạy về nhà cũ.
Vợ tôi ra mở cửa, tôi cầm tay cô ấy hỏi:
- Em, sao em giấu anh lâu vậy? Sao lại giấu anh?
- Em đã nói ngay từ đầu với anh, bố em cũng muốn thử thách anh 3 năm đầu để xem thế nào rồi sẽ trao lại cơ ngơi cho chúng ta quản lý, nhưng anh không đợi được. Xin lỗi anh nhưng giờ em cũng mất lòng tin với anh rồi. Về với bồ của anh đi.
Nói rồi, vợ tôi buông tay tôi ra, đóng cửa lại. Tôi đứng đó trong bóng tối, tiếc ngẩn ngơ. Nếu như tôi đủ kiên nhẫn, có lẽ mọi thứ kia đã là của tôi, nhưng bây giờ, tôi chỉ là một thằng không có vợ, phải đi thuê nhà hàng tháng.
Theo Một Thế Giới
Thu nhập 40 triệu/tháng, tôi vẫn bị cả nhà chồng bảo 'đồ ăn bám' Chỉ vì tôi làm nghề bán xôi mà chồng ngại không muốn cho đi nghỉ mát cùng cơ quan anh. Còn mẹ chồng tôi thì nói với hàng xóm rằng tôi ăn bám dù tôi là người kiếm tiền chính trong nhà. Chào độc giả của mục tâm sự , tôi là độc giả thường xuyên của mục tâm sự, tuy nhiên đây...