Tôi chỉ cần một người tình
Tôi hài lòng khi có một người đàn ông để lên giường, không cần người đó phải thành chồng.
Mọi người sẽ nghĩ, họa tôi có là người điên hoặc là loại hư thân, mất nết thì mới phát ngôn như vậy. Nhưng nếu ai từng biết tôi, chắc chắn người ta sẽ không bao giờ buông lời đ.ánh giá về nhân phẩm của tôi như vậy. Đơn giản, nó chỉ là một quan điểm sống. Tôi không muốn lấy chồng, không muốn ràng buộc về hôn nhân. Đàn ông và đàn bà, xét cho cùng cái hòa hợp tối cao nhất là hòa hợp về tâm hồn và thể xác, mà sự hòa hợp đó thì chỉ cần danh nghĩa của một người đàn ông và một người đàn bà, đâu cần phải mang danh nghĩa vợ – chồng.
Bước sang t.uổi 30 tôi vẫn chưa lập gia đình. Mọi người thắc mắc rất nhiều vì sự “ế” này của tôi. Nhưng tôi bỏ ngoài tai mọi lời dị nghị. Tôi tự hào vì mình xinh đẹp, có một vị trí công việc ngon nghẻ, sống tử tế với mọi người và có một người đàn ông ở bên mình mỗi khi cần. Với tôi, đó đã là quá đủ. Tôi không cần gì hơn thế. Kết hôn ư? Nó chẳng qua chỉ là cái gông tròng vào cổ hai con người yêu nhau, buộc vào nhau bao thứ trách nhiệm. Tôi không muốn tự đưa mình vào cái gông đó. Nếu đã yêu nhau, cứ là chuyện của hai người thôi.
Cô bạn thân của tôi vừa mới b.ỏ c.hồng và đang sống trong những ngày tháng tuyệt vọng. Tình yêu của cô ấy cũng đã từng khiến bao nhiêu người ngưỡng mộ vì yêu nhau hết mình, xứng đôi vừa lứa. Ấy vậy mà khi về sống, những điều nhỏ nhặt như vợ nấu cơm chồng ngồi đọc báo, bao mối quan hệ họ hàng, bố mẹ chồng nàng dâu… đổ dồn lên thứ tình yêu đó làm cho nó c.hết dần đi. Khoảng không gian riêng tư của hai người không có. Bạn tôi thì bận túi bụi, cũng không có thời gian để chăm sóc mình, chăm sóc tình yêu của mình. Còn anh ấy cũng bị đè nén bởi trách nhiệm làm chồng, làm cha? Và rồi cuối cùng quá mệt mỏi, cả hai l.y h.ôn, tình yêu đáng ngưỡng mộ năm nào cũng vỡ tan như bong bóng xà phòng? Thử hỏi, có đáng không?
Tôi hài lòng với việc có một người đàn ông lên giường với mình, yêu mình và chia sẻ với mình mọi chuyện. Tôi không cần anh ấy là chồng tôi. (Ảnh minh họa)
Tất nhiên là tôi biết, vẫn có những cặp vợ chồng ăn đời ở kiếp với nhau, nhưng ai, ai dám nói rằng chưa bao giờ thấy mệt mỏi hay chán nản vì gia đình? Ai dám khẳng định điều đó? Nếu có nói cũng chỉ là giả tạo, cố vẽ ra một cảnh gia đình hạnh phúc trong mắt mọi người. Còn phần lớn tôi tin rằng, ít nhất một lần trong đời họ cảm thấy mệt mỏi với hôn nhân, với chồng. Họ không dám hoặc không muốn l.y h.ôn là vì cái còn lại gọi là trách nhiệm.
Tôi thì không muốn như vậy. Vợ chồng là sống cùng một nhà, lên giường cùng nhau và sinh ra những đứa con. Để làm những điều đó, không cần là vợ chồng cũng có thể. Mà khi đã không là vợ chồng, người ta có thể sống với cuộc sống của riêng mình. Phụ nữ có thể tô son điểm phấn, mặc chiếc váy ngăn ra ngoài mà không sợ chồng hay nhà chồng gườm gườm: “Đàn bà có chồng mà đỏm dáng đong trai”, cũng không sợ người ngoài trông vào mà gièm pha: “Có chồng mà ăn mặc như thế”. Có thể thoải mái đi gặp lại một người bạn nam cũ, ăn uống và xem phim – những hoạt động tình bạn đúng nghĩa nhưng khi có chồng lập tức bị quy kết là “gian phu dâm phụ”.
Khi không là vợ chồng, người ta có thể có thời gian để chăm lo cho tình yêu hơn. Những cuộc ái ân trên giường cũng trở nên nóng bỏng hơn nếu không còn tiếng con nhéo nhéo bên cạnh hay giọng mẹ chồng hậm hức phía bên ngoài cánh cửa. Yêu nhau là chuyện của hai người, nhưng cưới nhau gần như là chuyện của cả hai họ. Tình yêu đó ngột ngạt khi nó phải gồng lên để đối xử với gia đình bên vợ, gia đình bên chồng… Biết bao mối quan hệ phức tạp dồn nén, thực sự quá mệt mỏi.
Họ vẫn thường nói phụ nữ dù mạnh mẽ đến mấy cũng vần cần có người đàn ông bên cạnh. Điều đó đúng! Nhưng cần là để vơi bớt mọi muộn phiền, chia sẻ những cảm xúc chứ không phải lôi hàng tá những thứ trách nhiệm vào nhau. Đàn bà cần một người đàn ông lên giường cùng mình để biết thế nào là sự thăng hoa của cảm xúc, cần một người đàn ông khi vui, khi buồn có thể tâm sự. Phụ nữ thời đại mới hoàn toàn có thể làm chủ cuộc sống của mình, có học thức, có tri thức, có kinh tế, tại sao cứ phải cố bám lấy một người đàn ông để có cái gọi là “chỗ dựa”? Tôi nghĩ chỉ những người kém cỏi, sống ỷ lại, dốt nát mới nghĩ rằng lấy chồng để được nhờ chồng. Cái cột dù có vững chắc đến mấy thì nó vẫn là vật ngoài thân, nó có thể gục đổ bất cứ lúc nào, nếu không tự mình đứng vững thì mình sẽ ngã. Bởi vậy, đàn bà thông minh là tự mình làm chỗ dựa cho mình, đừng đặt cả cuộc sống vào tay một ông chồng nào đó.
Hôn nhân chẳng qua chỉ là cái gông tròng vào cổ hai con người yêu nhau, buộc vào nhau bao thứ trách nhiệm. Tôi không muốn tự đưa mình vào cái gông đó. Nếu đã yêu nhau, cứ là chuyện của hai người thôi. (Ảnh minh họa)
Yêu không có nghĩa là cứ nhất thiết phải kết hôn, thậm chí tôi còn nghĩ rằng hôn nhân là nấm mồ chôn tình yêu. Nếu yêu nhiều, hãy cứ yêu thôi, đừng cưới, vì chỉ có như vậy thì tình yêu đó mới có “đất” mà sống. Một khi đã bước vào hôn nhân, những thứ trách nhiệm khác sẽ g.iết c.hết tình yêu đó.
Tôi đã từng yêu và từng lên giường với nhiều đàn ông. Xin đính chính lại là tôi yêu mới lên giường cùng họ. Tôi càng không bao giờ lăng nhăng 2, 3 người cùng một lúc. Những người đàn ông đi qua đời tôi theo đúng một trình tự, họ đến, họ đi và tôi mở lòng đón nhận một người đàn ông khác. Tôi không hối hận vì đã yêu họ vì khi yêu tôi nhận được về mình đầy đủ những cảm giác hạnh phúc. Còn họ đi, tôi không giận, vì họ muốn tìm một người vợ, còn tôi chỉ muốn làm một người tình. Tôi hài lòng với việc có một người đàn ông lên giường với mình, yêu mình và chia sẻ với mình mọi chuyện. Tôi không cần anh ấy là chồng tôi. Tôi vẫn được sống với những gì mình thích vì khi yêu người ta sẽ tôn trọng nhau thay vì có tư tưởng sở hữu như khi thành vợ chồng. Nếu một ngày nào đó, họ không còn muốn tiếp tục, thì tôi chia tay. Không cần đến pháp luật để giàng buộc nhau, cũng không cần đến toàn án để chấm dứt hai còn người không còn yêu. Chỉ cần tình yêu đến và đi, là đủ rồi!
Video đang HOT
Còn khi nào mệt nhoài, muốn có một đứa con, chỉ cần là người đàn ông cũng có thể cho tôi điều đó, không cần chồng!
Theo VNE
Chỉ lên giường, không cưới: Sống quá bản năng!
Một người phụ nữ chỉ mong muốn được sống thoải mái, lên giường với đàn ông nhưng không cưới là quá sai lầm!
Sau khi những lời tâm sự của một cô gái trẻ được đăng tải trong bài viết Đàn ông để l.àm t.ình, không nên lấy! trên Tình yêu giới tính, chuyên mục nhận được rất nhiều những ý kiến gửi về.
Một bộ phận cho rằng đó là cách nghĩ hiện đại, đáng khích lệ vì nó cho phép người phụ nữ được sống và làm những gì mình thích mà không bị trách nhiệm hôn nhân đè nặng:
Hoài (hoahaiduong1985@...)
Tôi, có chồng, có con, có mọi thứ nhưng tôi đồng ý với quan điểm này. Nếu tôi bây giờ có thể trở ngược 10 năm về trước, tôi khẳng định mình không lấy chồng và sẽ đi con đường như bạn đang đi. Tiếc rằng, phải trải qua cũng cung bậc của hôn nhân mới biết được, hôn nhân đáng sợ đến thế nào.
Vịt Con (nhungphamhp1287@...)
Em cũng đang suy nghĩ và theo đuổi cuộc sống đọc thân vui vẻ. Em ít hơn chị 3 t.uổi. Thực sự em thấy người ta sống với nhau bây giờ giả dối rất nhiều. Vậy nên chính mình phải yêu mình trước tiên. Con gái là phải biết làm đẹp và tự lo được cho cuộc sống của mình, làm những gì mình thích, không vi phạm pháp luật hay làm phiền gì đến cuộc sống của ai là được.
HMT (ah_money_woohoo@...)
Em thích tư tưởng của chị, thật phóng khoáng, tự do quá! Nhưng về già cũng cần gia đình riêng đấy chị ạ. Càng nhiều t.uổi càng dễ nhạy cảm với cái gọi là cô đơn. khi nào thấy ai ưng ưng cũng nên kết hôn đi thôi. Đừng quá muộn.
Thao (thaont32@...)
Tôi đã từng có những ý nghĩ như bạn nhưng tôi không làm được. Đọc được những dòng tâm sự của bạn tôi nhớ đến ước mơ của mình cũng từng rất giống bạn. Chúc bạn làm được điều bạn mong muốn. Tôi rất muốn làm bạn của bạn.
Không lập gia đình, chỉ lên giường với đàn ông cho thỏa ý thích là một cách sống quá ích kỉ (Ảnh minh họa)
Nguyễn Phạm Thanh Hà (babybebong02@...)
Mình là người đã lập gia đình 12 năm, mình cũng đã trải qua những hỉ, nộ, ái ố của cuộc sống hôn nhân. Mình đã có 2 con, mình đã từng hi sinh thời son trẻ của mình để ở nhà chăm sóc chồng con, vậy mà đổi lại bây giờ mình chỉ nhận được sự k.hinh t.hường của chồng. Trong mắt anh ấy mình là người vô dụng, dù khỏe mạnh nhưng anh ấy nghĩ mình là người lụi bại, dù mình cũng đã từng học đại học, từng đi làm cho công ty nước ngoài, nhưng mình đã bỏ hết để toàn tâm toàn ý cho gia đình. Mình chỉ nhận được sự khinh khi của mẹ chồng và chồng. Hôm nay đọc bài này mình thích nhất đoạn "Họ vẫn thường nói phụ nữ dù mạnh mẽ đến mấy cũng vần cần có người đàn ông bên cạnh. Điều đó đúng! Nhưng cần là để vơi bớt mọi muộn phiền, chia sẻ những cảm xúc chứ không phải lôi hàng tá những thứ trách nhiệm vào nhau"
Tuy nhiên, bên cạnh những ý kiến đồng tình, nhiều bạn đọc bày tỏ sự phản đối với cách nghĩ, cách sống của cô gái này:
Vũ Anh Tùng (tuong_phung85@...)
Bạn là một người đàn bà thông minh vì luôn giữ được thế chủ động và tự do trong cuộc sống của mình nhưng lại là một người yếu đuối vì không dám làm một người vợ hay một người mẹ đúng nghĩa. Bạn sẽ không bao giờ biết thế nào là hai chữ gia đình.
Thùy Trang (lamtrang2405@...)
Chị suy nghĩ thật thoáng, người ta gọi đó là sự dễ dãi. Rồi đến lúc nào đó, t.uổi xuân đi qua, nhan sắc không còn, chị sẽ phải hối tiếc... Hôn nhân không phải là đeo gông vào cổ, mà là trách nhiệm với cuộc sống của mình, hạnh phúc gia đình. Một đ.ứa t.rẻ sinh ra sẽ như thế nào nếu không có nền tảng của gia đình? Xã hội sẽ loạn mất với cách sống thoáng của chị!
HD (myphuong2@...)
Em có vài đều muốn chia sẻ cùng chị. Bản thân em là một người đã có chồng và một b.é t.rai xinh xắn, em cảm thấy mình hạnh phúc với những gì đang có. Đúng là khi lập gia đình ta phải đối mặt với nhiều trách nhiệm, không còn nhiều thời gian chăm sóc bản thân, đôi lúc em cũng thấy mệt mỏi nhưng em không cảm thấy hối hận vì việc mình lập gia đình sớm.
Khi lập gia đình em thấy mình chín chắn và sống có trách nhiệm hơn. Còn hạnh phúc nào bằng khi nghe con mình bi bô gọi tiếng Ba, Mẹ. Cuộc sống vốn dĩ đã khó khăn và vất vả, nhưng ta sẽ tìm thấy hạnh phúc nếu ta luôn cố gắng và sống hòa hợp với mọi thứ.
Sẽ thật bất hạnh nếu một đ.ứa b.é sinh ra mà không có người cha bên cạnh, khi con chị hỏi về cha chị sẽ trả lời thế nào? Gia đình phải có đầy đủ cha mẹ, nếu không sẽ không có hạnh phúc trọn vẹn.
Lương Thị Tình (mua_buonroi@...)
Mình vẫn thấy gia đình là trên hết. Với mình mỗi ngày mệt mỏi và vất vả với công việc với những đứa con bao nhiêu đi chăng nữa thì giá trị của gia đình mang lại cho mình ý nghĩa hơn sự tự do đó nhiều. Thiêng liêng lắm mà có lẽ bạn sẽ không bao giờ biết được nếu vẫn giữ mãi những suy nghĩ đó mà sống. Bởi lẽ những cái đẹp vốn có và những thiên chức của người phụ nữ phải được bộc lộ hết lúc đó ta mới cảm nhận được hạnh phúc thật sự. Có bước qua gian khổ vất cả của cuộc sống gia đình mới thấy được gia đình thật thiêng liêng và ấm áp với phụ nữ chúng ta biết chừng nào.
Có bước qua gian khổ vất cả của cuộc sống gia đình mới thấy được gia đình thật thiêng liêng và ấm áp với phụ nữ chúng ta biết chừng nào. (Ảnh minh họa)
Dan Thuy (danthuy20031989@...)
Mỗi người có một suy nghỉ và quan điểm sống khác nhau nhưng ai cũng có lối sống như chị rồi xã hội này sẽ như thế nào?Chắc quay lại thời kỳ sống bày đàn, không có tổ chức gì cả. Ai mà chẳng muốn được tự do làm những gì mình thích, sống một cuộc sống như chị nói. Nhưng gia đình là tế bào của xã hội, nếu không có gia đình thì xã hội củng sẽ không tồn tại. Sống là phải biết đến quyền lợi, trách nhiệm và nghĩa vụ... Còn sống theo cách chị nói thì sống vô tổ chức vô kỷ luật, sống thiếu trách nhiệm với bản thân, gia đình và xã hội!
Ốc xưa (nhaiyen84@...)
Nghĩ như thế là ích kỷ, vô trách nhiệm. Không phải lúc nào bạn cũng luôn được xinh đẹp, khỏe mạnh, thành công. Những lúc ấy có lẽ bạn sẽ thấy giá trị của 1 người bạn đời luộm thuộm (không phải 1 người tình hoàn hảo), tiếng trẻ con léo nhéo ....
Chưa kể quan điểm yêu không ràng buộc của bạn có thể lại gây sóng gió cho 1 vài gia đình khác.
Thanh (thanhden32@...)
Không biết tác giả từ đường nẻ chui lên hay trên trời rơi xuống, sống và trưởng thành đến ngày hôm nay có được sự che chở của cha chăm sóc của mẹ không? Đọc bài viết thấy thật buồn. Bao thơ ca, bao nhiêu truyền thống tốt đẹp của người Á Đông hay chính người Việt mình bay đi hết rồi sao. Bài viết thật lưu loát nhưng thiếu mất tình cảm của gia đình, tự do quá lố, sống thế khác gì súc vật. Hãy nhìn lại mình nếu còn có trách nhiệm với bản thân, với gia đình, với cộng đồng thì nên có lời xin lỗi với bài viết trên đừng để "Công dung ngôn hạnh.." tuột khỏi tay mình khi còn chưa trễ.
Tieu Na (rubyteen@...)
Xin lỗi tác giả, tôi thấy chị - một người không có trách nhiệm với bản thân, gia đình cũng như xã hội; một người chỉ nghĩ đến bản thân mình mới có lối sống và suy nghĩ lệch lạc như vậy. Chỉ có những người như chị mới làm cho cái xã hội này trở nên hỗn tạp, mới có những gia đình tan vỡ, những đứa con không có cha... Nếu chị thích sống độc thân để hưởng thụ những thành quả bản thân mình làm ra thì đừng yêu đàn ông và lên giường với nhiều đàn ông ( nhất là đàn ông đã có vợ).
Hoài Thanh (thaonguyenxanh2006kbs@...)
Mỗi người có 1 quan điểm sống khác nhau, một cách nhìn nhận khác nhau. Tình yêu đâu phải chỉ có màu hồng. Tôi không phủ nhận cách sống của bạn là sai hay đúng. Thời đại ngày nay những người phụ nữ độc lập, vững mạnh về kinh tế không lập gia đình, nhưng có con rất nhiều! Còn bạn không muốn lấy chồng, cũng không muốn có con? Con gái có thì bạn à, giờ bạn còn trẻ, xinh đẹp, kinh tế ổn định.... sẽ có rất nhiều người đàn ông theo đuổi, thậm chí làm nô lệ tình yêu cho bạn. Nhưng đến khi bạn khoảng 40 t.uổi thì sẽ thế nào? Đàn ông ở lứa t.uổi này dù họ có "ham chơi" họ cũng rất cần có những đứa con, còn đàn ông trẻ hơn thì họ đến với bạn liệu rằng đó có phải là thứ tình yêu bạn mong muốn? Hay chỉ là "túi t.iền rủng rỉnh" của bạn? Hãy nghĩ cho bản thân mình nhiều hơn và nghĩ xa hơn một chút bạn nhé!
Theo VNE