Tôi chẳng thể tha thứ khi 6 năm gia đình chồng quay lưng
Anh xin em chấp nhận cho các cháu về nhận tổ tông nhưng lòng em dửng dưng nguội lạnh.
Chồng em là người sống rất đạo đức, trọng danh dự, yêu thương và chăm sóc vợ con hết mực. Anh cũng rât đươc lòng gia đình và bạn bè em vì sự chu đáo, tận tâm. Vợ chồng em có hai con ngoan ngoãn, xinh xắn. Cuôc sống gia đình nói chung rât hạnh phúc, có thể nói nhiều ngươi ao ươc có đươc. Duy chỉ có điêu vì tôn giáo khác nhau mà gia đình anh từng không ủng hộ chuyện hôn nhân của chúng em. Vợ chồng em sống cách xa gia đình hai bên. Vì tôn trọng cha mẹ chồng, chúng em không miễn cưỡng cha mẹ phải chấp nhận mẹ con em. Em vì mặc cảm nên cũng không qua lại, chồng vẫn thăm nom chu cấp chu đáo cho cha mẹ và các em bên đó đầy đủ.
Tuy vậy anh cũng không đề cập nhiêu đến vợ con khi đối diện với gia đình, vì buồn vì giận. Tụi em đã xác định ngay từ đầu rằng tình yêu của anh dành cho em và các con đã là quá đủ. Em sinh con đầu lòng gia đình chồng không hỏi han, thăm nom và nhìn mặt cháu dù chỉ một lần – cho đến nay gần 7 năm dài đằng đẵng. Em buồn vì ông bà, cô chú của con không bận tâm xem cháu nội ra sao, điều đó khiến em nhiều đêm rơi lệ trong âm thầm vì thương con. Trước mặt anh và gia đình mình, em tuyêt nhiên không để mọi ngươi biêt em thực sự rất đau, rất hận. Con đầu hơn 6 tuổi vợ chồng em mới có cháu thứ hai. Cuộc sống bỗng nhiên xáo trộn vì gia đình chồng thay đổi hẳn thái độ. Ông bà cô chú chịu nhìn nhận em và các cháu, sốt sắng hỏi han cháu thứ hai, quan tâm tới cháu đầu. Chồng em vui ra mặt. Anh thường xuyên nhắc đến cha mẹ, em út trươc mặt em và các con nhiều hơn với vẻ trìu mến, thương yêu. Vợ chồng em vẫn ở xa, anh được yêu cầu cho vợ và các con về nội.
Anh xin em chấp nhận cho các cháu về nhận tổ tông nhưng lòng em dửng dưng nguội lạnh. Em nói không gì có thể đắp đổi được 6 năm bị ghẻ lạnh nên không thể coi như không có chuyện gì, cũng không thể về bên nội vì đối với em sự dửng dưng của bên ấy là tội ác, vì đứa nhỏ nào có tội tình chi? Anh đau lòng nhiều vì sự kiên quyêt của em dù anh hiểu lòng em. Anh vẫn kiên trì thuyêt phục em hết lần này sang lần khác dù không biết đến bao giờ em sẽ đổi ý. Anh lo sợ rằng ngày em chấp nhận tha thứ cho gia đình anh còn rất xa. Em phần vì đã quen sống không có gia đình bên ấy, phần vì oán hận nên có lẽ đời này kiếp này sẽ không xoay lưng lại. Liệu em có đang làm đúng không, liệu con em sau này có hiểu cho em?
Trước khi viết bài này em đã đồng ý cho anh dẫn hai con về bên ấy như là sự nhượng bộ và vì thương anh, nhưng em sẽ không tham gia. Anh bảo sao có thể thiếu em và nếu thiếu em sao có thể là gia đình hoàn chỉnh? Em phải làm sao đây? Xin cho em vài lời khuyên.
Video đang HOT
Theo VNE
Thấy bóng người giống bố chồng đi vào nhà nghỉ, con dâu báo tin cho mẹ chồng đi đánh ghen
Tôi giật mình vội vàng gọi điện cho mẹ chồng, không quên chụp lại hình ảnh "bố chồng" tình tứ dắt cô bồ đi vào nhà nghỉ.
Gia đình chồng tôi xưa nay vốn là gia đình mẫu mực, được mọi người ca tụng và luôn nhắc đến mỗi khi dịp họp xóm hay có cơ hội liên hoan khu dân cư. Bố mẹ chồng là gia đình trí thức nghỉ hưu, từ khi về làm dâu, chưa bao giờ tôi thấy bố mẹ chồng cãi nhau, mọi người trong gia đình luôn nhẹ nhàng khiến tôi cảm thấy thật may mắn vì có có một gia đình thứ hai bao người mong ước.
Hôm đó tôi đi làm về, cũng gần 12h trưa, vừa đói vừa nắng, chỉ muốn thật nhanh về nhà, mà đoạn đường về nhà cũng phải 3km nữa, đang suy nghĩ mông lung thì bất chợt thấy bóng dáng quen quen làm tôi có chút giật mình, phản xạ tự nhiên làm tôi thấy lo sợ, một thoáng bất ngờ: "kia chẳng phải áo bố chồng tôi hay sao!"
Dù trùm kín mít nhưng bóng dáng quen thuộc ấy nhìn từ xa tôi vẫn đủ nhận ra dáng người quen thuộc. Định bụng gọi nhưng lòng tôi nao nao khó tả, lại thấy cô bồ trẻ đi bên cạnh, tai tôi ù đi, không nghĩ được gì thêm, cầm điện thoại tôi chỉ biết gọi cho mẹ chồng, không quên chụp vội lại cảnh lúc này.
Vội về nhà, mẹ tôi chờ sẵn, tôi kể sơ qua cho mẹ, hai mẹ con quyết định đến nhà nghỉ lúc nãy, sau một hồi thương lượng với lễ tân, chúng tôi cũng được lên phòng, phải nói lúc đó tim tôi đập rất nhanh, bậc cầu thang như đi dài cả cây số và thật tâm tôi biết mẹ chồng tôi cũng không muốn lên đó. Gia đình vun vén bao năm nay sợ chỉ vì một ngày mà rạn nứt, cầu mong cho mọi sự chỉ là hiểu nhầm. Không ai nói với ai, hai mẹ con nhìn nhau, gõ cửa. Cửa gõ lần thứ nhất không mở, phải đến lúc sau, khi cửa được gõ lần ba, "bố" chồng mở cửa:
- Có gì không anh?
Cả tôi và mẹ tá hỏa, thì ra tôi đã nhầm, người tôi nhìn thấy không phải bố mà bóng dáng quen thuộc đó không ai khác chính là chồng tôi - người chồng đầu ấp tay gối yêu vợ thương con và thề thốt không bao giờ bỏ vợ...
- Anh, anh sao lại... sao lại là anh?
Anh, anh sao lại... sao lại là anh? - Ảnh minh họa: Internet
Tay chân tôi như rã rời, đầu gối khuỵu xuống, chẳng biết do tôi quá bất ngờ hay vì tuyệt vọng quá mà cảm thấy không nghe được gì xung quanh nữa, tạm gác lại chuyện đánh ghen, mẹ vội đưa tôi vào phòng và cho tôi uống nước. Mọi thứ trong tôi dường như sụp đổ hoàn toàn.
Khi định thần lại thấy anh nhìn tôi, vừa lo lắng có phần sợ hãi, tôi khóc - nước mắt cứ thế tuôn dài trong những câu xin lỗi từ anh.
- Anh xin lỗi, xin lỗi em.
- Giờ này mà anh còn nói được những lời đó à, anh không thấy có lỗi với mẹ con em sao?
- Xin em đấy, hãy tha thứ cho anh 1 lần có được không?
Có lẽ vì gia đình tôi xưa nay chưa bao giờ điều tiếng nên mẹ tôi cũng nhẹ nhàng nói chuyện lẽ phải, tôi không nói gì cả, chỉ im lặng nhìn hai người - sự im lặng đến đáng sợ khiến cô bồ phải lí nhí nói lời xin lỗi, anh cũng giải thích nhưng với tôi giờ mọi sự không muốn nghe chút nào. Hai mẹ con đứng dậy ra về, anh mặc kệ cô bồ, đưa tôi với mẹ đi về cùng vẻ mặt tội lỗi. Mấy ngày sau đó, anh đều về sớm đi chợ nấu cơm, đón con, làm hết mọi việc mà bình thường tôi làm. Anh cầu xin tôi tha thứ, nhưng làm sao tôi có thể coi mọi chuyện như không có gì, tôi chỉ sợ có lần một sẽ có lần hai.
Một tháng sau đó, anh vẫn ân cần như vậy, liệu rằng tôi có nên cho anh cơ hội, vì trước đó anh cũng chưa bao giờ phản bội tôi. Được cả bố mẹ chồng tốt khuyên răn, an ủi, nhìn con ngày càng lớn, chuẩn bị lên lớp hai, mỗi lần đi học về lại gọi tíu tít bố mẹ, nhìn xung quanh mọi bạn bè đều hạnh phúc, cuối cùng tôi quyết định giữ lấy gia đình, giữ lấy hạnh phúc của mình và cho anh cơ hội sửa sai. Sau bao nhiêu ngày vùi trong suy nghĩ, tôi quyết định gọi anh đưa đi mua sắm. Khỏi phải nói anh bất ngờ ôm chặt lấy mẹ con, vừa xin lỗi vừa run run. Tôi nhìn thấy ánh mắt anh cười.
Dẫu mọi thứ đã xảy ra thì không thể nào quên được, nhưng hi vọng rằng hạnh phúc sẽ quay về. Tôi tin rằng mình đã làm đúng và con tôi vẫn có bố mẹ, gia đình tôi sẽ lại mẫu mực như ban đầu. Tôi cũng chăm sóc để ý nhiều hơn, bỏ qua sai lầm này để không mắc phải sai lầm thêm một lần nào nữa.
Theo Phụ Nữ Sức Khỏe
Chồng chê vợ không biết làm tình nên dọn sang ở với bồ Cứ tưởng mọi chuyện tốt đẹp khi có cô bồ trẻ chiều mình, bình thường mỗi đêm làm 3 hiệp vẫn không sao. Thế nhưng đúng hôm đó nửa đêm leo lên người bắt bồ chiều thì hì hục toát cả mồ hôi... Vợ chồng Khánh và Ly kết hôn đã được hơn 5 năm, ai nhìn vào cũng thấy ngưỡng mộ với...