Tôi cao to nhưng vẫn sợ vợ
Chúng tôi kết hôn 13 năm sau khi quen một năm, có hai con đủ nếp tẻ, đám cưới diễn ra khi vợ 26 tuổi còn tôi 34 tuổi.
Lúc đó tôi làm quản lý, tướng tá cao to, nhìn được, thích cuộc sống tự do nên kết hôn muộn. Gia đình tôi trí thức, cho con tự lập, con cái học xong đại học cho ra ở riêng. Khi kết hôn tôi vừa trả xong nợ căn hộ cao cấp, vợ học xong đại học ở Australia về làm chung công ty, tính cô ấy tốt, hơi kỹ một chút, cao 1m65, dễ nhìn, ăn mặc kín đáo, lịch sự.
Sau khi kết hôn và có con trai đầu tiên, vợ muốn nghỉ làm công ty danh tiếng và trở thành nội trợ, tôi ngạc nhiên nhưng tôn trọng quyết định của cô ấy. Con trai được 9 tháng, vợ mang bầu con gái. 5 năm sau kết hôn, vợ học thêm một bằng đại học nữa bằng tiếng Pháp. Phải nói sau khi vợ nghỉ ở nhà, chúng tôi thoả thuận chuyện tiền bạc rõ ràng; tôi đưa vợ nửa lương của mình, vợ lo chi tiêu gia đình, giúp việc, cơm nước và tiền tiêu cho cô ấy. Tôi giữ 50 triệu mỗi tháng để chi tiêu cá nhân, đầu tư cũng như tiền du lịch cho gia đình. Sau khi có 2 bằng đại học và biết 3 ngôn ngữ, vợ không muốn học nữa mà muốn tạo thêm kinh tế để cảm thấy an toàn hơn. Tôi nói làm gì thì làm, trong phạm vi tiền của cô ấy là được.
Sau 8 năm, giờ tài sản của vợ hơn cả tôi, tôi cũng vui cho cả gia đình và mong cô ấy phát huy tiếp sở trường, kiến thức kinh tế của vợ rất tốt. Giờ vợ không muốn đầu tư, kiếm tiền nữa, bảo tiền nhiều không tốt cho gia đình, muốn trở thành nhà văn, ở nhà có nhiều thời gian hơn cho con cái, sắp xếp chuyện gia đình. Vợ tôi thay đổi thời gian biểu của cả nhà, sáng cô ấy chuẩn bị đồ ăn sáng cho cả nhà, sau khi chồng con đi làm và đi học, vợ đọc và viết. Cô ấy muốn ra sách trước 40 tuổi.
Vợ cho giúp việc nghỉ, chỉ nhận giúp việc theo giờ, một tuần 2 lần, còn lại tự làm và bắt 3 cha con tôi phải làm việc nhà, nấu ăn, chia thời gian biểu rõ ràng; chuyện ăn uống phải theo chế độ dinh dưỡng tuần mà cô ấy đề ra. Ví dụ như: con tôi mỗi đứa sẽ nấu một lần một tuần, nấu món đơn giản như luộc trứng, luộc rau,… vợ sẽ chỉ đạo các con. Cô ấy sẽ nấu 3 lần/tuần, mấy món phức tạp hơn, tôi phải nấu 1-2 lần/tuần. Cả nhà thích ăn đồ tây, mỗi lần tôi nấu thì cô ấy sẽ trang trí bàn ăn rất đẹp. Vợ tôi nấu ăn cũng rất ngon và không phí phạm.
Video đang HOT
Vợ quản lý con chặt hơn, cho mỗi đứa nhận nuôi một con mèo, tụi nó phải chăm sóc mèo, theo sát lịch khám sức khoẻ cho mèo (may không đứa nào phàn nàn). Ngày nào vộ cũng bắt con đi bơi, cuối tuần là bắt đi khám phá. Số cân cô ấy từ ngày quen tôi đến giờ gần 40 tuổi không thay đổi, còn tôi đã lên 10 cân.
Chuyện vợ chồng thì cô ấy rất nhạy cảm, tôi có chút thay đổi gì thì biết ngay, vợ tôi trao đổi thẳng thắn và rất thực tế. Mặc dù không cấm đoán chuyện bạn bè nhưng tôi chỉ được phép hai tuần một lần có thời gian riêng nửa ngày, làm gì thì làm nhưng vợ phải biết làm gì hoặc đi với ai. Cô ấy cũng có nửa ngày trong 2 tuần để thư giãn, spa. Tính tình hơi lập dị nên vợ tôi cũng có rất ít bạn bè. Quan điểm cô ấy rất cứng rắn và rõ ràng, tôi từ tình yêu thành nể nhưng đôi khi cũng sợ. Vợ không được lòng gia đình tôi lắm vì tính tình không cởi mở, đối xử với gia đình hai bên có phần cứng nhắc, chừng mực. Tôi thấy sống mà lên chế độ như vậy chắc sớm 3 cha con tôi thành người máy, đôi khi cũng muốn bứt phá mà vẫn sợ vợ.
Ngồi bóc phong bì cưới lẻ ra cái không có tên người gửi, sự thật bên trong khiến chồng tôi phải nhập viện
Đưa chồng vào viện cấp cứu, tôi vừa lo lắng cho sức khỏe của anh vừa suy nghĩ vì chiếc phong bì bí ẩn kia.
Vô tình gặp trong lần đi hội thảo, tôi và Hoàng nhanh chóng bắt cặp với nhau. Sau một thời gian ngắn tìm hiểu hai đứa thấy hợp, có cảm tình với nhau nên tiến tới yêu đương luôn. Tình yêu của chúng tôi kéo dài được 2 năm thì cưới. Hoàng bị bệnh tim từ nhỏ, còn tôi lớn lên trong trại trẻ mồ côi nên mẹ Hoàng thương cả hai chúng tôi lắm. Bà bảo, đứa nào cũng có nỗi khổ nên sau này sẽ bù đắp được cho nhau. Bà là mẹ đơn thân, một mình nuôi con trai khôn lớn và Hoàng chưa từng biết bố anh là ai bởi trước đây mẹ anh đi kiếm con thôi.
Thay vì có khoảng cách giữa mẹ chồng nàng dâu, tôi coi mẹ Hoàng như mẹ đẻ của mình. Tôi muốn cùng anh chăm sóc mẹ, sau khi cưới vợ chồng tôi nhất định sẽ ở cùng mẹ. Từ bé, tôi đã không có mẹ nên rất khao khát được có gia đình đầy đủ. Mẹ Hoàng cũng là mẹ tôi, tôi muốn gần mẹ, mỗi ngày được tận hưởng cảm giác có mẹ tuyệt vời thế nào.
Đám cưới của hai đứa được tổ chức tại nhà hàng, tôi không có nhiều người thân nên đa phần là bạn. Nhà Hoàng cũng vậy, họ ngoại nhà anh chỉ đến có 60%, họ lấy lý do bận không đi được. Hoàng chia sẻ với tôi, vì mẹ anh không chồng mà chửa nên hàng xóm, người thân coi thường xa lánh. Vì vậy anh thương mẹ hơn, mẹ con anh cũng chẳng trách họ.
Tối về nhà dọn dẹp, tắm rửa xong xuôi 3 mẹ con tôi ngồi bóc phong bì để lấy tiền mai đi thanh toán mọi thứ trước đó chuẩn bị. Hí hửng bóc từng chiếc một, tôi bất ngờ khựng người thấy một chiếc phong bì không có tên người gửi. Phía dưới chỉ ghi dòng chữ ngắn gọn: "Chúc 2 đứa hạnh phúc" .
Tò mò, tôi mở xem phong bì của ai. Vừa lôi thứ cưng cứng bên trong ra là một chiếc thẻ Visa ATM (Thẻ thanh toán không cần mật khẩu) và một bức thư. Khoe với cả nhà, tôi mở bức thư đọc to rõ ràng lên cho cả mẹ và chồng nghe. Nội dung thư nói trong chiếc thẻ kia có 500 triệu, người gửi là bố đẻ của chồng tôi. Ngày trước bố mẹ qua lại với nhau chỉ vì mẹ tôi đề nghị "xin đứa con" không đòi hỏi gì cả. Bao năm bố vẫn dõi theo mẹ con anh, muốn tìm cơ hội bù đắp nhưng vợ ông ghen quá ông không dám làm gì. Bây giờ vợ bố đã mất, ông muốn nhận con.
Chưa đọc hết thư, chồng tôi đã hỏi mẹ: "Bố con thật đó ư, con có bố ư?" . Mẹ khóc nghẹn gật đầu còn chồng tôi sốc quá lăn đùng ra đất ngất vì bệnh tim tái phát khiến cả nhà hốt hoảng. Đưa chồng vào viện cấp cứu trong đêm tân hôn, ơn giời chồng tôi không sao, nằm viện đến ngày hôm sau là được về.
Vào phòng bệnh với con trai, mẹ chồng khóc suốt còn chồng tôi cứ hỏi đi hỏi lại rằng anh có bố, bố muốn nhận mẹ con anh ư? Anh hỏi về bố rất nhiều, ông là người thế nào. Mẹ kể hết nhưng khuyên anh bình tĩnh, mẹ không muốn vì sự xuất hiện của bố mà anh lại lên cơn đau tim lần nữa. Chồng gật đầu nghe mẹ và bảo tôi cất chiếc thẻ ATM đó đi chờ cơ hội trả lại.
Thay vì giận bố bỏ rơi 2 mẹ con bao năm qua thì chồng tôi lại vui mừng đến lạ. Anh không hề trách ông, cho rằng ông không làm điều gì sai cả. Ngược lại, ông vẫn quan tâm, dõi theo mẹ con anh là tốt rồi. Từ nhỏ anh đã khao khát có bố, muốn biết bố mình là ai nhưng mẹ không chịu nói cho đến tận bây giờ.
Một tuần sau, người đàn ông tầm 60 tuổi đến nhà tôi và tự xưng là bố đẻ của Hoàng. Mẹ chồng không bất ngờ, nhưng hai vợ chồng tôi thì ngạc nhiên lắm. Hoàng giống bố như đổ khuôn, nhất là đôi mắt đầy suy tư. Ông đến xin lỗi mẹ con anh, muốn nhận con và đón mẹ chồng tôi về ở cùng. Bố nói, 2 người con của bố sống hết ở thành phố, vợ cũng mất hơn một năm nay rồi. Bây giờ bố sống một mình, bố muốn bù đắp cho mẹ con chồng tôi.
Trước lời đề nghị đó, mẹ chồng tôi lắc đầu từ chối. Mẹ không muốn thay đổi cuộc sống hiện tại, chỉ cần ông nhận con là đủ rồi. Riêng chồng tôi thì lại ủng hộ mẹ về với bố để anh có gia đình trọn vẹn. Nhiều lần vào tâm sự với mẹ, khuyên mẹ nên sống cho mình, vì hạnh phúc riêng nhưng bà lắc đầu. Mẹ ngại, xấu hổ với mọi người vì hơn 50 tuổi rồi lại đi lấy chồng, nó rất kỳ.
Khuyên mẹ không được, vậy mà chồng tôi đã nghiễm nhiên nhận bố và đi khoe bố khắp nơi. Vợ chồng tôi có nên tiếp tục khuyên mẹ làm đám cưới, thực hiện ước mơ được 1 lần làm cô dâu, được kết hôn của mẹ bao lâu nay?
Căn hộ anh trai mua trước đám cưới không cho chị dâu cùng đứng tên, sinh con xong, chị trả đũa khiến hai bên gia đình sốc nặng Cứ tưởng khi bé đầy tháng, anh chị sẽ làm tiệc linh đình chúc mừng. Ai ngờ đâu thay thế vào đó lại là một cuộc họp gia đình đầy căng thẳng. Anh trai tôi rất giỏi giang, trước đám cưới đã mua được nhà riêng. Sau đám cưới anh cùng vợ ra ở riêng luôn chứ không ở chung với bố mẹ...