Tôi căm hận con dâu vô cùng
Con dâu tôi thực sự là đứa không biết điều. Nó là gái nạ dòng, đã may mắn vớ được trai tân mà còn không biết thân biết phận, vẫn ra vẻ ta đây cao giá.
Tôi trước giờ vẫn ăn ở phúc đức nhưng không ngờ lại chẳng gặp lành. Đứa con trai duy nhất mà tôi tự hào mãi 34 tuổi mới chịu lấy vợ, nhưng không ngờ bao nhiêu gái “ngon” chẳng lấy”, lại lấy ngay một ả nạ dòng tuổi đã 32, có một con trai.
Can ngăn con trai không được, tôi đành thực hiện hạ sách, tìm đến cô gái đó yêu cầu buông tha con tôi. Con bé rất láo, nghe tôi sỉ nhục mấy câu mặt đã lạnh băng, bảo tôi không phải lo, tuy nó yêu con tôi thật nhưng không cần bán danh dự để lấy chồng, rằng nó sẽ chia tay ngay.
Chia tay được 5 tháng thì thằng con tôi tôi dắt con bé về nhà, tuyên bố chúng đã đăng ký kết hôn, nếu bố mẹ cho tổ chức cưới thì cưới, không thì cứ thế chung sống thôi. Có mỗi đứa con trai, làm sao tôi để nó lấy vợ sinh con mà không làm đám cưới, nên đành ngậm bồ hòn làm ngọt. Chấp nhận cho chúng nó lấy nhau là tôi đã độ lượng bao dung lắm rồi. Không ngờ con dâu tôi đã chẳng biết ơn, lại còn được đằng chân lân đằng đầu, cư xử cực kỳ quá đáng.
Tôi nói với hai đứa, rằng vì yêu con trai, tôi đành chấp nhận con dâu từng một lần đò, nhưng không chấp nhận đứa trẻ khác dòng máu trong gia đình, vì vậy nó phải gửi đứa bé đó đi. Con dâu tôi nói, con biết bố mẹ không thoải mái khi nhìn thấy con trai con, vì vậy sau khi cưới chúng con sẽ ở riêng. Tôi lên cơn huyết áp, suýt chút nữa đứt mạch máu não.
Tôi chỉ có một đứa con trai, làm sao để nó ở riêng được. Hoặc ở chung và gửi con cho người khác nuôi, hoặc không cưới xin gì hết, tôi ra tối hậu thư. Không ngờ chính con trai tôi đáp rằng, không cưới cũng được, đằng nào chúng nó cũng là vợ chồng rồi, chúng nó thuê nhà ở ngoài, rằng nó không thể ích kỷ tàn nhẫn chia rẽ tình mẹ con của vợ nó.
Video đang HOT
Có cách nào giúp thằng con tôi bớt mù quáng, để khỏi bị ả nạ dòng kia hủy hoại cả tương lai hay không? (Ảnh minh họa)
Vậy là vì ả nạ dòng ấy mà tình mẹ con của tôi bị chia cắt. Cuối tuần chúng nó mới dắt nhau về thăm bố mẹ. Con dâu tôi tuy cũng cố gắng lễ phép, chăm sóc, lấy lòng tôi, nhưng tôi vẫn không chịu được bởi nó không hề biết thân biết phận. Nhà khác nếu con dâu mất trinh trước khi về nhà chồng thì đã nhẫn nhục cúi đầu, cố gắng hầu hạ, nhún nhường với mọi người trong nhà để bù lại tội lỗi. Đằng này con dâu tôi vẫn cứ như gái trinh xuất giá, vẫn tự tin kiêu hãnh như thường, điên nhất là thằng con ngu xuẩn của tôi còn tự cho là tốt số nên mới cưới được con bé.
Nhưng tôi có mắng chửi thế nào, hai đứa vẫn không chịu thay đổi quyết định. Có người còn mách với tôi rằng, con bé ấy nói, nó không phải máy đẻ, nó sinh con nếu vợ chồng nó muốn, chứ không có nghĩa vụ sinh con cho dòng họ nào hết. Mọi người đã bao giờ nghe thấy đứa con dâu nào phát biểu mất dạy, vô trách nhiệm và tàn ác thế chưa?Lấy nhau hơn năm, con dâu tôi sinh con gái, hai đứa tuyên bố không đẻ thêm, lấy cớ con gì cũng là con, đẻ hai đứa không đủ điều kiện nuôi dạy tốt. Nói thật, tôi căm hận con dâu vô cùng. Ả nạ dòng đó chẳng những đã cướp con trai tôi, mà còn cướp cả cơ hội có cháu đích tôn của tôi, làm cho gia đình tôi tuyệt tự.
Nó đã không chịu làm máy đẻ tôi cũng không cần. Tôi bảo con trai rằng không bỏ vợ cũng được, không bắt vợ đẻ thêm cũng được, thế thì phải kiếm đứa con gái khác nó chịu đẻ hộ, miễn sao có được đứa nối dõi cho tôi. Ấy thế mà thằng con trời đánh lại sầm mặt lại mắng tôi, bảo tôi ác. Tôi giận quá đến mức phát ốm phải nằm viện, chúng nó vào thăm nom chăm sóc nhưng dứt khoát không chịu xin lỗi.
Mọi người có cách nào giúp tôi làm cho thằng con tôi bớt mù quáng, để khỏi bị ả nạ dòng kia hủy hoại cả tương lai hay không? Có cách nào để đứa con dâu ấy biết điều hơn không?
Theo VNE
Bức xúc vì bị "treo niêu"
Từ một chiến binh dũng mãnh, bây giờ tôi bỗng trở thành một tên lính bại trận. Nếu tình cờ gặp bà xã của tôi trong một hội nghị hay một bữa tiệc nào đó, chắc chắn mọi người sẽ rất ngạc nhiên và không thể tin rằng, người phụ nữ ấy dù ở chung nhà, ăn chung mâm, nằm chung giường và có giấy hôn thú hẳn hoi nhưng không phải là... vợ tôi!
Từ ngày cô ấy được cất nhắc lên phó rồi trưởng phòng, sau đó sinh thằng cu Tí thì "mọi con đường đi đến chiếc giường" gần như bị "bế quan tỏa cảng". Tôi nói "gần như" là vì thỉnh thoảng vẫn được chiếu cố, đó là khi công ty phát lương hoặc có thưởng đột xuất mà tôi đem về nộp đủ cho nàng.
Đôi lúc quá bức xúc vì bị "treo niêu", tôi bảo nàng chọn lựa giữa chồng và công việc thì nhận được câu trả lời: "Bọn đàn ông các anh thật ích kỷ, vừa muốn có ôsin trong bếp lại vừa muốn rửng mỡ trên giường. Anh có giỏi thì làm hết việc nhà, chăm sóc con, đưa đón nó đi học và mỗi tháng lo đủ chi tiêu trong nhà thì em sẽ ở nhà hầu hạ anh".
Đúng là nàng làm khó tôi. Làm sao mà tôi có thể làm nổi từng ấy công chuyện khi trời sinh ra tôi là đàn ông? Hơn nữa, nàng lại "mắng" cả bọn đàn ông chứ không phải chỉ riêng một mình chồng nàng nên nghe tự ái dồn dập.
Không biết có phải vì vậy hay không mà từ một chiến binh dũng mãnh, bây giờ tôi bỗng trở thành một tên lính bại trận, hết việc ở công ty chỉ muốn la cà quán xá với anh em rồi về ngủ cho quên nỗi buồn nhân thế. Năm nay tôi mới 34 tuổi, còn bà xã 32. Mỗi sáng tôi nhìn bà xã ra khỏi nhà mà ước ao: Giá chi buổi tối cô ấy cũng tươi tắn, xinh xắn, khỏe khoắn như thế thì tốt biết mấy...
anminh...@gmail.com
Nàng lại "mắng" cả bọn đàn ông chứ không phải chỉ riêng một mình chồng nàng nên nghe tự ái dồn dập (Ảnh minh họa)
Bạn thân mến,
Ở đời, không có cái gì là toàn mỹ. Ông trời cũng không cho ai tất cả mọi thứ hay lấy đi của ai đó mọi thứ trên đời này. Do vậy, trước tiên bạn hãy tự an ủi rằng, ít ra thì vợ mình xinh đẹp, giỏi giang, đảm đang, chu đáo; con mình ngoan ngoãn, khỏe mạnh... Đó là những thứ, nhiều người ao ước mà không có được.
Về cái khoản kia, rõ ràng là bà xã bạn đã bị mất cân bằng vì gánh quá nặng trách nhiệm với gia đình. Nói quá nặng cũng không ngoa vì những chuyện chị ấy đề nghị anh "đổi vai" làm thử vẫn chưa phải là tất cả những gì mà các chị em ngày nay phải đảm nhận. Vẫn còn rất nhiều việc không tên khác đè nặng lên đôi vai người phụ nữ, nếu các anh không thông cảm và chia sẻ thì chẳng có cách gì làm cho cái giường ấm áp, chuyển động rầm rầm mỗi khi đêm về.
Chính bạn cũng thừa nhận mình không thể làm nổi những công việc mà bà xã kể ra đó thôi. Không phải vì bạn là đàn ông mà quan trọng là bạn có thật lòng muốn chia sẻ hay không? Rõ ràng, bạn là người có... tư tưởng gia trưởng rất mạnh mẽ. Tháng tháng nộp tiền lương cho vợ, chiều chiều tan sở lại đi lai rai với anh em mà chẳng cần biết lúc đó bà xã phải quay về với trách nhiệm là mẹ, làm vợ, nói chung là làm nội tướng để cho bạn có một mái ấm mà nhiều người ước ao.
Cùng cánh đàn ông với nhau nhưng thật sự trong trường hợp này, không thể bênh vực bạn được rồi. Có thể nói là bạn quá vô tâm đấy bạn ạ. Làm sao bà xã bạn có thể nuôi nấng tình cảm, sự ham muốn và những suy nghĩ lãng mạn về chuyện gối chăn khi bị đè ngộp trong việc nước, việc nhà mà không có ai chia sẻ như thế?
Vậy nên, bạn đừng than thân trách phận mà hãy hành động. Trước tiên, bạn thử liệt kê danh sách công việc của vợ hằng ngày và xem xét mình có thể chia sẻ với nàng những gì? Bạn thử "giành giật" với nàng chuyện tắm con, cho con ăn, dạy con học hoặc đơn giản chỉ là vào bếp phụ nàng nhặt mớ rau, lột mấy củ tỏi, lau cái bàn, dọn mâm bát... Tôi chắc chắn rằng nếu bạn làm điều đó thì ngay trong tối đầu tiên, nàng sẽ dỗ ngọt anh lên giường chứ không phải để cho anh bứt rứt, khó chịu vì "cám treo, heo nhịn" như bấy lâu nay.
Cứ thử đi thì sẽ biết ngay thôi mà.
Theo 24h
Yêu hai năm không bằng gặp phút chốc Anh ở phương xa, một lòng một dạ yêu thương tôi, còn tôi lại lao vào vòng tay người khác. Tôi và bạn trai yêu nhau được hai năm. Có thể nói, tình cảm của chúng tôi rất sâu đậm, dù người ở miền Nam, kẻ miền Bắc. Mỗi năm anh chỉ được nghỉ phép vài lần nên chúng tôi chỉ có thể...