Tôi bừng tỉnh lúc chiếc khuy áo đầu tiên bật mở
Từ ngày chồng đi công tác Q. rất hay sang nhà tôi, hôm qua câu chuyện đang vui vẻ thì bất chợt Q. hôn tôi.
Tôi và chồng yêu nhau từ ngày còn học chung trường đại học, tính tình anh hiền lành, đôi khi phải nói là nhút nhát. Tôi biết anh yêu tôi đã lâu nhưng vì ngại nên không dám thổ lộ dù nhiều lần tôi bật đèn xanh. Cứ thế thời gian trôi nhanh, cho tới ngày bảo vệ khóa luận, anh mới chạy lại ôm tôi, nói thích tôi và bảo tôi cố gắng lấy 10 điểm. Lúc đó, tôi xấu hổ vô cùng… Kết quả tôi giành được 10 điểm thật.
Ra trường, chúng tôi nhanh chóng xin được việc. Tôi đỗ vào 1 ngân hàng nhà nước, còn anh làm cho 1 ngân hàng tư nhân. Ổn định công việc, chúng tôi sớm tổ chức đám cưới trong sự chúc phúc của gia đình hai bên. Một năm sau tôi sinh cho anh 1 cậu con trai kháu khỉnh. Từ lúc bé ra đời dường như mọi việc của vợ chồng tôi thuận lợi hơn rất nhiều.
Tôi như bừng tỉnh cơn say…
Năm năm sau đó, chồng tôi lên trưởng phòng và dần yên vị với chiếc ghế phó giám đốc. Cuộc sống gia đình tôi cũng như bao cặp vợ chồng trẻ khác, cũng có những lúc thăng trầm, biến cố. Có lúc bản thân tôi cũng phải nghĩ tới chuyện &’hâm nóng’ tình cảm vợ chồng nhưng anh dường như vẫn vậy, trầm tính hiền lành và luôn âm thầm quan tâm mẹ con tôi. Bạn bè ai cũng khen tôi tốt số, còn các anh đồng nghiệp của chồng thì nói tôi may mắn mới lấy được anh.
Video đang HOT
Trong số bạn bè của chồng, có Q. là người mà tôi thường xuyên gặp nhất. Tôi thấy Q. khá điển trai, hay nói nhưng rất hài hước. Anh luôn có mặt trong các cuộc nhậu cùng chồng tôi và anh là người thường xuyên đưa chồng tôi về nhà khi anh say. Qua cảm nhận của một người phụ nữ, tôi thấy có vẻ Q. cũng để ý tôi. Tôi nghĩ chồng không biết điều đó nên mới xảy ra 1 chuyện mà tới giờ tôi ân hận vô cùng. Chuyện là mới đây chồng tôi đi công tác tận miền Nam. Khi đi xa, anh dặn mẹ con tôi rằng &’Anh đã nói với Q. có việc gì em cứ gọi, anh ta sẽ giúp anh chăm sóc mẹ con em mỗi khi anh vắng nhà.
Từ ngày chồng tôi vắng nhà, chiều nào Q. cũng ghé qua chơi, thi thoảng còn ngỏ ý ở lại ăn cơm cùng. Tối hôm qua sau bữa cơm tối, các con tôi lên phòng xem phim và đi ngủ sớm. Còn lại tôi và Q. ngồi nói chuyện với nhau. Câu chuyện đang rất vui vẻ thì Q. bất chợt quay sang và hôn tôi. Vì quá bất ngờ, cũng có sự ngưỡng mộ anh từ lâu nên tôi cứ để thế, cho tới khi cả hai chúng tôi cùng ngồi xuống. Bất chợt, khi chiếc cúc áo đầu tiên của tôi rơi xuống thì có tiếng chuông điện thoại bàn reo lên, tôi mới tỉnh ngộ rằng chồng tôi sẽ gọi về vào giờ này.
Nghe chồng nói chuyện tôi run vô cùng, tôi vừa gây ra lỗi với anh. Lúc chồng cúp máy cũng là lúc tôi òa khóc vì những chuyện vừa xảy ra. Cũng may, chưa có gì đi quá giới hạn. Sau đó, tôi đã nói với Q. về suy nghĩ, tâm trạng của mình hiện tại và mong anh hiểu rằng vợ chồng tôi rất yêu nhau. Gia đình tôi quý anh như người anh, người bác của các con tôi. Và tôi mong chúng tôi sẽ mãi là những người bạn, để không bao giờ cảm thấy ân hận.
Q. xin lỗi tôi rồi ra về. Từ hôm đó tới hôm chồng tôi về thi thoảng anh vẫn qua chơi nhưng không bao giờ ở lại muộn như hôm ấy. Dường như Q. cũng hiểu những điều tôi nói, tôi nghĩ. Qua câu chuyện của mình, tôi hy vọng các chị em phụ nữ hãy luôn &’cảnh giác’ và ý thức trong các mối quan hệ xung quanh chúng ta. Đừng để một phút hồ đồ nhất thời mà sống trong sự day dứt ân hận.
Theo Phunutoday
Tôi đang chờ anh ấy l.y hô.n
3 năm nay, tôi vẫn đang chờ anh ấy l.y hô.n để lấy tôi làm vợ. Và tôi vẫn còn ý định chờ vì tình yêu tôi dành cho anh ấy quá lớn.
Tôi muốn cho anh ấy thấy, tôi yêu thương anh ấy thật lòng.
Tôi còn nhớ cái ngày tôi và anh ấy quen nhau. Người đàn ông đầy vẻ từng trải, mặn mòi đã khiến tôi cảm thấy cảm tình vô cùng. Anh luôn cho tôi những bất ngờ này đến bất ngờ khác, anh cho tôi hiểu những điều mà trước giờ tôi chưa biết. Anh đúng là một người anh lớn dạy cho em gái những điều khó hiểu. Và rồi, tôi đã cảm tình anh.
Những ngày đó, anh cũng rất quý mến tôi. Anh thường xuyên mời tôi đi cà phê, uống nước. Anh chưa từng có ý định yêu thương tôi, cũng không thể hiện điều gì quá ngoài chuyện coi tôi như người thân thiết, người tri kỉ. Anh nói tôi là cô gái tốt, lúc nào anh cũng mong những điều tốt đẹp đến với tôi. Và có lẽ vì vậy, anh còn do dự khi thổ lộ tình cảm với tôi.
Tôi biết mình đã quý anh, quý từ ngay lần đầu gặp và tới những lần sau nữa, tôi vẫn yêu thương anh. Tôi luôn để ý nhất cử nhất động của anh, tôi muốn được bên anh bất cứ lúc nào, muốn nghe anh nói chuyện, đủ thứ chuyện từ tuổ.i thơ đến những ngày anh đi học, trưởng thành. Tuy nhiên, anh không nói với tôi là anh đã có gia đình rồi. Tôi cũng không hay biết điều đó.
Tôi biết mình đã quý anh, quý từ ngay lần đầu gặp và tới những lần sau nữa, tôi vẫn yêu thương anh. (ảnh minh họa)
Và sau nay, gần 1 năm sau tôi không thấy anh thổ lộ chuyện gì với tôi. Vì thế, tôi đã chủ động nói chuyện với anh. Tôi thú nhận tôi yêu anh, tôi không muốn mất đi người đàn ông của đời mình, vì vậy, tôi nhất định phải nói cho anh biết. Có lẽ, anh đã chờ đợi điều này rất lâu rồi. Khi tôi nói, anh đã nắm tay tôi và nói cũng rất yêu tôi nhưng không dám thổ lộ. Anh đang lo sợ tôi sẽ không thích anh. Khi đó tôi hạnh phúc tràn trề. Tôi cảm thấy như tìm được một nửa đích thực của mình. Tôi thương anh vô cùng, tôi nghĩ sẽ chọn anh làm chồng của tôi.
Và đúng vậy, với suy nghĩ ấy, tôi đã chấp nhận tất cả ngay cả khi biết anh có gia đình. Tôi yêu anh vô cùng, tưởng chừng nếu không có anh tôi sẽ không thể hạnh phúc. Tôi nhớ anh ngay cả trong giấc ngủ. Tôi muốn được ở bên anh suốt cuộc đời này. Anh đã cho tôi cảm giác hạnh phúc, vui vẻ vô cùng. Dù anh nói không muốn lừa dối tôi, muốn tôi từ bỏ anh đi, để chọn người đàn ông khác nhưng tôi không thể làm được điều đó. Tôi đã quá yêu anh.
Anh hứa, sau khi tôi sinh cho anh đứa con trai, anh sẽ b.ỏ v.ợ để lấy tôi vì vợ anh sinh 2 đứa mà không có con trai. Anh không muốn sinh đứa thứ ba lại là con gái nữa. Tôi đã nghe anh, và chấp nhận tất cả. Tôi chọn anh là chọn cách liều mình, đán.h đổi cuộc sống này.
Tôi có bầu, sinh con, những ngày tháng đó tôi đã được anh chiều chuộng, nâng niu vô cùng. 3 năm trôi qua, khi tôi hỏi anh về chuyện tôi muốn có một gia đình, muốn con tôi được thừa nhận thì anh trốn tránh. Anh nói, vợ anh đã giúp anh rất nhiều, nhờ gia đình nhà vợ mà anh được như ngày hôm nay. Anh quyết định không l.y hô.n vợ, anh hi vọng tôi có thể hiểu, nuôi con khôn lớn. Anh sẽ không phụ tôi, không phụ con, sẽ lo đầy đủ kinh tế, cả chuyện mua nhà cho hai mẹ con tôi.
Cái nhà nghe to tát đấy, nhiều người mong còn không có được nhưng cái giá phải trả quá lớn. Tại sao anh lại khiến tôi khổ sở thế này. Nếu sinh một đứa con, sống chui lủi, vụn.g trộ.m và không có danh phận để đối lấy một cái nhà thì có phải quá rẻ mạt hay không? Giờ sao anh không nghĩ cho tôi và con. Anh đã hứa những gì, sao anh lại nuốt lời. Tôi đã đợi anh suốt 3 năm, giờ tôi biết đi về đâu, đối diện thế nào với người thân của tôi khi anh không nói tới chuyện cưới xin. Tôi đau khổ quá, muốn chế.t đi được nhưng còn đứa con, nó vô tội. Mỗi lần nhìn con nô đùa, tôi lại khóc nấc vì nghĩ lại quãng thời gian mình đã quá nông nổi và mù quáng.
Theo VNE
Tôi bất lực với con dâu Giá nó là con gái tôi, tôi đã đán.h cho nó một trận rồi, nhưng vì nó là con dâu, nên tôi chẳng dám đán.h, chẳng dám nói nặng. ảnh minh họa Vợ chồng tôi có 2 con trai, đứa lớn đã có gia đình, ở riêng. Đứa nhỏ mới cưới vợ, có con và đang ở với vợ chồng tôi. Tuy thu...