Tôi bị vô sinh vì phá thai quá nhiều
Hôm nay tôi viết ra đây những lời này như một sự hối lỗi, ăn năn vì đã làm bao nhiêu điều sai trái suốt thời gian qua. Một người phụ nữ như tôi cho tới giờ phút này, nếu phải chịu đau khổ có lẽ cũng là quả báo. Tôi đã quá sai lầm và nông nổi khi hủy hoại đi bản thân, hủy hoại đi máu mủ của mình.
Người ta khao khát làm mẹ không được, còn tôi lại đang tâm phá hủy đi đứa con của mình. Không chỉ một lần, tôi còn hai lần lần tước đi quyền làm con của đứa trẻ, và quyền làm mẹ của tôi.
Tôi yêu 3 năm, khi tình yêu đã chín muồi, tôi đã quyết định sống thử trước sự cám dỗ của bạn trai. Anh hứa hẹn sẽ cùng tôi thề non hẹn biển, sống chung với nhau để lo lắng cho cuộc sống của nhau dễ dàng hơn. Khi cả hai công việc cùng ổn định thì tính tới chuyện cưới xin, cũng là để tích chút vốn liếng. Nghe lời nói ngon ngọt của người tình, tôi gật đầu đồng ý. Cuộc sống mấy năm của chúng tôi có nhiều thăng trầm, đôi lúc có cãi cọ, nhưng rồi lại làm lành.
Ăn ở với nhau như vợ chồng, chúng tôi cũng không còn ngại hàng xóm láng giềng bên xóm trọ. Tôi đã nhiều lần dùng các biện pháp tránh thai, nhưng có lúc quên, hoặc không để ý nên đã có thai hai lần. Và hai lần đó tôi đều phá bỏ vì sợ, gánh nặng cơm áo gạo tiền đè lên vai hai đứa, con cái ra chưa đủ sức gánh vác. Dù đau đớn vô cùng nhưng tôi buộc phải làm vậy vì công việc còn rất nông bông.
3 năm trôi qua, khi cuộc sống khấm khá hơn, công việc ổn định hơn, chúng tôi quyết định mang bầu. Nhưng lúc này, tôi chờ mãi không có tín hiệu mang thai. Tôi mong ngóng từng ngày, thuốc thang đủ thứ và nghĩ về hai sinh linh bé nhỏ tôi đã ruồng bỏ. Phải chăng đây là quả báo của tôi?
Video đang HOT
Tôi mệt mỏi đau khổ lắm, chán nản lắm. Có phải vì sai lầm trong quá khứ mà tôi không thể làm mẹ nữa? Bác sĩ nói tôi đã phá thai nhiều lần nên bây giờ rất khó có con. Hi vọng rất mong manh. Tôi khóc ròng suốt mấy ngày, vô cùng ân hận vì tất cả những gì đã xảy ra. Tại sao ông trời lại bất công với tôi như thế. Nhưng nghĩ lại, tôi nào được phép trách ông trời. Chỉ vì tôi đã sai lầm, tự tước đi quyền làm mẹ của mình mà thôi.
Biết tôi khó có con, anh bắt đầu lạnh nhạt. Anh không còn quan tâm tôi như trước, có thái độ khó chịu với tôi mỗi lần tôi khóc. Tôi không hiểu được điều gì đang xảy ra trước mắt vì thấy tuyệt vọng vô cùng. Nếu có một ngày anh cũng rời xa tôi, chắc tôi không sống nổi. Nhưng ai đoán trước được tương lai, nếu không thể có con, có lẽ anh sẽ bỏ tôi ra đi thật. Tôi ân hận quá rồi.
Theo VNE
Gái 19 có nên lấy chồng 55?
Anh ấy đã 55 tuổi còn em mới vừa tròn 19, liệu lấy anh ấy, em có hạnh phúc không?
Lúc này đây em thực sự cảm thấy rất băn khoăn và lo sợ. Em không biết mình nên quyết định như thế nào cho đúng với tình yêu của mình. Em còn quá trẻ, em rất yêu anh ấy nhưng lại sợ rằng sự chênh lệch quá lớn về tuổi tác khiến chúng em khó mà hạnh phúc được. Em mới 19 tuổi, liệu em có nên cưới người đàn ông mình yêu khi anh ấy đã 55 tuổi hay không?
Em đang là sinh viên năm thứ 2. Em quen anh ấy rất tình cờ. Em đi làm thêm bằng việc gia sư. Anh ấy là bác họ của cô bé mà em đang dạy thêm. Nhiều lần tới em gặp anh ấy ở nhà của người đã thuê em kèm cặp cho em bé đó. Mặc dù đã 55 tuổi nhưng nhìn anh ấy trẻ trung và phong độ lắm. Lúc đầu em không hề nghĩ anh lại nhiều tuổi tới như vậy. Một vài lần dạy thêm về muộn, anh ngỏ ý đưa em về để tránh nguy hiểm và em đồng ý. Chúng em quen và thân nhau từ đó.
Quen nhau hơn 3 tháng thì em và anh chính thức yêu nhau. Em cũng không hiểu vì sao mình lại có tình cảm với một người thậm chí còn nhiều tuổi hơn cả cha mình như vậy. Trước nay em cũng có rất nhiều người theo đuổi vì em cũng là một cô gái khá xinh xắn, ưa nhìn. Nhưng không hiểu vì sao em chẳng thể nào rung động với ai được cho tới khi gặp anh. Sự phong trần, từng trải và rất trân trọng phụ nữ của anh đã chinh phục được em một cách hoàn toàn. Em yêu anh ấy thật lòng mà không tính toán thiệt hơn điều gì.
Mặc dù hơn em hai mấy tuổi nhưng ở bên anh ấy em cảm thấy hạnh phúc vô cùng (Ảnh minh họa)
Anh ấy đã từng có một đời vợ và hai người con. Cả hai người con đều đã có gia đình và ổn định. Giờ anh đang sống một mình vì vợ anh đã mất từ lâu. Sự cô độc của anh càng khiến em yêu thương anh nhiều hơn. Em muốn được ở bên anh, chăm sóc cho anh mọi điều như một người vợ. Anh ấy là người rất giỏi trong việc kinh doanh. Có lẽ chính điểm này là điều khiến em cảm phục và yêu anh nhiều hơn.
Em biết đây là một mối tình trái với lẽ thường vì em và anh cách nhau nhiều tuổi quá. Nhưng con tim em không thể nào kìm nén nổi khi bên anh. Anh cũng rất yêu thương, chiều chuộng và lo lắng cho em mọi điều. Ở bên anh em cảm thấy an toàn chứ không phải như bên những người bạn bè đồng trang lứa khác. Em thích cảm giác an toàn và sự lãng mạn mà anh dành cho em. Em biết chúng em chênh lệch tuổi tác nhưng tình yêu là sự hòa nhịp của trái tim. Anh tuy có hơn em nhiều tuổi nhưng lại đồng điệu tâm hồn với em.
Chính vì yêu anh mà em đã trao cho anh sự trong trắng của mình. Em cảm thấy hạnh phúc và không hối tiếc gì về điều đó cả. Hiện giờ anh đang thuê cho em một căn hộ rất xinh xắn để em ở đó vì tình cảm của chúng em không tiện công khai nên anh thuê riêng ra như thế cho tiện. Em sống ở đó một mình và thi thoảng anh ghé qua thăm em, chúng em ở bên nhau như vợ chồng.
Em có nên cưới một người đáng tuổi cha mình? (Ảnh minh họa)
Từ ngày yêu nhau tới giờ chúng em chưa từng công khai việc này. Em không dám cho bạn bè, người thân biết vì sợ bố mẹ em sẽ sốc khi biết tin này. Em sợ lắm. Còn anh nói rằng anh không muốn làm khó cho em. Chừng nào em chưa sẵn sàng anh sẽ giấu kín chuyện này. Mỗi khi đi ra đường cùng nhau, nhìn em khoác tay anh tình cảm, người mới quen anh thường hỏi: "Con gái anh đây à, cháu xinh quá!" khiến cả em và anh đều buồn lắm.
Chúng em hòa hợp về mọi thứ. Kể cả chuyện tế nhị chốn phòng the em cũng cảm thấy rất hài lòng. Anh là một người đàn ông thực thụ trong mọi lĩnh vực. Chính anh là người đã dạy cho em mọi điều. Ở bên anh em thấy mình hạnh phúc vô cùng.
Anh đề nghị cưới nhưng em chưa biết thế nào. Em không dám nói chuyện này cho bố mẹ biết. Em sợ mọi người không chấp nhận. Liệu em và anh ấy có thể hạnh phúc được hay không? Anh ấy nói rằng nếu em sợ bố mẹ không đồng ý, anh ấy sẽ đưa đi nơi khác sống. Chúng em sẽ tổ chức đám cưới ở đó, trở thành vợ chồng rồi thì dù bố mẹ em có chấp nhận hay không cũng không còn quan trọng nữa. Sau này rồi gia đình em cũng phải đồng ý thôi.
Liệu em có nên bỏ nhà để đi theo anh ấy không? Em và anh ấy có thể hạnh phúc không ạ?
Theo VNE
Yêu anh em phải tàn nhẫn tới cùng Tình yêu của em đủ lớn để nhận sự đau khổ riêng mình. Hãy để đắng cay đó mình em đón nhận. Màn đêm nơi này chỉ có một màu đen đặc quánh, không ánh đèn, không tiếng còi xe cộ, không những quá xá tấp nập, mọi thứ đều tĩnh lặng đến lạ thường. Không gian miền núi yên ắng về đêm...