Tôi bị mẹ chồng ghét bỏ, hắt hủi với lý do không thể tin nổi
Không lẽ phải nhìn thấy Quang mắng nhiếc, đối xử tệ bạc với Mai thì mới khiến mẹ chồng nở nụ cười tươi hay sao? Chẳng phải mẹ chồng Mai đã quá ích kỉ rồi ư?
Mai yêu Quang vì sự bản lĩnh trong con người và tính cách của Quang. Bố mất sớm nhưng Quang vẫn học hành thành tài, còn trở thành người đàn ông mẫu mực, lý tưởng trong mắt nhiều cô gái. Không chỉ thế, Mai còn rất ngưỡng mộ mẹ Quang. Cả cuộc đời vất vả nuôi dưỡng Quang trưởng thành mà không nghĩ gì tới niềm vui bản thân. Nhiều lúc Mai còn nghĩ nếu Mai ở trong hoàn cảnh của mẹ Quang cũng chưa chắc Mai đã làm được như mẹ Quang. Chính vì vậymà khi được mẹ Quang đồng ý cuộc hôn nhân của hai đứa, Mai đã nghĩ mình người may mắn nhất thế gian khi có được tình yêu của Quang và được về làm con dâu mẹ Quang. Nhưng mọi chuyện lại không hề êm đẹp như Mai nghĩ chút nào.
Ngày Mai vẫn còn là người yêu của Quang, mẹ Quang cũng quý mến Mai lắm. Hay trò chuyện, tâm sự với Mai, dạy Mai cái này, cái nọ. Vậy mà chẳng hiểu sao sau khi Mai về làm dâu thì bà đột ngột thay đổi 180 độ với Mai. Việc gì Mai làm bà cũng không hài lòng, còn hay mắng Mai là vụng về, hậu đậu, rằng nhà bà vô phúc mới rước phải Mai về làm con dâu. Nghe mẹ chồng than ngắn thở dài thương cho số phận của con trai mình lấy phải một người như Mai mà Mai thấy tủi thân vô cùng.
Mai cũng có phải dạng người lười biếng, cẩu thả gì đâu. Hàng xóm láng giềng ai cũng khen mẹ chồng Mai có con dâu ngoan hiền, tốt nết, chăm chỉ, vậy mà mẹ chồng Mai vẫn mặt nặng mày nhẹ với Mai. Mai đã cố gắng hết sức để làm bà vui lòng mà vẫn chỉ nhận lại được những ánh nhìn khinh ghét. Ban đầu Mai còn không hiểu lý do vì sao, chỉ tới khi thấy mẹ chồng tỏ thái độ rõ rệt khi Quang lấy giúp Mai chén cơm thì Mai mới biết tại sao mình bị ghét đến vậy. Thì ra là mẹ chồng Mai đang “ghen” với Mai. Ghen vì Mai được Quang hết lòng yêu thương, chăm sóc. Mà phải nói thêm là từ ngày lấy vợ, Quang cũng ít có thời gian quan tâm đến mẹ mình. Biết được lý trên, Quang đã thay đổi, cả Mai và Quang quan tâm, chăm sóc mẹ nhiều hơn nhưng kết quả vẫn chẳng thay đổi gì.
Không lẽ phải nhìn thấy Quang mắng nhiếc, đối xử tệ bạc với Mai thì mới khiến mẹ chồng nở nụ cười tươi hay sao? (Ảnh minh họa)
Trách Quang sao được vì ai cũng như Quang thôi. Hơn nữa, mẹ chồng Mai cũng đã từng đi làm dâu, lẽ nào bà không hiểu cho nỗi lòng của Mai lúc này. Quang khen Mai nấu ăn ngọn thì bà mỉa mai:
- Đấy, cả đời vất vả cơm nước hầu hạ mà có được nó khen bao giờ đâu.
Video đang HOT
Thấy Quang giúp Mai lau nhà thì bà quay sang mắng nhiếc Mai:
- Nó ở với tôi mấy chục năm đến cái bát còn không phải rửa. Cô mới về đã lên mặt, bắt con tôi phục vụ thế hả?
Biết rõ tính mẹ chồng như vậy nên bây giờ Mai chẳng dám mở lời nhờ vả Quang việc gì. Nhiều lúc thấy vợ tất bật, Quang vừa định đứng dậy giúp đỡ đã nhận ngay những cái lườm cháy tóc của mẹ. Còn nếu Quang mà cố chấp giúp vợ thì y rằng bà khóc lóc, nói rằng Quang có vợ rồi, không cần bà nữa thì để bà chết quách đi cho xong. Bây giờ đến cả cười nói trước mặt mẹ chồng, Mai cũng không dám. Hai vợ chồng mỗi lần có mặt mẹ Quang ở đấy đều phải tỏ ra xa cách, không dám đứng dần nhau. Trong phòng nói chuyện cũng chỉ dám thì thầm. Quang muốn mua gì cho Mai cũng phải lén lút, giấu diếm nếu không muốn mẹ buồn, mẹ mắng.
Mai thật sự tủi thân vô cùng khi thấy mẹ chồng như thế. Đã bao lần Mai muốn tâm sự rồi gần gũi mẹ chồng nhưng bà lại luôn muốn tránh xa và ghét bỏ Mai. Nếu như Mai hư hỏng, chơi bời, lười biếng thì đã đành, đằng này từ lúc về làm dâu đến giờ, Mai chưa từng một lần mở miệng cãi lại chồng hay làm trái ý mẹ chồng, vậy mà những gì Mai nhận lại vẫn chỉ là sự khinh ghét, xa lánh, hắt hủi. Không lẽ phải nhìn thấy Quang mắng nhiếc, đối xử tệ bạc với Mai thì mới khiến mẹ chồng nở nụ cười tươi hay sao? Chẳng phải mẹ chồng Mai đã quá ích kỉ rồi ư?
Nếu cứ tiếp tục thế này thì Mai thực sự không chịu đựng nổi. Mai phải làm gì để mẹ chồng hết “ghen” với mình và mở lòng đón nhận mình đây?
Theo Một Thế Giới
Xót lòng khi chứng kiến mẹ đẻ bị mẹ chồng hắt hủi ngày Tết
Tết với người ta là ngày vui, háo hức mong chờ, còn tôi lại là những ngày tủi nhục đầy nước mắt khi nghĩ đến nhà mẹ đẻ.
Cứ mỗi dịp Tết đến, nghĩ về quê mẹ mà lòng tôi lại xót xa. Lấy chồng mới vài ba năm thôi mà tôi cứ ngỡ như lâu lắm rồi. Bởi lâu lắm tôi còn chưa được về nhà mẹ đẻ, nhớ lắm những con người thân thương, yêu tôi hết lòng không đong đếm tình cảm, nhớ lắm những kỷ niệm tuổi thơ vô tư vui vầy bên gia đình.
Tôi lấy chồng sau khi ra trường được vài năm. Người ta bảo, con gái lớn gả chồng coi như mất cũng đúng. Bố mẹ tôi làm nông, bao năm nuôi tôi ăn học chỉ mong lớn lên tôi có việc làm ổn định và không còn khổ như bố mẹ nữa. Vì những hi vọng đặt vào nên tôi càng quyết tâm và cố gắng.
Nhiều lúc nghĩ, bạn bè sung sướng khi được sinh ra trong hoàn cảnh tốt hơn, không bao giờ phải lo lắng chuyện tiền bạc thuê trọ. Còn tôi lúc nào cũng quay cuồng với tiền nhà, tiền học, đôi lúc cảm thấy tủi thân vô cùng. Nhưng những khi đau ốm, không ai bên cạnh, gọi điện về quê tủi hờn với bố mẹ, rồi mẹ lại dẹp hết việc ra Hà Nội chăm con gái, tôi mới thấy, mình còn may mắn và hạnh phúc hơn nhiều người.
Ra trường, bạn bè thoải mái đi du lịch vì đã có bố mẹ xin việc sẵn cho rồi, còn tôi quay cuồng đi nộp hồ sơ, chờ gọi phỏng vấn. Lúc đó, cứ tủi hờn nghĩ mình khổ quá, nhưng sau này, khi kinh qua vài ba chỗ làm với mức lương càng ngày càng cao, còn bạn bè mãi dậm chân tại chỗ mới thấy mình may mắn vì có cơ hội thử thách ngay từ đầu.
Nhiều lúc tôi thầm cảm ơn bố mẹ vì đã cho tôi được vấp ngã, được thử thách ngay từ đầu để bây giờ có thể cứng rắn như thế này. Ảnh minh họa.
Đi làm hai năm, hàng tháng gửi về đều đặn cho bố mẹ 2 triệu chi tiêu. Dù có những lúc khó khăn lắm nhưng tôi vẫn không dám tiêu pha gì chỉ để giữ đúng lời hứa gửi tiền về. Vậy mà đang như thế thì tôi yêu anh chóng vánh rồi có thai. 5 tháng sau, một đám cưới vội vã về nhà chồng.
Nhà anh cùng tỉnh, khá giả, bố mẹ đều công chức nhà nước. Anh cũng làm ở một cơ quan nhà nước với mức lương khá cao. Ngay từ lúc mới về nhà chồng, tôi đã bị khinh thường chẳng ra gì. Lý do vì nhà tôi nghèo, bố mẹ làm nông không tương xứng với nhà anh.
Lúc nào, mẹ chồng cũng lo lắng tôi bớt tiền gửi về cho mẹ đẻ. Trong khi, tôi cũng đi làm, cũng kiếm tiền nhiều hơn con trai bà chứ chưa bao giờ ăn bám một đồng.
Nhưng vì ở xa, chỉ về quê vào những ngày lễ Tết nên cuộc sống khá dễ thở. Thế nhưng ngày nào về quê chồng là tôi như rơi vào địa ngục. Lúc nào tôi cũng bị liếc xéo, dòm ngó, kiểm tra xem có bí mật cho mẹ cái gì không.
Tết năm ngoái, khi mẹ tôi sang thăm cháu vì nhớ lắm mà hơn năm tôi chưa được cho con về nhà mẹ đẻ. Vậy mà mẹ chồng tôi nhìn thấy thông gia chẳng nói chẳng cười, đến ngồi ngay trước mặt để canh chừng tôi cho mẹ đẻ tiền.
Mãi không thấy hành tung gì, bà cũng tỏ vẻ chán chê hay sao mà đi xuống bếp nấu ăn còn buông một câu phũ phàng "Chẳng biết sang thăm cháu hay xin tiền đây". Tôi ngỡ ngàng định đứng dậy nói lại thì bị mẹ tôi ngăn lại.
Mẹ tôi bảo luôn "Bọn nó đi làm ngoài kia không xin tiền bà lúc nào à? Tháng nào cũng gọi về xin tôi cấp gạo với đồ ăn đây. Đến cái ăn còn không có mà nuôi con còn đòi cho mẹ thế nào hả bà?" Mẹ chồng tôi nghe thế chỉ "xì" một câu rồi đi. Còn tôi thất vọng, chán chường đến muốn khóc luôn. Nghĩ thương bố mẹ vô cùng, nuôi con còn chẳng một lần đòi hỏi con phải đền đáp cái gì. Thức ăn gửi nuôi các con hàng tháng chẳng một lời nhắc nhở bảo gửi tiền về cho mẹ, vậy mà bị khinh thường đến như thế.
Với tôi, về quê ăn Tết chẳng khác nào cực hình khi phải chứng kiến mẹ chồng hắt hủi bố mẹ đẻ của mình. Ảnh minh họa.
Năm nay về Tết, mẹ chồng tôi vẫn khinh khỉnh chẳng thèm nở một nụ cười khi con dâu về đến nhà. Vậy mà mẹ đẻ tôi lúc nào cũng nhắc nhở về quê ăn Tết không ông bà nội buồn nhớ con cháu. Có lẽ, năm sau tôi sẽ cân nhắc lại quyết định về nhà chồng hay ở lại Hà Nội ăn Tết luôn.
Theo Người đưa tin
3 năm làm dâu, vừa mở lời đã bị chồng tát và mẹ chồng mắng nhiếc 3 năm qua, kể từ ngày về nhà Tuấn, Yến chưa được đi đâu xa cả. Vậy mà vừa mở lời, Yến đã nhận ngay một cái tát trời giáng từ Tuấn cùng câu nói mỉa mai của mẹ chồng. Tuấn là con trưởng nên khi quyết định yêu Tuấn, Yến đã biết trách nhiệm của mình sẽ rất nặng nề. Nhưng tình...