Tôi bị lãnh cảm với “chuyện ấy” vì nhà quá chật chội
Chúng tôi cứ phải đợi đến nửa đêm mọi người ngủ say hết mới dám “hành sự”. Mỗi lần như vậy chúng tôi đều phải cắn răng, không dám thở, gây tiếng động mạnh.
Phununews thân mến!
Nhà tôi thuộc khu tập thể cũ của Hà Nội. Sau khi cưới về bố mẹ chồng có dành cho vợ chồng tôi một “phòng riêng” xấp xỉ 10m2. Một bên phòng tôi sát với bếp, một bên kia là phòng ngủ của bố mẹ. Nhà cũ nên tường cách âm rất kém. Bình thường, nằm trong phòng từ tiếng xào nấu ngoài bếp cho đến tiếng bố mẹ chồng nói chuyện vợ chồng tôi đều nghe thấy hết. Ngược lại, vợ chồng tôi có nói với nhau cái gì cũng phải giữ mồm.
Khổ nhất là những lần gần gũi vợ chồng. Chúng tôi cứ phải đợi đến nửa đêm mọi người ngủ say hết mới dám “hành sự”. Mỗi lần như vậy chúng tôi đều phải cắn răng, không dám thở, gây tiếng động mạnh. Nhất là tôi lúc nào cũng nơm nớp lo sợ bị người khác phát hiện nên dần cũng chẳng tập trung hay vui thích gì. Có những hôm đợi cả nhà ngủ hết thì tôi cũng mệt rồi, hai mắt díp lại, ngáp ngắn ngáp dài còn bị chồng lay gọi rất mất hứng và bực bội.
Video đang HOT
Lúc nào cũng nơm nớp lo sợ bị phát hiện nên tôi chẳng tập trung hay vui thích gì (Ảnh minh họa)
Từ việc ngủ không ngon giấc, ăn mặc, sinh hoạt không theo ý mình, tâm lý lại căng thẳng mấy tháng nay tôi giảm mất 2,3 cân thịt và gần như bị lãnh cảm trong việc quan hệ vợ chồng. Tôi rất lo lắng và không biết có nên nói với chồng về tình trạng tâm lí của mình hiện tại?
Độc giả: Nguyễn Thị An
Bi kịch của cô gái bị cưỡng bức trước khi cưới
Ám ảnh do bị hãm hại khiến tôi bị lãnh cảm trong chuyện vợ chồng. Để chiều chồng, tôi phải âm thầm sử dụng thuốc hỗ trợ sinh lý.
Tôi năm nay 28 tuổi, làm quản lý cho một nhà hàng. Chồng tôi là bạn học từ thời cấp 3. Hồi yêu nhau, gia đình anh không thích tôi làm ở nhà hàng. Tôi không biết giải thích thế nào nên tự nhủ phải giữ gìn tiết hạnh. Nhưng nào ngờ...
2 ngày trước đám cưới, tôi đi làm buổi cuối cùng rồi xin nghỉ phép. Tan ca đêm, cô bạn thân rủ tôi đi bar để chia tay đời độc thân.
Chúng tôi vào một quán bar trên phố cổ. Sự sôi động, vui nhộn khiến tôi thích thú, phấn khích nhảy nhót và uống rượu.
Đến quá 1h sáng, tôi lảo đảo trong men rượu, tôi đi không vững và không còn nhớ nổi đường về nhà. Tôi đành theo cô bạn và một nhóm người nữa lên taxi. Lên xe, tôi thiếp đi. Rạng sáng hôm sau tỉnh dậy, tôi mới thấy mình không mảnh vải che thân, nằm kế bên là một gã trai đang thở phì phò. Lúc này, tôi hiểu ra mình đã bị kẻ lạ mặt kia hãm hiếp. Trong cơn ê chề, tôi bỏ chạy khỏi nhà nghỉ.
Ngày cưới, tôi như kẻ mất hồn, sợ hãi nhớ lại chuyện xảy ra đêm hôm trước. Tôi không dám nói chuyện với ai, càng không dám nghĩ đến chuyện tố cáo. Cô bạn tôi khuyên nên coi đó là điều bí mật của riêng mình.
Đêm tân hôn, khi chồng tôi hồ hởi tận hưởng cuộc sống vợ chồng thì tôi co rúm lại sợ hãi. Mặc dù anh là chồng tôi nhưng tôi không có được cảm hứng ân ái.
Chồng tôi không bao giờ nhắc tới chuyện trong trắng của vợ. Anh tìm các biện pháp giúp vợ bình tĩnh trong chuyện ấy khiến tôi càng đau khổ hơn.
Từ đó, tôi tìm đến thuốc hỗ trợ sinh lý cho phụ nữ, đêm nào tôi cũng uống thuốc để có thể chiều chồng. Sau đám cưới đến nay đã được 4 năm, tôi chưa một lần mang thai. Hai gia đình giục chuyện con cái nhưng tôi không dám đi khám bệnh vì sợ do uống nhiều thuốc nên bị vô sinh./.
Theo VOV
Chồng bảo quen ngủ riêng rồi, giờ nằm bên cạnh tôi sẽ khó ngủ Nếu tách riêng phòng mãi tôi sợ mình bị lãnh cảm về lâu về dài, bản thân cũng chưa từng có ý niệm ngoại tình khi rơi vào khủng hoảng trước đó. Tôi đang rơi vào tâm trạng rối bời, không biết làm thế nào để cải thiện tình hình tốt hơn. Lúc con còn nhỏ, vợ chồng tôi và con ngủ chung...