Tôi ân hận và muốn bù đắp cho vợ vì lỗi lầm của chính mình
Có lẽ do có chút men say, có lẽ do cuộc tình ngày trước kết thúc quá hụt hẫng, cũng có thể do dạo này vợ mang bầu khiến tôi phải nín nhịn lâu… Kết quả, tôi đã làm ra lỗi lầm với vợ.
Tôi quen vợ tôi được 5 năm mới ngỏ lời yêu nhau. Yêu nhau 3 năm mới cưới. Tình cảm cuồng nhiệt thì cũng qua rồi nên cưới xong có cảm giác như vợ chồng già. Chúng tôi lấy nhau đã 3 năm và vợ tôi vừa sinh con đầu lòng. Vợ tôi là người chịu khó và sạch sẽ, dù trong thời gian ở cữ cô ấy vẫn cố dậy làm việc nhà. Hai bên gia đình ở xa nên thời gian đầu mới sinh con, cô ấy rất vất vả. Tôi chỉ có thể trông đỡ con một chút ban đêm và nấu cơm cho vợ. Vì thế tôi rất thương vợ, cũng hiểu những nỗi khổ của cô ấy.
Thế mà tôi đã làm một chuyện có lỗi với vợ, điều này khiến tôi day dứt, ân hận suốt 4 tháng qua. Khi mới quen vợ tôi, chúng tôi chỉ là bạn bè bình thường, thậm chí không thân thiết lắm. Chẳng qua thỉnh thoảng tụ họp thì có gặp nhau chào hỏi vài câu. Hồi ấy tôi đang yêu một cô gái khá xinh xắn và sành điệu. Tình yêu thuở học trò chẳng đi đến đâu. Hai đứa chia tay ngay sau khi ra trường. Sau đó tôi tập trung vào công việc nên không quen ai khác, cho tới khi ngỏ lời yêu vợ.
Thế nhưng lấy vợ được 1 năm thì cô người yêu cũ nhắn tin cho tôi. Ban đầu cô ấy chúc mừng tôi đã lập gia đình, sau là hỏi thăm tôi vài chuyện xung quanh cuộc sống. Chúng tôi trò chuyện dần cảm thấy thân thiết hơn và có hẹn gặp gỡ vài lần.
Tỉnh lại, tôi rất hối hận và đã bỏ mặc cô ấy để về ngay với vợ (Ảnh minh họa)
Vì hồi trước yêu nhau rất trong sáng nên tôi nghĩ việc gặp lại này chẳng có gì xấu cả. Bạn gái cũ đã lập gia đình và có một cô con gái 3 tuổi. Gặp nhau, cô ấy than thở cuộc sống gia đình không hạnh phúc. Chồng cô ấy thường đi nhậu nhẹt đến đêm khuya và về hay trách mắng cô ấy. Dạo gần đây, cô ấy còn phát hiện anh ta qua lại với một cô gái trẻ hơn. Điều đó khiến cuộc hôn nhân của cô ấy bị chao đảo và mệt mỏi.
Video đang HOT
Nghe những lời tâm sự đó, tôi thấy buồn thay cho cô ấy nhưng chỉ an ủi ở mức độ bạn bè. Chúng tôi có hẹn gặp vài lần nữa, đều chỉ ở quán cà phê và tâm sự về cuộc sống gia đình của nhau thôi. Cho tới khi vợ tôi mang bầu tháng thứ 8. Hôm đó tôi đang dự tiệc liên hoan công ty thì nhận được điện thoại của bạn gái cũ. Cô ấy khóc lóc trong điện thoại rằng chồng cô ấy vừa đánh cô ấy rồi bỏ đi với nhân tình. Cô ấy hiện rất đau khổ và muốn về nhà mẹ đẻ ở vài ngày nhưng hiện giờ quá bế tắc không biết thu dọn đồ đạc như thế nào. Bạn gái cũ muốn tôi đến giúp đỡ cô ấy.
Lúc đó tôi nghĩ nhà cô ấy còn có con gái, hai mẹ con chắc đang rất buồn nên tôi không nghĩ ngợi nhiều mà bắt taxi đến. Đến nơi, tôi thấy nhà cô ấy rất bừa bộn, khắp nơi là quần áo vứt lung tung, mảnh thủy tinh rơi đầy đất. Cô ấy ngồi khóc ở một góc sofa, nhìn rất chật vật thảm thương. Vừa thấy tôi, cô ấy đã ôm chầm lấy tôi rồi khóc to hơn. Tôi rất ngại nhưng không thể đẩy cô ấy ra được, chỉ biết vỗ lưng an ủi. Cô ấy khóc một lúc rồi nói với tôi rằng may mắn là cô ấy đã gửi con gái về nhà mẹ đẻ trước, chứ nếu để con chứng kiến cảnh cha mẹ cãi nhau như vậy chắc con sợ hãi lắm.
Tôi phải làm gì để bù đắp tội lỗi với vợ? (Ảnh minh họa)
Khi đó đã là 22 giờ đêm nên tôi bảo bạn gái cũ mau sửa soạn rồi tôi gọi taxi đưa cô ấy về quê trước. Có gì thì khi bình tĩnh hai vợ chồng cô ấy giải quyết sau. Cô ấy cũng đồng ý, chỉ tôi vào phòng ngủ bảo tôi xếp cho một số quần áo trước. Lúc đó tôi chỉ muốn mau giúp rồi về với vợ nên vội đi vào phòng ngủ và kéo toang cánh cửa tủ ra. Không ngờ cô ấy tiến đến ôm tôi từ đằng sau. Dần dần tôi cũng không hiểu bản thân nữa. Có lẽ do có chút men say, có lẽ do cuộc tình ngày trước kết thúc quá hụt hẫng, cũng có thể do dạo này vợ mang bầu khiến tôi phải nín nhịn lâu… Kết quả, tôi đã làm ra tội lỗi với vợ.
Tỉnh lại, tôi rất hối hận và đã bỏ mặc cô ấy để về ngay với vợ. Nhưng dù có cố gắng thế nào, tôi biết mình đã phản bội cô ấy. Tôi rất ân hận, muốn bù đắp cho vợ. Ngày cô ấy sinh, tôi đứng đợi bên ngoài mà lo lắng và xót thương vô cùng. Từ ngày phạm sai lầm đó đến nay đã 4 tháng, tôi không gặp lại bạn gái cũ, cũng không nhận điện thoại của cô ấy. Nếu không phải vì công việc thì tôi đã thay đổi số điện thoại rồi.
Tôi viết tâm sự này là muốn giải tỏa nỗi lòng. Đồng thời mong chị em phụ nữ cho tôi lời khuyên nên làm gì cho vợ để bản thân tôi cảm thấy thanh thản và bù đắp được lỗi lầm của mình?
Theo Ngoisao
Tôi bất an, lo sợ lúc bên anh
Dù đã tha thứ cho tình cảm thoáng qua của anh với người con gái khác nhưng lòng tôi vẫn nhói đau, không biết tình yêu này sẽ đi về đâu.
Tôi và anh yêu nhau được khá lâu. Tình yêu của chúng tôi được xây dựng trên niềm tin và tình yêu dành cho nhau vô bờ bến. Chính vì điều đó nên tôi đã chờ đợi anh, chỉ biết làm vậy mà thôi. Anh là người trong Nam nhưng anh phải đi học ở xa. Mỗi năm, chúng tôi chỉ có thể gặp nhau được hai lần, đó là dịp hè và Tết anh về. Yêu nhau lâu nhưng chúng tôi không có nhiều kỷ niệm với nhau. Chúng tôi chỉ có những cuộc gọi điện và nhắn tin chia sẻ cùng nhau.
Năm tôi học ra trường cũng là năm anh lo lắng về tôi. Anh lo nhiều vì tôi phải bước ra đời mà anh không thể ở gần tôi được. Hơn nữa, cuộc sống với bao nhiêu cạm bẫy càng khiến anh lo lắng hơn. Còn với tôi, tôi luôn định hình được chính con người mình và tôi tin tình yêu của tôi dành cho anh.
Tôi ra trường và đi làm trong môi trường sống tập thể và rồi bắt đầu những cuộc đi chơi, đi ăn cùng bạn bè mà tôi không thể tránh được. Nhưng trong suy nghĩ, tôi luôn hướng về anh. Nhiều lúc, biết anh sẽ buồn lắm khi tôi có nhiều mối quan hệ như vậy nhưng tôi luôn mong anh hãy tin tôi vì tôi vẫn luôn yêu anh. Và trong những ngày tôi vui vẻ bên bạn bè, có lẽ đôi lúc thật sự tôi đã quên để ý đến suy nghĩ của anh. Tôi đã mê chơi và dần bị kéo theo những cuộc vui mà không biết rằng ở nơi xa, anh đang lo lắng và buồn nhiều lắm. Tôi đã sai...
Nhưng tôi vẫn chưa thấy chua xót cho đến một ngày. Tôi làm công ty đó một thời gian thì nghỉ. Và sau đó, tôi phát hiện ra một điều rằng anh đã lừa dối tôi. Anh từng có người con gái khác. Sự thật đó như xé nát tim tôi. Nỗi đau của tôi tưởng chừng không bao giờ tôi vượt qua được. Tôi căm hận anh. Và thời gian anh lừa dối tôi cũng chính là khi tôi mê chơi, mê bạn mà bỏ quên tình cảm, suy nghĩ của anh. Nhưng tôi vẫn không thể nào chấp nhận được sự thật đó. Tôi hận anh. Tôi đã đau đớn thật nhiều, trong đầu tôi chỉ thấy hận và hận.
Một người bạn đã giúp tôi vượt qua được suy nghĩ đó và tha thứ cho anh. Bởi tôi biết mối quan hệ kia chỉ là thoảng qua và nó đã chấm dứt vì anh yêu tôi. Nhưng tha thứ không có nghĩa là hết đau, là quên mọi thứ. Anh đã cố gắng yêu thương tôi để giúp tôi vượt qua nỗi đau mà anh mang đến. Tôi cũng cố gắng từng ngày để cố quên đi nhưng vẫn không thể. Đôi lúc tôi lại muốn dằn vặt chính anh. Nhưng rồi tôi lại để lại nỗi đau đó chôn chặt trong tim, không muốn và cũng không dám đụng đến, tôi sợ chạm đến nỗi đau đó.
Thời gian trôi đi, ngày anh ra trường cũng đến, tưởng chừng nỗi đau sẽ được khép lại nhưng chính anh lại là người cố tình khoét sâu thêm. Anh vẫn thường xuyên liên lạc với người đó. Điều này không bình thường. Tôi đã khóc và lại đau đớn rất nhiều. Tôi không hiểu, suốt đời tôi không hiểu. Tôi luôn luôn tưởng rằng những ai yêu ai thật sự thì họ sẽ sợ làm người kia đau lòng lắm nhưng tại sao anh thừa biết rằng điều anh làm sẽ khiến tôi đau vô cùng và khó có thể chấp nhận được, có thể tôi sẽ không bao giờ bỏ qua nữa, vậy tại sao anh vẫn làm?
Tôi đã giả là anh để nhắn tin nói chuyện với người đó và biết rằng người đó tuy có người yêu rồi nhưng vẫn còn yêu anh, nhớ về anh. Hai người có nhiều kỷ niệm bên nhau. Nghe từng lời của người đó kể về kỷ niệm của hai người mà lòng tôi đau buốt, cả đêm tôi không sao ngủ được. Những điều đó ám ảnh tôi đến tận bây giờ.
Và rồi anh nói: "Anh chỉ yêu duy nhất mỗi mình em và anh sẽ không bao giờ như vậy nữa". Tôi lại tin và cho anh cơ hội vì tôi yêu anh và tôi cảm nhận được tình yêu anh dành cho tôi. Tôi bỏ qua vì tôi từng sai lầm và điều đó làm tôi đau khổ mãi đến ngày hôm nay. Lỗi lầm đó đã làm tôi mất chữ duy nhất trong cuộc đời của anh. Tôi đau khổ.
Nhưng tất cả quá khứ sao không thể nào quên lãng được. Nỗi đau đó cứ âm ỉ đau mãi. Những lúc tình cờ một điều gì đó mà tôi biết rằng nó liên quan đến kỷ niệm của hai người, tôi lại nhói buốt tim. Tôi ước có thuốc quên để tôi quên tất cả hoặc có phép màu quay ngược thời gian, tôi sẽ không để những phút mê chơi mà quên anh để rồi anh cũng quên tôi.
Hiện tại, chúng tôi đang ở bên nhau, không biết nói cảm giác trong lòng tôi giờ như thế nào? Có lẽ đó là một cảm giác không yên tâm và lo sợ. Giờ tôi vẫn yêu anh và tôi biết anh cũng yêu tôi nhiều lắm. Nhưng tất cả mọi thứ đã diễn ra khiến tôi không còn dám tin rằng anh sẽ mãi yêu tôi như ngày xưa tôi từng nghĩ nữa.
Theo VNE
Một mối tình khiến tôi luôn day dứt Nếu ngày đó tôi dũng cảm níu kéo tình yêu mình ở lại thì có lẽ mọi chuyện đã khác? Tôi không thể níu kéo để giữ em lại miền đất của mình (Ảnh minh họa) Chúng tôi quen nhau trong một dịp thật tình cờ. Em là một cô gái đến từ Kinh thành Huế, được công ty cử vào Nam 6...