Tòa xử “lén”, bị đơn kêu trời
Bị đơn không biết mình bị kiện, bỗng nhiên bị buộc thi hành án; thẩm phán xử vụ này (hiện là phó chánh án TAND tỉnh Phú Yên) đang bị đề nghị cách chức.
Ngày 29/10, VKSND tỉnh Phú Yên cho biết cơ quan này vừa kháng nghị giám đốc thẩm bản án ngày 3/10/2012 của TAND TP Tuy Hòa xử vụ tranh chấp hợp đồng vay tài sản giữa nguyên đơn là bà Nguyễn Thị Hương và bị đơn là bà Nguyễn Thị Hiền (ngụ xã Bình Kiến, TP Tuy Hòa). Theo đó, VKSND tỉnh Phú Yên đề nghị Ủy ban Thẩm phán TAND tỉnh giám đốc thẩm theo hướng hủy toàn bộ bản án dân sự sơ thẩm nói trên để giải quyết lại, tạm đình chỉ thi hành bản án trên cho đến khi có quyết định giám đốc thẩm.
Bản án trên trời rơi xuống
Theo đơn xin giám đốc thẩm của bà Nguyễn Thị Hiền, cuối năm 2010 bà Hiền giao giấy tờ, nhờ bà Nguyễn Thị Hương làm thủ tục chuyển mục đích sử dụng lô đất hơn 140 m2 của mình từ đất nông nghiệp sang đất ở. Để có chi phí, bà Hiền vay của bà Hương ba lần, tổng cộng 50 triệu đồng với lãi suất cao (thực nhận 41 triệu đồng). Sau đó, bà Hiền nhiều lần tìm hỏi bà Hương về kết quả làm thủ tục đất đai nhưng bà Hương luôn lảng tránh, nói làm chưa xong.
Giữa tháng 3/2014, cán bộ Cục Thi hành án (THA) dân sự tỉnh Phú Yên đến gặp bà Hiền làm thủ tục THA theo bản án ngày 3/10/2012 của TAND TP Tuy Hòa mà bà Hiền là bị đơn.
Bà Nguyễn Thị Hiền: “Mãi đến khi cơ quan THA đến làm thủ tục kê biên nhà cửa, tôi mới biết là tòa đã xử”. Ảnh: TẤN LỘC
Bà Hiền quá bất ngờ vì hồi nào giờ bà Hiền chưa bao giờ được thông báo là mình bị kiện, chưa bao giờ làm bị đơn và cũng chưa có ai mời bà đến tòa. Ấy thế nhưng án tòa tuyên rõ rành rành là bà phải trả cho bà Hương, nguyên đơn vụ kiện, hơn 358 triệu đồng, trong đó nợ gốc 312 triệu đồng, còn lại là nợ lãi. Cán bộ THA nói rõ, nếu bà Hiền không trả, cơ quan THA sẽ tiến hành kê biên tài sản, nhà đất.
Cuối cùng, bà làm đơn xin giám đốc thẩm cái bản án của nợ mà bà không hề hay biết từ đâu có, vì sao có và có khi nào…
“Lén” thụ lý và “lén” xử
Video đang HOT
Trong quyết định kháng nghị, VKSND tỉnh Phú Yên khẳng định: Trong hồ sơ chưa có tài liệu, căn cứ xác định TAND TP Tuy Hòa đã cấp các thông báo về thụ lý vụ án dân sự, về phiên hòa giải ngày 11/4/2012 cho bà Hiền. Do đó, biên bản hòa giải này nêu lý do bà Hiền đã được TAND TP Tuy Hòa thông báo phiên hòa giải nhưng vẫn vắng mặt là chưa chính xác vì chưa có tài liệu chứng minh bà Hiền nhận thông báo hòa giải.
Mặt khác, trong khi TAND TP Tuy Hòa xác minh được bà Hiền có hộ khẩu thường trú, hiện đang sinh sống tại khu phố Liên Trì 2, xã Bình Kiến nhưng lại thực hiện thủ tục niêm yết công khai quyết định đưa vụ án ra xét xử với lý do bà này vắng mặt tại nhà. Trong khi đó, tòa chưa xác định vắng mặt với lý do gì, không thực hiện tống đạt văn bản tố tụng theo quy định, chưa thể hiện lý do không cấp được văn bản tố tụng trực tiếp, qua đường bưu điện hoặc người thứ ba được ủy quyền.
VKSND tỉnh Phú Yên nhận định việc tống đạt văn bản tố tụng cho bà Hiền là không hợp lệ, vi phạm nghiêm trọng thủ tục tố tụng.
Về nội dung vụ án, VKSND tỉnh Phú Yên kết luận bà Hiền chưa hề tham gia vụ kiện từ khi thụ lý vụ án đến khi xét xử (sơ thẩm) xong vụ án, hồ sơ chưa có tài liệu nào chứng minh khoản nợ giữa bà Hiền với nguyên đơn. Trong khi đó, bà Hiền cho rằng tờ giấy bà Hương đưa ra để đòi 321 triệu đồng là chứng cứ giả. Mặt khác, trong suốt quá trình giải quyết vụ án, TAND TP Tuy Hòa không chuyển hồ sơ cho VKSND cùng cấp để tham gia xét xử theo quy định.
Tòa Tối cao vào cuộc
Làm việc với phóng viên báo Pháp Luật TP.HCM, ông Trần Văn Xít, Phó Chánh án TAND TP Tuy Hòa, thừa nhận toàn bộ các sai sót như phân tích, nhận định trong quyết định kháng nghị của VKSND tỉnh Phú Yên là đúng. “Chúng tôi đang họp kiểm điểm, xử lý những người liên quan, nhất là làm rõ trách nhiệm của thư ký Đinh Phước Hiệu về các sai sót trong tống đạt văn bản. Thẩm phán, chủ tọa xử vụ này là ông Nguyễn Văn Tào, lúc đó là chánh án TAND TP Tuy Hòa, hiện là phó chánh án TAND tỉnh Phú Yên nên tòa tỉnh sẽ kiểm điểm” – ông Xít nói.
Ông Xít cho biết thêm sau khi có đơn khiếu nại của bà Hiền, TAND Tối cao đã yêu cầu TAND TP Tuy Hòa cung cấp toàn bộ hồ sơ để xem xét, giải quyết.
Theo một cán bộ TAND tỉnh Phú Yên, hiện cơ quan này đã yêu cầu ông Tào kiểm điểm đối với sai phạm trong việc giải quyết vụ án trên và giải trình những nội dung liên quan đến tố cáo của bà Hiền cho rằng bà Hương làm giả chứng cứ để chiếm đoạt tiền người khác và được ông Tào tiếp tay thắng kiện.
Hiện nay, bà Nguyễn Thị Hiền đã có đơn đề nghị cơ quan chức năng cho giám định chữ viết trên giấy nhận nợ do bà Hương đưa ra để xác định chứng cứ giả hay không. “Tôi thấy có nhiều chuyện rất bất thường. Tại sao bà Hương cho tôi vay số tiền lớn như vậy nhưng không cần thế chấp gì hết, trong khi lô đất của tôi nếu có bán cũng chỉ có giá bằng nửa số tiền đó. Hơn nữa, tại sao bà Hương cho tôi vay số tiền lớn như vậy mà gần hai năm nay không đòi nợ gì hết. Tại sao bà Hương là chủ nợ mà luôn tìm cách lảng tránh, không trao đổi với tôi để giải quyết. Ngay cả hiện nay, tôi nhiều lần liên lạc nhưng bà Hương vẫn cố tình né tránh, không trả lời” – bà Hiền nói.
Một nguồn tin cho biết cơ quan chức năng sẽ cho giám định chữ viết trên chứng từ theo yêu cầu của bà Hiền, trước khi Ủy ban Thẩm phán TAND tỉnh Phú Yên họp xét giám đốc thẩm.
Ông Nguyễn Văn Tào bị đề nghị cách chức phó chánh án tỉnh Liên quan đến ông Nguyễn Văn Tào, thẩm phán, chủ tọa xét xử vụ án trên, Ban Thường vụ Tỉnh ủy Phú Yên đã ban hành quyết định kỷ luật cách chức ủy viên Ban Cán sự đảng TAND tỉnh. Đồng thời, Ban Thường vụ Tỉnh ủy đã đề nghị TAND Tối cao xử lý kỷ luật cách chức phó chánh án TAND tỉnh đối với ông này do có hàng loạt sai phạm trong xét xử, giải quyết các vụ án khác. Theo tài liệu của phóng viên thu thập được, tại thời điểm TAND TP Tuy Hòa xử vụ án tranh chấp hợp đồng vay trên, bà Nguyễn Thị Hương đang thi hành bản án ba năm tù treo về tội lừa đảo chiếm đoạt tài sản do chính TAND TP Tuy Hòa xét xử ngày 12-3-2010 và hiện vẫn còn trong giai đoạn thử thách.
Theo Tấn Lộc – Trường Sơn (Pháp luật TP.HCM)
Người đàn bà mù gần 40 năm vò võ đi kiện
Hàng chục năm qua, bà lần hồi kiếm sống nơi cửa chùa và kiên trì theo kiện đòi chia tài sản bố mẹ để lại. Nhiều phiên tòa đã diễn ra nhưng hành trình của bà vẫn chưa kết thúc.
Tìm đến tòa soạn Báo GĐ&XH là một bà lão khiếm thị, tay chống gậy với chồng đơn trên tay. Cuộc đời bà lão 71 tuổi này đã không may mắn từ khi sinh ra, mẹ mất, bố lập gia đình với người phụ nữ khác, sống trong cảnh mù lòa.
Bà Trần Thị Nghiêm, hai mắt đã lòa chia sẻ về bi kịch cuộc đời mình với hàng chục năm trời đằng đẵng theo kiện. Ảnh: TS
Bi kịch của bà lão khiếm thị
71 tuổi, ngoài đôi mắt bị lòa, bà Trần Thị Nghiêm (trú tại thôn Phú Diễn, phường Phú Diễn, quận Bắc Từ Liêm, Hà Nội) còn mang trên người rất nhiều căn bệnh nan y như ung thư đại tràng, viêm cột sống, tiểu đường.... Bà bảo rằng, chắc mình không còn sống được bao lâu nữa nên hành trình đòi công lý có lẽ sẽ cùng theo bà xuống nấm mồ hoang lạnh.
Mặc dù tuổi đã cao, nhưng bà Nghiêm khá minh mẫn, bà nhớ rất nhiều mốc về hành trình đi kiện của mình. Rồi bà khoe, trong những lần lang thang trước cổng chùa để bán nhang kiếm sống, thấy bà mang theo chồng đơn kêu cứu, một số người thương tình khuyên bà tìm đến Báo GĐ&XH cầu cứu. Bà bảo với chúng tôi rằng, để đến được tòa soạn Báo GĐ&XH, bà phải đi tới ba tuyến xe buýt, rất may bà là đối tượng chính sách nên có thẻ miễn giảm tiền vé.
Qua những câu chuyện chắp nối của bà Trần Thị Nghiêm, được biết khi sinh ra được 3 tuổi, chưa nhớ rõ mặt mẹ thì cụ Nguyễn Thị Sâm (mẹ bà Nghiêm) đột ngột qua đời bỏ lại chồng cùng với ba người con gái. Sau hai năm sống cảnh gà trống nuôi con, bố bà Nghiêm lấy người vợ thứ hai là bà Tạ Thị Gái và sinh được thêm hai người con nữa.
Mất mẹ là nỗi đau quá lớn đối với bà Nghiêm, nhưng số phận vẫn nghiệt ngã với bà khi sau một trận ốm đôi mắt bà cứ mờ dần và chỉ còn nhìn thấy trước mắt là những chấm mờ không rõ hình thù. Các chị em gái lần lượt lập gia đình và có cuộc sống riêng, còn bà sống cảnh lủi thủi không chồng, không con, không tấc đất cắm dùi. Để duy trì cho cuộc sống, hàng chục năm nay bà Nghiêm hàng ngày sáng dậy sớm nhờ người dẫn ra bến xe buýt từ nơi thuê trọ ở phường Phú Diễn đến chùa Quán Sứ để bán nhang và bật lửa. Nói về công việc của mình, bà Nghiêm tỏ ra lạc quan: "Tôi mua lô bật lửa Trung Quốc khoảng 70 nghìn đồng, bán lãi được trên 70 nghìn đồng nữa, cùng với tiền lãi từ bán nhang là tôi thắng rồi, có tiền ăn, trả tiền nhà. Thương hoàn cảnh của tôi nên người đến chùa mua nhiều lắm. Biết tôi tàn tật nên họ chẳng ăn bớt làm gì".
Lạc quan là vậy, nhưng khi nhắc đến vụ án đang theo đuổi mắt bà lão già bỗng đỏ hoe. Bà cho biết mấy năm gần đây sức khỏe bà đã sa sút nhiều, không biết còn sống được bao lâu để theo kiện, để đòi được những phần theo bà là đáng được hưởng từ bố mẹ.
Vụ kiện gần 40 năm chưa có hồi kết
Tính đến nay đã có gần chục bản án, quyết định của cơ quan hữu trách nhưng vụ kiện đòi quyền thừa kế của bà Trần Thị Nghiêm vẫn chưa có hồi kết. Theo đó, từ tháng 5/1976, bà Nghiêm đã kiện đòi quyền nhận thừa kế từ bố mẹ để lại. Năm 1976, TAND huyện Từ Liêm (cũ) đã có Bản án số 92/DS-ST xét xử vụ việc của bà. Theo đó, bố mẹ bà Nghiêm mất, không để lại di chúc thừa kế cho các con, hội đồng xét xử đã tuyên chia thừa kế cho từng thành viên được nhận thừa kế. Bản án này sau đó đã không được thi hành án, bà Nghiêm vẫn không có chỗ ở, không nhận được tiền thi hành án và ngày 29/6/2005, TAND Hà Nội đã xử phúc thẩm và tuyên hủy bản án trên, giao cho TAND huyện Từ Liêm xử lại.
Tại phiên tòa sơ thẩm ngày 20/12/2010, TAND huyện Từ Liêm đã chấp nhận đơn khởi kiện của bà Trần Thị Nghiêm về việc đòi chia tài sản thừa kế từ di sản của mẹ là cụ Nguyễn Thị Sâm và bố là Trần Văn Hồi để lại. Tại bản án số 72/2010/DS-ST ngày 20/12/2010, HĐXX TAND huyện Từ Liêm đã xác định giá trị tài sản liên quan đến thừa kế trong vụ tranh chấp này là 2.457.000.000 đồng, trong đó tài sản chung của cụ Nguyễn Thị Sâm và Trần Văn Hồi (sau khi đã trừ công sức của cụ Tạ Thị Gái - người vợ sau của cụ Hồi) có giá trị là 2.211.300.000 đồng. Từ đó HĐXX chấp nhận sự tự nguyện của bà Nghiêm cùng với các chị gái là Trần Thị Nhung, Trần Thị Minh nhận chung tài sản thừa kế là 1.174.747.500 đồng, giao quản lý sở hữu, sử dụng chung (ba chị em Nghiêm, Minh, Nhung) một nhà ở hai tầng (giá trị sử dụng là 320.782.500 đồng) trên diện tích 144,72m2 (giá trị sử dụng là 1.013.040.000 đồng).
Theo bà Nghiêm thì bản án trên được các chị em bà đồng tình ủng hộ, nhưng đến tháng 7/2011, TAND Tối cao đã có quyết định Giám đốc thẩm và nhận định: "Vụ án này thuộc trường hợp đặc biệt" và hủy phần tranh chấp thừa kế tài sản giữa nguyên đơn là bà Nghiêm với mẹ kế là bà Tạ Thị Gái; yêu cầu TAND Hà Nội giải quyết lại vụ án theo thủ tục chung.
Không giấu nổi vẻ thất vọng, bà Trần Thị Nghiêm nghẹn ngào: "Hàng chục năm theo kiện giờ tôi không biết vụ án sẽ đi tới đâu, liệu trước khi chết tôi có có nhận được tài sản của bố mẹ mình để lại hay không".
Hình ảnh người đàn bà mù lòa, tay chống gậy, lần từng bước đi ra khu vực chờ xe buýt khiến chúng tôi không khỏi nao lòng.
Theo Thanh Sơn (Gia đình & Xã hội)
Sờ một cái... mất hơn 5 triệu đồng Ông hàng xóm đi mua đá lạnh, không biết do "nóng trong người" thế nào mà lại đưa tay sờ vào bà bán quán một cái, thế là bị kiện đòi bồi thường thiệt hại. TAND tỉnh Phú Yên vừa xử phúc thẩm vụ kiện yêu cầu bồi thường thiệt hại do danh dự, nhân phẩm bị xâm hại giữa vợ chồng bà...