Tình yêu không tạo nên tổ ấm!
Chị đã luôn ý thức việc “xây tổ ấm” bằng tình yêu của một người vợ, người mẹ. Thế mà, cùng căn nhà đẹp anh đã xây, tình yêu của chị không thể tạo nên “tổ ấm”?
Mới vài tháng trước, chị còn thấy hạnh phúc và hãnh diện với bạn bè khi tổ chức tân gia. Nhà chị tuy chưa phải là biệt thự nhưng cũng hai tầng lầu, kiểu dáng hiện đại, nội thất cao cấp lại rất thời trang.
Đây là căn nhà vợ chồng chị từng mơ ước, phải mất bao nhiêu năm vất vả, khó nhọc, giấc mơ đó mới thành hiện thực. Mọi người tấm tắc khiến chị thật mãn nguyện.
Vậy mà, hôm nay chị lặng lẽ một mình trong căn nhà thênh thang với cảm giác thật khó tả, chỉ thấy sự lạnh lẽo bao trùm. Chị cứ ra vào trong nỗi nhớ về căn phòng trọ cũ kỹ, chật hẹp ngày xưa với những kỷ niệm không thể quên của vợ chồng, con cái. Ngày đó thiếu thốn trăm bề, anh thường bảo với mấy mẹ con: Ráng đợi vài năm nữa, có t.iền mình sẽ thoát khỏi chỗ này. Căn nhà chật hẹp mà đầy ắp tiếng cười, sao đến bây giờ chị mới nhận ra?
Anh thường bảo, “đàn ông xây nhà, đàn bà xây tổ ấm” nên anh phải cố gắng để có được căn nhà thật đẹp cho mấy mẹ con. Thời gian cứ vậy trôi, gia đình chị đã vài lần chuyển nhà, nhà lần sau bao giờ cũng hơn lần trước. Nhưng chỉ đến lần này căn nhà mới làm anh thỏa mãn. Hôm hoàn thành căn nhà, anh mãn nguyện nói như phân công: “Trách nhiệm của anh xong rồi nhé. Các con cũng đã lớn, học hành chăm ngoan, chỉ cần em “để mắt” một chút là được”. Để khẳng định điều đó, anh cho phép mình nhàn nhã, thong thả hơn; cho phép mình được sống… cho riêng mình!
Có nhà đẹp, ngoài giờ làm việc ở cơ quan, về đến nhà là chị lau chùi, dọn dẹp, trang trí… Chị không quên nhiệm vụ “xây tổ ấm” của mình, nên mọi việc chu toàn, có phần còn hơn trước. Chị muốn “tổ ấm” của mình xứng với “ tầm vóc” ngôi nhà anh đã xây nên. Chị chăm lo bữa sáng, bữa trưa, bữa tối cho chồng con với lòng nhiệt tình và sự thành thục đã quen từ mười mấy năm nay. Có điều, bây giờ thực đơn của gia đình chị đã phong phú hơn rất nhiều. Bản thân chị cũng thay đổi, ai nấy đều khen chị đẹp ra, sang trọng hơn hẳn. Chẳng biết anh có nhận ra không?
Video đang HOT
Sau lễ tân gia, anh có vẻ như bận rộn hơn, quan hệ bạn bè cũng rộng hơn. Người ta bảo anh đang phất, chị chỉ biết việc làm ăn của chồng đang thuận lợi, vì không nhớ từ bao giờ anh không còn kể cho vợ nghe chuyện này chuyện nọ… Anh bảo đến giờ cơm cứ ăn trước, công việc của anh chẳng thể nói trước giờ về. Chiếc bàn ăn rộng rãi, đẹp đẽ luôn được chị trang trí bình hoa tươi nho nhỏ giờ trở nên lạc lõng. Những bữa cơm được chị tỉ mẩn chăm chút theo khẩu vị của chồng con, để được anh vừa ăn vừa hít hà khen ngon như trước cứ thưa dần.
Có hôm anh về đã nửa đêm, hơi rượu nồng nặc, áo quần xốc xếch. Chị vội vàng làm những việc cần thiết lúc này của một người vợ hiền. Lau mặt cho chồng bằng nước ấm, giúp chồng cởi bỏ bộ đồ đã vương vất đủ thứ mùi pha tạp của những chốn anh dừng chân trong ngày. Xem chồng cần gì để vội vàng hâm nóng đồ ăn hoặc pha ly nước giã rượu. Lòng trĩu nặng những cảm giác hỗn độn, khiến chị không thể thốt nên lời…
Cuộc sống của gia đình chị đã đổi thay rất nhiều, không biết chính xác từ bao giờ. Nhưng, có lẽ từ khi có ngôi nhà đẹp này mọi thứ mới thể hiện rõ nhất. Chị nhớ lại một câu nói từng nghe và tâm đắc thời còn con gái “Một mái nhà cộng với tình yêu thành mái ấm”. Chị đã quyết tâm thực hiện điều đó bằng tình yêu của mình nhưng sao “mái ấm” của chị lại thành ra thế này?
Chị đã luôn ý thức việc “xây tổ ấm” bằng tình yêu của một người vợ, người mẹ. Thế mà, cùng căn nhà đẹp anh đã xây, tình yêu của chị không thể tạo nên “tổ ấm”? Chị lại tiếc nuối những căn nhà nhỏ trước đây. Ngẫm nghĩ lại, chị thấy căn nhà không có tội. Có chăng chỉ tại lòng người đã đổi thay, “tổ ấm” không tùy thuộc vào tầm vóc căn nhà, cũng không chỉ do một người trong đó xây nên mà được.
Theo VNE
Hạnh phúc đôi khi tới muộn
Đôi khi ta phải biêt chờ đợi bởi có thê vì tắc đường nên biêt đâu chừng hạnh phúc đên muôn thì sao?!
Trong cuôc đời mình dù muôn hay không thì môi con người cũng đêu sẽ phải trải qua rât nhiêu những hỉ nô ái ô. Cho dù có mạnh mẽ đên đâu thì cũng sẽ là rât khó đê tự mình vượt qua được những diên biên cảm xúc đó. Lúc vui đâu có ai là không muôn chia sẻ bởi chẳng có mây người thích ngôi ôm khư khư niêm vui ây và dĩ nhiên khi buôn thì nhu câu chia sẻ càng theo đó mà tăng lên gâp bôi phân.
Thuở ây trước khi gặp anh em cũng đã từng sông môt mình vât vờ giông như cái bóng, vui không ai thâu, buôn cũng chẳng ai hay ngoại trừ vài đứa bạn thân chí côt. Nhưng theo môt quy luât bât thành văn vôn có của cuôc sông, bạn bè cũng lũ lượt nôi tiêp nhau có người yêu rôi lâp gia đình. Mọi sự quan tâm mà ngày trước vôn dành cho em thì bây giờ họ chuyên sang hêt cho chông, con, cho gia đình hai bên nôi ngoại, bỏ mình em lại tiêp tục cô đơn với cuôc sông đôc thân của chính mình.
Rôi em gặp anh, vào đúng cái lúc mà em cảm thây thờ ơ với cuôc sông nhât, lúc mà em vân được người ta ưu ái gọi bằng những từ có sức diên tả thât đên trân trụi, kiêu như: "gái ê chông". Những tưởng rằng trái tim em đã trơ lì, rằng thê là em sẽ không có bât cứ môt mảy may cảm xúc gì với điêu mang tên tình yêu cả, nhưng hóa ra không phải. Hóa ra tình yêu vôn dĩ là bản năng của con người nên dù sớm hay muôn thì nhât định đên môt lúc nào đó khi tình yêu tới nó vân có sức mạnh làm lay đông cả những trái tim dù còn chưa biêt đâp loạn nhịp lân nào.
Thê gian này thât tuyêt đẹp làm sao bởi vì đã mang anh đên bên em vào môt ngày bâu trời trong xanh (Ảnh minh họa)
Chỉ cân nói tới đây thôi là chắc hẳn anh sẽ hiêu được rằng mình có vị trí quan trọng đên dường nào trong quá trình đ.ánh thức môt trái tim tưởng như đã trơ lì với cảm xúc. Thât vây, nêu như ngày đó anh không tới thì đên tân bây giờ em vân chưa từng lân nào tân hưởng cảm giác được môt người khác giới yêu thương. Rôi biêt đâu chừng em sẽ lại giông như vô sô những người con gái đôc thân khác, sẽ gặp gỡ môt chàng trai qua giới thiêu, tìm hiêu thây hợp hoàn cảnh, công viêc và cứ như vây là tiên đên với nhau. Khi đó có thê em sẽ chỉ nở môt nụ cười nửa là ngôc nghêch, nửa lại mang vẻ thờ ơ môi khi nghe người ta nói rằng: " Tình yêu có ý nghĩa thiêng liêng lắm", hay đại loại: " Tình yêu là điêu tuyêt diêu nhât ở trên thê gian này".
Nhưng thê gian này thât tuyêt đẹp làm sao bởi vì đã mang anh đên bên em vào môt ngày bâu trời trong xanh và thi thoảng còn điêm xuyêt vài tia nắng vàng trong cơn gió hây hây dịu nhẹ. Cái nắm tay của anh khi đó dù chỉ có ý nghĩa là của môt người qua đường giúp đỡ nhau trong cơn hoạn nạn nhưng lại là điêu có sức lay đông nhât, khiên cho lòng em cảm đông cho tới tân bây giờ.
Có những điêu anh sẽ không bao giờ biêt đâu nêu như em không kê, nhưng suy cho cùng thì dù sao anh cũng nên biêt đê hiêu rằng ngày xưa đã từng có môt thời bởi thích anh nên em đã ngôc nghêch tới mức nào. Anh biêt không, chỉ là môt lân duy nhât gặp nhau trên đường, anh đóng vai "chàng Lục Vân Tiên" tôt bụng ra tay giúp đỡ em trong lúc hỏng xe, ây vây mà biêt bao ngày sau đó hê cứ rảnh rôi là em lại lang thang khắp các cửa hiêu nước hoa chỉ đê tìm cho bằng được mùi hương thoang thoảng vương vât lại từ môt chàng trai hoàn toàn xa lạ.
Thê rôi giông như môt phép màu của tạo hóa, như thê định mênh kia đã có sự sắp đặt từ trước, bông môt ngày chẳng hẹn mà đôi mình lại bât chợt gặp nhau (Ảnh minh họa)
Em giông như môt cô gái ngôc nghêch đi tìm người mà chỉ dựa vào môt manh môi duy nhât là mùi nước hoa còn sót lại ở trong trí nhớ. Thê rôi giông như môt phép màu của tạo hóa, như thê định mênh kia đã có sự sắp đặt từ trước, bông môt ngày chẳng hẹn mà đôi mình lại bât chợt gặp nhau.
Em chẳng biêt phải cảm ơn ông trời thê nào bới vì ông trời kia đã ưu ái dành cho em môt món quà quá tuyêt diêu. Trước đây em vân hay nghe người ta nói tới sức mạnh của lòng kiên trì nhưng cũng không thê ngờ được rằng sự kiên trì của mình lại mang tới môt điêu giông như thê phép màu.
Bây giờ thì em có thê tự hào nhìn lại tât cả những gì mình đã đi qua và nở môt nụ cười mãn nguyên. Trong cuôc sông này bât kỳ ai cũng sẽ đêu có phân trong chiêc bánh ngọt ngào mang tên hạnh phúc, chỉ có điêu đôi khi ta phải biêt chờ đợi bởi có thê vì tắc đường nên biêt đâu chừng hạnh phúc đên muôn thì sao?!
Theo VNE
10 câu nói nàng thích nghe nhất Ấn Độ có câu: "Chinh phục con gái dựa vào cái miệng". Lời nói ngọt ngào là cách tốt nhất để đ.ánh động lòng trắc ẩn của phái đẹp. Trong tình yêu, nếu bạn áp dụng hợp lý những lời khen, đảm bảo chúng sẽ thành trợ thủ đắc lực. "Em thật đẹp" Nếu phải liệt kê ra 3 điều không thể thiếu...