Tình muộn
Xa nhau, em biết cả hai sẽ buồn, sẽ day dứt nhưng có lẽ sẽ tốt cho nhau. Em từng an ủi mình rằng anh bận và đằng sau con người khô khan ấy là cả một tình yêu sâu sắc dành cho em. Nhưng bằng linh cảm của trái tim mình, em hiểu rằng tình cảm ấy đang ngày một nhạt nhoà đi.
Thời gian gần 4 năm cho một tình yêu không quá ngắn và cũng chưa đủ dài, nhưng đủ để em nhận ra rằng tình yêu mà anh dành cho em không đủ lớn để anh có thể về bên em vào những lúc em cần anh nhất. Em không còn nhiều cơ hội để lựa chọn nhưng không vì thế mà em cố gắng duy trì một tình cảm nửa vời như vậy. Em biết là anh rất thích làm hài lòng người khác để chiếm lấy tình cảm đặc biệt mà người ta dành cho anh nhưng đó chỉ là khoẳng khắc. Rồi đằng sau đó là sự khô khan của anh đã khiến em thực sự mệt mỏi, em chới với trong nỗi đau khi quyết định rời xa anh nhưng em thật lòng nguyện cầu anh bình an và hạnh phúc. Biết là người ấy không bao giờ thuộc về mình dù mình có cố gắng đến đâu chăng nữa. Khổ tâm nhưng vẫn phải vượt qua. Đau đến cồn cào, khóc như hết nước mắt, nhưng sự thật vẫn là sự thật. Chỉ còn biết đổ cho duyên số. Yêu không nhất nhất là người ấy sẽ bên mình mãi mãi. Chỉ cần tình yêu dành cho người ấy là mãi mãi. Sống tốt hơn với bản thân, người ấy có lẽ sẽ mỉm cười khi nhìn thấy ta hạnh phúc.
Theo Ngôi Sao
Nặng lòng...
"Sau 5 năm yêu nhau, vui có, buồn có, hạnh phúc có, giận hờn cũng có giống như bao tình yêu khác, nhưng chúng ta đã chia tay... chỉ đơn giản là giận hờn, trách móc, là không thể hiểu và thông cảm cho nhau, không có nhiều thời gian quan tâm, chăm sóc nhau, là xa mặt cách lòng, là ích kỷ, là cái tôi quá lớn, là tự ái trong lòng...
Tại sao yêu nhau chẳng cần biết tại sao mà khi xa nhau lại cần nhiều lý do như vậy? Cả anh và em đều có lỗi khi không giữ được tình yêu. Em trách mình nhiều hơn, cũng đã từng hận anh vô tâm quá. Ngày chúng ta chia tay nhưng em cũng không khóc, vì lúc đó sự tự ái trong em làm trái tim em cứng cỏi hơn bao giờ hết. Chỉ biết lúc ấy em thực sự rất giận, em giận anh sau bao nhiêu yêu thương, bao nhiêu kỷ niệm sâu sắc mà chúng ta đã có chỉ kết thúc bằng một câu "Hãy quên Anh đi". Lúc đó lòng tự ái, nỗi giân hờn choán hết cả tâm trí. Em bướng bỉnh không thèm gặp anh nữa.Việc gì em phải níu kéo người không còn muốn bên mình nữa, có lẽ anh đã hết yêu em rồi, em sẽ để anh đi như anh muốn mà không hề suy nghĩ sâu sắc lý do. Em giận anh thật nhiều. Em tự nhủ mình sẽ chia tay anh không bao giờ hối hận nhưng rồi em vẫn nghĩ về anh hằng đêm, trước khi đi ngủ và sau khi thức dậy, người đầu tiên em nghĩ đến là anh, lúc làm việc, khi ăn cơm, những khi cô đơn...
Em cứ sống như vậy trong một thời gian dài. Em biết anh không muốn em chờ đợi anh. Anh bảo: " Em đừng chờ anh nữa, hãy quên anh và yêu một người có thể quan tâm, lo lắng cho em nhiều hơn, em nhé!" Và cứ thế anh đi... Nhưng làm sao anh biết, khi người con gái đã đặt trọn niềm tin và tình yêu cho một người thì làm sao quên được. Thật khó khăn quá. Đã có lúc em nhớ anh đến phát điên. Em khóc thật nhiều, trong mơ em cũng nhớ đến anh. Anh xa em thật, như thể anh đã biến mất vào không trung, không còn dấu vết gì cho em nhìn thấy dù chỉ một lần nữa thôi, những tin nhắn offline em nhắn cho anh hằng ngày cũng không thấy người đọc, những dòng mail, tin nhắn... Em phải làm sao khi anh đã thực sự không muốn tiếp tục nữa? Em biết anh mạnh mẽ hơn em. Nhưng đằng sau những mạnh mẽ ấy, có bao giờ là nước mắt ướt đẫm gối hằng đêm như em vẫn nhớ anh không??? Em suy nghĩ thật nhiều, chắc anh làm vậy là có lý do. Em biết mình trẻ dại lắm. Em hay nhõng nhẽo, em giận hờn, em chỉ biết trách anh, em không biết quan tâm, chia sẻ những lúc anh cần nhất, em yếu đuối, em sống đơn giản và không có ý chí phấn đấu. Còn anh, anh cần người phụ nữ có thể lo toan cho gia đình, có thể ở bên chia sẻ khó khăn trong sự nghiệp và cuộc sống, anh có hoài bão, ước mơ của mình. Nhưng anh vẫn còn nợ em nhiều lắm, anh biết không? ..." Đã gần 2 năm trôi qua... đây là những lời tôi đã từng viết nhật ký hằng đêm. Sau mỗi ngày làm việc trở về, như một thói quen tôi không thể từ bỏ. Tôi vẫn không thể thôi không nghĩ và nhớ về anh, tôi vẫn chờ đợi anh, vì tôi còn yêu anh nhiều, nhiều lắm.
Có thể ai cũng cho rằng tôi ngốc, nhưng trái tim vẫn có lý lẽ riêng của nó. Tôi hiểu ra nhiều điều, tôi hiểu rằng nước mắt cũng không thể mang anh về bên tôi, tôi hiểu rằng có được tình yêu thật khó, nhưng để giữ gìn tình yêu ấy còn khó hơn. Xa anh, tôi thấy mình đán.h mất nhiều thứ hơn tôi tưởng, tôi mất niềm tin vào tình yêu, đán.h mất nụ cười, chỉ còn lại một trái tim đã vỡ. Tôi làm mọi cách để quên anh, xóa những ký ức về anh, nhưng tôi vẫn không thể quên được. Tôi nhớ anh nhưng không nói ra được. Khoảng cách của chúng ta bây giờ quá lớn, anh đã thay đổi nhiều, anh có sự nghiệp, anh thành đạt, cũng có thể anh đang hạnh phúc bên ai đó. Còn tôi vẫn khép mình, sống co ro trong cái vỏ ốc đầy ám ảnh về quá khứ, vẫn một mình gặm nhấm những nỗi đau. Tôi cố gắng không để những ấm áp khác len vào tim. Tôi biết nếu tôi không nặng lòng về anh, có lẽ cuộc đời tôi đã rẽ sang hướng khác, sẽ có một công việc ổn định, lấy chồng và có một gia đình như bao bạn bè cùng tuổ.i khác... Nhưng tôi vẫn lựa chọn lối mòn này... Vì tôi mãi mãi vẫn chỉ yêu anh mà thôi... Tôi không biết mình còn đủ sức yêu anh đến bao giờ, nhưng tôi biết tình yêu này sẽ theo tôi đến hết cuộc đời...
Theo Ngôi Sao
Mẫu phụ nữ dễ cuốn hút đàn ông Có khi nào bạn nghĩ rằng mình muốn trở thành một phụ nữ yếu đuối - một người không thể tự quyết định được điều gì và thích được người khác bảo phải làm gì? Thực tế thì một người phụ nữ yếu đuối thường không hấp dẫn, nam giới luôn bị cuốn hút bởi mẫu người phụ nữ mạnh mẽ, thông minh,...