Tình cũ xuất hiện sau 20 năm
Mọi việc bắt đầu khó kiểm soát từ cách đây nửa năm, khi tình cũ tìm được số điện thoại và liên lạc với tôi.
Ảnh minh họa
Tôi 45 tuổi, có chồng và 3 con, đủ nếp đủ tẻ. Thời trẻ, hoàn cảnh đặc biệt khó khăn nên tôi chưa từng được trải nghiệm tình yêu. Năm 25 tuổi tôi kết hôn qua mai mối của người quen. Chồng hiền lành, yêu tôi, yêu gia đình, tuy nhiên tính tình lại trẻ con, ham chơi. Là người sống tình cảm nên tôi luôn muốn có cuộc hôn nhân đầm ấm, có điều số phận không cho phép. Trải qua 20 năm hôn nhân nhưng tôi cảm thấy cuộc sống có phần tẻ nhạt, luôn cảm giác mình tồn tại hơn là đang sống. Mặc dù vậy, tôi vài lần vượt qua cám dỗ trong cuộc sống, đặc biệt có lần còn chuyển công tác đến một nơi khó khăn hơn để tránh sự đeo đuổi của sếp nam.
Xin được nói qua về tình cũ. Gọi là tình cũ nhưng tôi và anh chưa trải nghiệm nhiều về tình yêu. Nhà anh ở gần nhà tôi, thời bé tôi rất ngưỡng mộ anh vì anh sống có trách nhiệm với bản thân, người thân, gia đình. Nhân cách và tâm hồn của anh có thể gọi là trong sáng. Tôi cũng ngầm nhận ra anh có tình cảm với mình. Rồi biến cố ập đến, tôi theo gia đình chuyển đến nơi khác sinh sống. Anh học hết phổ thông đi xa lập nghiệp, chúng tôi không còn biết gì về nhau.
Hồi tôi 24 tuổi, một buổi tối, anh xuất hiện, khi đó gia đình tôi đã chuộc lại căn nhà cũ và trở về sinh sống, tuy vậy cuộc sống còn rất khó khăn so với mặt bằng chung ở nơi đây. Tôi lúc đó là cô giáo mầm non trường làng. Anh đến, ngồi im lặng đối diện tôi, nắm tay và nhìn tôi rất lâu, hỏi tôi có tình cảm với anh không. Như một giấc mơ, tôi không tin vào sự thật, chưa nói nên lời, chỉ nhìn anh đắm đuối. Anh đặt một nụ hôn bất tận trên môi tôi, tôi không cảm nhận được nhiều, chỉ ngạc nhiên và ngỡ ngàng, tuy nhiên vẫn thấy rất hạnh phúc. Điều tôi cảm nhận rõ nhất lúc đó là ánh mắt và khuôn mặt anh đầy đau khổ. Sau đó anh đi, không một lời từ giã. Tôi đau đớn trong một thời gian dài, không thể cắt nghĩa được lý do tại sao anh lại đối xử với mình như thế.
Video đang HOT
Nửa năm sau đó tôi lấy chồng, cố vun vén cho gia đình, đặt mình vào vị trí của chồng để yêu và hiểu cho anh nhưng lòng không nguôi niềm nhớ nhung về người cũ. Anh cũng lấy vợ sau đó. 20 năm qua, tôi nghe tin anh vẫn luôn dõi theo cuộc sống của mình qua người thân và bạn bè. Có một lần tôi tình cờ gặp em trai anh ở đám cưới một người quen, thật bất ngờ là em anh đã chủ động tâm sự với tôi về tình cảm anh dành cho tôi. Em trai anh bảo: Chị là người rất đặc biệt với anh trai em”.
Về với câu chuyện hiện tại, cách đây nửa năm tôi nhận được một lời mời kết bạn và tin nhắn chúc mừng sinh nhật. Tôi nhận ra anh dù anh không để hình đại diện, trước đó rất lâu tôi nghe chị gái kể anh từng tìm đến nhà chị tôi trong một lần đi công tác để xin số điện thoại của tôi.
Anh kết bạn trên chat với chị, tôi được chị chụp cho xem những cuộc nói chuyện giữa hai người. Tôi rất vui mừng khi anh liên lạc lại, những cuộc gọi và tin nhắn cứ nhiều lên mỗi ngày. Anh giải thích lý do vì sao lẳng lặng ra đi khi không nói với tôi một lời. Đó là vì đặc thù công việc của anh, vì tôi là người yếu đuối ngây thơ, không thích hợp với cuộc sống của người vợ xa quê không có chồng ở bên, không người quen, không bạn bè thân thích. Điều đặc biệt nhất là hồi đó gặp lại tôi, anh vừa chia tay người yêu, chưa quên được mối tình đó, sợ tình yêu dành cho tôi không đủ lớn, sợ làm tôi tổn thương suốt cuộc đời.
Khi xa tôi, anh đã biết sai lầm và rồi phải trả giá cả cuộc đời cho việc kết hôn với một người không có tình yêu. Anh nói với tôi rất nhiều về sự dằn vặt, tiếc nuối khi một quyết định không đúng đắn đã làm dang dở cuộc đời của ba con người, đó là vợ, anh và tôi. Anh biết tôi kết hôn cũng không xuất phát từ tình yêu.
Tôi vui mừng khi gặp lại anh nhưng không quên dặn dò anh quan tâm tới gia đình, vợ anh đã thiệt thòi nhiều nên đừng làm tổn thương thêm cô ấy. Rồi tôi ngừng nói chuyện vì không muốn làm tổn thương tới chồng và các con. Trong khi anh bảo muốn nói chuyện với tôi mỗi ngày, chỉ coi nhau như bạn bè. Tôi thực sự rất giằng xé, lý trí muốn quên và xóa sạch ký ức về anh nhưng con tim không thể làm được. Có thể tôi yêu anh quá nhiều, ngay từ khi còn bé anh đã là người tôi ngưỡng mộ, thầm yêu. Ít năm nữa anh sẽ về quê, sống một mình, tôi rất sợ mình sẽ phạm sai lầm. Lương tâm không cho phép điều đó nhưng con tim tôi quá yếu mềm khi dành nhiều tình cảm cho anh. Tôi phải làm sao để không nghĩ về anh và không phạm phải sai lầm về sau?
Giận chị chồng đến mức không nhìn mặt nhau, vậy mà bỗng dưng chị tìm đến nhà rồi nhờ vả tôi một việc nực cười
Chị chồng ngồi xin lỗi, nói đã nhận ra lỗi sai của mình và mong tôi tha thứ cũng như giúp đỡ chị. Nhưng làm sao tôi có thể quên được những ngày tháng đau khổ mà chị đã gây ra cho tôi?
Dốc hết trái tim - Tổng đài "lắng nghe và giải đáp" tất tần tật về phụ nữ. Ở đây, phụ nữ có một nơi để trút bỏ không chỉ những tâm sự về tình yêu - hôn nhân, mà còn có thể nói về những ước mơ, hoài bão; bày tỏ quan điểm, thắc mắc muôn mặt về đời sống; thậm chí kể câu chuyện đời mình... Với hình thức chia sẻ hai chiều, bạn gửi tâm sự về cho Tổng đài - Tổng đài gửi lại bạn hình ảnh minh họa tâm sự đó, hy vọng rằng đây sẽ là nơi gửi gắm tin tưởng của chị em. Ngay bây giờ, hãy dốc hết trái tim qua hòm mail: tongdaitraitim@gmail.com
Chào Hướng Dương,
Tôi và chồng mới chuyển ra ngoài ở riêng sau 2 năm sống đau khổ ở nhà chồng. Bố mẹ chồng tôi hiền thật nhưng hiền đến mức nhu nhược. Ông bà vừa thương vừa sợ con gái nên đối với họ, chị chồng tôi nói gì cũng đúng. Chị ấy hơn 34 tuổi, chưa lấy chồng, tính khí thất thường, thích bịa đặt chuyện xấu cho tôi.
Mâu thuẫn giữa tôi với chị chồng có thể nói tích tụ càng lúc càng nhiều và rồi tôi bùng nổ bằng việc đòi ly hôn, bỏ về nhà ngoại ở. Chồng tôi khi đó mới sợ mất vợ và đi theo tôi.
Ảnh minh họa.
Tôi kể sơ sơ vài chuyện cho Hướng Dương nghe: tôi có thai, chị chồng cứ xỉa xói rồi còn thúc ép chồng tôi đem đứa bé đi xét nghiệm ADN cho chắc chắn là con cháu trong nhà. Tôi nghén, chị ấy mua cá về để đầy tủ lạnh, bữa cơm nào cũng có món cá tanh khiến tôi nôn ói. Tôi ở cữ, mẹ chồng chăm sóc thì chị ấy đi ra mắng một câu, đi vào đá một cái, thái độ như muốn tống khứ mẹ con tôi ra khỏi nhà. Đấy, thử hỏi làm sao tôi sống nổi với một bà cô bên chồng khắc nghiệt như thế.
Thế mà hôm qua, chị chồng lại đem thiệp cưới qua mời vợ chồng tôi, còn xin lỗi và mong vợ chồng tôi tha thứ. Chị ấy nói đã có bầu rồi nên mới hiểu được tôi đã khổ sở như thế nào? Chị ấy mong vợ chồng tôi trải ga giường hộ đồng thời cho mượn 50 triệu để trả chi phí đám cưới. Hướng Dương ơi, tôi vẫn còn giận lắm, hận lắm nên không muốn làm cho chị ấy bất cứ chuyện gì? Theo Hướng Dương, tôi có nên giúp chị ấy không? (manhquan...@gmail.com)
Hướng Dương tư vấn
Chào bạn,
Bạn đã ra ở riêng, có chồng yêu thương và đồng hành bên cạnh, tại sao không buông bỏ những hận thù. Càng giữ càng mệt mỏi và biến những hận thù ấy thành gánh nặng trong trái tim. Tại sao bạn cứ giữ những gánh nặng ấy làm gì để mình lúc nào cũng chỉ thấy bóng đêm?
Chị chồng bạn đã nhìn thấy lỗi sai và hối lỗi chân thành, bạn cũng không nên ghim những lỗi lầm ấy nữa. Một khi bạn chấp nhận buông bỏ hận thù xưa, không chỉ bạn cảm thấy nhẹ nhàng, thoải mái, hạnh phúc, mà còn khiến chồng và gia đình chồng nể phục. Bao dung, tha thứ còn là cách để bạn cảm nhận cuộc sống đầy màu sắc tươi đẹp và đón nhận những điều kì diệu hơn.
Về việc giúp đỡ chị chồng, hi vọng bạn và chồng sẽ bàn bạc rồi thống nhất quyết định cuối cùng. Biết đâu sau lần giúp đỡ này, mâu thuẫn được cởi hết, tình cảm của bạn và cả gia đình chồng sẽ tốt đẹp hơn. Thế nên hãy giữ tâm mình thanh tịnh và tích cực hơn nhé!
Bất ngờ gặp lại tình cũ, tôi ngỏ lời nhờ vả trong cơn hoạn nạn, vài hôm sau vợ anh ta tới đưa một chiếc hộp chứa đầy sự thật nghiệt ngã Chỉ vì cô ta mà cuộc đời tôi đã lỡ dở... Tôi gặp lại Thắng theo một cách tình cờ và hết sức bất ngờ. Thắng là tình cũ của tôi, trước đây chỉ thiếu chút may mắn là tôi có thể lên xe hoa cùng anh ấy. Nào ngờ, chỉ vì chút nóng vội của tuổi trẻ, tôi cãi vã, to tiếng...