Tình cũ và bạn trai mới đều rất chân thành khiến tôi thật khó xử
Một người tôi yêu gần 4 năm, trải qua nhiều thử thách và một người tôi yêu được 5 tháng, cả hai người đều rất chân thành với tôi.
Tôi và anh yêu nhau được gần 4 năm, anh hơn tôi 3 tuổi. Anh năm nay gần 28 tuổi, công việc đã được coi là ổn định. Tôi tự nhận mình là một người khó tính khi yêu, cần một người cho mình được cảm giác an toàn, để có được cảm giác ấy sẽ có nhiều tiêu chí khác và tôi cảm nhận anh đã làm tôi thỏa mãn tất cả.
Quãng thời gian đầu, tình cảm của chúng tôi thật đẹp, về sau anh và tôi đi làm, chúng tôi có ít thời gian quan tâm và chăm sóc nhau. Trong thời gian yêu nhau, chúng tôi đã nhiều lần chia tay rồi lại quay về. Có thời gian chúng tôi chia tay được gần một năm, đó là lúc khó khăn đối với tôi. Tôi suy nghĩ và nhớ anh nhiều, để quên anh tôi đã lao đầu vào học tập, làm thêm, hoàn thiện bản thân, thời gian rảnh rỗi lên thư viện đọc sách hoặc đến những quán cà phê yên tĩnh ngồi một mình cũng như đi lang thang trên những con phố Hà Nội.
Tôi nhớ anh, thật sự rất nhớ nhưng với một cô gái có cái tôi cao ngất như tôi nên quyết định giữ im lặng, không liên lạc, không gặp gỡ. Sau khi chia tay tôi, một thời gian anh có bạn gái mới, nhưng do tính chất công việc và khoảng cách địa lý họ cũng nhanh chóng chia tay. Với tính chất công việc của tôi, tôi có nhiều mối quan hệ và cũng không khó để quen được một người. Thời gian ấy cũng có nhiều người để ý nhưng không hiểu sao tôi không thể đặt tình cảm của mình vào bất cứ ai. Bản thân tôi luôn có cảm giác anh ấy sẽ quay lại nên không muốn đánh lừa cảm xúc của mình, không muốn người khác phải tổn thương chỉ vì sự ích kỷ của bản thân muốn lấp đầy khoảng trống trong lòng.
Trực giác của tôi đã đúng, anh đã trở lại, chúng tôi về bên nhau, nhưng có lẽ thời gian đã làm tình cảm nhạt dần. Tôi cảm thấy ở anh có gì đó gượng gạo và không được thoải mái, tôi cũng vậy. Tôi quyết định chia sẻ với anh những gì đã nghĩ và anh nói cũng cảm nhận được điều đó nhưng không hiểu sao không xa tôi được. Chúng tôi quyết định cho nhau thêm thời gian để kiểm chứng lại tình cảm của mình. Trong thời gian này, chúng tôi vẫn thi thoảng gặp gỡ, đi ăn uống cùng nhau như những người bạn. Tôi nhận thấy mình đang ở trong mối quan hệ không rõ ràng, không phải tình yêu nhưng cũng không hẳn chỉ là bạn bè, hai đứa rơi vào một vòng luẩn quẩn, anh nói muốn như vậy và nếu có ai dành tình cảm cho tôi chân tình thì tôi có thể xa anh.
Video đang HOT
Lúc đó tôi đã khóc rất nhiều, trách anh không thương tôi, không cho tôi cảm giác an toàn, yêu là yêu mà không yêu thì anh phải nói rõ ràng, tôi thấy mệt mỏi với quan hệ lờ mờ như này. Tôi thật thoải mái khi đã nói được tất cả những gì trước đây chưa nói. Ngày hôm đó cả tôi và anh đều buồn, tôi khóc và anh ôm tôi, tôi nói xin lỗi anh do đã không chăm sóc, quan tâm anh nhiều như người khác, thấy mắt anh nhòe đi, nói tôi ngốc nghếch. Tôi quyết định sẽ ra đi để tìm tình yêu mới cho bản thân cũng như giải thoát cho anh ra khỏi mối quan hệ này.
Sau một thời gian tôi quen người mới, bạn này bằng tuổi và là khách hàng của công ty tôi, hai đứa có cơ hội làm việc với nhau, cả hai cảm thấy nói chuyện rất hợp. Biết bạn ấy chưa có bạn gái nên tôi chủ động nói chuyện nhiều hơn, chúng tôi nhanh chóng đến với nhau. Tuy nhiên, tôi không thể dối lòng mình là vẫn còn nhớ anh, tuy không còn liên lạc nhưng thường xuyên theo dõi anh trên mạng xã hội.
Người yêu mới của tôi rất tốt, anh quan tâm tôi, tôi cảm nhận được sự bình yên bên anh nhưng không thể ngăn nổi mình không suy nghĩ về người cũ. Anh là người khá nhạy cảm và mỗi lần cảm nhận được điều đó đều ôm tôi và kéo tôi ra khỏi suy nghĩ ấy. Tôi cảm nhận được tình yêu, sự trân trọng và an toàn mỗi khi bên anh và tình cảm của tôi cũng rất chân thành, tự nhiên. Anh đã rất tự hào khi giới thiệu tôi với những thành viên trong gia đình. Tôi cảm thấy mọi người trong n hà anh đều rất thân thiện và quý mến tôi, hai bác đều luôn nhắc anh đưa tôi về cùng mỗi khi anh về nhà chơi. Nhưng anh chưa muốn xác định lập gia đình, nói rằng kinh tế chưa ổn định và chưa đủ tự tin để cưới tôi, cho anh thêm 2 năm nữa để phát triển sự nghiệp.
Tôi cứ ngỡ sẽ cùng anh đi đến hết con đường cho đến một ngày tôi gặp lại người yêu cũ, anh nói không thể ngừng suy nghĩ về tôi, khi tôi đi rồi anh mới cảm nhận được cần tôi như nào và cũng nói rằng sẽ cạnh tranh công bằng để giữ được tình yêu của mình và anh muốn sẽ cưới tôi trong năm nay. Tôi thừa nhận cả tôi và anh trong công việc đều là những người rất rõ ràng, tuy nhiên trong chuyện tình cảm lại không kiên định. Không hiểu kiếp trước tôi nợ gì anh mà kiếp này lại khổ sở vì tình yêu đến vậy. Giờ tôi phải làm sao giữa người cũ và người mới? Một người tôi yêu gần 4 năm, trải qua nhiều thử thách và một người tôi yêu được 5 tháng, cả hai người đều rất chân thành với tôi.
Theo PNVN
Vì muốn làm tròn đạo hiếu mà bị vợ xúc phạm tôi vô cùng khó xử
Tiền với cô ấy quá lớn. Cô ấy không cho tôi thực hiện trách nhiệm của người con trai trưởng trong gia đình, báo hiếu cha mẹ.
Tôi là con trai đầu, đã lập gia đình và ra ở riêng. Bố mẹ tôi có 4 người con, 3 người có cuộc sống ổn định, trong đó chị hai khá giả nên tôi không phải lo phần kinh tế cho bố mẹ. Còn một người em trai kế tôi, từ khi sinh đã bị suy dinh dưỡng, chỉ học đến lớp 8, tính tình cũng dễ bảo nên mẹ tôi thương nhất vì vốn dĩ em nó thiệt thòi nhất trong nhà.
Em giờ đã có gia đình, hai vợ chồng cũng lo làm ăn nhưng không dư giả gì, ba mẹ tôi đã mua cho căn nhà nhỏ để sử dụng. Vợ chồng em vỡ kế hoạch, sinh 3 nên nhà nhỏ lại càng chật chội. Mẹ tôi vì thế buồn phiền. Cả nhà tôi cùng nhau giúp em mua được lô đất để dành.
Nhà đã xuống cấp nên chị em tính cùng nhau xây nhà mới cho ba mẹ ở thoải mái và cũng là làm nhà thờ sau này. Vì tôi là con đầu, có công việc ổn định, thu nhập khá nên xác định không nhờ đến ba mẹ từ tiền đám cưới đến tiền mua đất, xây nhà. Thậm chí khi mua đất tôi còn thiếu 20 triệu đồng, mượn mẹ và sau đó đã trả lại đủ.
Vợ tôi vì thế mà ghen tỵ với gia đình em trai tôi nên đôi lúc có suy nghĩ so đo về chuyện tiền bạc, báo hiếu cho cha mẹ. Một phần cũng vì cô ấy làm ít lương, tính tiết kiệm nên việc bỏ ra số tiền vài trăm triệu để xây nhà cho ba mẹ, vợ tôi coi đó là số tiền rất lớn. Thu nhập của tôi khá, vợ không hề khắt khe trong việc chi tiêu của tôi vì tin tưởng. Hiện vợ chồng tôi đã mua được 2 lô đất để dành nên việc chi 200 triệu cùng làm nhà cho ba mẹ là chuyện bình thường.
Cần phải nói rõ hơn, khi vợ chồng tôi mua đất, xây nhà, mua đất đầu tư thì vợ tôi đều mượn được tiền của mẹ vợ, tôi chỉ muốn vay ngân hàng nhưng vợ thuyết phục nên tôi đồng ý, nhưng tôi yêu cầu được trả lãi (sau này ông bà đều cho lại tiền lãi). Tôi không mượn ba mẹ mình vì ba mẹ không có tiền để dành.
Vợ tôi là người vợ tốt, mẹ tốt nhưng không được khôn khéo trong cách cư xử với ba mẹ chồng và cả ba mẹ cô ấy. Khi tôi bàn đến chuyện chung tiền làm nhà thì cô ấy không chịu, còn kể ra là toàn nhờ vả bên ngoại, bên nội chỉ lo cho mỗi chú em, thậm chí coi thường tôi là dựa dẫm nhà vợ mới có tiền mua đất xây nhà, đầu tư.
Tôi thấy vợ đã xúc phạm tôi vô cùng, tiền với cô ấy quá lớn. Cô ấy không cho tôi thực hiện trách nhiệm của người con trai trưởng trong gia đình, báo hiếu cha mẹ. Tôi không biết phải cư xử như thế nào với cô ấy, từ chỗ yêu thương, tôn trọng hết mực bây giờ tình cảm đó vơi đi hết. Ai đã gặp tình huống như tôi mong được chia sẻ, giúp đỡ.
Theo VNE
Món quà Tết "khó xử" của ông bà thông gia Món quà Tết "khó xử" của ông bà thông gia Tôi cũng biết ông bà thông gia đã biếu chúng tôi con lợn trị giá tiền triệu trong khi họ chẳng khá giả gì. (Ảnh minh họa) Nhà tôi ở phố. Nhà thông gia tôi ở quê. Ông bà thông gia có một trang trại nhỏ. Mỗi lần các con tôi về quê...