Tiết lộ về người thầy “dữ dằn” chuyên xin vai cho Việt Hương, Thúy Nga
“Tôi dạy, yêu thương, la mắng các học trò như nhau. Nhưng may mắn, trong số những nghệ sĩ nổi tiếng thì có nhiều người là học trò của tôi”.
Có học trò xin tôi tiền đổ xăng
Chào nghệ sĩ Minh Nhí! Cơ duyên nào đưa đẩy anh trở thành “người lái đò”?
Nghề dạy học của tôi gắn liền với thầy Nguyễn Văn Phúc và anh Nguyễn Công Ninh. Đó là hai người thầy tôi mang ơn và vô cùng kính trọng. Những năm 90, trường Sân khấu điện ảnh TP.HCM thiếu giảng viên, thầy Phúc lúc ấy là Phó hiệu trưởng. Hồi đó, thầy thương tôi như con ruột, nhìn thấy khả năng và tố chất của học trò, nên thầy gọi tôi về trường làm việc.
Năm ấy, tôi còn trẻ măng, nên suy nghĩ đơn giản lắm. Thầy Phúc phải ngỏ lời đến lần thứ ba, tôi mới nhận lời. Lúc đầu, tôi từ chối, vì chạy show ở ngoài nhiều tiền hơn, và bản thân cũng không có nghiệp vụ sư phạm nên sợ khó đảm đương. Lần thứ hai, tôi giả bộ về suy nghĩ. Nhưng, đến lần thứ ba, tôi không dám từ chối nữa nên đồng ý về trường.
Thú thật, khi đó tôi nhận lời là vì thương thầy, sợ thầy giận còn trong lòng vẫn lấn cấn. Thời điểm đó, tên tuổi tôi đang “nổi như cồn”, chạy show mệt nghỉ, được mọi người cưng chiều, nếu về trường, tôi bị gò bó trong khuôn khổ, phải đi phụ người ta nên không thoải mái.
Nhưng, sau này, thầy nói một câu tôi nghe mà thấm lắm: “Nghề của mình, theo thời gian dù con có nổi tiếng cỡ nào đến một lúc con cũng phải nhường chỗ cho người khác. Nếu con theo nghề giáo, sau này học trò con đạt được thành tựu, mọi người vẫn nhắc tới con. Giống như tụi con đi đâu cũng nhắc tới thầy, thì sau này con cũng như vậy”.
Bao nhiêu năm qua, nghệ sĩ Minh Nhí vẫn âm thầm cống hiến cho nghệ thuật.
Nhớ lại thời điểm đặt những “viên gạch” đầu tiên trong hành trình trở thành giảng viên, thầy Minh đã trải qua thế nào?
Hành trình này khá gian nan. Tôi phải đi trợ giảng (học nghề dạy) 3 năm, trải qua vòng đánh giá của hội đồng khoa học trong trường. Cuối cùng là thi biên chế nếu đậu tôi mới chính thức trở thành giảng viên.
May mắn khi về trường, tôi được đi theo trợ giảng cho anh Nguyễn Công Ninh – lúc đó là giảng viên chính thức của trường. Anh Ninh cũng là học trò cưng của thầy Phúc nên thầy hướng tôi theo anh ấy để học nghề.
Thực ra, giai đoạn đầu, tôi và anh Ninh chưa hiểu nhau nên bất đồng dữ lắm. Nhưng, sau một cuộc nói chuyện thẳng thắn, giải tỏa hết mọi khúc mắc, bất đồng, hai anh em rất hợp nhau. Từ đó, anh Ninh thương tôi như em ruột. Anh chỉ dạy tôi từng tý, trong suốt quá trình học và làm nghề. Sau 3 năm theo anh Ninh trợ giảng, tôi đã thi đậu biên chế và chính thức trở thành giảng viên của trường.
Lớp đầu tiên tôi chủ nhiệm chính là lớp của Việt Hương, Thúy Nga, Tiết Cương, Cao Minh Đạt, Hạnh Thúy,… Nên, tôi cưng chiều và xả thân hết mình để truyền đạt kiến thức cho học trò.
Người ta kháo nhau rằng thầy Minh rất “mát tay” đào tạo ngôi sao, hễ dạy cho ai là người đó nổi tiếng. Thầy có thể bật mí chút bí quyết của mình?
Thật ra, tôi không có bí quyết gì đâu! Có thể, trời thiên phú cho tôi cái duyên “đưa đò”. Tiêu chí hàng đầu của tôi khi dạy học trò là phải biết diễn. Hay – dở tùy mức độ nhưng ít ra phải biết diễn và làm được.
Còn, việc học trò của tôi nổi tiếng là do các em tự vươn lên, cộng với ngôi sao may mắn. Chứ không phải học thầy Minh Nhí là nổi tiếng đâu. Nhưng, cũng may mắn cho tôi là những nghệ sĩ nổi tiếng được khán giả yêu mến, thì đại đa số là học trò của tôi. Thật sự, tôi không có bí quyết gì cả. Tôi dạy, yêu thương, la mắng tất cả học trò đều như nhau.
Việt Hương là một trong những trò cưng của thầy Minh Nhí.
Video đang HOT
Nhưng cũng có tiếng đồn, thầy Minh Nhí rất khó tính và dữ dằn với học trò?
Điều này thì đúng! Tôi khó tính lắm. Trong quá trình giảng dạy, tập luyện, dàn dựng,… tôi rất khó và kỹ, nhưng ngoài giờ tôi rất dễ tính. Trên lớp, có lần tôi la Việt Hương tới mức nó khóc luôn, nhưng kết thúc buổi học thầy trò lại thân thiết, đi ăn cười nói với nhau như thường.
Tụi nó biết, dù thầy Minh có chửi, la mắng,… thì cuối cùng thầy chỉ mong các học trò giỏi và tốt lên. Thế nên, đứa nào cũng nhớ và quý thầy.
30 năm gắn bó với sự nghiệp “trồng người”, hẳn thầy Minh có rất nhiều kỷ niệm đặc biệt với các học trò của mình?
Tất cả các thế hệ học trò, đứa nào tôi cũng có kỷ niệm. Tụi nó chỉ hành thầy lúc chưa có gì, còn sau này khi đã thành tài, thành danh, đứa nào cũng quay về báo hiếu và thương thầy nhiều hơn.
Bên cạnh việc giảng dạy, tôi cũng chủ động xin vai cho học trò diễn. Hồi xưa là Thúy Nga, Việt Hương, Ngọc Trinh,… hay sau này lớp Xuân Nghị, Minh Dự,… tôi đều tạo điều kiện cho các em vừa học vừa làm nghề. Việt Hương là một trong những đứa tôi cưng và nhiều lần xin vai cho diễn. Nhớ, có lần Hương đi diễn bị ăn hiếp chạy về khóc mách thầy, thế là tôi lại đứng ra bênh vực, nên nó nhớ lắm.
Học trò của tôi, đứa nào hồi mới đi học cũng nghèo lắm. Thầy trò thân nhau tới độ, tụi nó thi thoảng vẫn xin tôi tiền. Nhiều không có nhưng trăm đổ lại thì lúc nào tôi cũng sẵn lòng. Thi thoảng, có đứa lại gọi tôi “thầy, cho con xin 50, 30 nghìn đổ xăng…”. Có hôm, mấy đứa xin tôi tiền rồi chung nhau mua nồi cháo cùng ăn, hay mua cho nhau ổ bánh mì… Và, Xuân Nghị là một trong những đứa hay xin tiền tôi nhất.
Hồi dạy ở trường, tôi có thầu căng-tin, rồi giao cho Việt Hương và Thái Hòa làm tổng quản lý. Ngày nào tôi đi diễn về, chúng nó cũng í ới “thầy đưa tiền để con đi chợ”. Cứ thấy tiền ra mà không thấy tiền vào, tôi lấy làm lạ mới hỏi: Sao bán mãi không dư được đồng nào vậy con, thì Việt Hương nói: tụi nó toàn ăn nợ thầy ạ”. Đến lúc sang nhượng lại căng-tin, tôi mới tá hỏa khi thấy ba cuốn sổ ghi nợ của học trò trong trường, nhưng tôi cũng bỏ luôn chứ không tính toán gì.
Thúy Nga luôn dành sự kính trọng với thầy Minh Nhí.
Sao lại ganh tỵ với học trò
Với dịp đặc biệt Ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11, thầy Minh cảm nhận thế nào về tình cảm mà các thế hệ học trò dành cho mình?
Tôi thương tụi nó thật lòng nên bây giờ đứa nào cũng quý tôi lắm. Nhất là dịp 20/11, đứa nào ở Mỹ như Thúy Nga, Việt Hương đều gọi điện về rôm rả, rồi Hạnh Thúy, Tiết Cương, Xuân Nghị,… dù bận cỡ nào cũng chạy đến với thầy,… Cảm giác hạnh phúc lắm.
Thực ra, không cứ phải ngày lễ mà ngày nào với tôi cũng tràn ngập sự quan tâm của các học trò. Dù các bạn ấy nổi tiếng cỡ nào nhưng vẫn luôn nhớ về “người lái đò”. Việt Hương thỉ thoảng lại gọi hỏi “thầy đang ở đâu để con gửi đồ ăn qua”, hoặc mỗi lần đi Mỹ về lại mua quà cho tôi. Hay, như Xuân Nghị, lần nào thầy trò đi diễn chung, nó cũng rỉ tai: “Thầy đói không, thầy có ăn gì không để con mua”. Mấy thứ đó, tôi dư tiền tự mua được, nhưng điều tôi hạnh phúc nhất là học trò của mình “ăn quả nhớ kẻ trồng cây”.
Với tôi, tiền bạc, vật chất không thể sánh bằng những lời hỏi han quan tâm chân thành của học trò. Chỉ cần thế thôi cũng đủ khiến tôi thấy ấm lòng và hạnh phúc.
Nghệ sĩ Minh Nhí khóc trong vòng tay của học trò.
Nhưng, đâu đó cũng có những lời so sánh, học trò nổi tiếng hơn thầy. Nghệ sĩ có buồn và chạnh lòng?
Không! Sao lại buồn được. Tôi vẫn nhớ lời thầy Phúc căn dặn khi mới theo nghiệp “đưa đò”. Tôi đã hết thời rồi, giờ nhường lại cho các bạn trẻ tỏa sáng. Và, công việc “trồng người” mới là sự lựa chọn đúng đắn và tôi luôn cảm thấy tự hào.
Khi dạy học trò, tôi luôn muốn các em có việc làm, cầu mong các em nổi tiếng, có cuộc sống sung túc, bình an. Bây giờ, các em đều có hết rồi, tôi càng mừng sao lại buồn hay ganh tỵ với tụi nó. Trừ khi, tất cả học trò đều quay lưng với mình, thì tôi phải tự coi lại bản thân. Đó mới là sự thất bại! Nhưng, bây giờ, đứa nào cũng yêu thương và kính trọng mình, tôi hạnh phúc.
Tôi nghĩ, mỗi người có một đỉnh cao, quan trọng mình còn sống trong lòng khán giả hay không. Dù đã qua cái thời hot nhưng tên mình vẫn được trân trọng. Bây giờ, tôi đi đâu, cũng được mọi người gọi là thầy Minh. Mặc dù mình không còn xuất hiện nhiều, không còn hot như ngày nào, nhưng vẫn không bị coi thường, lãng quên. Đó là niềm hạnh phúc quá lớn.
Sau chừng ấy năm gắn bó với nghiệp nhà giáo, điều hạnh phúc nhất thầy Minh có được là gì?
Hạnh phúc nhất với tôi là khi chứng kiến học trò của mình được khán giả yêu mến. Hay, mỗi lần tụi nó xuất hiện trước công chúng, truyền thông lại nhắc là học trò của thầy Minh Nhí, tôi cảm giác tự hào và hãnh diện.
Học trò của tôi như Việt Hương, Thúy Nga,… bây giờ, nổi tiếng “đụng nóc” rồi, giàu gấp mấy lần tôi rồi nhưng vẫn luôn trân trọng thầy. Vậy là mừng lắm rồi.
Luôn có bóng dáng người thầy đứng sau những thành công của học trò.
Cảm ơn chia sẻ của nghệ sĩ Minh Nhí! Chúc thầy ngày 20/11 nhiều niềm vui.
Say nắng siêu mẫu, phụ bạc bạn gái, diễn viên Tiết Cương: "Tôi mất cả chì lẫn chài"
"Biết tôi có người khác nhưng cô ấy không ghen tuông, giành giật mà bỏ đi ra nước ngoài", Tiết Cương đau lòng nhớ lại mối tình đầu dang dở mà vì cú sốc này, anh không yêu ai được nữa.
Tiết Cương là bạn học cùng lớp với Việt Hương, Thúy Nga, Hạnh Thúy, Cao Minh Đạt... ở trường Nghệ thuật Sân khấu 2 (nay là ĐH Sân khấu & Điện ảnh TPHCM).
Anh từng ghi dấu ấn đặc biệt trong lòng khán giả qua vai luật sư Trọng phim "Hướng nghiệp" đình đám một thời và vai cảnh sát chìm trong "Vật chứng mong manh". Tuy nhiên, phần đông khán giả lại nhớ tới Tiết Cương ở vai trò một nghệ sĩ - diễn viên hài sau chương trình Gala Cười.
Ở tuổi 47, Tiết Cương vẫn chưa lập gia đình. Mới đây, với vai trò khách mời trong chương trình talkshow "Hạnh phúc ở đâu" của Đài truyền hình Tây Ninh, nam diễn viên Tiết Cương đã có những chia sẻ chân thật và gần gũi với MC Cát Tường về cuộc sống riêng tư của mình.
Tiết Cương tham gia talk show "Hạnh phúc ở đâu" của Đài PTTH Tây Ninh.
Từng phụ bạc người yêu, chạy theo siêu mẫu: mất cả chì lẫn chài!
Nam diễn viên kể, sau thời gian đi diễn hài với NSƯT Hữu Châu, từ năm 1998 đến năm 2000, anh lập nhóm hài và rất nổi tiếng. Khán giả nữ yêu mến cái tên Tiết Cương vì thế cũng rất nhiều. Và cũng trong thời gian này, Tiết Cương có mối tình khắc cốt ghi tâm với một cô gái học chung trường sân khấu, ở khóa dưới.
Anh kể: "Hồi tôi đi phụ giảng cho thầy Công Ninh ở trường sân khấu, tôi quen một cô gái. Cô ấy thương tôi lắm. Cô ấy là mối tình đầu của tôi ở Sài Gòn.
Được chừng 2 năm, có lần tôi đi đóng phim ở miền Tây, đóng cặp với một cô người mẫu rất đẹp. Tôi say nắng cô người mẫu và về ruồng rẫy, phụ bạc bạn gái mình.
Giữa chúng tôi không nói lời chia tay trực tiếp. Cô ấy biết tôi có người khác nhưng không ghen tuông, giành giật mà bỏ đi. Giống như không đau vì quá đau và cảm thấy người đàn ông đó không còn tin tưởng được nữa nên ra đi để cắt bỏ quá khứ.
Cô ấy quá buồn nên mấy tháng sau đi nước ngoài định cư. Trời xui đất khiến thế nào, cô người mẫu kia cũng đi nước ngoài vài tháng sau đó mà không nói với tôi. Thời gian đầu, cô bạn người mẫu còn biên thư về nhưng rồi cũng mất tăm. Lúc đó, tôi có cảm giác như mình "mất cả chì lẫn chài".
Khi biết tin cả hai người con gái đó đều lấy chồng ở nước ngoài, tôi bị một cú sốc quá lớn. Tôi mất luôn cả hai người. Tôi hụt hẫng lắm dù thời điểm đó đang là lúc vinh quang trong nghề của tôi.
Trước kia, hàng đêm đi diễn, mình thường chở một cô theo nhưng sau đó, chỉ còn một mình. Mỗi lần đi diễn về khuya, thấy các cặp tình nhân ôm nhau đi trên phố, mình tủi thân, nước mắt chảy ra, dù không thành dòng".
Tiết Cương chia sẻ với Cát Tường.
Mất cảm giác với phụ nữ, 20 năm không yêu đương
Khi MC Cát Tường hỏi, anh có lúc nào hối hận về mối tình đầu đó không, Tiết Cương thành thật: "Với cô người mẫu, đó là vết thương lòng. Với cô đầu thì tôi hối hận và cảm thấy mình có lỗi rất nhiều".
Nam diễn viên cũng cho biết, từ đó đến nay, anh chưa từng nói lời xin lỗi với mối tình đầu của mình. Và cho tới bây giờ, "tôi vẫn còn nhớ mãi câu chuyện đó, như vừa xảy ra ngày hôm qua. Sau mối tình đó, tới giờ đã 20 năm nhưng tôi gần như không yêu được ai nữa.
20 năm qua, tôi cũng có người này người kia nhưng cảm xúc yêu thương, rung động gần như không còn, quen bạn gái là cho có với người ta thôi. Sau chuyện đó, tôi sốc nặng, giống như mất hết cảm giác với phụ nữ.
Năm 2003, tôi tham gia Gala Cười đóng tiểu phẩm, vào vai một anh chàng bắt cá hai tay. Sau đó, tôi bị khán giả mặc định mình là người như vậy. Mình bị "chết" luôn cái tiếng đó", Tiết Cương bộc bạch.
Nam diễn viên phim "Hướng Nghiệp" cũng chia sẻ, anh từng đặt ra mục tiêu, 35 đến 40 tuổi sẽ kết hôn nhưng thời gian đó, dù đã để mọi thứ thật tự nhiên, không gượng ép nhưng anh lại không gặp được ai cho anh cảm xúc rung động hay thích thú.
Tới khi anh bước sang tuổi ngoài 40, anh bắt đầu lo và nhận ra rằng, ở tuổi này, thật khó để lập gia đình. Anh nói: " Mỗi lần mọi người hỏi, sao chưa lấy vợ, tôi ưa bảo, đàn ông thì lo gì, 40, 50 tuổi vẫn có thể lấy vợ được. Nhưng không ngờ, sau 40 tuổi, muốn lấy vợ lại cực kỳ khó. Thứ nhất là mình ngày càng khó tính, ít ai làm vừa lòng. Thứ hai là khoảng cách thế hệ.
Những cô 20 đến 25 tuổi thì chẳng khác gì con cháu mình. Các cô từ 25 đến 30 thì thường đã có người yêu hoặc gia đình. Bây giờ tôi 47 tuổi. Đôi khi tôi nghĩ mình ở vậy cho xong. Nhưng đôi khi lại nghĩ, chắc duyên mình đến muộn. Mẹ tôi mấy năm trước còn bình tĩnh nhưng giờ thì cũng hối thúc rồi. Bà đã 75 tuổi".
Chuyện tình đầu dang dở, đối với anh, nỗi đau như mới hôm qua...
Mặc dù rất muốn yên bề gia thất, cho mẹ có cháu ẵm bồng, làm tròn phận hiếu nhưng Tiết Cương cũng nghĩ: "Tình duyên không thể gượng ép được. Tôi không thể lấy một người phụ nữ mà mình không yêu thương về làm vợ, tội cho người ta.
Đôi khi bạn bè đồng nghiệp hay ghẹo tôi, già còn ế nhưng không phải vậy. Cũng có nhiều người phụ nữ thích tôi nhưng tôi bị kén nên mới ế. Còn hiện tại, tôi cũng đang có đối tượng để tìm hiểu".
Tiết Cương cũng chia sẻ thêm, điều anh quan trọng nhất với anh khi tìm bạn gái, bạn đời là người đó phải hiểu tính chất công việc của diễn viên. Nếu người đó không hiểu, không thông cảm mà ghen tuông thì rất khó để đi đến duyên chồng vợ.
Danh hài Thúy Nga rưng rưng nước mắt: "Cát-sê đi diễn chỉ đủ ăn một bát phở..." Thúy Nga cho biết, vì ngoại hình nhỏ bé, chị từng bị chê bai rất nhiều khi mới vào nghề. Tuy nhiên, cũng nhờ có năng khiếu diễn hài, chăm chỉ chạy show mà chị dần được biết đến. Thúy Nga cho biết, chị tốt nghiệp Đại học Sân khấu Điện ảnh TP HCM, cùng lứa với Việt Hương, Tiết Cương, Cao Minh...