Tiền lo Tết nhà tôi chỉ 10 triệu, cỗ không thiếu món gì, lì xì không sót ai
Tết nào, nhà tôi cũng chỉ tiêu 10 triệu, vẫn đầy đủ hoa lá, mâm cỗ cổ truyền không thiếu món gì, lì xì con cháu không sót ai.
Chào chị Minh Trang,
Đọc bài viết mỗi năm sắm Tết nhà tôi mất đứt một chiếc xe máy của chị, tôi nghĩ mình có thể chia sẻ một chút về cách sắm Tết của nhà tôi, để chị và những bà nội trợ trẻ khác có thể tham khảo.
Theo quan điểm của tôi, chi tiêu thì chẳng biết bao nhiêu cho đủ. Mỗi nhà một mức thu nhập, một mức sống khác nhau, đủ với người này có thể là chưa đủ với người khác. Nhưng nếu chị thực sự muốn tiết kiệm cho cái Tết năm nay, hãy cố gắng làm quen với việc cành đào nhỏ đi một chút, chọn giỏ hoa quả nội địa thay vì hoa quả nhập khẩu… mỗi thứ bớt đi một chút, vẫn vui mà vẫn đủ.
Ở bên trên, tôi nói “các bà nội trợ trẻ” là vì năm nay tôi đã suýt soát 60. Con gái và con dâu tôi cũng tầm tuổi các chị. Có thể các chị còn trẻ, còn kiếm được tiền nên chi tiêu phóng khoáng hơn thế hệ chúng tôi. Tôi thấy các con tôi cũng tiêu y hệt như chị kể, thậm chí còn hoang phí hơn. Nhưng tôi không dám góp ý, sợ các con phật lòng, lại chê tôi là bà già lạc hậu.
Thế hệ chúng tôi, cơm không đủ ăn, áo không đủ mặc nên bây giờ ăn gì, mua gì cũng tính toán rất kỹ, sao cho vừa đủ, không thừa mứa. Cái tính tằn tiện ấy vẫn ăn sâu vào lối sống của chúng tôi. Nếu tôi nói gì không phải, mong các chị không chấp bà già này.
Nói qua để các chị biết hoàn cảnh nhà tôi hiện chỉ có 2 vợ chồng sống với nhau trong một căn hộ tập thể ở Hà Nội. Chúng tôi đều có lương hưu. Tết nào các con cũng biếu bố mẹ thoải mái chi tiêu, nhưng tôi cũng chỉ chi trong khoảng 10 triệu đồng cho một cái Tết. Tiền con cháu cho thì để riêng, không dùng tới.
Phải nói rõ là nhà có 2 vợ chồng già nhưng từ mồng 1 đến mồng 3, các con tôi đều luân phiên tới chúc Tết, ăn Tết cùng vợ chồng tôi, ít thì 1 mâm chật, đông thì phải 2 mâm cơm mới đủ, chứ không phải nhà ít người mới tiết kiệm được.
Đầu tiên, tôi chỉ chi 300 nghìn cho mâm ngũ quả gồm một nải chuối, một quả bưởi, vài chùm quất cài, thêm quả dưa hấu đỏ, vài cân táo… tuỳ năm. Ai đi chợ cũng biết mấy loại hoa quả ấy không hề đắt tiền. Chuối chỉ đắt khi muốn lấy nải lẻ quả. Bưởi chỉ đắt khi mua bưởi đỏ, bưởi tạo hình, chứ bưởi thắp hương truyền thống chỉ dăm bảy chục nghìn một quả đã là nhiều. Mua thêm hộp bánh, gói chè, tôi chỉ tiêu vỏn vẹn trong 300 nghìn đồng.
Về hoa lá, tôi cũng chọn những loại hoa truyền thống như dơn, thược dược, violet, thêm một bó cúc cắm bàn thờ. Nhà tập thể chỉ có 50m2, tôi mua một cành đào nhỏ độ trăm nghìn, thế là cũng đầy đủ không khí mùa xuân. Tất cả tiền hoa cũng chỉ trong 300 nghìn đồng.
Video đang HOT
Tôi thấy nhiều nhà mua cả chậu lan vài triệu, những loại hoa lạ, hoa nhập khẩu rất lãng phí, mà tôi nhìn vào không thấy không khí Tết ta, Tết của đúng người Việt. Tôi không quen mắt.
Các loại hoa truyền thống vừa đẹp, vừa rẻ, lại có không khí Tết cổ truyền. Ảnh minh hoạ
Đồ ăn thức uống tôi cũng chỉ mua vừa đủ ăn đến mồng 4 Tết, rồi lại đi chợ mua tiếp đồ tươi. Cứ sang mồng 4 Tết là vợ chồng tôi đã ăn uống như bình thường, không còn chế độ bánh chưng, thịt đông nữa.
Nói về thực phẩm ăn Tết, tôi mua 4 chiếc bánh chưng, 2 chiếc thắp hương, 2 chiếc để ăn luôn trong 3-4 ngày. Ngày xưa cơm còn không có mà ăn, nên chỉ chờ ngày Tết gói đến mấy chục chiếc bánh, ăn đến tận Rằm tháng Giêng. Nhưng bây giờ bánh chưng bán hằng ngày ngoài chợ, thích ăn lúc nào cũng được, chẳng còn ai thèm thuồng như xưa nữa.
Những món còn lại của nhà tôi cũng giống như bao năm nay, gồm có một nồi thịt đông 2 cân, một nồi cá trắm kho thịt ba chỉ, cây giò lụa, đôi ba chục nem rán, một đôi gà ta… và một vài món canh, rau, nộm. Tiền thực phẩm chỉ trong 3 triệu đồng là mua đủ. Vậy là về cơ bản tôi chỉ sắm Tết trong chưa đầy 4 triệu đồng.
Số tiền còn lại tôi mừng tuổi mỗi đứa cháu 500 nghìn, 6 đứa vị chi 3 triệu. Vẫn còn hơn 3 triệu, tôi mừng tuổi trẻ con hàng xóm, con cháu họ hàng chỉ hết khoảng 1 triệu, còn lại mua cân chè, gói bánh tiếp khách và chút lễ đi chùa, tiền công đức hoặc làm từ thiện đầu năm.
Năm nào cũng như năm nào, tôi chỉ tiêu có vậy cho cái Tết, chẳng thấy thiếu cái gì hay thua kém nhà ai. Thêm một mẹo mua sắm tiết kiệm nữa mà tôi nghĩ các chị nên học thế hệ chúng tôi. Đó là ra chợ truyền thống mà mua, thay vì đặt hàng online hay ra siêu thị.
Hàng hoá ở chợ bao giờ cũng đa dạng nhất, tươi nhất, rẻ nhất. Thậm chí, nhiều nhà còn thức khuya dậy sớm để đi chợ đầu mối, giá cả chỉ bằng 60-70% chợ gần nhà. Tôi thấy các con tôi hay đặt hàng online, giá thì đắt mà hàng thì lúc hay lúc dở, còn tuỳ vào tâm người bán. Nhìn các anh chị bây giờ tiêu tiền mà tôi tiếc thay.
Tôi hi vọng những chia sẻ của tôi giúp ích được các bà nội trợ hiện đại ngày nay nếu muốn tiết kiệm chi tiêu trong dịp Tết.
Lần đầu ăn Tết nhà chồng, nàng dâu run rẩy trước bảng chi tiêu của mẹ
Tết sắp đến, vợ chồng tôi lại đau đầu chuyện quà cáp cho họ hàng ở quê. Năm ngoái, lần đầu về nhà chồng ăn Tết, tôi phải chi hơn 10 triệu đồng để mua bánh kẹo, lì xì bố mẹ, họ hàng bên chồng.
Tôi lấy chồng năm ngoái. Vợ chồng tôi làm công nhân, sống trọ tại tỉnh Bình Dương. Quê tôi ở Long An, còn quê chồng ở Lâm Đồng.
Hàng tuần, chúng tôi đều về Long An thăm cha mẹ tôi. Thế nên, dịp lễ Tết, cả hai sẽ về thăm cha mẹ chồng.
Quanh năm không phải làm dâu, tôi thấy mình thảnh thơi hơn nhiều chị em khác. Từ đó, tôi có suy nghĩ khi về nhà chồng chơi, mình phải quan tâm và chi tiêu thoáng hơn.
Tuy nhiên, ngay lần đầu về nhà chồng ăn Tết, tôi đã có một trải nghiệm không mấy vui vẻ.
Trước ngày về Lâm Đồng, tôi mua sắm rất nhiều bánh mứt, quần áo làm quà. Tôi còn cẩn thận chuẩn bị phong bao lì xì cho cha mẹ chồng và các cháu nhỏ.
Tôi tính toán tiền tiêu Tết mà đau hết cả đầu. Ảnh minh họa: PX
Tôi đinh ninh, mẹ chồng sẽ vui vẻ và trách yêu: "Mua gì mà nhiều thế". Thế nhưng, thực tế lại hoàn toàn ngược lại.
Vợ chồng tôi vừa bước xuống xe khách, khệ nệ xách hành lý vào nhà thì mẹ chồng từ sau bếp ra đón. Nụ cười của bà chợt tắt khi cùng tôi soạn đến túi quà cuối cùng.
Bà kéo tôi vào phòng riêng và dạy dỗ: "Sao năm đầu về nhà chồng mà con không chuẩn bị quà bánh biếu họ hàng?
Nhà mình có thông lệ, năm đầu về nhà chồng ăn Tết, cô dâu mới phải chuẩn bị quà bánh, bao lì xì cảm ơn cô bác, anh em... đã đến dự cưới.
Chồng con không nói cho con biết sao, cha mẹ con không dạy con điều này sao?".
Tôi có chút hoang mang nhưng kịp nói đỡ rằng, ở quê mình không có thông lệ đó.
Nghe vậy, mẹ chồng sang phòng riêng lấy giấy bút, rồi ghi "những thứ cần làm, cần tiêu" trong lần đầu về nhà chồng ăn Tết. Bà đưa cho tôi tờ giấy và nói: "Ngày trước, chị gái của thằng T. (chồng tôi) lấy chồng, mẹ cũng đưa giấy, dặn nó làm theo. Nhờ vậy, cha mẹ chồng quý nó lắm".
Đọc từng việc cần làm và những khoản cần chi tiêu trong tờ giấy của mẹ chồng đưa mà tôi run lẩy bẩy. Tiền quà, tiền lì xì, tiền biếu cha mẹ chồng, tiền góp vào ăn Tết chung... cứ nhảy múa trong đầu tôi.
Chỉ riêng khoản tiền góp vào ăn Tết chung, tôi đã phải đưa cho mẹ chồng 3 triệu đồng. Vì mẹ chồng có lưu ý rõ trong giấy là "ít nhất 2 triệu đồng".
Ngoài ra, tiền lì xì cha mẹ chồng vào mùng 1 Tết là 500.000 đồng/người, các cháu nhỏ thì 200.000 đồng/bé. Chưa kể, quà thăm họ hàng mỗi nhà bao gồm: 1 hộp bánh ngọt, 1 túi trà hoặc cà phê.
Tết năm ngoái, tôi không còn thời gian vui chơi, phải dành trọn mùng 2, mùng 3 để đến biếu quà từng nhà. Đến nhà nào có trẻ con, tôi lại phải lì xì từ 20.000 - 50.000 đồng/bé.
Tổng chi tiêu "cảm ơn họ hàng" phải hơn 10 triệu đồng, chưa tính đến quà bánh trước đó vợ chồng tôi chuẩn bị cho cha mẹ chồng.
Với đồng lương công nhân và nhất là thời điểm khó khăn, hơn 10 triệu đồng đó trở thành món nợ mà vợ chồng tôi phải dè sẻn mới trả hết.
Lần này về quê chồng, tôi đã chuẩn bị 3 triệu đồng góp vào ăn Tết, 2 triệu đồng tiền lì xì. Dù rất xót xa nhưng tôi cũng cố gắng thu xếp, tính toán để chồng được vui.
Tôi chỉ mong lần về Tết này không phát sinh thêm khoản chi tiêu nào khác. Bởi, tôi đang lên kế hoạch có em bé trong năm mới. Việc gánh thêm nợ sau Tết sẽ khiến dự định của chúng tôi phải hoãn lại mất thôi.
Vợ hỏi 'nghề nội trợ được thưởng Tết bao nhiêu', chồng nghe xong tái mặt Hai năm liên tiếp, ông xã không cho tôi về Tết bên ngoại mà chỉ vun vén lo tiền lì xì, quà cho nhà chồng. Không thể nín nhịn, tôi vùng lên đòi quyền lợi, yêu cầu chồng thưởng Tết. Có những lựa chọn, mình biết là sai lầm nhưng ở thời điểm ấy, chẳng có con đường nào khác để đi. Đó...