Tiện đường qua nhà bố mẹ vợ, nhìn mâm cơm bà bưng vội đi mà mắt tôi cay xè
Tháng nào mẹ vợ cũng gửi đồ lên cho chúng tôi, nào rau sạch, nào thịt gà, thịt lợn, thịt bò… nhưng hôm rồi tiện đường đi công tác ghé thăm bà mà tôi ứa nước mắt.
Tôi mới cưới vợ được 3 năm nay. Vợ tôi là dân tỉnh lẻ, cô ấy kém tôi 3 tuổi nhưng suy nghĩ rất chín chắn, biết đối nhân xử thế nên không khi nào khiến tôi khó xử.
Bố mẹ vợ tôi cũng chỉ là nông dân thôi nhưng ông bà sống rất tình cảm, biết phải trái đủ điều. Có lẽ vì thế mà tôi rất thích về quê vợ. Mỗi lần chúng tôi về là bố mẹ vợ lại thịt gà, bắt cá, toàn cây nhà lá vườn nhưng tôi thấy món nào cũng ngon. Đặc biệt, nhà vợ đông anh em nên bữa cơm luôn ấm cúng, vui vẻ không khác gì ngày tết.
Ảnh minh họa
Bố vợ rất tâm lý, ông không bao giờ can thiệp vào việc gia đình tôi mà thường xuyên nhắc con gái phải yêu thương chăm sóc gia đình nhà chồng. Mấy lần tôi thấy ông dặn vợ tôi rằng phụ nữ là phải nín nhịn, vun vén hạnh phúc cho gia đình.
Vợ chồng tôi sống ở thành phố, thu nhập khá nên không cần phải thắt lưng buộc bụng. Nhiều lần đám đồng nghiệp ở công ty cứ rủ tôi đi du lịch nhưng chẳng nơi nào tôi thích bằng việc về quê vợ.
Thế nên, tháng nào vợ chồng tôi cũng sắp xếp thời gian về ngoại, vừa để thăm ông bà cũng là để nghỉ ngơi thư giãn luôn.
Video đang HOT
Vợ tôi mang bầu được 3 tháng thì nghén ngẩm, không ăn được gì, sức khỏe yếu hẳn. Lo lắng cho con gái nên mẹ vợ bỏ cả việc đồng áng lên cơm nước, chăm sóc cho vợ tôi cả tháng.
Sau lần đó thì cuối tuần nào bà cũng gửi thực phẩm sạch từ quê lên cho vợ chồng tôi. Bà bảo đồ trong siêu thị cũng chẳng yên tâm bằng những mớ rau bà tự tay trồng, những con gà bà nuôi trong chuồng.
Vậy là, cuối tuần nào tôi cũng khệ nệ ra bến xe lấy đồ mẹ vợ gửi lên. Đồ để trong tủ lạnh nhà tôi ăn cả tuần cũng không hết, nhiều lúc phải mang vợi cho đồng nghiệp chứ để lâu lại hỏng. Đám đồng nghiệp cơ quan tôi ai cũng khen tôi may mắn lấy được vợ vừa xinh, vừa khéo lại có bố mẹ vợ tâm lý.
Biết bố mẹ vợ vất vả nên thi thoảng tôi cũng bảo vợ biếu ông bà vài ba triệu nhưng chẳng bao giờ mẹ vợ chiụ cầm. Bà toàn bảo chúng tôi giữ lấy, tiết kiệm sau này mua miếng đất để đó cho yên tâm.
Hôm rồi, tiện đường đi công tác tôi có mua ít đồ ngâm rượu mang về qua cho bố vợ vì biết ông rất thích. Tôi chỉ về qua rồi đi ngay nên cũng không gọi điện trước cho ông bà dù đã đến bữa trưa, nghĩ bụng thôi thì ông bà ăn gì thì mình ăn nấy cũng được.
Vừa đến ngõ tôi thấy có tiếng bác hàng xóm nói văng vẳng trong nhà. Bác ấy bảo hai ông bà già rồi đừng sống tiết kiệm quá, cơm ăn với mỗi đĩa rau luộc thì lấy đâu ra sức mà làm.
Rồi bác ấy trách móc bố mẹ vợ tôi là có gì ngon cũng dành hết gửi ra thành phố cho con gái với con rể mà chúng nó có biết bố mẹ có dám ăn uống gì đâu… Nghe bác ấy nói đến đây mà mắt tôi cay xè. Tôi giả vờ không nghe thấy gì rồi cất tiếng gọi bố mẹ từ ngoài cổng.
Thấy tôi về, mẹ vợ bê vội mâm cơm ăn dở xuống bếp. Lúc bà đi qua tôi vẫn nhìn rõ mâm cơm chỉ có đĩa rau luộc và bát nước mắm. Vậy mà tuần nào bố mẹ cũng gửi lên cho chúng tôi bao nhiêu đồ ngon, chưa kể mỗi lần vợ chồng tôi về cũng thế.
Đúng là nếu không về đột ngột, không chứng kiến mâm cơm ấy thì tôi không biết được sự hi sinh lớn lao của ông bà. Từ sau lần ấy, tháng nào tôi cũng biếu bố mẹ vợ 4 triệu và bảo ông bà mà không cầm thì tôi sẽ không nhận đồ ông bà gửi lên nữa. Đến giờ tôi vẫn thấy mình quá may mắn vì có bố mẹ vợ tuyệt vời đến vậy.
Mẹ vợ nghèo bỗng nhiên có chục tỷ, con rể đứng ngồi không yên
Tuần 1 lần, anh về thăm mẹ, khi thì mua cho mẹ thuốc bổ, lúc lại mua đồ ăn. Trong khi trước đây, anh chỉ đến chơi vào dịp lễ Tết.
Tôi kết hôn khi không nhận được sự đồng ý của gia đình chồng. Bố mẹ anh chê nhà tôi nghèo, mẹ góa con côi, không môn đăng hộ đối. Nhưng sau khi tôi sinh con, bố mẹ đã chấp nhận và mua cho 2 vợ chồng một căn nhà 3 tầng ở thành phố, gần nơi chúng tôi làm việc.
Hết thời gian ở cữ, tôi đón mẹ đẻ đến ở cùng, nhờ bà chăm sóc, bế ẵm cháu để tôi đi làm vì bố mẹ chồng bận công tác.
Mẹ tôi là nông dân, từ nhỏ đến lớn chưa từng ra khỏi lũy tre làng nên nói chuyện không khéo léo. Suy nghĩ của mẹ cũng có sự khác biệt rất lớn với chồng tôi. Bởi vậy, giữa hai người từng có mâu thuẫn sâu sắc. Đến mức, khi con tôi đủ tuổi đi học, mẹ đùng đùng bỏ về. Chồng tôi thì tuyên bố, không bước chân đến nhà mẹ nữa.
Dẫu vậy, sau đó, anh vẫn cùng tôi về thăm mẹ vào mỗi dịp lễ Tết, dù thái độ của anh không mấy vui vẻ.
Năm ngoái, công việc làm ăn của anh gặp trục trặc, thu nhập không có nên anh chán nản, sa vào lô đề, cờ bạc. Cuối năm, chủ nợ đến đòi hơn 1 tỷ đồng.
Bố mẹ chồng phải ngược xuôi vay mượn cho anh trả nợ. Cứ tưởng, mọi chuyện thế là xong, không ngờ, cách đây hơn 1 tháng, nhóm chủ nợ khác lại đến đòi thêm 2 tỷ.
Hai vợ chồng không có tiền trả nợ thì chúng mang loa đài đến cổng và mở nhạc đám ma suốt mấy ngày liền. Chúng còn tạt sơn, dọa dẫm đủ kiểu khiến anh phải trốn về nhà mẹ vợ.
Ở đó, anh nghe tin, mấy hecta đất trồng vải của mẹ được trả giá hơn 10 tỷ đồng vì sắp mở đường. Anh vui như mở cờ trong bụng và thay đổi hoàn toàn thái độ với mẹ vợ. Mỗi ngày, anh nấu cơm, rửa bát không khác gì con gái chăm chỉ.
Đến lúc trở về nhà ở thành phố, anh vẫn đi lại mỗi tuần 1 lần, khi thì mua thuốc bổ, khi mua đồ ăn, quần áo, đồ dùng cho mẹ. Sau đó, anh than nghèo kể khổ và năn nỉ mẹ bán đất cho anh vay tiền.
Mẹ tôi tính thật thà, thấy con khổ thì thương nên định nghe theo. Tuy nhiên, đúng hôm mẹ gọi cò đất đến thì mấy anh chị của tôi biết chuyện, đến can ngăn. Ai cũng nói, dù mẹ có tiền tấn cũng không đủ cho kẻ nghiện cờ bạc. Các anh chị khuyên mẹ nên mặc kệ chúng tôi xoay sở để anh sợ cờ bạc mà không quay lại con đường ấy nữa.
Vậy là, kế hoạch của chồng tôi thất bại. Anh hậm hực, khó chịu và suốt ngày đay nghiến tôi rằng, trong hoạn nạn mới biết lòng nhau.
Mẹ tôi thì gọi điện, bảo tôi suy nghĩ và cho mẹ ý kiến.
Tôi thật sự rất khổ tâm. Bố mẹ chồng đã giúp đỡ chúng tôi rất nhiều, giờ không thể làm phiền bố mẹ nữa. Gia đình tôi thì chưa giúp anh được điều gì. Hơn nữa, cả tôi và anh đều muốn trả nợ thật nhanh để thoải mái tâm lý, làm lại sự nghiệp.
Giờ tôi nên làm thế nào, mong mọi người cho tôi lời khuyên.
Đưa mẹ vợ đi khám bệnh, chồng đưa tờ hóa đơn khiến tôi sửng sốt Tôi không ngờ chồng lại là người tính toán đến mức đáng sợ như vậy? Cưới nhau từ hai bàn tay trắng, vợ chồng tôi vất vả, dành dụm tiền để gây dựng sự nghiệp. Khoảng thời gian đó, hai vợ chồng cùng động viên nhau phấn đấu, cố gắng. Nhiều khi chỉ ăn mì tôm, chia nhau ổ bánh mì mà vẫn...