Tiếc vì dâng hiến trinh tiết cho mối tình đầu?
Yêu say đắm Hương Trà dâng hiến trọn vẹn trinh tiết của mình cho mối tình đầu. Nhưng không đến được với nhau mà cô đã phải kết hôn với một người khác. Rồi một loạt bất hạnh ập xuống đầu cô…
Hương Trà – một cô gái xinh xắn và dễ thương. Vốn sinh ra trong một gia đình công chức ở Hà Nội nên Hương Trà được dạy dỗ khá chỉnh chu về nữ công gia chánh cùng những lễ giáo gia đình.
Những ngày tuổi trẻ vui tươi, đầy sức sống Trà đã yêu say đắm Tuấn Hoàng – một chàng trai con nhà thuộc hàng giàu có, máu mặt với không một chút tính toán, vụ lợi. Tình yêu thơ mộng cứ thế đến với cô một cách tự nhiên. Rồi tình yêu trong trắng và đầy đam mê đã khiến Trà dâng hiến trọn vẹn trinh tiết của mình cho người mình yêu và cũng là mối tình đầu của cô.
Đôi bạn trẻ yêu nhau cuồng nhiệt và si mê, tưởng như ngày cưới rất gần sẽ an bài cho duyên nợ của của họ. Nhưng, đúng lúc Tuấn Hoàng đưa Hương Trà về ra mắt gia đình thì cũng là lúc mẹ của anh ra mặt phản đối kịch liệt mối tình của họ. Bà tìm mọi cách ngăn cản, cấm đoán Tuấn Hoàng đến với Hương Trà và còn mai mối ép Hoàng phải đến với một cô gái khác con nhà sếp. Theo bà như thế mới “môn đăng hộ đối”.
Sức ép quá lớn từ phía mẹ, Tuấn Hoàng dần mệt mỏi và không đủ can đảm để vượt qua gia đình để đến với Hương Trà nữa. Anh đành tặc lưỡi làm theo lời mẹ và những lần đến gặp Tra thưa dần rồi dứt hẳn khi anh được Trà thông báo đã có thai.
Tưởng đứa con trong bụng sẽ khiến Hoàng can đảm hơn để đến với tình yêu của mình, song Hương Trà đã nhầm. Càng cố gặp Tuấn Hoàng cô càng nhận được những lảng tránh, thờ ơ. Đã thế đúng lúc này cô lại nhận thêm một cú sốc là bố mẹ cô quyết định ly hôn. Trà khóc hết nước mắt và gần như suy sụp hoàn toàn.
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Đang đau buồn, chới với khi cô không thể trách bố mẹ, cũng không thể níu giữ mối tình đầu và giữ cha cho đứa con trong bụng thì một người bạn thân, một người đàn ông (và sau này là chồng Hương Trà) đến với cô, động viên và an ủi. Thì ra bấy lâu nay anh vẫn dõi theo cô, vẫn quan tâm đến cô và thầm yêu Trà trong một tình yêu đơn phương.
Tất cả mọi chuyện tình cảm giữa Hương Trà và Tuấn Hoàng xảy ra, anh cũng đều biết. Anh chấp nhận làm cha của đứa con trong bụng Trà. Anh hứa sẽ che chở, mang tình yêu bù đặp lại cho cô để Trà quên đi những đau đớn nơi vết thương của mối tình đầu đem lại. Rồi họ quyết định kết hôn, cùng nhau ra nước ngoài sinh sống.
Nơi đất khách quê người, Hương Trà cùng chồng kiếm sống và sinh con. Cô bắt đầu phấn chấn trở lại và mừng thầm, nghĩ mình may mắn đã tìm được hạnh phúc, một người chồng thông cảm và thương yêu mình.
Song sự đời không lường trước được mọi chuyện. Sau gần 2 năm ở trời Tây, chồng Hương Trà bắt đầu mải mê với những chuyên làm ăn tư sáng đến đêm khuya mới về, rồi sinh bệnh “cờ bạc”. Lúc ban đầu có tiền thì anh tự chơi, tự xoay sở, đến lúc thua bạc nhiều anh bắt đầu về đòi vợ đưa. Tiền và đồ đạc trong nhà cứ dần đội nón ra đi.
Nhiều đêm về nhà khi người nồng nặc men say, đòi vợ đưa tiền đánh bạc, vợ không có, anh đánh vợ, thậm chí chửi rủa Trà và đứa con riêng. Cũng từ đây những lời lăng mạ vợ thường xuyên được thốt ra từ miệng chồng cô, nào là: “đồ đàn bà mất trinh, mất giá, tại sao tôi lại đi đổ vỏ cho thằng ăn ốc, trước đây cô yêu và ngủ với thằng Hoàng vậy sao nó vẫn bỏ cô, chắc cô là loại chẳng ra gì…”. Thôi thì đủ kiểu ca từ để sỉ nhục Trà.
Một lần nữa Hương Trà chết đứng, sống mà như không bằng chết. Một mình cùng đứa con nhỏ cô không còn đủ tiền trang trải cuộc sống tối thiểu nữa. Cô quyết định ôm con quay trở về Việt Nam.
Nhưng lúc này khi trở về quê nhà, mẹ cô đã mất. Còn bố cô sau khi chia tay mẹ cũng đã đi lấy một người vợ khác, nhưng giờ ông đang ốm nặng, gia cảnh trong nhà có gì cũng gần như tiêu tán hết. Hoàn cảnh như vậy, cô cũng không thể trông mong giúp đỡ kinh tế từ phía cha mẹ.
Giờ không nhà cửa, không tiền bạc, không cả bằng cấp (vì khi sang nước ngoài cô đã bỏ dở việc học), Hương Trà đang phải vật lộn từng ngày, từng giờ để kiếm sống, bắt đầu đi học trở lại những mong để kiếm một công việc tốt, nuôi con. Nhưng người chồng vẫn không buông tha cho cô, hắn quay trở về Việt Nam và tiếp tục quấy rầy, đòi cô đưa một khoản tiền rất lớn rồi mới chấp nhận ly hôn và không quấy rầy cô nữa. Giờ cô biết lấy tiền ở đâu ra và nếu cứ đưa tiền cho hắn sau đó liệu cô có được yên thân.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Giá trị của ràng buộc
Bắt đầu chỉ là những cuộc cà phê bí mật và rồi sau đó là một cuộc tình bí mật. Chúng tôi đã tạo ra hàng trăm bí mật để rồi nhận ra rằng chính chúng tôi cũng là những bí mật đối với nhau.
Chúng tôi tưởng như đã biết rõ về nhau lắm rồi bởi chúng tôi là đồng nghiệp. Tôi biết rõ chuyện gia đình nhà anh và anh cũng biết rõ chuyện gia đình nhà tôi. Vợ anh học thức vừa phải nên cư xử cũng vô cùng kém. Chồng tôi học hết lớp 10 ra đi làm thợ nên cũng chẳng có nhiều kiến thức để sẻ chia với tôi.
Đó là lý do mà tôi với anh hay đi cà phê với nhau để... kể chuyện chán vợ, chán chồng. Ban đầu chỉ là những cuộc cà phê bí mật bởi chúng tôi đều là những người đã có gia đình cũng như lại không muốn cơ quan dị nghị. Sự đồng cảm khiến chúng tôi chia sẻ được với nhau nhiều hơn. Từ chia sẻ đến việc gửi gắm cũng chẳng xa xôi mấy.
Vài hoàn cảnh đặc biệt, trong những khung cảnh lãng mạn nên thơ, chúng tôi đã đi quá giới hạn lúc nào không hay. Nhưng cả hai đều nhắc nhau là gìn giữ gia đình. Dù sứt méo thì đó cũng là gia đình. Nếu không có điều ta muốn, hãy muốn điều ta có. Cả hai hoàn toàn happy với nhau. Không ràng buộc. Thậm chí liên hoan cuối năm với cơ quan, tôi còn đánh bạo rủ vợ chồng anh ra một góc nói chuyện. Rồi tết nhất, tôi với chồng mình còn qua nhà anh chơi. Nói chung là mọi thứ đều vô cùng rành mạch. Thậm chí phấn khích vì cả hai đều thấy mình qua mặt được mọi người. Chúng tôi tạo ra một mối quan hệ siêu liên kết dối trá. Cứ ngỡ rằng mối quan hệ này sẽ mãi mãi như vậy cho đến khi tôi tình cờ phát hiện ra chồng mình có bồ bên ngoài.
Nhưng càng lao vào anh thì tôi càng cảm thấy hoảng hốt và hoang mang. (Ảnh minh họa)
Và cũng lúc đó, anh phát hiện ra vợ anh cũng có nhân tình. Cả hai chúng tôi đều choáng váng. Anh kiên quyết đòi ly dị vợ nhưng tôi thì không đủ can đảm để ly dị chồng mình. Chúng tôi đã trải qua quãng thời gian đến tận cùng trong đau khổ. Ngày anh cầm giấy chứng nhận ly hôn thì cũng là ngày chồng tôi quyết định dọn vào Nam sinh sống cùng cô bồ của anh ta.
Sự tự do của cả hai chỉ khiến cho chúng tôi điên cuồng lao vào nhau. Nhưng càng lao vào anh thì tôi càng cảm thấy hoảng hốt, chếnh choáng và hoang mang. Tôi cứ ngỡ mình đã vô cùng hiểu anh vậy mà hóa ra tôi vẫn mù tịt. Như việc anh lười biếng dọn nhà đến việc anh quá gia trưởng một cách vô lý. Và tôi cũng nhận ra rằng anh chưa bao giờ hiểu tôi. Dường như anh chỉ tìm hiểu về điểm G của tôi, về tư thế tôi có thể đạt đỉnh hay những bộ đồ lót của tôi. Ngay cả việc tôi thích ăn những món gì anh cũng không hề hay biết.
Càng gần anh, tôi càng cảm thấy nhớ và tiếc chồng cũ của mình. Có lẽ anh cũng vậy. Thế nên cũng chỉ sau 1 năm, anh quyết định quay trở lại với vợ cũ. Họ đi đăng ký kết hôn trở lại. Còn tôi, dù đã phát hiện ra mình còn yêu chồng cũ thì cũng đã không thể kéo anh ta về được nữa. Ngày anh tổ chức cưới lại lần hai, tôi đã không đến dự. Mối quan hệ của tôi và anh cũng theo đó mà tắt bóng. Không còn gặp nhau nữa. Anh cũng xin chuyển công tác và tôi thì cũng rời khỏi cơ quan.
Bây giờ, khi đang chuẩn bị cho một cuộc hôn nhân mới, tôi vẫn thi thoảng nhớ lại mối quan hệ cũ không ràng buộc này. Để nhận ra rằng thực sự trong cuộc sống, những mối quan hệ không ràng buộc đều chết yếu. Bởi làm gì có mối quan hệ nào mà không phải có ít nhiều sự ràng buộc. Bởi bản thân sự ràng buộc cũng mang giá trị để thấu hiểu nhau. Bằng không có sự ràng buộc ấy, chúng ta, xét cho cùng cũng chỉ là để giải quyết sinh lý giùm nhau mà thôi...
Theo Bưu Điện Việt Nam
Khi em gái và anh rể không "kín kẽ" với nhau Nhà tôi có hai chị em gái. Tôi là chị cả. Bố tôi mất sớm, mẹ lại già yếu nên tôi vừa làm chị vừa làm thay công việc của mẹ. Sau chuỗi ngày vất vả, em gái tôi cũng đã tốt nghiệp đại học. Em xin được việc làm ở một công ty bất động sản. Mới chập chững vào nghề nên...