Thưởng Tết ít hơn vợ, tôi thấy hèn
Hôm qua về nhà, thấy mặt vợ hớn hở, đưa xấp phong bì cho tôi, rồi lại vứt cái bịch xuống bàn khoe: “Đấy, thưởng Tết của em năm nay đấy. Tha hồ tiêu cả nhà nhé, anh khỏi lo không có tiề.n tiêu Tết”.
Vợ hứng khởi lắm, có vẻ tự hào về số tiề.n thưởng của mình. Tôi không nói gì, cũng không ngó xem trong đó có bao nhiêu tiề.n. Tôi chỉ lí nhí trong cổ họng: “Chúc mừng em, chắc phải vài chục triệu nhỉ?”.
Có vẻ vợ không biết, hay cố tình không biết thái độ của tôi. Vợ lại hí hửng chạy lại chỗ tôi bảo: “Anh không muốn biết em được bao nhiêu tiề.n à? Em được 4 chục triệu đấy, gấp 3 anh nhé, anh xem lại mình đi”. Thật ra, tôi biết tính vợ hay đùa, câu nói ấy cũng có thể là câu nói đùa nhưng nó lại động đúng tâm lý của tôi, khiến mặt tôi tối sầm lại, cảm thấy bức bối khó chịu trong người. Tôi bảo vợ: “Em có vẻ tự hào lắm nhỉ, thế thì em cứ cầm lấy mà tiêu hết đi. Anh không dùng”.
Năm nay, công ty tôi làm ăn thất bát, có người còn không được thưởng, tôi được thưởng cũng là may mắn lắm rồi. Tôi được chục triệu, còn vợ tôi chỉ được vài chục triệu như vậy đúng là tự hào cũng là việc nên. Nhưng tôi cứ thấy sao sao ấy. Tôi cảm thấy buồn và chán lắm. Tôi không nghĩ được như người ta vẫn nghĩ là, còn nhiều người không có thưởng, mình có là may rồi.
Bây giờ tôi chỉ nghĩ, năm ngoái mình còn thưởng hơn vợ, còn có cớ mà đao to búa lớn, khua chân múa tay. Năm nay mình như vậy, kém xa vợ, thấy mất mặt vô cùng. Tôi còn cảm thấy hèn nữa thì đúng hơn.
Bây giờ, cả nhà biết vợ tôi làm công việc tốt lại thưởng cao. Thì họ cũng chỉ biết có vậy, cũng từ mồm vợ tôi mà ra. (ảnh minh họa)
Video đang HOT
Vợ tôi không hiểu tâm lý của chồng, đi đâu cũng khoe với bạn bè là năm nay vợ được thưởng từng ấy. Rồi lại kể chuyện công ty vợ còn nhiều người thưởng cao hơn. Vợ có lẽ không hiểu tâm lý của người khác, vì trong số những người bạn ngồi đây, chắc chắn có nhiều người không thể thưởng bằng vợ. Nhất là tôi, kẻ làm chồng như tôi cảm thấy mất mặt.
Vợ bảo, đưa cho tôi chục triệu, tôi cầm lấy mà tiêu pha thêm, còn mừng tuổ.i này kia. Còn vợ sẽ phân bố và cho ông bà hai bên nội ngoại mỗi người một ít, còn sắm thêm đồ đạc cho mọi người. Nghe vợ nói câu cho tôi tiề.n mà tôi thực sự thấy tủi thân. Làm gì mà vợ tôi khoe khoang như thế. Số tiề.n thưởng ấy đâu phải quá lớn, hay vợ cố tình muốn bêu xấu tôi, muốn cho thiên hạ biết, tôi thưởng thấp, vợ kiế.m tiề.n giỏi hơn tôi để làm bẽ mặt tôi?
Đúng là, tôi có cảm giác hụt hẫng. Vì năm ngoái, tôi được thưởng nhiều hơn vợ, lại còn chẳng thua gì năm nay, thế mà năm nay cũng không nhỉnh hơn được đồng nào. Đúng là thế thời, chẳng biết đâu mà nói trong thời buổi kinh tế khó khăn này!
Bây giờ, cả nhà biết vợ tôi làm công việc tốt lại thưởng cao. Thì họ cũng chỉ biết có vậy, cũng từ mồm vợ tôi mà ra. Còn tôi thì thua kém một bậc, nên thấy hèn vô cùng. Thực lòng, đàn ông kiế.m tiề.n ít hơn vợ đã thấy tủi rồi, đằng này còn bị bêu rếu, tôi thấy nản, cảm thấy mình mất đi khí chất đàn ông.
Theo VNE
Nhục vì ở nhà ngửa tay xin tiề.n vợ
Cả năm nay, Tuấn đã phải nín nhịn, hàng tháng chấp nhận tiêu tiề.n của vợ. Ở nhà, thi thoảng có ai gọi đi làm thuê, làm mướn gì thì đi.
Vừa lấy vợ xong bị sa thải
Cuối năm, công ty &'chơi ác', cắt giảm nhân sự nên vừa lấy vợ xong, Tuấn xin nghỉ phép 2 tuần cưới xin và công ty cũng cho nghỉ luôn. Với lý do, công ty làm ăn không được, thất bát, người nào nghỉ nhiều cho nghỉ luôn. Thế là vô tình vì nghỉ cưới mà Tuấn nằm trong diện đó. Mới lấy vợ, Tuấn còn biết bao nhiêu dự định, nghĩ đi trăng mật xong thì tính chuyện cố gắng công việc, kiế.m tiề.n, chăm vợ chăm con. Nhưng ai ngờ.
Công việc của Tuấn khá tốt, làm nhân viên kinh doanh, tháng cũng kiếm được hơn chục triệu. Có &'hoa hồng' các thứ thì cũng được thêm nếm ít. Thế mà đùng một cái, công ty cho Tuấn nghỉ, thế là lương lậu không còn nữa, lâu này mà không làm lại thì công việc ngừng trệ, khách hàng quen biết cũng mất dần.
Nhưng mà, cuối năm, chẳng ai tuyển việc, với lại cái nghề kinh doanh thì cuối năm cũng không được phất lắm, nhất là đã sát Tết quá rồi. Tuấn cũng đi hỏi vài nơi, nhờ vài người quen nhưng cho đến giờ, không ai giúp được. Và vì thế, ngay khi lấy vợ về Tuấn đã phải chịu cảnh, tiề.n một xu không có. Tiề.n mừng cũng được kha khá, nhưng lo cỗ bàn rồi trả nợ cũng gần hết. Chỉ còn dư vài đồng, chắc hai vợ chồng cũng cố gắng tiêu pha tiết kiệm được vài tháng đầu. Còn những tháng sau thì chưa biết tính thế nào.
Công việc của Tuấn khá tốt, làm nhân viên kinh doanh, tháng cũng kiếm được hơn chục triệu. Có &'hoa hồng' các thứ thì cũng được thêm nếm ít. (ảnh minh họa)
Tất nhiên, vợ Tuấn cũng đi làm. Nhưng lương hành chính chẳng đáng mấy. Tháng nào cao thì được 5 triệu. Với mức 5 triệu ở cái thời này thì tiề.n điện nước là hết chứ đừng nói là tiề.n ăn uống, sinh hoạt. May mà ở tỉnh nên nhà cửa cũng có rồi, không phải thuê mướn như kiểu đi nơi khác lập nghiệp. Nhưng mà, không biết hai vợ chồng gượng được bao lâu.
Nhục với hàng xóm vì ở nhà xin tiề.n vợ
Đó là câu chuyện của một năm về trước. Năm ấy cũng vào ngày gần Tết và năm nay, cơn ác mộng ấy lại hiện về. Tuấn lại đau khổ, mệt mỏi vì công việc vẫn cứ lông bông, chẳng ra đâu vào đâu. Năm ngoái Tuấn đã phải mượn một khoản tiề.n khá lớn, đến giờ vẫn chưa thể trả cho người ta, năm nay còn tính mượn ai. Hai vợ chồng có nhà riêng, đều đi làm cả, (Tuấn không dám nói với bố mẹ chuyện mình thất nghiệp), thế nên, hàng tháng hay cuối năm, nhất định phải cho bố mẹ một khoản, chứ không biết ăn nói thế nào. Và năm nay cũng vậy, gánh nặng bắt đầu đè lên vai Tuấn.
Cả năm nay, Tuấn đã phải nín nhịn, hàng tháng chấp nhận tiêu tiề.n của vợ. Ở nhà thi thoảng có ai gọi đi làm thuê mướn gì thì đi tí. Chứ không hiểu sao, Tuấn cứ đi làm khắp nơi cũng không có nơi nào làm được quá 2 tháng. Lương chưa được 1 tháng thì đã hết tiề.n tiêu. Nên Tuấn bực bội lắm, nghĩ là năm đó bị đen nên vừa lấy vợ xong đã bị cho thôi việc.
Năm nay sắp qua, Tuấn cũng mong năm mới tới thì sẽ suôn sẻ hơn. Nhưng mà, bây giờ, đã 1 năm nay Tuấn ngửa tay xin tiề.n vợ nên thấy nhụ.c nh.ã lắm rồi! Ai cũng nhìn Tuấn với con mắt khó hiểu, chắc họ nghĩ Tuấn là thể loại lười nhác, không chịu đi tìm việc, để vợ một mình còng lưng kiế.m tiề.n cho chồng ở nhà ăn chơi.
Mà nào có ăn chơi. Vì ở nhà buồn chân tay nên thi thoảng đi chơi cầu lông hay thể thao với bạn bè, thế mà hàng xóm nói ác, bảo Tuấn ngửa tay xin tiề.n vợ ăn chơi. Có khổ không chứ! Bây giờ thì cả xóm biết chuyện thất nghiệp rồi cũng đến tai bố me mà thôi!
Năm nay sắp qua, Tuấn cũng mong năm mới tới thì sẽ suôn sẻ hơn. Nhưng mà, bây giờ, đã 1 năm nay Tuấn ngửa tay xin tiề.n vợ nên thấy nhụ.c nh.ã lắm rồi! (ảnh minh họa)
Vợ Tuấn không than vãn gì với chồng nhưng đôi khi, sự mệt mỏi hay thở dài của vợ ở nhà cũng khiến Tuấn hiểu, vợ đang buồn bã và mình là gánh nặng cho vợ. Một người chồng không đi làm tất nhiên sẽ cảm thấy mệt mỏi, chán chường biết nhường nào. Tuấn đã không còn có hi vọng tìm được việc làm nữa, đành đợi sang năm may rủi thế nào. Nhưng không hiểu chuyện tới tai nhà vợ bao giờ mà lúc Tuấn đưa tiề.n cho mẹ tháng gần Tết, mẹ Tuấn lại bảo: "Gớm, thôi không phải làm bộ. Anh có đi làm đâu, tiề.n là của con gái tôi chứ của ai, có phải anh cho tôi đâu mà tôi vui được. Không có gì giữ lấy, tôi không nhận." Nghe mẹ vợ nói câu ấy, Tuấn chẫng hẩng. Có lẽ, vợ Tuấn đã nói chuyện này với mẹ, lại thương con gái đi làm xa, một mình gánh vác gia đình nhà chồng nên bà thể hiện thái độ như thế. Vậy là hơi quá với Tuấn và đã chạm vào lòng tự ái của anh. Anh cảm thấy nhụ.c nh.ã trước mặt vợ và nhà vợ.
Đàn ông nhục nhất là ngửa tay xin tiề.n vợ. Hàng tháng, vợ đã đưa cho anh cả triệu, thậm chí là hơn triệu hay hai triệu để tiêu pha, nhưng ai ngờ, vợ lại khoe khoang như vậy, làm anh thấy nhục lắm rồi! Anh giận vợ bao ngày không nói chuyện. Thật ra vợ cũng hồ đồ nhưng sĩ diện của thằng đàn ông không cho phép anh mở lời với vợ.
Theo VNE
Không kiếm ra tiề.n, vợ 'bỏ đói' cả tháng Không kiếm được tiề.n, Tuấn chán nản. Việc nhà anh cũng chẳng động vào. Tuấn lấy Hà, chẳng ngờ lại có ngày anh bị khin.h r.ẻ khi không kiếm ra tiề.n. Vậy mà ngày yêu nhau, Hà luôn miệng nói với anh rằng, tiề.n bạc không quan trọng, chỉ cần hai đứa yêu nhau là đủ. Tuấn vui lắm vì gia đình Tuấn...