Thượng đế tạo ra Adam như thế nào?
Sống mãi bên cạnh những thiên thần khiến Thượng đế thấy nhàm chán và nghĩ đến chuyện tạo ra đàn bà, nhưng do “ sự cố kỹ thuật”
Thượng đế tạo ra con người. Đấy là một chân lý không có gì phải ngờ vực. Nhưng tạo ra bằng thứ gì và tạo như thế nào thì không phải ai cũng biết, có lẽ do Thượng đế giữ bí mật với các đối thủ cạnh tranh.
Mãi gần đây, khi trả lời phỏng vấn trên truyền hình, Ngài mới tiết lộ phương thức làm ra đàn bà của ngài.
Đầu tiên, Thượng đế moi một mẩu xương sườn mình ra. Tuy có rất nhiều xương, nhưng Thượng đế chỉ lấy khúc không có mỡ. Ngay từ khi ấy, Ngài đã hiểu rằng mỡ là kẻ thù của đàn bà.
Sau đó, Thượng đế hơ khúc xương này trên lửa cho mềm và bắt đầu nặn. Ngài nặn từ dưới lên trên, có nghĩa đầu cuối cùng. Chính vì vậy, đầu phụ nữ ít khi to bởi lúc nặn đến đây, nguyên liệu đều sắp hết.
Nặn xong, Thượng đế tiến hành công đoạn gọt giũa. Ngài đưa phụ nữ vào máy mài khá lâu, chính vì thế sau này, bà nào cũng có khả năng chịu được những biện pháp lột da hay tắm trắng.
Sau mài là đánh bóng. Đầu tiên Thượng đế dùng một cái chổi quét qua, sau đấy dùng giấy nhám và cuối cùng dùng giấy mịn. Do đấy, mãi về sau này, khi trang điểm, phụ nữ cũng lặp lại cái quy trình y như thế. Họ cũng dùng chổi quét qua mặt, rồi dùng giấy chà, cuối cùng dùng bông phấn.
Đánh bóng xong, Thượng đế gắn tóc và lông mi. Những thứ này Ngài không làm ra, mà đi mua ở chợ. Ngay từ thuở ấy, chợ đã có hàng gian, hàng giả và hàng không rõ nguồn gốc. Chính vì vậy tóc phụ nữ có đủ thứ màu đen, vàng, nâu, đỏ khác nhau và màu nào cũng bảo mình mới là chính phẩm.
Sau khi đã chế tạo xong thân xác, Thượng đế chuẩn bị thổi linh hồn. Nhưng lúc này đã quá mệt, Ngài bèn để đấy, đi ăn cơm trưa sau đó ngủ một giấc vì Thượng đế đọc báo biết rằng giấc ngủ trưa rất có lợi cho sức khỏe.
Trong lúc Ngài ngủ, một bọn chuột hiện ra. Nhân tiện xin nói thêm, chuột không phải do Thượng đế chế tạo, mà là sản phẩm của phó thượng đế phụ trách gia súc. Còn có một số phó thượng đế khác, chuyên chế tạo đồ đạc như ti vi, tủ lạnh, xe máy, xe đạp điện.
Video đang HOT
Ngay từ thuở ấy, bọn chuột đã có tính ăn vụng, nghĩa là tính ăn cắp đồ. Chúng vội vàng tha bức tượng phụ nữ đi, vì lúc ấy bức tượng vẫn còn mùi xương.
Thượng đế ngủ trưa tỉnh dậy. Ngài đi tắm, uống một ly trà sâm, ăn một cái bánh bao hấp sẵn rồi bắt tay làm tiếp. Nhưng quái lạ, tìm mãi cũng chả thấy mô hình phụ nữ đâu cả. Thượng đế đã chui cả xuống gầm giường, trèo cả lên trần nhà, thậm chí lục tung mọi ngăn kéo trong bếp mà bức tượng phụ nữ vẫn mất hút.
Thượng đế rất bực mình. Ngài đành bẻ một khúc xương sườn khác, nhỏ hơn và làm lại từ đầu. Vừa làm Thượng đế vừa hát bài Kiếp đỏ đen.
Cuối cùng thì đàn bà cũng làm xong. Thượng đế thổi linh hồn vào. Bức tượng lập tức ngồi dậy, chạy nhảy, kêu la, múa hát và nhõng nhẽo khiến Thượng đế rất yêu và hài lòng.
Chính trong lúc ấy, bọn chuột khiêng bức tượng đầu tiên ra. Chúng gặm nó nham nhở nhưng không nuốt nổi vì nó vừa cứng lại vừa dai.
Thượng đế nhìn thấy, suy nghĩ mãi không biết giải quyết thế nào. Vứt đi thì phí, mà đưa lại vào làm xương sườn thì sợ nhiễm trùng. Cuối cùng, Ngài tặc lưỡi, hơ lửa rồi nặn lại. Phần vì tức giận, phần vì mệt mỏi nên “sản phẩm” lần này không có được nét mềm mại, mượt mà. Bù lại, do được hơ lửa hai lần nên nó rất rắn chắc và cứng cỏi.
Khi chuẩn bị thổi hồn vào bức tượng ấy, Thượng đế chợt thấy còn một mẩu vụn bị bỏ sót, ngài vê nó lại rồi định cắm cho bức tượng một cái đuôi để chọc tức lũ chuột. Khổ nỗi do tuổi cao mắt kém nên ngài lại… cắm nhầm khiến chiếc “đuôi” bị mọc ngược.
- Chậc, kệ! – Thượng đế nghĩ rồi thổi phù một cái, bức tượng mới cựa quậy và được Thượng đế gọi tên là Đàn Ông.
Theo VNE
Đơn xin được phép... ngu!
Người ta muốn KHÔN còn không được, lại có người làm đơn khẩn thiết xin... NGU.
Kính gửi: Thượng đế
Kính gửi: Chúa trời
Kính gửi: Ngọc Hoàng
Và các chức sắc tương đương.
Con tên là Trần Văn Tèo, hai mươi lăm tuổi, địa chỉ thành phố, xin gửi tới các ngài lời khẩn cầu tha thiết như sau:
- Đầu tiên, con chân thành cám ơn ngài đã sinh ra con trên cõi đời này, để con được biết thế nào là đêm trăng, là vầng thái dương chói lọi. Con được nghe tiếng líu lo của chim hót, tắm mình trong vẻ xanh biếc của biển khơi, để con hiểu thế nào là nét dịu dàng của mùa thu, nét tươi tắn của mùa hè và nét lộng lẫy của mùa thi hoa hậu.
Ngay từ nhỏ, con đã được ngài chỉ ra phải cố gắng học hành. Ngay từ buổi đầu học hành, con đã được giáo dục rằng trí khôn là điều quan trọng nhất của loài người. Nhờ trí khôn ta phân biệt được cái đẹp với cái gần như đẹp, cái vĩ đại với cái giả vĩ đại và ta cũng sẽ không nhầm lẫn giữa cái trong sáng và cái ngớ ngẩn. Tóm lại, có trí khôn sẽ có tất cả, ai khôn nhiều sẽ được nhiều, ai khôn ít sẽ được ít và không khôn tí gì thì cũng chả được tí gì.
Chính do hiểu như thế, con ra sức học hành, rèn luyện đầu óc để có được một lượng trí khôn khá phong phú. Con đinh ninh mình sẽ đứng vững, và nếu gặp may, sẽ tiến lên.
Ngài ơi, con nhầm.
Khi tốt nghiệp ra trường, con mới phát hiện rằng, ở một số nơi, đặc biệt là những nơi "ngon", càng khôn, hay nói cách khác, càng tỏ ra biết nhiều càng chết!
Vì sao thế?
Vì người khôn là người phát hiện ra cái hay, cái đúng. Nhưng nếu sếp mình không phát hiện mà mình lại nhanh nhẩu tìm ra trước, vội vàng công bố nó lên thì nhiều khả năng mình sẽ suốt đời bị ghét bỏ, muôn kiếp không lên lương, lên chức gì được.
Đấy là mới nói ở công ty. Khi đi ra đến ngoài đường, người khôn là người chấp hành răm rắp luật lệ giao thông, không bao giờ vượt đèn đỏ hoặc chạy ngược chiều. Hậu quả là sẽ luôn đến trễ, luôn bị chúng nó ép bẹp dí hoặc ngửi hít khói tơi bời.
Trong lĩnh vực đơn từ, giấy phép, cũng tại khôn quá nên con hiểu là hãy làm đúng thủ tục, chấp hành nghiêm luật lệ, xếp hàng theo thứ tự. Thế nên toi! Thế nên mọi thứ đều chờ nửa thế kỷ mới được duyệt. Trong khi những đứa kém khôn nhưng biết nhờ tới "cò" tung tăng ra về, vừa đi vừa ca hát thì con ngồi mốc meo trong xó và thổn thức ngóng chờ ngày nọ tháng kia.
Ở lĩnh vực ăn uống, trí khôn ngoan, hiểu biết còn gây ra nhiều sai lầm vô cùng tai hại. Do khôn nên tin tưởng vào những điều ghi trong giấy xác nhận an toàn thực phẩm, tin vào nhãn hiệu hoặc bằng khen vệ sinh. Hậu quả là bụng đầy hàn the, dạ dày đầy đường hóa học và phẩm màu quá đát, thân thể nhiễm độc, đi cấp cứu liên miên.
Trong tình yêu, do quá khôn nên con ỷ nhiều vào tình cảm, coi thường quà bánh, quần áo, dây chuyền. Con thường tặng nàng sách vở thay vì tặng nước hoa, dẫn nàng vào thư viện, bảo tàng, nhà hát chứ không dẫn nàng vô siêu thị. Dẫn tới sở thú để nàng trau dồi kiến thức về hổ, báo hay đười ươi chứ không dẫn đi ăn. Cuối cùng con bị nàng cho leo cây liên tiếp, đến phút này vẫn lơ lửng trên cành.
Về tâm linh, càng nhiều trí khôn con càng tin vào khoa học trong khi anh em nhanh nhẹn tin thầy bói, tin số má hoặc tin quỷ thần. Con cũng thú thực rằng đã nhiều lúc con chả tin ngài cho lắm, nên sao nhãng việc cúng tế, ít khi đốt vàng mã hoặc hiến heo quay. Rốt cục, con thấy mình đơn độc, chả có bạn, chả ai rủ đi chùa, đi lễ hội và cũng chả bao giờ trúng số hay trúng đề gì ráo.
Tai hại nhất, trí khôn giúp con phát hiện ra người không khôn, và con cứ hồn nhiên phát biểu về điều này, trong khi kém khôn hơn thì im miệng. Thế là xong. Con trở nên một kẻ thiếu lòng thông cảm, thiếu cái nhìn toàn diện.
Ngài ơi.
Con sợ khôn lắm rồi. Con cảm thấy rõ ràng kém khôn nhiều lúc dễ sống hơn. Ngài hãy chỉ cho con phải đọc sách gì, phải theo học những chương trình nào mà nhờ đó trí khôn mai một. Nếu việc đấy là quá khó khăn, hoặc do con quá không xứng đáng thì ngài chỉ cho con cách uống thuốc hay luyện tập ra sao nhằm giảm bớt thông minh. Con biết ngài là đấng sáng suốt, nhân từ, che chở cho đứa có trí tuệ cũng như đứa chưa có với một lòng bao dung sâu sắc. Nếu ngài giúp được con ngu đi, con hứa sẽ biết ơn vô vàn và không bao giờ tái phạm. Con mong nhanh chóng nhận được sự chấp thuận của ngài.
Con Tèo!
Tái bút: Con chả biết đơn này có cần xác nhận không? Nếu có thì xác nhận thế nào? Con đã quá khôn hay đã quá không khôn?
Theo TTC
Sự tích phụ nữ Khi xưa, Thượng đế tạo ra đàn ông trước, lúc đó thế giới chưa có game, chưa có bóng đá và cũng chưa có nhậu nhẹt chém gió. Thấy đàn ông buồn bã, rầu rĩ vì cô đơn, ngài bèn lấy vẻ đẹp của loài hoa, tiếng hót của loài chim, mầu sắc của cầu vồng, sự ác độc của chó sói, vẻ...