Thư gửi người tôi yêu!
Anh đã có những giây phút ngỡ ngàng và bâng khuâng về em… (Ảnh minh họa)
Anh nghĩ thật tiếc khi chúng ta không đến với nhau, em có cảm thấy thế không?
Em yêu à! Từ khi thi xong đại học và anh cũng giống như những sỉ tử khác anh cũng đi đây đi đó để thư giãn anh đã quyết định đi đến nơi mình đã từng được sinh ra. Lên đây anh được em họ của anh dẫn đi chơi và gặp nhiều bạn của em họ anh. Và cũng thật tình cờ anh đã gặp em và ngay hình ảnh đầu tiên về em là anh biết anh cũng đã có những giây phút ngỡ ngàng và bâng khuâng về em.
Nhưng em biết không khi đã là sinh viên anh cũng có gắng lên gặp em dù anh cũng không rảnh lắm với lại khoảng cách về địa lý nữa em à. Anh chỉ đi những ngày lễ vì anh biết gia đình em rất khó tính, những ngày đó là cơ hội để anh gặp em, có lẽ anh thương em là hơi vội vàng nhưng anh tin tưởng vào cảm giác của mình. Em lúc đó đang học lớp 10 anh biết tương lai em là chưa biết ra sao vì em còn 2 năm nữa. Nhưng em yêu dấu của anh, anh đã nghĩ trong lòng mình là anh sẽ đợi em đến khi em học xong lớp 12 để thi đại học và khi đó em sẽ lên thành phố và chúng ta có thời gian với nhau hơn. Thế rồi ngày em lên thành phố thi đại học anh cũng không liên lạc với em vì anh biết em đang ôn thi. Dù anh rất thương và nhớ em nhưng anh nghĩ mình không nên ích kỉ như thế và dĩ nhiên anh đã lặng thầm để chờ em thi xong.
Anh có thể chờ đợi nhưng liệu em có hiểu không? (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Ròng rã sự đợi chờ đó cũng qua đi và giờ em cũng đang ở thành phố nhưng tại sao em vẫn viện cớ không gặp anh? Em có biết là anh đã chờ em 2 năm để đợi chờ giây phút này biết bao không? Em còn nhớ ngày mà em đi học thể dục không? Em đã nói dối với mẹ để đi gặp anh, ngày đó anh đã lấy hết dũng khí của mình để nắm lấy bàn tay em. Em biết không lúc đó anh đã về mơ mộng rất nhiều, anh đi như người dại, người khùng vì em đã cho anh nắm tay. Em biết không ngày ấy anh mơ thật nhiều anh đã thêu dệt nhiều hình ảnh về em. Nhưng tại sao giờ đây em đang ở thành phố-cái nơi mà anh đã đặt niềm tin tới học và tìm kiếm tương lai.
Giờ này anh nhắn tin thật nhiều nhưng lâu lâu em mới trả lời? Em đã nói với anh là vì gia đình em, anh cũng đã hiểu và thông cảm nhưng nếu thương anh thì tại sao em không nói và chia sẻ cho anh những khi em buồn. Em có biết em làm vậy anh buồn gấp trăm ngàn lần hay không? Giờ đây khi màn đêm buông xuống, ở nơi đây nơi mà anh đang sống những tiếng ồn của thành phố không thể làm anh dao động thì tình cảm của anh dành cho em đang đấu tranh giữ dội.
Chính những lúc này trong đầu anh đặt lên câu hỏi anh có nên tiếp tục với em hay không khi em luôn viện lý do với anh? Nhưng anh biết làm sao khi anh đã rất thương em rồi, liệu em có thể cho anh thêm niềm tin như trước không? Anh đã đợi 2 năm rồi thì em nghĩ anh đợi thêm vài tháng, một năm nữa hay là nhiều hơn có được không? Còn riêng anh chỉ cần một câu nói của em thôi, anh có thể chờ đợi nhưng liệu em có hiểu không?
heart_lovevt9x@yahoo.com (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Ẩn sâu trong nắng thu..
Mua thu năm nay, thu lam ta hâm. Co le! Vi yêu!
Chưa bao giơ minh viêt vê thu, chưa bao giơ co một cam xuc kho ta đôi vơi thu như thu năm nay.
Môi luc nhin thây chiêc la vang xoay tron, nhe nhang rơi xuông đương, lai thây long bâng khuâng chut chut. Môi luc he măt trôm nhin buôi sang mua thu lai thây minh thât hanh phuc, đươc sông trong một ngay đep trơi như vây. Hiêm chăng đo la nhưng giây phut nhe nhang nhât cho một ngay mơi băt đâu???
Phai noi: "Thu đep" - cai đep diu hiên đên... nhơt nhat đên đang ghet. Cư binh yên, hơ hưng đê ngươi ta phai tăc lươi... đep thât. Kiêu lăm! Thu kiêu lăm, kiêu ky đên nôi kho ma câm long đươc. Va rôi giơ đây trong ta la ca một sư ghen tuông cưc đô vi cai kiêu ky đo cua Thu, nhâm nhap chut long phiên muôi vi sơ thu se qua đi nhanh chong... Mua thu năm nay, thu lam ta hâm. Co le! Vi yêu!
Ta - một đưa con gai thich cai lanh đên căt thit căt da cua mua đông, ta sơ cai năng choi chang, nong nưc cua mua he - cai mua ma ta dê bi ưc chê đên đâp pha điên cuông, ngôt ngat vơi cai không khi cư đăc quanh cai nong, cai mui va cai nan; rôi vơi mua xuân, nha nha chơ đon xuân, con ta? Ghet, ghet cay ghet đăng cai thư mua âm thâp, kho chiu va chăng bao giơ ta đoai hoai đên cai thư mua âm ương la mua thu, luc năng đên gay găt, chiêu vê lai se se rôi cai thư gio hanh khô đên nưt đôi môi cua ta nưa...
Ta - cai con ngươi cưc ky ương bương kho chiêu, một la lanh hăn, hai la nong hăn, ta cai ghet gi cư nưa mua hơi hơt, ta hân cai gi cư dai dăng đeo bam ... tinh ta vây , biêt sao ??? Vi thê ma ta yêu cai mua đông lanh, lanh đên run bân bât qua ham răng nhưng co cam giac cưc ky. Co vây mơi cam thây cai âm ap no quy gia nhương nao, co vây mơ cam nhân đươc ban tay con ngươi ki diêu bao nhiêu, co vây mơi tâây 1 anh măt nhin thân thương như ôm tron ta vao long, co vây mơi thưc sư một hơi thơ môi khi dưa vao lưng ai... Dương như ta đa...
Vây ma giơ đây, ta lai thâm yêu trôm nhơ cai thư âm ương hơi hơt nay cua thu rôi. Ta tim thây sư thich thu môi khi dao phô, gio ua vao lât tung mai toc, cư trao trôn vơi hang mi trong veo anh măt, ta tim thây cai mơn man môi khi năng vang thât nhe lan trên khuôn măt ta, đung la hơi hơt nhưng thât kho diên ta...
Ta tim đươc đâu đo la ca một ve đep thuân khiêt - a, co cam giac thu chinh la nang Lâm Bao Ngoc một thơi ta ôm lăng. Cang nghi cang thây giông, cư lăng lăng đâm chêt nhưng trai tim vôn chăng binh yên như ta, cư nhe nhang len loi vao tưng suy nghi cua ta rôi cư đưng đo, chêt trong sư miêt mai âm thâm cua một ve kiêu ky. Thu đên trong ta bông dưng, phai chăng khi đi thu se nhe nhang như luc đên, mơ hô, chăng thê nôi đinh hinh...
...
Ta muôn binh yên ...
Ta muôn thưc sư đươc binh yên trong suy nghi.
Ta muôn thưc sư tim thây một cai gi đo, len loi va nhe nhang.
...
Thu lai đên va quyên vao long ta...
Trang Vi
Theo PLXH
Trào lưu xấu - Công khai lăng mạ nhau trên Facebook Không đôi co ở ngoài đời hay "lặng thầm" về ghi nhật kí như trước, bây giờ nhiều teen dùng Facebook để chửi thẳng mặt và còn công khai "tag" nhiều người vào note để thông tin lan truyền ngày một nhanh. Mạng xã hội Facebook ngày càng phổ biến và gần gũi với teen Việt. Nhưng càng gần gũi bao nhiêu, quen...